Chương 10
CHƯƠNG 10
.
Tư Lạc vốn còn muốn nói chuyện vừa nãy thì Trương Đình liền lên tiếng: “Ôi chao, Lương Tư Lạc, nhìn thật đoán không ra, nhanh như vậy đã tìm được người mới rồi. Không phải mày là thú cưng của người ta đấy chứ, trách không được gần đây thường xuyên mang hình dạng con chó a.”
Cao Diễm cảm giác thân thể nhóc con trong lòng ngực khẽ run run, anh nghe tên này nói mà tức giận, nhưng anh cũng không nói gì, anh muốn cho vật nhỏ tự bộc phát ra, anh nghĩ cậu muốn cái gì cũng có thể cho cậu, cho dù là tất cả tài sản mà anh có.
Vỗ vỗ lưng vật nhỏ: “Bảo bối, em không phải thú cưng, anh thật sự thích em, em có thể thoải mái bộc lộ cảm xúc, em hiện tại không phải một mình, anh ở phía sau em cho em chỗ dựa, anh không muốn em phải ủy khuất nhẫn nhịn nữa.”
Tư Lạc liều mạng ôm chặt lấy thắt lưng người đàn ông khiến cậu an tâm, đúng vậy, cậu vì cái gì phải nhịn cơ chứ, vốn chính là bọn họ có lỗi với cậu, hơn nữa hôm nay cậu cũng phải giáo huấn họ mới được, nghĩ đến đây, tất cả ủy khuất phải chịu trước kia đều dâng lên, hừ, cậu không cam lòng.
Ngẩng đầu nhìn Cao Diễm, nhìn thấy ánh mắt cổ vũ phía sau, cầm lấy tay người bên cạnh, mới chuyển ánh mắt nhìn về phía Trương Đình: “Đầu tiên tôi không phải thú cưng của anh ấy, anh ấy người yêu của tôi.” Ánh mắt hung hăng nhìn về phía Lục Ngôn “Tôi sẽ không chỉ biết đến tiền, sẽ không là kẻ vô dụng, thích dùng thân thể để đổi lấy tiền tài. ”
Nghe đến đó mặt mũi Lục Ngôn trắng bệch, hắn không nghĩ tới Tư Lạc luôn luôn ôn hòa cũng có thể nói ra những lời này, mà Trương Đình bên cạnh lại giận tái cả mặt, trong lòng thầm nghĩ hôm nay nhất định phải giáo huấn thằng nhóc này một chút. Ngẩng đầu nhìn Tư Lạc: “Đúng vậy, vì tiền thì sao, Lục Ngôn chính là thích tao, nhìn lại bộ dạng nghèo nàn của mày đi.”
Cao Diễm thật sự nghe không nổi nữa,ôm bả vai người yêu: “Bảo bối, em có hứng thú với nhà hàng cơm Tây không?” Nếu bảo bối có hứng thú anh liền tặng nhà hàng cơm Tây chó má kia cho bảo bối.
Trương Đình nghe thấy lời này, mũi phát ra một tiếng hừ, không chịu thua kém: “Nhà mày không phải cũng bán đồ ăn sao, chỉ là làm ăn nhỏ mà thôi, ha ha ha ha quán ăn vặt cũng thuộc ngành ẩm thực sao?”
Vốn không muốn cùng hắn so đo, nghe hắn nói xong lời này cậu thật sự nổi giận, nhìn Cao Diễm nói: “Em gần đây có đi học một chút về quản lý, nếu có cái nhà hàng ‘nhỏ’ luyện tay một chút cũng không tệ lắm, he he.” Lấy điện thoại của mình ra gọi đi, tất cả mọi người nhìn cậu, không biết rốt cuộc muốn làm cái gì: “Ba ba, ba ở đâu vậy?”
….
“Vâng, con gần đây coi trọng một nhà hàng nhỏ, cuối tuần con muốn nó.”
Cúp điện thoại, nhìn về phía Trương Đình: “Chân thành nhắc nhở cậu, về nhà chuẩn bị tư tưởng một chút, tránh cho lúc cậu từ thiếu gia trở thành dân thường lại không chấp nhận được.”
“Mày có ý gì?”
“Vừa rồi tôi không phải nói rất rõ ràng sao, coi trọng nhà hàng của nhà cậu, tuần sau nó chính là của thiếu gia tôi.”
“Mày cho rằng mày là ai chứ.”
“Ha, nghe qua về Lương thị chưa?”
Vừa nghe hai chữ Lương thị, mặt Trương Đình nháy mắt trắng bệch: “Chẳng lẽ… Chẳng lẽ mày quen người nhà Lương thị.”
“NO. . . NO không chỉ quen biết, thường ngày còn gọi ông Lương là ba ba nữa cơ.” Nói xong nhìn về phía Cao Diễm, cậu biết người yêu của cậu không phải người bình thường, nhưng cũng chỉ nghĩ anh điều hành một công ty nào đó mà thôi. Đột nhiên biết sự thật về cậu, cậu vẫn sợ anh sẽ không tha thứ vì cậu che giấu. Nhìn thấy vẻ mặt Cao Diễm không đổi, Tư Lạc mới yên tâm hơn một chút.
____ Đăng bởi: admin
.
Tư Lạc vốn còn muốn nói chuyện vừa nãy thì Trương Đình liền lên tiếng: “Ôi chao, Lương Tư Lạc, nhìn thật đoán không ra, nhanh như vậy đã tìm được người mới rồi. Không phải mày là thú cưng của người ta đấy chứ, trách không được gần đây thường xuyên mang hình dạng con chó a.”
Cao Diễm cảm giác thân thể nhóc con trong lòng ngực khẽ run run, anh nghe tên này nói mà tức giận, nhưng anh cũng không nói gì, anh muốn cho vật nhỏ tự bộc phát ra, anh nghĩ cậu muốn cái gì cũng có thể cho cậu, cho dù là tất cả tài sản mà anh có.
Vỗ vỗ lưng vật nhỏ: “Bảo bối, em không phải thú cưng, anh thật sự thích em, em có thể thoải mái bộc lộ cảm xúc, em hiện tại không phải một mình, anh ở phía sau em cho em chỗ dựa, anh không muốn em phải ủy khuất nhẫn nhịn nữa.”
Tư Lạc liều mạng ôm chặt lấy thắt lưng người đàn ông khiến cậu an tâm, đúng vậy, cậu vì cái gì phải nhịn cơ chứ, vốn chính là bọn họ có lỗi với cậu, hơn nữa hôm nay cậu cũng phải giáo huấn họ mới được, nghĩ đến đây, tất cả ủy khuất phải chịu trước kia đều dâng lên, hừ, cậu không cam lòng.
Ngẩng đầu nhìn Cao Diễm, nhìn thấy ánh mắt cổ vũ phía sau, cầm lấy tay người bên cạnh, mới chuyển ánh mắt nhìn về phía Trương Đình: “Đầu tiên tôi không phải thú cưng của anh ấy, anh ấy người yêu của tôi.” Ánh mắt hung hăng nhìn về phía Lục Ngôn “Tôi sẽ không chỉ biết đến tiền, sẽ không là kẻ vô dụng, thích dùng thân thể để đổi lấy tiền tài. ”
Nghe đến đó mặt mũi Lục Ngôn trắng bệch, hắn không nghĩ tới Tư Lạc luôn luôn ôn hòa cũng có thể nói ra những lời này, mà Trương Đình bên cạnh lại giận tái cả mặt, trong lòng thầm nghĩ hôm nay nhất định phải giáo huấn thằng nhóc này một chút. Ngẩng đầu nhìn Tư Lạc: “Đúng vậy, vì tiền thì sao, Lục Ngôn chính là thích tao, nhìn lại bộ dạng nghèo nàn của mày đi.”
Cao Diễm thật sự nghe không nổi nữa,ôm bả vai người yêu: “Bảo bối, em có hứng thú với nhà hàng cơm Tây không?” Nếu bảo bối có hứng thú anh liền tặng nhà hàng cơm Tây chó má kia cho bảo bối.
Trương Đình nghe thấy lời này, mũi phát ra một tiếng hừ, không chịu thua kém: “Nhà mày không phải cũng bán đồ ăn sao, chỉ là làm ăn nhỏ mà thôi, ha ha ha ha quán ăn vặt cũng thuộc ngành ẩm thực sao?”
Vốn không muốn cùng hắn so đo, nghe hắn nói xong lời này cậu thật sự nổi giận, nhìn Cao Diễm nói: “Em gần đây có đi học một chút về quản lý, nếu có cái nhà hàng ‘nhỏ’ luyện tay một chút cũng không tệ lắm, he he.” Lấy điện thoại của mình ra gọi đi, tất cả mọi người nhìn cậu, không biết rốt cuộc muốn làm cái gì: “Ba ba, ba ở đâu vậy?”
….
“Vâng, con gần đây coi trọng một nhà hàng nhỏ, cuối tuần con muốn nó.”
Cúp điện thoại, nhìn về phía Trương Đình: “Chân thành nhắc nhở cậu, về nhà chuẩn bị tư tưởng một chút, tránh cho lúc cậu từ thiếu gia trở thành dân thường lại không chấp nhận được.”
“Mày có ý gì?”
“Vừa rồi tôi không phải nói rất rõ ràng sao, coi trọng nhà hàng của nhà cậu, tuần sau nó chính là của thiếu gia tôi.”
“Mày cho rằng mày là ai chứ.”
“Ha, nghe qua về Lương thị chưa?”
Vừa nghe hai chữ Lương thị, mặt Trương Đình nháy mắt trắng bệch: “Chẳng lẽ… Chẳng lẽ mày quen người nhà Lương thị.”
“NO. . . NO không chỉ quen biết, thường ngày còn gọi ông Lương là ba ba nữa cơ.” Nói xong nhìn về phía Cao Diễm, cậu biết người yêu của cậu không phải người bình thường, nhưng cũng chỉ nghĩ anh điều hành một công ty nào đó mà thôi. Đột nhiên biết sự thật về cậu, cậu vẫn sợ anh sẽ không tha thứ vì cậu che giấu. Nhìn thấy vẻ mặt Cao Diễm không đổi, Tư Lạc mới yên tâm hơn một chút.
____ Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất