Tôi Xuyên Thư Thành Thị Vệ Thân Cận Của Nhân Vật Phản Diện

Chương 77: Cái kết thực sự của kẻ phản diện_bad end

Trước
Mọi người thực sự nghĩ cái kết sẽ là Happy Ending sao? Nhưng không, hai người một kẻ không còn có thể tu luyện mãi mãi là một người bình thường, một kẻ thì vì người kia mà không còn ham muốn chỉ muốn có thể bên cạnh người kia, mãi không chia xa. Người bình thường không giống người tu luyện, cơ thể của cậu dần dần lão hóa ngày càng nhanh, và cuối cùng cậu ta chết. Trong khi đó người kia sau khi chứng kiến người mình thương yêu lại chết trước mình hắn muốn tuẫn theo y tới âm giới nhưng mọi việc không thể nào diễn ra ý muốn của hắn.

Từ khi Khuynh Doanh nhượng ngôi cho Khuynh Quân nhiều kẻ nhân cơ hội muốn tạo phản từ lâu mà ngôi vua lại đổi khiến bọn chúng đành chỉ âm thầm chỉnh sửa lại kế hoạch. Sau một năm dài, dưới sự dẫn dắt của Tuyết Vương_Thập tam vương toàn quân đảo chính đánh đổ ngôi vua của Khuynh Quân rồi hắn lên thay thế, Diên Vị ngoài biên cương chưa từng hay biết, Quang Diện ở Minh Dạ Thành chưa từng trở về một lần, Trúc Cửu và Hàn Nguyệt lại mới bỏ đi ra Âm Quốc tiêu dao, Hoàng Minh- Hoàng Kì không nói gì nhiều cả hai đã chết trong trận chiến đoạt vị của Tuyết Vương, y là người âm thầm từng bước trả thù cho mẫu thân mình, kẻ luôn giả ốm yếu trốn khỏi sự kiểm soát của Khuynh Doanh, là kẻ ôm hận chưa từng dứt, kẻ hoàn toàn ẩn thân kĩ tới mức không ai để ý tới hắn, Thập và Thập Nhị đều là hai người anh trai bị Hoàng hậu hại chết, hắn ta làm gì có ý định để cho qua chuyện. Vài năm sau đó hắn chiêu mộ được một thiếu niên anh tài nhờ y tìm tung tích của Khuynh Doanh và Hàn Nguyệt, chỉ cần y giết chết hai người này thì hắn sẽ giúp y mọi việc y muốn.

Người này nhờ tìm được một người phu xe bị trộm mất ngựa, hắn giúp ông ta lấy lại ngựa rồi thử tìm tung tích của Khuynh Doanh, ông ta để trả ơn ân nhân cứu mối kiếm sống mà cũng không ngại ngần đưa hắn tới ngôi làng kia, đến ngôi làng ấy tìm đến túp lều kia chỉ thấy một người ôm xác người còn lại khuôn mặt đẫm lệ hòa máu không ngừng run rẩy, nhìn vào tờ chân dung mà hắn cũng không tin nổi hắn phải giết một kẻ điên thôi sao?

Kẻ đó chưa vội giết Khuynh Doanh mà còn trò truyện với y:

- Ngươi với Tuyết Vương bệ hạ rốt cuộc có quan hệ gì vậy?

Khuynh Doanh không đáp, hắn lại nói:

- Từ khi Tuyết Vương đánh đổ Nguyệt Vương đã không ngừng truy sát người cùng huyết thống thực sự không hiểu nổi mấy kẻ hoàng tộc này nghĩ gì?

Vừa nghe thấy Khuynh Doanh hiện đang tinh thần suy sụp bồi thêm công kích từ từng lời nói của kẻ kia mà tẩu hỏa nhập ma, kẻ kia nhân cơ hội lập tức giết chết Khuynh Doanh. Hai xác đâm một kiếm, kẻ kia bỏ đi để lại hai xác người, kẻ kia vậy mà đã ở Hóa Kì đỉnh phong sắp có thể độ kiếp mà phi thăng rồi, thiên tài được trời ban xuống để giết kẻ đã làm nhiều điều ác là y sao!? Khuynh Doanh chết nhưng không nhắm mắt, chút ý thức cuối cùng y tự bạo cùng xác người trong lòng hóa thành cho bụi, đưa cả ngồi làng hẻo lánh nhỏ này mà tuẫn theo. Theo đó Hồng Uyển, người đã thiết lập kí ước chủ- tớ với Khuynh Doanh cũng chết ngay trước mắt của Khải U.



Tiếp tục kẻ kia vẫn chưa dừng tay, hắn tình cờ tìm được Hàn Nguyệt tại Âm Quốc, vì Hàn Nguyệt đã giết phụ thân của người con gái hắn yêu, hắn quyết định trả thù thay, Hàn Nguyệt chết, Trúc Cửu thấy xác người không thể chịu đựng mà rút dao tự vẫn cùng y.

Rốt cuộc kẻ đó là ai!!?

Minh Dạ Thành hắn đốt thành tro, Nghiệt Tình Lâu cũng bị một tay phá nát.

Liên Hạ về tới nhà thì chỉ còn mỗi bãi đất trống chơn, đi tìm Lục ca của hắn thì thanh lâu cùng chủ đã biến mất mãi mãi, trở về hoàng cung thì bị Tuyết Vương bắt lại giam giữ, hành hạ tới chết.

Nhưng kẻ kia không lâu sau cũng phi thăng, hắn chính là Võ Huân, kẻ đã được Trúc Cửu một tay giúp đỡ (Chương 58), không chỉ vậy hắn giết hai người, hại toàn bộ huynh đệ y, người thân thiết của cùng chết. Khải U dù chết cũng quyết quay về Thần giới một lần cuối, mong người phán quyết có thể mang lại công bằng. Và sau đó kẻ tên Võ Huân kia cũng hồn phi phách tán, thân xác tan nát. Khải U vì phạm tội vốn đã phạm nhiều lần nay thêm một lần nữa khiến tội chết không thể miễn, y cũng chết.

Diên Vị không lâu sau đó cũng biết tin mà đưa quân đánh bại Tuyết Vương, trở thành vua, nhưng sống trong cô độc. Cuối cùng sau nhiều năm qua đi, Yên Quốc diệt quốc. Quỷ Quốc nhân cơ hội nhân giới yếu dần đi mở cuộc thôn tính toàn bộ Lục quốc, thời kì đen tối chui lủi của nhân giới sống không bằng xúc vật của con người bắt đầu từ đây. Liệu còn ánh sáng nơi cuối con đường chứ? Liệu sẽ có anh hùng nào đứng lên kết thúc nó chứ?

Bad End T^T

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước