[Tr/alltakemichi] Tử Thần Thiếu Niên (Tổng Mạn)

Chương 62

Trước Sau
" Saniwa đại nhân !! Konnosuke đã luôn chờ-- " 

" Cạch !! " Takemichi vừa mở cửa đã đóng liền ngay tức khắc , Shinichirou cũng hoang mang các kiểu không thôi . Ban nãy có một con cáo biết nói ư ?? chắc chắn là một con cáo biết nói đúng không ??

" Ây..lộn nhà rồi sao . Chưa già mà lẩm cẩm là không được đâu a ~ " Takemichi vô biểu tình rất tỉnh mà tự trách bản thân , vừa chuẩn bị xoay người rời đi thì Shinichirou giữ lại , thốt lên một câu " Đâu phải Takemichi , bảng tên nhà Hanagaki ở đây kìa . Đúng nhà em rồi không sai đi đâu được " 

" ....Vậy anh nói xem , tại sao trong nhà em lại có một con cáo ?? còn là cáo biết nói tiếng người ?? "

" .... " Cũng lạ lắm à nghen 

" Chắc là chúng ta gặp phải hiện tượng siêu nhiên cùng một lúc nhìn thấy ảo giác thôi , đúng..chính là như vậy " Takemichi tự giác thôi miên bản thân ngay cả Shinichirou cũng bị cậu làm cho ngu người theo . Quên mất bản thân anh đang là ma (??) , thể loại người và ma cùng gặp hiện tượng siêu nhiên là cái quái gì đang diễn ra ở đây ??

" Cạch ! "

" Saniwa đại-- " 

" Cạch ! "

" ..... " Lại đóng sầm cửa một lần nữa, cả hai không hẹn mà đều rơi vào trầm tư . Không..không phải ảo giác , có một con cáo biết nói tiếng người ở ngay trong nhà của cậu là sự thật !!

" Khoan đã.. lúc nãy nó nói gì mà Saniwa, Monsuke gì đó có đúng không ?? Hình như mẹ em cũng từng có nói một chút ít đâu đó trong kí ức của em thì phải " Takemichi chỉ tay lên trán , mày mò tìm kiếm lại chút kí ức nhỏ nhoi còn sót lại, đã bị trôi dạt đâu đó trong đầu cậu .

" Có liên quan đến công việc Tử thần sao Takemichi ?? " Anh cũng tò mò hỏi ngược lại cậu



" Tử thần từ trước đến giờ chỉ ký hợp đồng với mèo đen , còn loài cáo..liên quan đến các vị thần đi . Dù sao em cũng có quen biết một con cáo tinh đang làm việc cho một vị Thổ thần " Ở một nơi khác , có con cáo tinh nào đó đã phải nhảy mũi mấy cái , hắt xì liên tục không ngừng ( Tomoe : Hắt xì ..nhất định lại là thằng nhóc Tử thần đó !!! đổ thừa nó thì không bao giờ sai được !!!  )

" Thôi thứ gì đến cũng sẽ đến , anh chuẩn bị chưa Shinichirou-san !! em mở cửa đây " Takemichi thủ thế phòng bị , hít một hơi thật sâu , cậu liếc mắt sang nhìn anh một cái nhận được cái gật đầu đồng ý mới tiến lên mở cửa " Cạch ! "

" Saniwa đại nhân hu oa oa !!! Konnosuke đã làm gì sai mà ngài không muốn nhìn mặt Konnosuke " Một cục lông màu vàng nhảy xổ vào lòng của cậu , móng vuốt nhỏ bé bấu chặt gấu áo kéo cũng kéo không ra , mặt cáo lại tèm lem nước mắt nước mũi gì mà như thiếu nữ uất ức bị tra nam lừa gạt dữ vậy chứ..

" Mi bình tĩnh một chút .. là ai vừa về nhà mình đối mặt tình cảnh này cũng sẽ hốt hoảng thôi nha " Coi như là có chút mềm lòng với động vật nhỏ , Takemichi dịu giọng vuốt ve đám lông màu vàng kia cũng nhịn không được kinh ngạc tròn mắt a !! mềm..siêu mềm mại !!

" Saniwa đại nhân !! Konnosuke là cáo của Chính Phủ Thời Gian đến đây để mời chào ngài về làm Saniwa dẫn dắt các Tsukumogami chiến đấu với Thái Sử Quân bảo vệ lịch sử nhân loại a !! " 

" Tsukumogami chẳng phải là Phó tang thần đi " Là các công cụ có được thức thần biến thành nhân loại . Đây là kiến thức cơ bản , Takemichi cậu mà nói không nhớ thì Mẹ đại nhân chắc chắn sẽ xử đẹp cậu cho mà xem " A ~~ việc này cũng quá phức tạp đi . Sao có thể tự nhiên đùng một cái bắt tôi phải chấp nhận làm công việc này ?? Người ta vẫn còn là học sinh sơ trung đấy , bóc lột năng lực trẻ dưới vị thành niên không biết chính phủ có chịu qua giấy báo kiện tụng chưa nhỉ Monsuke " 

" Saniwa đại nhân.. Chính Phủ Thời Gian làm việc trước nay đều thủ pháp nghiêm minh , không phải là bóc lột gì đâu ạ . Ngài là Saniwa chỉ việc triệu tập các Tsukunogami làm mọi việc chẳng những vậy , mỗi tháng đều có lương đều đặn phụ thuộc năng lực hoàn thành các nhiệm vụ ạ " Konnosuke khôn khéo đưa ra các dụ hoặc để thu phục nhân tâm . Cách này chẳng phải có biết bao nhân loại bị dụ dỗ một cách dễ dàng hay sao " Với lại..tôi là Konnosuke không phải Monsuke "

" Tốt Monsuke ~ " 

" ..... " Thôi thì..Monsuke thì Monsuke .

" Nhưng mà trước giờ đâu ai cho không thứ gì trên đời như vậy được ? phải có thứ gì đó để trao đổi cân xứng có đúng không Monsuke " Takemichi cười đến hiền lành , tựa hồ một chút cũng không lo ngại nếu như không đối mắt với đôi lam sắc thanh thúy , tĩnh lặng nhìn xuyên thấu nhân tâm kia a . 

Chú cáo Monsuke chột dạ lấm lét nhìn sang chỗ khác , không hổ là người do các vị phía bên trên chọn lựa mà.. tâm cảnh giác cũng quá cao đi , không !! . Biết đâu người trước mặt này sẽ xử lý ' bọn họ ' trong êm đềm hơn thì sao 

Đây cũng là lí do nó nhất quyết phải lấy lòng được người nọ chấp nhận trở thành Saniwa của Honmaru số 2506 !!!

" Saniwa đại nhân..cũng không phải gì đặc biệt đâu ạ . Ngài chỉ là sắp tiếp nhận một cái Honmaru bị ám đọa thôi " 



" ..... " Oa..con cáo này bị ngốc thật rồi , ám đọa tức là vừa u ám vừa sa đọa đó sao ?? Thay vì đao kiếm kêu gọi chủ nhân lại là một màn múa xiếc vạn kiếm xuyên tâm ?? U là trời..tin được không !!!

" Takemichi em vẫn là đừng nên dại dột đồng ý ba cái thứ lừa gạt đáng nghi ngờ này.. Anh thấy không ổn chút nào đâu " Shinichirou nghiêm túc khuyên bảo cậu , thật ra anh cũng chướng mắt cái con cáo này vừa mới nằm thỏa mãn trong lòng cậu , được cậu vuốt ve một lúc lâu rồi , thêm vào nữa.. ám đọa gì gì đó nghe qua chẳng phải rất nguy hiểm sao !!

" Saniwa đại nhân..là Hanagaki Sayuri-sama đề cử tiếp nhận cái Honmaru số 2506 này đó ạ " Bang bang !! Cái con cáo này vừa quăng một quả bom hạt nhân cho cậu đi ?? 

" Chờ một chút.. " Takemichi trừng ra đôi mắt cá chết , đặt con cáo Monsuke xuống đất , cậu đứng dậy di chuyển đến bồn điện thoại trong phòng khách , mọi thứ sẽ rất bình thường chỉ trừ cái bàn taycầm tay nghe đang run rẩy không thôi 

" Alo Michi con yêu à ~ "

" Mẹ đại nhân.. quăng con trai mình vào hố lửa cảm giác thế nào "

" Rất tuyệt vời !! "

" ..... " 

" Đừng lặng im đến thế ~ mẹ biết là con không phải giận mẹ tự ý quyết định việc này mà là muốn biết mục đích tại sao mẹ lại làm vậy có đúng không " Phu nhân Hangaki đầu dây bên kia cười duyên một cái , từ tốn nói tiếp " Honmaru số 2506 là một Honmaru đáng thương a , những đứa trẻ ấy không may mắn gặp phải một tên Saniwa đáng ghê tởm chịu đủ mọi hành hạ về thể xác lẫn tinh thần đấy . Bị dồn đến bước đường cùng nên không còn cách nào khác là phải tự tay gϊếŧ đi chủ nhân của mình chỉ để bảo vệ những người thân quan trọng còn sót lại "

" Một khi Tsukumogami đã dính phải máu tươi thứ không phải Thoái Sử Quân mà là chủ nhân của chúng thì sẽ không còn sạch sẽ như trước nữa.. " Lưng đeo nghiệt danh gϊếŧ Saniwa thì làm gì còn nhân loại nào dám tiếp nhận cái nơi ' đầm rồng hang hổ ' đó được nữa, nhân loại đều chính là như vậy..

Takemichi trầm ngâm lắng nghe cũng đã hiểu thứ cần phải hiểu . Cậu thở dài một hơi chán chường , nhẹ giọng bảo " Mẹ đây là quá tin tưởng vào con trai của mình mạng con gián không dễ chết nên sẵn sàng quăng đến bất cứ đâu sao ? "

" Ah.. một phần đi , quan trọng nhất vẫn là chỉ có con mới tiếp nhận được cái Honmaru đó thôi Michi ~ mà ta còn nghe được từ cục quản lý Tử thần rằng con đang tìm kiếm tư liệu về một ' sinh vật hắc ám kí sinh ' thì phải " 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau