Tổng Giám Đốc, Người Ta Lại Chạy Mất Rồi
Chương 8: Một ngày của Tổng giám đốc.
Ngụy Âu Dương, cái tên này cứ nhắc tới trước mặt những thiếu nữ là sẽ có những trận mặt đỏ tim đập, si mê tuyệt đối với nam nhân vừa có nét ngoại lai lại vừa có nét đẹp Trung Quốc truyền thống ấy. Cả thân hình cao lớn 1m94 khoẻ mạnh, làn da màu đồng càng làm nổi bật cơ bắp rắn chắc của hắn; khuôn mặt tuấn mỹ cương nghị, cằm vuông vắn cùng đường xương hàm lộ rõ vẻ nam tính, mắt phượng hẹp dài nhưng lại có màu xanh sâu thẳm, nhìn có chút yêu nghiệt lại có lúc sắc bén lạnh lùng, sống mũi cao thẳng, cánh môi mỏng, cười lên là phong tình vạn chủng, có lúc yêu nghiệt, có lúc lại cấm dục cường ngạnh, nói qua lại người này chính là một tổng thể hoàn mỹ . Hơn nữa thế lực của hắn không thể coi thường, ấy là còn chưa nói đến gia thế của hắn đằng sau.
Mà người này có một điểm yếu làm người khác không dám tin, lại chỉ liên quan đến tiểu tổ tông nhà hắn.
Cái này vẫn là nói sau đi.
Vị Ngụy Âu Dương này vốn là cậu quý tử của cả gia tộc, có phẩm chất ưu tú nhất nên sớm đã định trở thành người kế thừa, điều này thậm chí còn đã có trong di chúc sớm của ông nội hắn.
Chính vì thế mà từ nhỏ ở bên Anh hắn đã được rèn luyện rất chu đáo, sau này 17 tuổi tự thân trở về A thành lập nghiệp, tuy nói thời điểm ban đầu rất khó khăn nhưng nhìn hắn bây giờ ai cũng không dám đắc tội tới.
Vì thói quen nề nếp từ nhỏ, vị này mỗi sáng sớm đều đúng giờ sinh học dậy, sau đó sẽ ra ngoài chạy bộ vài vòng quanh hồ gần khu hắn. Đến lúc quay trở về hắn sẽ lại đến phòng dụng cụ tiếp tục tập, trông hắn tuy bên ngoài luôn mặc âu phục nhưng bỏ ra lại toàn là cơ rắn chắc, đều là kết quả của việc chăm chỉ luyện.
Tập luyện xong Ngụy Âu Dương sẽ vào phòng tắm qua một lượt rồi quay ra pha cà phê, hắn bình thường không có thói quen ăn sáng chỉ đơn giản uống cà phê cùng đọc báo. Phòng bếp của hắn có khung cửa sổ hướng ra mặt đường khu, bình thường hắn sẽ ngồi ở bàn ăn một lúc, đợi đúng 6h sẽ ra đứng ở đó.
Đứng làm gì? Chính là nhìn tiểu tổ tông nhà hắn.
Một năm trước vào buổi sáng hắn trở về nhà sau khi chạy bộ như thường lệ, vô tình gặp được một thiếu niên đi ngược phía mình, người này dung mạo thanh tú lại đang mắt to chớp chớp tò mò nhìn mấy khu nhà xung quanh khiến người khác cảm thấy vô cùng đáng yêu. Hắn nhớ người này dừng lại ở phía bên kia đường, nhìn nhà của hắn mắt liền sáng lên lộ rõ vẻ ham thích cùng quyết tâm.
Vì thế ấn tượng không hề nhỏ.
Sau này hắn vô tình phát hiện ra thiếu niên này mỗi sáng sớm đều chạy bộ qua hồ cạnh khu của hắn rồi sẽ đi vào đây ngắm nghía, mà bản thân lâu dần lại vô thức chờ mong người này đi qua.
Lại trải qua một đoạn thời gian nữa, vị này vốn đang suy nghĩ nên tiến tới thì lại vô tình gặp được tiểu tổ tông nhà hắn, cuối cùng nhân cơ hội lừa người đem ra ăn sạch sẽ, cảm thấy chưa đủ còn mốn gạt đến bên mình.
Thế nên có thể nói vị này chính là có âm mưu từ trước, cũng lại có tình cảm từ trước, chẳng qua là không muốn nhận tới mà thôi nha.
Mà việc này... hạ hồi phân giải.
Nói đến hiện tại, hắn xong xuôi sẽ đi đến công ty làm, vị này là Tổng giám đốc, ai dám quản việc hắn đến sớm hay muộn.
Thế nên vị này cứ ung dung tự tại đi đến, thi thoảng hưởng lạc thú khi dễ tiểu tổ tông nhà hắn.
Đến lúc tan tầm, có họp xã giao hắn liền đi, nếu không có thì thuận tiện tìm chỗ ăn, có ngày hứng thú sẽ về nhà gọi đồ ăn đến, bởi bếp nhà hắn vốn để pha cà phê, đến nấu mì cũng chưa đụng tới.. Sau đó, đến Rosé.
Ngụy Âu Dương từ khi đến bên này liền lộ rõ bản chất, là một thân hắc đạo đúng chất. Xã hội bây giờ chính là như vậy, có những công ty đi lên hay thậm chí những người làm chính trị tất cả đều có thế lực chống tay đằng sau. Duy chỉ có Ngụy Âu thị là một trong những tập đoàn lớn mạnh nhất, duy trì bằng chính thế lực bản thân hắn. Lại nói tới vị này là hắc đạo nhưng cũng không làm việc gì như rửa tiền, trốn thuế,... biến chất.
Những ngày trước hắn đến Rosé, chủ yếu là đến tìm Leo sau đó vui đùa một chút, chính là từ ngày đó trở đi mỗi lần hắn đều lệnh bảo an báo cáo nếu có người tên Vũ Thanh An đi vào.
Bởi vì quán bar của hắn nổi tiếng A thành, mọi hoạt động trao đổi làm ăn hắc đạo đều diễn ra ở đây, vì thế bảo mật cũng cao hơn, ai đi vào cũng phải kiểm tra ngoại trừ ông chủ, có ai khả nghi bước vào đều từ hệ thống bảo an thông tri tới chỗ hắn.
Mà lại may mắn cho người kia sau lần đó cũng không dám đi tới nơi này, nếu không sẽ lại bị vị này tính kế lăn qua lăn lại ăn thêm vài lần.
Chung quy chính là vị này hắc bạch không phân minh, mà tâm cũng tà tà hướng về phía người nào đó chuẩn bị sẵn sàng giăng bẫy đợi con mồi nhảy xuống.
Mà giăng bẫy trực tiếp bắt lấy hay từ từ tính kế còn phải để xem.
____________
Tổng giám đốc: Thật tiếc a... Em sau đó lại không có tới.
Vũ Thanh An: Đến ngây người làm cái gì a?
Tổng giám đốc: Thì này nọ đấy.
Vũ Thanh An: Vô sỉ.
Tổng giám đốc: Nhưng anh yêu em.
Mà người này có một điểm yếu làm người khác không dám tin, lại chỉ liên quan đến tiểu tổ tông nhà hắn.
Cái này vẫn là nói sau đi.
Vị Ngụy Âu Dương này vốn là cậu quý tử của cả gia tộc, có phẩm chất ưu tú nhất nên sớm đã định trở thành người kế thừa, điều này thậm chí còn đã có trong di chúc sớm của ông nội hắn.
Chính vì thế mà từ nhỏ ở bên Anh hắn đã được rèn luyện rất chu đáo, sau này 17 tuổi tự thân trở về A thành lập nghiệp, tuy nói thời điểm ban đầu rất khó khăn nhưng nhìn hắn bây giờ ai cũng không dám đắc tội tới.
Vì thói quen nề nếp từ nhỏ, vị này mỗi sáng sớm đều đúng giờ sinh học dậy, sau đó sẽ ra ngoài chạy bộ vài vòng quanh hồ gần khu hắn. Đến lúc quay trở về hắn sẽ lại đến phòng dụng cụ tiếp tục tập, trông hắn tuy bên ngoài luôn mặc âu phục nhưng bỏ ra lại toàn là cơ rắn chắc, đều là kết quả của việc chăm chỉ luyện.
Tập luyện xong Ngụy Âu Dương sẽ vào phòng tắm qua một lượt rồi quay ra pha cà phê, hắn bình thường không có thói quen ăn sáng chỉ đơn giản uống cà phê cùng đọc báo. Phòng bếp của hắn có khung cửa sổ hướng ra mặt đường khu, bình thường hắn sẽ ngồi ở bàn ăn một lúc, đợi đúng 6h sẽ ra đứng ở đó.
Đứng làm gì? Chính là nhìn tiểu tổ tông nhà hắn.
Một năm trước vào buổi sáng hắn trở về nhà sau khi chạy bộ như thường lệ, vô tình gặp được một thiếu niên đi ngược phía mình, người này dung mạo thanh tú lại đang mắt to chớp chớp tò mò nhìn mấy khu nhà xung quanh khiến người khác cảm thấy vô cùng đáng yêu. Hắn nhớ người này dừng lại ở phía bên kia đường, nhìn nhà của hắn mắt liền sáng lên lộ rõ vẻ ham thích cùng quyết tâm.
Vì thế ấn tượng không hề nhỏ.
Sau này hắn vô tình phát hiện ra thiếu niên này mỗi sáng sớm đều chạy bộ qua hồ cạnh khu của hắn rồi sẽ đi vào đây ngắm nghía, mà bản thân lâu dần lại vô thức chờ mong người này đi qua.
Lại trải qua một đoạn thời gian nữa, vị này vốn đang suy nghĩ nên tiến tới thì lại vô tình gặp được tiểu tổ tông nhà hắn, cuối cùng nhân cơ hội lừa người đem ra ăn sạch sẽ, cảm thấy chưa đủ còn mốn gạt đến bên mình.
Thế nên có thể nói vị này chính là có âm mưu từ trước, cũng lại có tình cảm từ trước, chẳng qua là không muốn nhận tới mà thôi nha.
Mà việc này... hạ hồi phân giải.
Nói đến hiện tại, hắn xong xuôi sẽ đi đến công ty làm, vị này là Tổng giám đốc, ai dám quản việc hắn đến sớm hay muộn.
Thế nên vị này cứ ung dung tự tại đi đến, thi thoảng hưởng lạc thú khi dễ tiểu tổ tông nhà hắn.
Đến lúc tan tầm, có họp xã giao hắn liền đi, nếu không có thì thuận tiện tìm chỗ ăn, có ngày hứng thú sẽ về nhà gọi đồ ăn đến, bởi bếp nhà hắn vốn để pha cà phê, đến nấu mì cũng chưa đụng tới.. Sau đó, đến Rosé.
Ngụy Âu Dương từ khi đến bên này liền lộ rõ bản chất, là một thân hắc đạo đúng chất. Xã hội bây giờ chính là như vậy, có những công ty đi lên hay thậm chí những người làm chính trị tất cả đều có thế lực chống tay đằng sau. Duy chỉ có Ngụy Âu thị là một trong những tập đoàn lớn mạnh nhất, duy trì bằng chính thế lực bản thân hắn. Lại nói tới vị này là hắc đạo nhưng cũng không làm việc gì như rửa tiền, trốn thuế,... biến chất.
Những ngày trước hắn đến Rosé, chủ yếu là đến tìm Leo sau đó vui đùa một chút, chính là từ ngày đó trở đi mỗi lần hắn đều lệnh bảo an báo cáo nếu có người tên Vũ Thanh An đi vào.
Bởi vì quán bar của hắn nổi tiếng A thành, mọi hoạt động trao đổi làm ăn hắc đạo đều diễn ra ở đây, vì thế bảo mật cũng cao hơn, ai đi vào cũng phải kiểm tra ngoại trừ ông chủ, có ai khả nghi bước vào đều từ hệ thống bảo an thông tri tới chỗ hắn.
Mà lại may mắn cho người kia sau lần đó cũng không dám đi tới nơi này, nếu không sẽ lại bị vị này tính kế lăn qua lăn lại ăn thêm vài lần.
Chung quy chính là vị này hắc bạch không phân minh, mà tâm cũng tà tà hướng về phía người nào đó chuẩn bị sẵn sàng giăng bẫy đợi con mồi nhảy xuống.
Mà giăng bẫy trực tiếp bắt lấy hay từ từ tính kế còn phải để xem.
____________
Tổng giám đốc: Thật tiếc a... Em sau đó lại không có tới.
Vũ Thanh An: Đến ngây người làm cái gì a?
Tổng giám đốc: Thì này nọ đấy.
Vũ Thanh An: Vô sỉ.
Tổng giám đốc: Nhưng anh yêu em.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất