Tông Chủ Ác Ma Của Ta

Chương 24: Nhục thể hình nhân chú.

Trước Sau
Kể về chuyện năm xưa khi Tạ Kỳ Nhi và Khiêm Lăng Thành kết làm phu phụ sống ở thôn Tường Vi ,hạ sinh Khiêm Tử Lăng nuôi dạy đến năm bốn tuổi thì ở Bách Kiếm Sơn Trang nhị huynh của nàng Tạ Quang Hiệp cũng thành thân và sinh liên tiếp hai bé gái đặt tên Tạ Kiều Lam và Tạ Kiều Linh.

Hoa Thanh Thanh là mẫu thân của hai tỷ muội Kiều Lam bà xuất thân từ Ngọc Liên Sơn Phái ở Nhật Hà trấn nhưng bà có phụ thân từng là một vị khách Khanh ở Bách Kiếm Môn.Nhan sắc của bà kiều diễm,ánh mắt long lanh có tư chất thông minh nhưng ẩn chút tham vọng,giảo hoạt.Hoa Thanh Thanh linh lực yếu kém,kiếm pháp không nhanh nhạy,nên bà dồn sức vào học Chú Thuật ,có một lần muốn vượt qua kỳ thi nâng cấp linh đan bà đã dùng tà chú đánh trọng thương đồng môn nên đã bị Tông Chủ đương nhiệm của Ngọc Liên Phái trục xuất.

Trên đường thu thập Hồn Đan để luyện Chú ,Hoa Thanh Thanh bị Quỷ cấp Trung đánh trọng thương,may mắn gặp được Tạ Quang Hiệp cũng đang trên đường làm nhiệm vụ ủy thác ,cứu giúp đưa bà về Bách Kiếm Sơn Trang .

Hoa Thanh Thanh từ lâu đã biết về Cấm thuật Nhục Thể Hình Nhân Chú được các vị Tổ Sư đời trước của Bách Kiếm Môn bảo quản trong Thư Các ,đây là bí mật chỉ truyền cho các đời Tông Chủ Bách Kiếm Môn biết,tuy nhiên cha của bà lại biết được ,trong một lần đột nhập Thư Các ông đã bị kết giới làm trọng thương ,trước khi chết đã nói bí mật này lại cho bà biết .

_Thanh Nhi sự lợi hại nhất của tu linh chính là chú thuật....ặc...ặc...con phải ghi nhớ....Nhục Thể Hình Nhân Chú ....mới là Chú Thuật mạnh nhất...

Vì vậy Hoa Thanh Thanh mới cố tình tiếp cận Tạ Quang Hiệp mong được ở lại Bách Kiếm Môn để từ từ tìm kiếm Chú Thuật Thượng Cổ này.

Nhưng đến khi tỷ muội Kiều Lam lên chín,mười tuổi thì trong một lần giao chiến với Ma Tộc ,Hoa Thanh Thanh và Tạ Quang Hiệp đều bị giết chết,Tạ Quang Hành phải cưu mang hai cháu gái,nuôi dưỡng đến lớn.

Kiều Lam tư chất thông minh,cũng là người có tham vọng như mẹ mình nên khi vừa lên bảy tuổi ,nàng đã tiếp nhận sự truyền dạy chú thuật từ mẹ.Trong ba năm ngắn ngủi một đứa bé mười tuổi đã kết được linh đan,thông thạo các chú thuật phức tạp.Sau khi cha mẹ qua đời Kiều Lam vẫn không ngừng luyện chú thuật ,nàng giấu Đại Bá của mình vờ học kiếm thuật của Bách Kiếm Môn ,linh đan chỉ ở cấp Đồng Kim nhưng thực chất đã đạt lên cấp Bạch Kim còn sớm hơn các sư huynh muội đồng trang lứa,vượt xa các Trưởng Lão trong môn phái.Với nhan sắc tuyệt mĩ cốt cách như thần tiên ,tính tình dịu dàng Kiều Lam ở trong mắt mọi người là một tiểu cô nương yếu đuối lương thiện ,hành vi tuyệt đối đoan chính không thể nghi ngờ .Điều đó giúp cho Kiều Lam dễ dàng đi vào Thư Các ,giải kết giới lấy trộm Thành công Nhục Thể Hình Nhân Chú mà chẳng ai phát hiện.

Khi Lãnh Mộ Tuyết nhập môn ,nàng điêu đứng vì trúng phải tiếng sét ái tình,lơ là chuyện luyện chú ,mơ mộng đến một cuộc sống yên bình bên Lãnh Mộ Tuyết.

Lúc bị Đại Bá phối hôn cho Khiêm Tử Lăng,Kiều Lam đã phản đối,nhưng Tạ Quang Hành vẫn kiên quyết làm theo ý mình,Kiều Lam mang hy vọng đi tìm Lãnh Mộ Tuyết bày tỏ tâm ý và nhờ Lãnh Mộ Tuyết đi xin Tạ Quang Hành hủy hôn sự,nhưng cũng cùng lúc Lãnh Mộ Tuyết từ chối tình cảm của nàng và không để tâm nàng thành thân với ai.

Kiều Lam hận tình,muốn trả thù những kẻ xem thường nàng ,trong lòng nhen nhóm tham vọng làm bá chủ Trung Nguyên nổi lên càng lúc càng nhiều.

Một lần tình cờ Khiêm Tử Lăng phát bệnh và tận mắt thấy Lăng Đỏ xuất hiện ,thấyTạ Quang Hành yểm chú che đi dấu ấn Ma Tộc trên trán của Tử Lăng .Kiều Lam được Tạ Quang Hành nói về thân thế của Tử Lăng.

_Tử Lăng là con trai của cô cô con Tạ Kỳ Nhi.

Khi nàng biết được Tử Lăng là biểu đệ của mình , nàng vờ đồng ý với Tạ Quang Hành giữ bí mật và chấp nhận hôn sự này.Nhưng thực chất nàng ta đã lên một kế hoạch hoàn mĩ để trả thù, từ việc giả chết si tình tự vẫn đến dùng thân phận Người Điều Khiển rối đi lại khắp nơi trên giang hồ mà chẳng sợ ai nhận ra.

Nàng lợi dụng tình yêu của Triệu Tử Nhẫn đối với mình mà sai khiến hắn làm việc cho mình,phối hợp Kiều Linh diễn đủ chiêu trò để yên tâm tu luyện Chú Thuật ngay trong địa phận Bách Kiếm Sơn Trang mà chẳng ai phát .

Nhưng sau một năm giả chết Kiều Lam bị Tạ Quang Hành phát giác còn sống và trốn trong động Tu Linh của Cấm Địa luyện linh đan đạt cấp Hoàng Kim,ông không hề tức giận mà vẫn nghe Kiều Lam giải thích.

_Đại Bá chuyện xấu hổ đó Lam Nhi không thể vượt qua đành phải giả chết để trốn tránh mọi sự chê cười.

Tạ Quang Hành chau mài nói.

_Nhưng cháu không thể sống lẩn trốn như vậy mãi...hãy theo ta rời động đi .

Kiều Lam đành cúi đầu nghe theo

Thế nhưng khi Tạ Quang Hành vừa quay lưng ả đã dùng Tà Chú lợi hại nhất đánh vào Đại Bá của mình,khiến cho Tạ Quang Hành trúng một chiêu chí mạng vỡ cả linh đan.

_Ầm...

_Á....ụa...

Tạ Quang Hành ngã ra đất miệng hộc máu tươi ,môi mấp máy ,ánh mắt kinh ngạc nhìn Kiều Lam.

_Ngươi...ngươi...

Kiều Lam nhếch miệng cười,nụ cười ma quái ,vặn vẹo đến rợn người không còn mang vẻ đẹp thần tiên thoát tục hút hồn như trước kia nữa .

_Ông kinh ngạc lắm hả?ta ra nông nổi này cũng là do ông ban cho...nếu ông không nhất quyết phối hôn cho ta và Khiêm Tử Lăng thì bây giờ ta đã sống hạnh phúc bên Lãnh Mộ Tuyết rồi...hừ...ông có biết ông đáng ghét đến nhường nào không?còn muốn ta ra bên ngoài để mọi người biết ta giả chết muốn làm cho ta mất thể diện nữa sao,muốn mọi người chê cười ta thêm một lần nữa sao?

_Ta...ta...ư...

Tạ Quang Hành ngất đi,sau khi tỉnh lại thì đã nằm trên giường bệnh,chúng đệ tử vây quanh.

Vì bảo vệ cháu gái ngu ngốc,và giữ lời thề trước mộ tiểu đệ Tạ Quang Hiệp ,suốt đời yêu thương bảo vệ hai tỷ muội Kiều Lam xem như con đẻ của mình,nên Tạ Quang Hành nói rằng mình luyện công tẩu hoả linh đan tổn hại,sau khi truyền vị cho Khiêm Tử Lăng thì ít hôm sau ông qua đời.

Kiều Lam cũng dự tính được điều đó nên chẳng quan tâm ,ả càng điên cuồng luyện chú thuật hơn và đi khắp nơi tìm cốt quỷ luyện con rối,xuống cả vực thẳm núi Vi Sơn tìm hài cốt Khiêm Lăng Thành,đi cả ranh giới Quỷ Vực thu thập cốt Xích Ma.Càng luyện càng lợi hại càng nổi tham vọng ,ma tính dần chiếm hữu tâm trí.

(.....)

Đông Kỳ Vân theo sau Lãnh Mộ Tuyết đi đến cây hoa Tử Điệp.

Ánh sáng tím lấp lánh của những đoá hoa hình cánh bướm phủ lên trên ngôi mộ đá hoa cương trắng của Kiều Lam càng làm nó trở nên ma mị.

Đông Kỳ Vân nuốt khan một cái.

_Ực....Lãnh Sư Huynh phá...phá mộ thật hả...làm như vậy thật là...



_Uỳnh...

_Á...

Chưa để cho Đông Kỳ Vân nói trọn câu,Lãnh Mộ Tuyết đã dùng chưởng lực phá nát ngôi mộ của Kiều Lam,khi khói bụi lắng xuống ,chiếc quan tài đá hiện ra,Lãnh Mộ Tuyết dùng tay hút nắp quan tài bay lên ,lộn mấy vòng vứt sang một bên nhẹ như nhấc một tấm ván mỏng.

Bên trong đúng là có một bộ xương trắng ,tóc cài trâm ngọc ,trang sức vẫn còn đầy đủ,y phục trắng qua thời gian cũng đã xỉn màu.

Đông Kỳ Vân trợn mắt chấp tay vái lia lịa

_A Di Đà Phật,A Di Đà Phật ...xin đừng trách tội,có gì muội đến tìm huynh ấy đi đừng tìm ta...aa...

Lãnh Mộ Tuyết nhếch khoé môi ,làm lún nhẹ cái đồng tiền trên má.

_Hừ...ngụy trang...yaaa...

Lãnh Mộ Tuyết chưởng một chưởng đánh nổ bộ xương trắng ,tức thì một cửa hang dưới đáy quan tài lộ ra.

Đông Kỳ Vân há hốc mồm,trố mắt,còn Lãnh Mộ Tuyết thì đã nhảy vào bên trong.

_Í...đợi ta ..Lãnh Sư Huynh....

Tông Chủ ác ma của ta

Chương 27:Biến thể của dị chú...

Lãnh Mộ Tuyết bước men theo lối địa đạo dưới mộ của Kiều Lam ,đi theo cảm nhận của mình về một nguồn tà khí đang lan toả từ phía ngược lại.Càng đến gần mục tiêu Lãnh Mộ Tuyết càng căng thẳng,y chau mài suy nghĩ.

_Nguồn ma lực này mạnh ngang tầm với một Quỷ cấp Đại...không hẳn...có khi còn hơn thế...phải chăng Kiều Lam ả đang che giấu một con rối Ma Tộc cấp Tuyệt Đại trong này?hừm...

Khi lối địa đạo dẫn ra một khoảng không rộng lớn ,Lãnh Mộ Tuyết càng sửng sốt .

_Động Tu Linh?...Vô lý ,thật vô lý... linh khí của động Tu Linh khắc chế ma khí ...Kiều Lam ả sao có thể luyện ra con rối tà quái trong này chứ...?

Đông Kỳ Vân cũng đi đến nơi ,vừa thấy hang động trước mắt y đã há hốc mồm.

_Woa...Động Tu Linh...đây đây là chuyện gì chứ?ở đây là nhánh nào của Động Tu Linh đây hả?

Lãnh Mộ Tuyết lại đi tiếp.

_Hệ thống hang nhỏ chằng chịt trong đây vô tình tạo ra một chỗ lý tưởng cho Tạ Kiều Lam luyện con rối...hừm...ả quá giảo hoạt...

Đang lúc cả hai đề cao cảnh giác thì chợt một loạt âm thanh rên ư ử vang lên dồn dập.

_Hừ...hừ...hừ....

Đông Kỳ Vân có rúm người nấp sau lưng Lãnh Mộ Tuyết.

_Á ...Lãnh sư huynh ...tiếng con gì mà nghe ghê quá....

Chưa hiểu ra chuyện gì thì một loạt Lang Nhân Nhện tầm hơn ba chục con xuất hiện ,bọn chúng là tiểu quỷ thân hình nhỏ như người thường ,chỉ khác là chúng có sáu chân nhện ,nhưng trên trán mỗi con lại có dấu ấn kỳ quái hình cánh hoa Tử Điệp.

Lãnh Mộ Tuyết triệu hồi Hoả Lôi ra .

_Tránh sang một bên đừng cản chân ta....

Đông Kỳ Vân liền nhảy lên một rìa đá trong hang đứng .

_Vâng...tuân lệnh Tông Chủ....

Y lấy quạt ra quạt lia lịa.

_Đứng trên đây cho an toàn í ẹ...ai mà biết cái bọn nhện này là cái thứ gì...để huynh ấy đánh trước đi....

Bọn Nhân Lang Nhện này đúng là không tầm thường ,dù bị Hỏa Lôi chém ra nhiều mãnh ,vẫn có thể hồi sinh lại từ những mảnh vụn,sức lực mỗi lần tái sinh lại nhân đôi lên ,Lãnh Mộ Tuyết đánh mãi không hết.

_Khốn kiếp ...ả lại lập trận muốn dùng cách của năm xưa giết ta thêm lần nữa đây mà....Hừ....Tạ Kiều Lam đừng xem thường Lãnh Mộ Tuyết này như vậy?Yaaa.....Hoả Lôi Đồng Quy....

Đông Kỳ Vân đứng chết trân khi thấy tuyệt chiêu của Hoả Lôi.

_Khiếp!...làm ơn làm ơn...né ta ra nha....ta không muốn đồng quy với bọn nhện đâu à....



Một vòng lốc xoáy lửa điện như cuồng nộ xuất hiện xoay quanh Lãnh Mộ Tuyết cuốn theo bọn Lắng Nhân Nhện xoay vòng,vừa đốt vừa nghiền nát,đến khi Lãnh Mộ Tuyết hạ mũi kiếm xuống thì chỉ còn một đám bụi mịn bay qua.

Bụi chưa lắng xuống hẳn thì một bóng đen bay đến đánh tập kích Lãnh Mộ Tuyết.

_Uỳnh!

Lãnh Mộ Tuyết nhanh như chớp phát linh lực đánh trả,tạo ra tiếng nổ khi hai luồng chưởng lực va chạm .Lãnh Mộ Tuyết bị đẩy lùi trượt dấu giày kéo thành vệt trên đất.

_Tạ Kiều Lam?

Một người mặc chiến phục đen ,tóc nửa đầu búi cao cài Kim quan bạc ,xung quanh thân thể toát ra khí tím ma mị,hắn từ từ ngước mặt lên nhìn Lãnh Mộ Tuyết.

_Lãnh Mộ Tuyết.!

Đông Kỳ Vân mở to mắt như muốn đứng trong khi thấy dung mạo của người đó và nghe giọng người đó nói.

_Chuyện ,chuyện,quái gì vậy hả....cái cái tên này....là là...hước....Tạ Kiều Lam sao?

Đứng trước mặt của Lãnh Mộ Tuyết không phải là Tiên nữ Hoa Tử Điệp của Bách Kiếm Sơn Trang với dung mạo thần tiên thoát tục khiến cho người người say đắm nữa mà là một nam nhân da trắng toát mang gương mặt của Tạ Kiều Lam nhưng đôi mắt chỉ là một màu đen sâu thẳm không có con ngươi,không có tròng trắng,đôi môi thì tím ngắt ,trên trán và một bên má trái lại có dấu ấn chữ thượng cổ nguệch ngoạc màu tím.

Lãnh Mộ Tuyết nhếch môi cười khẩy

_Hừ...hoá ra là ngươi đã bị Chú Thuật phản phệ....biến ra hình hài quái dị như vậy....năm xưa ở rừng Chiêu Hồn,ta cứ ngỡ ngươi cải nam trang nhầm đánh lạc hướng che giấu thân phận...hừ...Ngươi nhập quỷ rồi...

Kiều Lam phá lên cười ha hả làm rung chuyển cả hang động.

_Ha haha...phản phệ sao?Đồ nông cạn....ha ha... đây chính là cảnh giới tối cao của Nhục Thể Hình Nhân Chú...Biến Thể Dị Chú...chính là ta đã tự hiến thân tế linh hồn cho Chú Thuật...ngươi không cần chết ta cũng có thể biến ngươi thành con rối ngoan ngoãn để điều khiển...ha ha ha....

Đông Kỳ Vân ấp úng.

_Đem cả linh hồn của mình tế sống luôn á....điên thật rồi...

Lãnh Mộ Tuyết giơ Hoả Lôi hướng về Kiều Lam.

_Hừm....điều khiển ta ?dễ dàng như ngươi nói sao...chết đi...Quái Nhân....yaaa..

Kiều Lam nhoẻn miệng cười bí hiểm đưa hai tay chụp lấy mũi kiếm,hắn bị Lãnh Mộ Tuyết đẩy lùi đi một khoảng,sau đó mũi kiếm xuyên thủng ngực hắn một cách dễ dàng.

Cả người Kiều Lam bốc khói ,chẳng bao lâu thì tan thành nước đen sì hôi hám.

Lãnh Mộ Tuyết đi đến gần quan sát vì y không tin Kiều Lam dễ dàng chết như vậy,vũng nước đen đó càng lúc càng lan rộng ra rồi lại bốc khói.

_Cẩn thận...là độc chướng....chạy mau...

Đông Kỳ Vân nghe theo liền nhảy xuống khỏi rìa đá theo chân Lãnh Mộ Tuyết chạy ra ngoài động.

Chẳng mấy chóc cả hang động chìm trong độc chướng,đợi đến ba ngày sau linh khí của Động Tu Linh tự thanh tẩy,độc chướng đó mới tan đi.

Đông Kỳ Vân chứng kiến mọi việc nên càng lo lắng hơn.

_Lãnh sư huynh...Kiều Lam muội ấy...í không đúng là ...Kiều Lam hắn sao lại ra nông nổi này...chúng ta phải làm gì tiếp đây....hắn có trở lại Bách Kiếm Môn không...?

Lãnh MộTuyết liếc mắt nhìn

_Ý của ngươi có phải là Hắn có trở lại tìm ta trả thù không hả?hay sợ liên lụy...

_Hề hề ta ta đâu có ý đó...

"Thì chuyện này cũng từ ngươi và Khiêm Tử Lăng mà ra chứ đâu,Tạ Kiều Lam hắn có về trả thù thì tìm ngươi là đúng rồi...xin đừng tìm người của Bách Kiếm Môn..."

_Ngươi đừng lo...hắn không tìm ta thì ta cũng sẽ đi tìm hắn....ta sẽ chính tay giết chết hắn trước khi ta rời bỏ thân xác này...

_Hước...quên mất huynh đang bị thân xác của mình đào thải kia mà....hic...sao toàn là chuyện kinh thiên gì không à...

_Ngươi yên tâm...ta còn trụ ngày nào thì ngày đó đừng ai mong đụng đến Bách Kiếm Môn....Ta chỉ sợ...

_Sợ gì.?

_Khiêm Tử Lăng vẫn chưa chết.

_Hả?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau