Tổng Tài Bá Đạo Và Chàng Trai Táo Bạo
Chương 13: Thủ phạm bị sa thải
"Hai người có còn coi tôi là Võ tổng không? Hay xem tôi là không khí"
"Xin lỗi Võ tổng" lời xin lỗi hời hợt của Tống Yến Nhi khiến anh khó chịu.
"Xin lỗi anh Võ tổng" Cúi gập người xuống xin lỗi xém đập đầu vào bàn. May thay Võ tổng giơ bàn tay ra đỡ lấy.
"Cẩn thận một chút" Anh nhẹ nhàng nói với Dương. Đưa tay xoa xoa trán cho cậu. Dương ngây ra, tim đập loạn xạ, cảm giác có luồng điện chạy qua.
"Anh ấy hôm nay sao lại quan tâm mình thế?" Cậu nghĩ
Cả đám nhân viên nghiêng người lại xem,bất ngờ khi Võ tổng lạnh lùng của họ nhẹ nhàng với một chàng trái. Trước giờ chưa có ai được anh đối xử đặc biệt như thế.
Có người lấy điện thoại ra chụp. Đăng lên groups của nhân viên công ty.
Nhân viên bắt đầu bàn luận rôm rã trên groups.
"Lần đầu tiên tao thấy sếp tốt bụng chúng mày ạ?"
"Lần đầu nhẹ nhàng với nhân viên thế đấy"
"Có vẻ như sếp đang cố bảo vệ cậu ta?"
"Đứa hủ lâu năm như mình thấy có mùi đam ở đây"
"Không được sếp là chàng trai bad boy của tao, huhu."
"Mọi người đừng quên đại tiểu thư Mai Linh của tập đoàn Mai thị. Hai người được gia đình hai bên cho là xứng đôi vừa lưa, môn đăng hộ đối đấy. Cưới nhau chỉ là chiyện sớm muộn thôi"
"Nhưmg sếp không yêu cô ta sao cưới được"
"Chủ tịch là người coi trọng sự nghiệp, chắc sẽ ép hôn cũng không chừng đấy các bạn trẻ."
Võ tổng nãy giờ im lặng ngồi nhìn đám nhân viên lôi điện thoại ra bấm. Dương đánh tiếng nhắc nhở mọi người. "Ê hềm"
Mọi người giật mình, ngước lên nhìn sếp với ánh mắt hình viên đạn nhìn thẳng vào họ. Tất cả bỏ điện thoại lên bàn.
"Các cô các cậu thấy tôi rảnh quá hay sao. Ngồi xem các cô các cậu bấm điện thoài à." Võ tổng tức giận. Cả đám im lặng
"Bạch Dương em trừ lương một tuần của bọn họ cho anh đi" Anh ra lệnh cho Dương nhưng lại với giọng điệu nhẹ nhàng, ngược lại với giọng nói chuyện với nhân viên.
Dương lại càng bấn loạn hơn, cậu muốn xưng hô anh em. Nhưng hôm nay nghe Võ tổng
xưng hô như vậy ngược lại khiến cậu sởn da gà, nổi gai ốc. Cứ lơ tơ mơ đứng đó không làm theo.
Võ tổng thấy kỳ lạ, sao anh lại xưng hô vậy chứ. Nhưng thôi lời đã thốt ra rồi. Anh ngồi đợi em trả lời mà sao em im lặng thế.
"Này, còn ngây ra đó làm gì. Không nghe lệnh à"
"Dạ.. Dạ. Nhưng Võ tổng việc này là của Thư ký Tống mà."
"Từ hôm nay thư ký Tống sẽ bị sa thải, và phải tới đồn cảnh sát đóng tiền phạt vì tội bán đứng tài liệu mật của công ty."
Mọi người đều bất ngờ về câu nói của sếp.
"Võ tổng anh nói gì vậy? Anh nói sa thải là sao, tôi bán công ty là sao?" Vẫn gân cổ lên cãi
Anh không thèm trả lời cô ta
"Bạch Dương em lấy USB trong túi áo cuat anh mở lên cho mọi người xem đi."
"Dạ" Cậu ngoan ngoãn nghe lời.
Đoạn video đã được phát lên. Đoạn video tối hôm qua, lúc anh về sớm. Chiều và tối cô ở công ty lục lọi, mở máy tính lấy tài liệu.
"Video này làm sao chứng minh được tôi bán công ty" Cô ta đắc ý lắm
Dương ném xấp hình cậu chụp xuống bàn cho mọi người xem. "Nhiêu đây đủ chưa?"
"Cậu cậu, cậu ngụy tạo chứng cứ vu khống tôi." Cô ta cầm mấy bức hình lên xé hết.
"Cô biết không chính quán cà phê cô bắt gặp tôi nói chuyện với người của công ty đó. Thì ngay trước đó tôicũng đã chụp hình bằng chứng chính cô giao tài liệu cho bên công ty kia rồi." Dương cười đắc ý. Khiến ta điên lên giơ tay muốn tát Dương lần nữa. Võ tổng đứng dậy, nắm chặt cánh tay của cô ta,hất mạnh xuống đất
" Đừng đụng vào người của tôi"
"Mà cô có biết không? Thực ra tôi không hề bị sa thải, tất cả đều là kế hoạch của Võ tổng thôi. Chúng tôi chỉ đang dụ cô vào tròng thôi." Cậu quay sang nhìn anh và cười.
"Thật may cô lại sập bẩy." Dương kìa ha ha.
Võ tổng gõ đầu cậu "Bớt bớt lại, tập trung vấn đề chính đi"
Dù anh nói cậu bớt khùng điên lại, tập trung vào vấn đề chính nhưng cậu lại khiến anh cười theo.
Đám nhân viên hôm nay đi từ ngạc nhiên này, tới ngạc nhiên khác.
"Chuyện rõ ràng rồi, giờ cô thu xếp bàn giao công việc cho Bạch Dương hết đi.." Anh nói với cô ta một cách lạnh lùng.
"Tất cả tan họp, Bạch Dương em vào phòng thư ký Tống. Cô ta sẽ bàn giao công việc cho em."
"Võ tổng, em thấy chuyện này cũng nên bỏ qua cho cô ta một lần đi. Chúng ta sa thải cô ta là được rồi, nếu đưa cô ta tới công an sau này còn ai dám tuyển cô ta nữa." Mặc dù cậu ghét cô ta, nhưng dù sao nãy giờ cũng xả giận đủ rồi. Cậu không muốn tuyệt đường sống của người khác.
" Cô ta hãm hại cậu, vu oan cậu. Cậu còn nói giúp cô ta à. " Võ tổng ngạc nhiên vì sự lương thiện của cậu
" Em không có thù giai được, hihi." Cậu nhìn anh cười tươi rói, khiến anh khó chịu quay mặt đi
"Xem lại cách xưng hô đi, nơi làm việc thì nên nghiêm túc, bớt cười lại"
"Dạ" Khuôn mặt vui vẻ đó xìu xuống, ủ rủ.
Cậu đi ra ngoài miệng lầm bầm chửi thầm anh Võ tổng khó ưu kia..
_____________________________
Chị phải ngồi cả tiếng đồng hồ để suy nghĩ và viết nó. Dùng 20 phút để đọc soát lỗi 2 lần , còn tụi em chỉ mất một giây để like,1 giây để cmt, 1 giây bấm theo dõi. Vậy tại sao không ủng hộ tinh thần cho cho AU với nhỉ
"Xin lỗi Võ tổng" lời xin lỗi hời hợt của Tống Yến Nhi khiến anh khó chịu.
"Xin lỗi anh Võ tổng" Cúi gập người xuống xin lỗi xém đập đầu vào bàn. May thay Võ tổng giơ bàn tay ra đỡ lấy.
"Cẩn thận một chút" Anh nhẹ nhàng nói với Dương. Đưa tay xoa xoa trán cho cậu. Dương ngây ra, tim đập loạn xạ, cảm giác có luồng điện chạy qua.
"Anh ấy hôm nay sao lại quan tâm mình thế?" Cậu nghĩ
Cả đám nhân viên nghiêng người lại xem,bất ngờ khi Võ tổng lạnh lùng của họ nhẹ nhàng với một chàng trái. Trước giờ chưa có ai được anh đối xử đặc biệt như thế.
Có người lấy điện thoại ra chụp. Đăng lên groups của nhân viên công ty.
Nhân viên bắt đầu bàn luận rôm rã trên groups.
"Lần đầu tiên tao thấy sếp tốt bụng chúng mày ạ?"
"Lần đầu nhẹ nhàng với nhân viên thế đấy"
"Có vẻ như sếp đang cố bảo vệ cậu ta?"
"Đứa hủ lâu năm như mình thấy có mùi đam ở đây"
"Không được sếp là chàng trai bad boy của tao, huhu."
"Mọi người đừng quên đại tiểu thư Mai Linh của tập đoàn Mai thị. Hai người được gia đình hai bên cho là xứng đôi vừa lưa, môn đăng hộ đối đấy. Cưới nhau chỉ là chiyện sớm muộn thôi"
"Nhưmg sếp không yêu cô ta sao cưới được"
"Chủ tịch là người coi trọng sự nghiệp, chắc sẽ ép hôn cũng không chừng đấy các bạn trẻ."
Võ tổng nãy giờ im lặng ngồi nhìn đám nhân viên lôi điện thoại ra bấm. Dương đánh tiếng nhắc nhở mọi người. "Ê hềm"
Mọi người giật mình, ngước lên nhìn sếp với ánh mắt hình viên đạn nhìn thẳng vào họ. Tất cả bỏ điện thoại lên bàn.
"Các cô các cậu thấy tôi rảnh quá hay sao. Ngồi xem các cô các cậu bấm điện thoài à." Võ tổng tức giận. Cả đám im lặng
"Bạch Dương em trừ lương một tuần của bọn họ cho anh đi" Anh ra lệnh cho Dương nhưng lại với giọng điệu nhẹ nhàng, ngược lại với giọng nói chuyện với nhân viên.
Dương lại càng bấn loạn hơn, cậu muốn xưng hô anh em. Nhưng hôm nay nghe Võ tổng
xưng hô như vậy ngược lại khiến cậu sởn da gà, nổi gai ốc. Cứ lơ tơ mơ đứng đó không làm theo.
Võ tổng thấy kỳ lạ, sao anh lại xưng hô vậy chứ. Nhưng thôi lời đã thốt ra rồi. Anh ngồi đợi em trả lời mà sao em im lặng thế.
"Này, còn ngây ra đó làm gì. Không nghe lệnh à"
"Dạ.. Dạ. Nhưng Võ tổng việc này là của Thư ký Tống mà."
"Từ hôm nay thư ký Tống sẽ bị sa thải, và phải tới đồn cảnh sát đóng tiền phạt vì tội bán đứng tài liệu mật của công ty."
Mọi người đều bất ngờ về câu nói của sếp.
"Võ tổng anh nói gì vậy? Anh nói sa thải là sao, tôi bán công ty là sao?" Vẫn gân cổ lên cãi
Anh không thèm trả lời cô ta
"Bạch Dương em lấy USB trong túi áo cuat anh mở lên cho mọi người xem đi."
"Dạ" Cậu ngoan ngoãn nghe lời.
Đoạn video đã được phát lên. Đoạn video tối hôm qua, lúc anh về sớm. Chiều và tối cô ở công ty lục lọi, mở máy tính lấy tài liệu.
"Video này làm sao chứng minh được tôi bán công ty" Cô ta đắc ý lắm
Dương ném xấp hình cậu chụp xuống bàn cho mọi người xem. "Nhiêu đây đủ chưa?"
"Cậu cậu, cậu ngụy tạo chứng cứ vu khống tôi." Cô ta cầm mấy bức hình lên xé hết.
"Cô biết không chính quán cà phê cô bắt gặp tôi nói chuyện với người của công ty đó. Thì ngay trước đó tôicũng đã chụp hình bằng chứng chính cô giao tài liệu cho bên công ty kia rồi." Dương cười đắc ý. Khiến ta điên lên giơ tay muốn tát Dương lần nữa. Võ tổng đứng dậy, nắm chặt cánh tay của cô ta,hất mạnh xuống đất
" Đừng đụng vào người của tôi"
"Mà cô có biết không? Thực ra tôi không hề bị sa thải, tất cả đều là kế hoạch của Võ tổng thôi. Chúng tôi chỉ đang dụ cô vào tròng thôi." Cậu quay sang nhìn anh và cười.
"Thật may cô lại sập bẩy." Dương kìa ha ha.
Võ tổng gõ đầu cậu "Bớt bớt lại, tập trung vấn đề chính đi"
Dù anh nói cậu bớt khùng điên lại, tập trung vào vấn đề chính nhưng cậu lại khiến anh cười theo.
Đám nhân viên hôm nay đi từ ngạc nhiên này, tới ngạc nhiên khác.
"Chuyện rõ ràng rồi, giờ cô thu xếp bàn giao công việc cho Bạch Dương hết đi.." Anh nói với cô ta một cách lạnh lùng.
"Tất cả tan họp, Bạch Dương em vào phòng thư ký Tống. Cô ta sẽ bàn giao công việc cho em."
"Võ tổng, em thấy chuyện này cũng nên bỏ qua cho cô ta một lần đi. Chúng ta sa thải cô ta là được rồi, nếu đưa cô ta tới công an sau này còn ai dám tuyển cô ta nữa." Mặc dù cậu ghét cô ta, nhưng dù sao nãy giờ cũng xả giận đủ rồi. Cậu không muốn tuyệt đường sống của người khác.
" Cô ta hãm hại cậu, vu oan cậu. Cậu còn nói giúp cô ta à. " Võ tổng ngạc nhiên vì sự lương thiện của cậu
" Em không có thù giai được, hihi." Cậu nhìn anh cười tươi rói, khiến anh khó chịu quay mặt đi
"Xem lại cách xưng hô đi, nơi làm việc thì nên nghiêm túc, bớt cười lại"
"Dạ" Khuôn mặt vui vẻ đó xìu xuống, ủ rủ.
Cậu đi ra ngoài miệng lầm bầm chửi thầm anh Võ tổng khó ưu kia..
_____________________________
Chị phải ngồi cả tiếng đồng hồ để suy nghĩ và viết nó. Dùng 20 phút để đọc soát lỗi 2 lần , còn tụi em chỉ mất một giây để like,1 giây để cmt, 1 giây bấm theo dõi. Vậy tại sao không ủng hộ tinh thần cho cho AU với nhỉ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất