[Tr/alltakemichi] Tử Thần Thiếu Niên (Tổng Mạn)
Chương 56
Ngay khi ánh chiều tà vừa hạ , toàn bộ bầu trời dần dần chuyển sang một mảnh hồng cam ôn dịu . Takemichi và mọi người đều cùng nhau đi dạo trên bãi biển chìm vào những dòng suy nghĩ của riêng mình
" Baji-kun sinh nhật vui vẻ . Chúc mày sẽ nhận được mọi điều tốt đẹp nhất trên thế giới này " Takemichi xoay người lại đứng ngược nắng , làn gió nhẹ bay vụt qua , cặp mắt kia chủ nhân khóe môi cong lên , ánh sáng nhẹ nhàng dừng ở so lưu ly còn trong vắt , xinh đẹp lam sắc
Baji Keisuke hoảng hốt dường như hắn vừa thấy được ngôi sao..Takemichi trong mắt là có ngôi sao , nó chiếu rọi soi sáng tấm chân tình này của hắn
" Baji sinh nhật vui vẻ . Tụi tao cũng có quà tặng cho mày này " Draken và toàn thể Touman lần lượt lấy ra quà của mình đưa cho hắn , đến cả hai cô gái cũng tử tế chuẩn bị một món quà dành tặng cho hắn . Giờ thì hai tay ôm chật kín không kẻ hở một đống quà cáp vào lòng , Baji Keisuke hắn vừa vui lại vừa có cảm giác nhẹ nhõm
' Nếu ngay từ đầu người kia chưa từng bước vào thế giới của hắn, của Touman thì chắc chắn sẽ không bao giờ có ngày đẹp như một giấc mơ thế này... '
' Hanagaki Takemichi... '
" Bánh kem tự làm của Hina và Emma đấy , nhắm mắt mà cầu nguyện đi nào Baji-kun " Takemichi được mọi người giao cho trọng trách đem bánh kem đưa tới trước mặt của hắn . Một nụ cười ôn nhu trên gương mặt tinh xảo người nọ cùng cái bánh kem sinh nhật có những chiếc đèn cầy cắm sẵn . Baji hắn luôn ít đặt niềm tin tưởng vào ba cái nguyện vọng ngày sinh nhật này nhưng chẳng biết sao lần này có một chút khác
Nếu..hắn ước nguyện níu giữ được người này mãi mãi bên cạnh mình thì có tính là quá mức tham lam hay không . Bởi vì dù sao... người ấy không chỉ cứu rỗi mỗi mình hắn mà còn rất nhiều người ngoài kia . Hắn biết rất rõ chứ , chỉ là trong thâm tâm vẫn len lỏi lòng ích kỷ mong muốn độc chiếm một mình người này cho riêng mình mà thôi .
Baji Keisuke tạm thời quăng đi mớ suy nghĩ đó qua một bên , nhắm mắt rồi làm theo lời cậu mà ước nguyện một điều chỉ riêng hắn biết thôi
" Takemichi-kun cậu đang nhìn gì vậy ? " Hinata chú ý đến Takemichi âm thầm tách rời khỏi bọn họ ra xa một khoảng , lam sắc con ngươi nhàn nhạt không chưa bất kì cảm xúc nào ngước nhìn lên bầu trời ánh đỏ vô cùng chói mắt kia , nhan sắc người thiếu niên mỹ lệ tựa đồng thoại cổ tích lại tựa xa xa không thể với tới
Không chỉ một mình Hinata cô là chú ý đến điểm này , dường như tất cả cũng ngầm hiểu được..nếu vẫn không có điều gì níu giữ người thiếu niên nọ lại tại nhân gian này thì bất kể lúc nào người nọ cũng có thể rời xa họ mà biến mất
' Là gì cũng được..lấy bất cứ thứ gì của chúng tôi cũng được . Chỉ cần đừng mang người này rời đi có được không '
" Không có gì nha Hina ~ " Takemichi chớp chớp mắt như bừng tỉnh , tràn đầy ý cười lam sắc đôi mắt đối với mọi người . " Sắp đến giờ rồi , đây của mọi người cả đây ~~ " Takemichi trong chớp mắt như làm thuật lấy ra một đống pháo hoa mini cầm tay nhỏ giơ lên trước mặt họ
" Những linh hồn khác cũng đã được tôi đưa từ trước rồi , còn chỗ này là của mọi người nha "
Mọi người tạm thời giấu nhẹm đi cảm xúc khó tả vào sâu trong lòng , đành vui vẻ theo Takemichi như cái cách cậu cố tạo ra một bầu không khí vui tươi dành cho họ vậy . Không thể phá hỏng tâm ý của người nọ được..không thể .
Vậy nên mỗi người đều yên lặng cầm trong tay mình một cây pháo hoa ngồi xuống nhìn nó lập lòe phát sáng cho đến khi hoàn toàn dập tắt mới thôi
" Nhìn kìa !! những linh hồn đang phát sáng " Tiếng nói của Emma thu hút sự chú ý của mọi người khiến họ dừng nhìn ngắm sự lụi tàn của chiếc pháo hoa nhỏ bé trong tay , đổ dồn tầm mắt về khung cảnh diễm lệ trước mắt
" Họ có vẻ rất vui vẻ khi đi đầu thai sao ? "
" Sinh , lão , bệnh , tử , đó mới là vẻ đẹp của loài sinh vật ngắn ngủi mang tên Con Người . Bởi vì vậy..nên họ mới trở nên phi thường đẹp đẽ và quý giá . " Takemichi nhẹ giọng nỉ non , mắt lại nhìn xa xăm , tất cả đều trầm mặc lắng nghe đến rất rõ ràng
" Takemitchy..đừng nói cứ như " mày không phải là con người.. Mikey mãnh liệt con ngươi hắc sắc của mình xoáy sâu vào thân ảnh người nọ . Tay quăng bỏ đi chiếc pháo hoa xuống đất , ngồi dậy chạy nhào vào lòng người thiếu niên nọ ngay lập tức . Chỉ như vậy..chỉ độ ấm này là minh chứng cho việc người ấy sẽ không bao giờ rời xa hắn mà thôi
" Mikey-kun ? " Takemichi lùi bước một chút , tươi cười vòng tay lại tự nhiên nghênh đón Mikey . Thoạt nhìn không để ý đến , còn xoa dịu một chút mái tóc vàng nhạt kia làm như an ủi . Một chút hắc khí cảm xúc cũng tan biến dần từ trên người Mikey
" Đến đây ~ cùng ôm tập thể nào mọi người " Hết thẩy giống như một cái giấc mộng đẹp đẽ . Takemichi xoay người mặt hướng về bọn họ , vươn tay đến
" Takemichi !! "
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
" Tuuuu tuuùu tuuuuu !!! tú !! "
" Anh ơi..anh đang làm gì vậy ạ " Một cô bé gái ôm gấu bông vào lòng , chạy đến chỗ người thiếu niên nọ ngồi trên băng ghế đá đang thổi sáo . Tiếng sáo thật sự rất não nề , người nghe sẽ nhịn không được mà nuốt lệ vào trong a
Đúng vậy , người thiếu niên này còn ai khác ngoài Hanagaki Takemichi đâu chứ . Sau ngày hôm qua thì Takemichi cậu vẫn tiếp tục vừa học vừa làm thêm à..còn bonus thêm một cái chức vụ bất lương nha .
" Anh thổi sáo lề đường em ạ . Tuu !" Takemichi mặt vô biểu tình , điềm đạm trả lời cô bé ấy
" Nhưng em thấy anh thổi không hay gì hết "
" ....." Nhóc đâu cần thẳng thừng chê bai anh như vậy ??!! Người ta cũng biết tủn thương nha..thôi thì không có năng khiếu thì thổi chơi chơi cho vui chứ biết sao giờ
" Tuuu "
" Anh hai , là tên nhóc đội 6 ngày đó của Touman kìa " Người thanh niên tóc vàng xanh , đeo kính vừa liếc mắt liền nhận ra được cậu
" Hanagaki Takemichi đó sao " Kế bên thanh niên đeo kính là một người khá cao với hai bím tóc trông ' dịu dàng ' các kiểu
" Nhưng mà anh nhìn nó có quen quen không..em cảm giác như mình từng gặp nó trước đó rồi thì phải "
" Thiệt không ?? mấy thằng sở khanh cũng hay nói vậy lắm em trai"
" ..... " Ủa anh ??
Thế là cả hai người bọn họ cùng đi đến trước mặt Takemichi đứng từ trên cao nhìn xuống cậu . Ánh nắng mặt trời đang tốt đẹp lại bị bóng đen che phủ , Takemichi lặng nhìn bốn cái chân dài miên man trước mặt cũng khó hiểu liền ngước mắt lên xem là ai . Ah , không quen nha..
" Xin hỏi..hai người cần gì sao "
" Mày không biết bọn tao ? " Danh tiếng của họ có ai gia nhập bất lương lại không biết đâu chứ ?? thằng nhóc Hanagaki này là giả vờ hay không biết thật
" ...Là người mẫu hay diễn viên à "
" Gần đúng rồi nha ~ là bất lương " Không những vậy , còn là trùm của bất lương..
" .... " Rồi gần chỗ nào.. Takemichi cái bản mặt ghi rõ kiểu ' tao thấy mà tao tức á '
" Này ! có phải mày là cái thằng ranh con từng giấu dép tao ở trường tiểu học Tenju đúng không "
" Baji-kun sinh nhật vui vẻ . Chúc mày sẽ nhận được mọi điều tốt đẹp nhất trên thế giới này " Takemichi xoay người lại đứng ngược nắng , làn gió nhẹ bay vụt qua , cặp mắt kia chủ nhân khóe môi cong lên , ánh sáng nhẹ nhàng dừng ở so lưu ly còn trong vắt , xinh đẹp lam sắc
Baji Keisuke hoảng hốt dường như hắn vừa thấy được ngôi sao..Takemichi trong mắt là có ngôi sao , nó chiếu rọi soi sáng tấm chân tình này của hắn
" Baji sinh nhật vui vẻ . Tụi tao cũng có quà tặng cho mày này " Draken và toàn thể Touman lần lượt lấy ra quà của mình đưa cho hắn , đến cả hai cô gái cũng tử tế chuẩn bị một món quà dành tặng cho hắn . Giờ thì hai tay ôm chật kín không kẻ hở một đống quà cáp vào lòng , Baji Keisuke hắn vừa vui lại vừa có cảm giác nhẹ nhõm
' Nếu ngay từ đầu người kia chưa từng bước vào thế giới của hắn, của Touman thì chắc chắn sẽ không bao giờ có ngày đẹp như một giấc mơ thế này... '
' Hanagaki Takemichi... '
" Bánh kem tự làm của Hina và Emma đấy , nhắm mắt mà cầu nguyện đi nào Baji-kun " Takemichi được mọi người giao cho trọng trách đem bánh kem đưa tới trước mặt của hắn . Một nụ cười ôn nhu trên gương mặt tinh xảo người nọ cùng cái bánh kem sinh nhật có những chiếc đèn cầy cắm sẵn . Baji hắn luôn ít đặt niềm tin tưởng vào ba cái nguyện vọng ngày sinh nhật này nhưng chẳng biết sao lần này có một chút khác
Nếu..hắn ước nguyện níu giữ được người này mãi mãi bên cạnh mình thì có tính là quá mức tham lam hay không . Bởi vì dù sao... người ấy không chỉ cứu rỗi mỗi mình hắn mà còn rất nhiều người ngoài kia . Hắn biết rất rõ chứ , chỉ là trong thâm tâm vẫn len lỏi lòng ích kỷ mong muốn độc chiếm một mình người này cho riêng mình mà thôi .
Baji Keisuke tạm thời quăng đi mớ suy nghĩ đó qua một bên , nhắm mắt rồi làm theo lời cậu mà ước nguyện một điều chỉ riêng hắn biết thôi
" Takemichi-kun cậu đang nhìn gì vậy ? " Hinata chú ý đến Takemichi âm thầm tách rời khỏi bọn họ ra xa một khoảng , lam sắc con ngươi nhàn nhạt không chưa bất kì cảm xúc nào ngước nhìn lên bầu trời ánh đỏ vô cùng chói mắt kia , nhan sắc người thiếu niên mỹ lệ tựa đồng thoại cổ tích lại tựa xa xa không thể với tới
Không chỉ một mình Hinata cô là chú ý đến điểm này , dường như tất cả cũng ngầm hiểu được..nếu vẫn không có điều gì níu giữ người thiếu niên nọ lại tại nhân gian này thì bất kể lúc nào người nọ cũng có thể rời xa họ mà biến mất
' Là gì cũng được..lấy bất cứ thứ gì của chúng tôi cũng được . Chỉ cần đừng mang người này rời đi có được không '
" Không có gì nha Hina ~ " Takemichi chớp chớp mắt như bừng tỉnh , tràn đầy ý cười lam sắc đôi mắt đối với mọi người . " Sắp đến giờ rồi , đây của mọi người cả đây ~~ " Takemichi trong chớp mắt như làm thuật lấy ra một đống pháo hoa mini cầm tay nhỏ giơ lên trước mặt họ
" Những linh hồn khác cũng đã được tôi đưa từ trước rồi , còn chỗ này là của mọi người nha "
Mọi người tạm thời giấu nhẹm đi cảm xúc khó tả vào sâu trong lòng , đành vui vẻ theo Takemichi như cái cách cậu cố tạo ra một bầu không khí vui tươi dành cho họ vậy . Không thể phá hỏng tâm ý của người nọ được..không thể .
Vậy nên mỗi người đều yên lặng cầm trong tay mình một cây pháo hoa ngồi xuống nhìn nó lập lòe phát sáng cho đến khi hoàn toàn dập tắt mới thôi
" Nhìn kìa !! những linh hồn đang phát sáng " Tiếng nói của Emma thu hút sự chú ý của mọi người khiến họ dừng nhìn ngắm sự lụi tàn của chiếc pháo hoa nhỏ bé trong tay , đổ dồn tầm mắt về khung cảnh diễm lệ trước mắt
" Họ có vẻ rất vui vẻ khi đi đầu thai sao ? "
" Sinh , lão , bệnh , tử , đó mới là vẻ đẹp của loài sinh vật ngắn ngủi mang tên Con Người . Bởi vì vậy..nên họ mới trở nên phi thường đẹp đẽ và quý giá . " Takemichi nhẹ giọng nỉ non , mắt lại nhìn xa xăm , tất cả đều trầm mặc lắng nghe đến rất rõ ràng
" Takemitchy..đừng nói cứ như " mày không phải là con người.. Mikey mãnh liệt con ngươi hắc sắc của mình xoáy sâu vào thân ảnh người nọ . Tay quăng bỏ đi chiếc pháo hoa xuống đất , ngồi dậy chạy nhào vào lòng người thiếu niên nọ ngay lập tức . Chỉ như vậy..chỉ độ ấm này là minh chứng cho việc người ấy sẽ không bao giờ rời xa hắn mà thôi
" Mikey-kun ? " Takemichi lùi bước một chút , tươi cười vòng tay lại tự nhiên nghênh đón Mikey . Thoạt nhìn không để ý đến , còn xoa dịu một chút mái tóc vàng nhạt kia làm như an ủi . Một chút hắc khí cảm xúc cũng tan biến dần từ trên người Mikey
" Đến đây ~ cùng ôm tập thể nào mọi người " Hết thẩy giống như một cái giấc mộng đẹp đẽ . Takemichi xoay người mặt hướng về bọn họ , vươn tay đến
" Takemichi !! "
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
" Tuuuu tuuùu tuuuuu !!! tú !! "
" Anh ơi..anh đang làm gì vậy ạ " Một cô bé gái ôm gấu bông vào lòng , chạy đến chỗ người thiếu niên nọ ngồi trên băng ghế đá đang thổi sáo . Tiếng sáo thật sự rất não nề , người nghe sẽ nhịn không được mà nuốt lệ vào trong a
Đúng vậy , người thiếu niên này còn ai khác ngoài Hanagaki Takemichi đâu chứ . Sau ngày hôm qua thì Takemichi cậu vẫn tiếp tục vừa học vừa làm thêm à..còn bonus thêm một cái chức vụ bất lương nha .
" Anh thổi sáo lề đường em ạ . Tuu !" Takemichi mặt vô biểu tình , điềm đạm trả lời cô bé ấy
" Nhưng em thấy anh thổi không hay gì hết "
" ....." Nhóc đâu cần thẳng thừng chê bai anh như vậy ??!! Người ta cũng biết tủn thương nha..thôi thì không có năng khiếu thì thổi chơi chơi cho vui chứ biết sao giờ
" Tuuu "
" Anh hai , là tên nhóc đội 6 ngày đó của Touman kìa " Người thanh niên tóc vàng xanh , đeo kính vừa liếc mắt liền nhận ra được cậu
" Hanagaki Takemichi đó sao " Kế bên thanh niên đeo kính là một người khá cao với hai bím tóc trông ' dịu dàng ' các kiểu
" Nhưng mà anh nhìn nó có quen quen không..em cảm giác như mình từng gặp nó trước đó rồi thì phải "
" Thiệt không ?? mấy thằng sở khanh cũng hay nói vậy lắm em trai"
" ..... " Ủa anh ??
Thế là cả hai người bọn họ cùng đi đến trước mặt Takemichi đứng từ trên cao nhìn xuống cậu . Ánh nắng mặt trời đang tốt đẹp lại bị bóng đen che phủ , Takemichi lặng nhìn bốn cái chân dài miên man trước mặt cũng khó hiểu liền ngước mắt lên xem là ai . Ah , không quen nha..
" Xin hỏi..hai người cần gì sao "
" Mày không biết bọn tao ? " Danh tiếng của họ có ai gia nhập bất lương lại không biết đâu chứ ?? thằng nhóc Hanagaki này là giả vờ hay không biết thật
" ...Là người mẫu hay diễn viên à "
" Gần đúng rồi nha ~ là bất lương " Không những vậy , còn là trùm của bất lương..
" .... " Rồi gần chỗ nào.. Takemichi cái bản mặt ghi rõ kiểu ' tao thấy mà tao tức á '
" Này ! có phải mày là cái thằng ranh con từng giấu dép tao ở trường tiểu học Tenju đúng không "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất