Tôi Xuyên Thư Thành Thị Vệ Thân Cận Của Nhân Vật Phản Diện
Chương 17: [Ngoại truyện 2] Quá khứ của Châu Tử Thanh(1)
Châu Tử Thanh vốn là một tiểu công tử của Châu Thái phó được mọi người xung quanh vô cùng yêu quý. (Thái phó là một chức vị cao quý chỉ những người là gia sư dạy học cho hoàng tộc có vị trí tương tự Thái sư hay Thái bảo) Vị Thái phó này là một người liêm minh, chính trực, hết lòng tận tâm chỉ dạy các vị Thái tử, Hoàng tử, Công chúa ở trong cung vì vậy mà yêu được rất nhiều người yêu quý, kính trọng ngay cả Hoàng thượng cũng nể mặt ông. Tuy nhiên ông cũng bị không ít kẻ ghen ghét, đố kị hòng dìm ông xuống. Từ khi còn nhỏ Tử Thanh được ông dạy dỗ vô cùng cẩn thận và nghiêm khắc nên cậu từ nhỏ đã vô cùng ngoan ngoãn, nghe lời, biết kính trên nhường dưới.
Sau đó những ngày tháng yên bình của cậu kết thúc, một tai họa ập xuống gia đình cậu. Trong khi Hoàng thượng đi vi hành không có mặt ở hoàng cung, bọn gian quan đã phối hợp với nhau hãm hại ông, đẩy cho ông tội danh giết hại hoàng tộc. Khi ấy Thái hậu nương nương vẫn đang tại vị khi biết tin vô tình nghe theo lời xúi giục của bọn chúng ban chiếu chu di Tam tộc gia đình nhà Châu Thái phó. Mặc dù biết mình vô tội nhưng ngài ấy vẫn nhận tội mong Hoàng Thái hậu tha cho Tử Thanh. Bà ấy nể công lao của ông nên đã đồng ý để cho Tử Thanh con đường sống.
Ngày xử trảm tới, Tử Thanh bị cho hôn mê và được Hồng Mân một nha hoàn trong phủ đưa cậu chạy trốn ra ngoài. Nhưng không may cô hầu này đã bị bị gian thần kia đe dọa nhằm bán cậu cho những tay lái buôn nô lệ khiến cậu không có cơ hội để có thể làm quan trong triều như cha cậu trước kia. Nhưng vì nể tình chủ tử với cậu nên cô gái ấy đã giả vờ giấu cậu trong rừng mong cứu sống được cậu, không ngại hi sinh mạng sống của bản thân. Khi tỉnh lại cậu vẫn chưa biết gì hết cậu đi tìm đến nhà người thân họ hàng xung quanh nhờ giúp đỡ nhưng... Những người ấy lại coi như không quen biết cậu đạp cậu ra khỏi cửa, đuổi cậu đi chỉ vì không muốn rước họa vào thân. Cậu lẳng lặng bên ngoài vừa đói vừa rét không có chỗ để ngủ quần áo rách tươm bẩn thỉu rồi cuối cùng ngất đi khi qua một khu rừng táo dại, nhìn cậu lúc này tựa như một xác chết không ai biết đến. Lúc nửa đêm cậu tỉnh lại cậu thấy cơ thể mình ấm áp hơn, cũng thấy khỏe hơn và bên cạnh là một đứa trẻ mồ côi lớn hơn mình một chút đang nhóm lửa nướng thịt
Sau đó những ngày tháng yên bình của cậu kết thúc, một tai họa ập xuống gia đình cậu. Trong khi Hoàng thượng đi vi hành không có mặt ở hoàng cung, bọn gian quan đã phối hợp với nhau hãm hại ông, đẩy cho ông tội danh giết hại hoàng tộc. Khi ấy Thái hậu nương nương vẫn đang tại vị khi biết tin vô tình nghe theo lời xúi giục của bọn chúng ban chiếu chu di Tam tộc gia đình nhà Châu Thái phó. Mặc dù biết mình vô tội nhưng ngài ấy vẫn nhận tội mong Hoàng Thái hậu tha cho Tử Thanh. Bà ấy nể công lao của ông nên đã đồng ý để cho Tử Thanh con đường sống.
Ngày xử trảm tới, Tử Thanh bị cho hôn mê và được Hồng Mân một nha hoàn trong phủ đưa cậu chạy trốn ra ngoài. Nhưng không may cô hầu này đã bị bị gian thần kia đe dọa nhằm bán cậu cho những tay lái buôn nô lệ khiến cậu không có cơ hội để có thể làm quan trong triều như cha cậu trước kia. Nhưng vì nể tình chủ tử với cậu nên cô gái ấy đã giả vờ giấu cậu trong rừng mong cứu sống được cậu, không ngại hi sinh mạng sống của bản thân. Khi tỉnh lại cậu vẫn chưa biết gì hết cậu đi tìm đến nhà người thân họ hàng xung quanh nhờ giúp đỡ nhưng... Những người ấy lại coi như không quen biết cậu đạp cậu ra khỏi cửa, đuổi cậu đi chỉ vì không muốn rước họa vào thân. Cậu lẳng lặng bên ngoài vừa đói vừa rét không có chỗ để ngủ quần áo rách tươm bẩn thỉu rồi cuối cùng ngất đi khi qua một khu rừng táo dại, nhìn cậu lúc này tựa như một xác chết không ai biết đến. Lúc nửa đêm cậu tỉnh lại cậu thấy cơ thể mình ấm áp hơn, cũng thấy khỏe hơn và bên cạnh là một đứa trẻ mồ côi lớn hơn mình một chút đang nhóm lửa nướng thịt
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất