Chương 34
Anh ta chưa kịp hiểu chuyện gì thì cậu đã bị anh kéo đi mất.
Anh kéo cậu ra xe rồi tức giận đạp mạnh ga.
- "ĐI CHẬM THÔI...CẬU CHỦ"Cậu sợ hãi mà hét lên
Anh không quan tâm cậu mà phóng nhanh về nhà. Vừa về đến nhà,anh lôi cậu vào trong phòng.Quăng mạnh cậu xuống giường.
- "Em muốn tôi tức điên lên phải không?"
- "...Em..đấy là quyền riêng tư của em..cậu chủ không có quyền xen vào"Cậu sợ hãi nói.
- "Được thôi,vậy đừng hỏi sao tôi không nương tay với em"
- "Cậu chủ không có quyền làm hại em,em chỉ là ở đây để chăm sóc con của mình..em đã được tự do từ khi hết hợp đồng"
- "...."Anh sững người nhìn cậu. Truyện Đông Phương
- "Cậu chủ bỏ em ra đi"
- "Kể cả còn hợp đồng hay không thì tôi sẽ làm những gì tôi thích"
Nói rồi anh cưỡng hôn cậu. Cậu muốn chống cự nhưng cũng đều vô ích.
Anh vừa hôn vừa sờ xuống mông cậu. Nhanh chóng cho ngón tay vào l.ỗ nhỏ của cậu rồi 'đùa giỡn' trong đó.
Cứ thế,anh lật người cậu lại rồi đè lên người cậu. Anh trực tiếp cho cái của mình vào trong cậu khiến cậu thét lên đau đớn.
Anh lúc này giống như mất đi ý trí, cứ liên tục 'đâ.m chọ.c' cậu làm cậu đau đớn đến mức ngất đi mất.
......................
Cậu ngất đi nhưng anh vẫn làm. Cậu cứ ngất đi anh lại đâ.m thật mạnh làm cậu cũng phải tỉnh dậy.
- "..T..ha cho em..."Cậu vừa khóc vừa nói
Mặc kệ những lời van xin của cậu,anh vẫn cứ dày vò cậu đến tận gần sáng. Cậu cũng vì quá mệt không thể cầm cự nổi nữa mà ngất lịm đi mất.
......................
Đến tận trưa cậu mới tỉnh dậy,cả người cậu đau nhức. Tự nhiên cậu cảm thấy 1 bên chân của mình nặng hơn bình thường,nhìn xuống thì chân đã bị xích lại.
- "..Ha..." Cậu cười nhạt.
Cậu muốn ngồi dậy để đi vệ sinh cơ thể,mặc quần áo nhưng hoàn toàn không thể dậy được.
cậu nằm đó được một lúc thì có tiếng gõ cửa. cậu mệt mỏi mà nói vọng ra.
- "Vào đi.."
bác quản gia vừa mở cửa bước vào thì thấy cậu nằm trên giường với những vết đỏ khắp người, trong phòng sộc ra một mùi vô cùng khó chịu.
- "Bác ơi..giúp cháu tắm"Cậu mệt mỏi nói.
- "Cháu ổn không vậy,để bác cho cháu qua phòng khác"Bác quản gia nhanh chóng lại gần cậu.
- "Cháu không đi đâu được đâu"Cậu vừa nói mà nước mắt như đang chờ đợi để rơi xuống.
- "Sao lại đến mức này chứ.."Bác quản gia đau lòng nói.
- "Đi ra ngoài,không có sự cho phép của tôi không ai được vào đây"Anh lạnh lùng nói.
- "Nhìn thằng bé xem..nó còn giống một con người không?"
- "Bác không cần lo cho con đâu..bác đi cho Cà rốt ăn đi..chắc nó đói rồi"
Bác quản gia cũng không còn cách nào khác, bèn đi ra ngoài. Bác quản gia vừa đi ra anh liền đóng cửa lại.
- " cậu chủ muốn gì nữa đây?"
Anh không nói gì mà tháo xích ở chân cậu ra rồi bế cậu lên,thả cậu vào bồn tắm.Anh ngồi xuống,đang định tắm cho cậu thì cậu lại cố né ra.
- "Tôi tự làm được"
Anh mạnh bạo mà giữ chặt lấy tay cậu.
- "Im lặng"
Cậu đau nhưng vẫn cố chịu đựng,không nói gì. Cậu im lặng trong suốt quá trình anh tắm cho cậu.
Xong, anh bế cậu ra khỏi phòng tắm thì căn phòng đã được dọn dẹp ngăn nắp lại, ga giường cũng được thay mới.
Anh để cậu nằm xuống giường rồi lại khóa chân cậu lại. Mọi thứ xong xuôi thì anh quay người bỏ đi.
Mọi thứ cứ diễn ra như thế,đến bữa ăn thì cậu vẫn ăn. Ăn để duy trì sự sống,chỉ ăn độc cơm không chứ không hề động đến một miếng thức ăn nào.
Từ hôm đó thì cứ cách một hôm anh lại 'làm' với cậu 1 lần,1 lần kéo dài đến 5 6 tiếng đồng hồ và không có dấu hiệu giảm sút. Đã vậy,cậu còn không được gặp con khiến cậu càng khó chịu hơn.
Anh kéo cậu ra xe rồi tức giận đạp mạnh ga.
- "ĐI CHẬM THÔI...CẬU CHỦ"Cậu sợ hãi mà hét lên
Anh không quan tâm cậu mà phóng nhanh về nhà. Vừa về đến nhà,anh lôi cậu vào trong phòng.Quăng mạnh cậu xuống giường.
- "Em muốn tôi tức điên lên phải không?"
- "...Em..đấy là quyền riêng tư của em..cậu chủ không có quyền xen vào"Cậu sợ hãi nói.
- "Được thôi,vậy đừng hỏi sao tôi không nương tay với em"
- "Cậu chủ không có quyền làm hại em,em chỉ là ở đây để chăm sóc con của mình..em đã được tự do từ khi hết hợp đồng"
- "...."Anh sững người nhìn cậu. Truyện Đông Phương
- "Cậu chủ bỏ em ra đi"
- "Kể cả còn hợp đồng hay không thì tôi sẽ làm những gì tôi thích"
Nói rồi anh cưỡng hôn cậu. Cậu muốn chống cự nhưng cũng đều vô ích.
Anh vừa hôn vừa sờ xuống mông cậu. Nhanh chóng cho ngón tay vào l.ỗ nhỏ của cậu rồi 'đùa giỡn' trong đó.
Cứ thế,anh lật người cậu lại rồi đè lên người cậu. Anh trực tiếp cho cái của mình vào trong cậu khiến cậu thét lên đau đớn.
Anh lúc này giống như mất đi ý trí, cứ liên tục 'đâ.m chọ.c' cậu làm cậu đau đớn đến mức ngất đi mất.
......................
Cậu ngất đi nhưng anh vẫn làm. Cậu cứ ngất đi anh lại đâ.m thật mạnh làm cậu cũng phải tỉnh dậy.
- "..T..ha cho em..."Cậu vừa khóc vừa nói
Mặc kệ những lời van xin của cậu,anh vẫn cứ dày vò cậu đến tận gần sáng. Cậu cũng vì quá mệt không thể cầm cự nổi nữa mà ngất lịm đi mất.
......................
Đến tận trưa cậu mới tỉnh dậy,cả người cậu đau nhức. Tự nhiên cậu cảm thấy 1 bên chân của mình nặng hơn bình thường,nhìn xuống thì chân đã bị xích lại.
- "..Ha..." Cậu cười nhạt.
Cậu muốn ngồi dậy để đi vệ sinh cơ thể,mặc quần áo nhưng hoàn toàn không thể dậy được.
cậu nằm đó được một lúc thì có tiếng gõ cửa. cậu mệt mỏi mà nói vọng ra.
- "Vào đi.."
bác quản gia vừa mở cửa bước vào thì thấy cậu nằm trên giường với những vết đỏ khắp người, trong phòng sộc ra một mùi vô cùng khó chịu.
- "Bác ơi..giúp cháu tắm"Cậu mệt mỏi nói.
- "Cháu ổn không vậy,để bác cho cháu qua phòng khác"Bác quản gia nhanh chóng lại gần cậu.
- "Cháu không đi đâu được đâu"Cậu vừa nói mà nước mắt như đang chờ đợi để rơi xuống.
- "Sao lại đến mức này chứ.."Bác quản gia đau lòng nói.
- "Đi ra ngoài,không có sự cho phép của tôi không ai được vào đây"Anh lạnh lùng nói.
- "Nhìn thằng bé xem..nó còn giống một con người không?"
- "Bác không cần lo cho con đâu..bác đi cho Cà rốt ăn đi..chắc nó đói rồi"
Bác quản gia cũng không còn cách nào khác, bèn đi ra ngoài. Bác quản gia vừa đi ra anh liền đóng cửa lại.
- " cậu chủ muốn gì nữa đây?"
Anh không nói gì mà tháo xích ở chân cậu ra rồi bế cậu lên,thả cậu vào bồn tắm.Anh ngồi xuống,đang định tắm cho cậu thì cậu lại cố né ra.
- "Tôi tự làm được"
Anh mạnh bạo mà giữ chặt lấy tay cậu.
- "Im lặng"
Cậu đau nhưng vẫn cố chịu đựng,không nói gì. Cậu im lặng trong suốt quá trình anh tắm cho cậu.
Xong, anh bế cậu ra khỏi phòng tắm thì căn phòng đã được dọn dẹp ngăn nắp lại, ga giường cũng được thay mới.
Anh để cậu nằm xuống giường rồi lại khóa chân cậu lại. Mọi thứ xong xuôi thì anh quay người bỏ đi.
Mọi thứ cứ diễn ra như thế,đến bữa ăn thì cậu vẫn ăn. Ăn để duy trì sự sống,chỉ ăn độc cơm không chứ không hề động đến một miếng thức ăn nào.
Từ hôm đó thì cứ cách một hôm anh lại 'làm' với cậu 1 lần,1 lần kéo dài đến 5 6 tiếng đồng hồ và không có dấu hiệu giảm sút. Đã vậy,cậu còn không được gặp con khiến cậu càng khó chịu hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất