[Tr/alltakemichi] Tử Thần Thiếu Niên (Tổng Mạn)

Chương 80

Trước
" Anh hai.. em không-- " Hakkai sắc mặt tái mét , không dám ngước nhìn thẳng vào mặt hắn trả lời  

" Không ?! mày cãi lời anh mày sao Hakkai " Taiju dữ tợn gương mặt , đằng đằng sát khí với chính cả người em trai của hắn . Người ngoài không biết còn sẽ không thể nhìn ra được đây là anh em mà chính là kẻ thù không đội trời chung đi 

Hakkai ngậm miệng không dám hó hé nữa , dù cho tay đang nắm chặt run rẩy . Shinichirou cũng nhịn không được nữa mắng mỏ vào Taiju mặc cho hắn không thể nghe thấy 

" Đủ rồi đó !! cái thằng này mà là thủ lĩnh đời kế tiếp của Hắc Long sao , mục đích tao thành lập cũng không phải là để nó trở thành một nơi chỉ chứa bạo lực không nói lý như thế này " Shinichirou thật sự là bị làm cho tức giận , chẳng biết còn hình tượng là gì , nghiến răng chửi mắng hắn ta xối xả không ngừng 

" Tôi..tôi xin lỗi " Âm thanh yếu ớt , áy náy vang lên thu hút sự chú ý của Shinichirou và Takemichi . Là một người phụ nữ khá xinh đẹp với mái tóc nâu..khoan đã , là phiên bản Yuzuha khi trưởng thành !! tức là.. đây là người mẹ của họ sao ?!

" Cô là ? " Shinichirou ngập ngừng hỏi , bởi vì cô ta cũng là trạng thái linh hồn như anh hiện tại..

" Vâng , tôi là mẹ của Taiju , Yuzuha và Hakkai..xin lỗi , vì tôi ra đi quá sớm nên Taiju thằng bé đã gánh vác mọi chuyện trong nhà nhưng lâu dần nó lại lầm đường lạc lối , không còn như trước nữa.. tất cả là lỗi của tôi hức hức " Cô ấy bật khóc thành tiếng , Shinichirou bối rối chẳng biết phải an ủi làm sao

" Hanagaki mày nhìn gì vậy " Kokonoi chú ý đến Takemichi thay đổi sắc mặt chăm chăm nhìn vào một góc trống không , chẳng biết là đang nhìn gì 

" Màu sơn đẹp quá , ây da ~ năm mới đổi màu tường cho tươi mới hơn a "

" .... " Giờ là thời điểm để đánh giá màu sơn ??! mày có nhận thấy tình hình không ổn không cái thằng này !!

" Takemichi mau nói gì đi , thằng Hakkai cũng là người của Touman giống cậu đấy " Yuzuha quá hiểu rõ thằng em trai nhà mình , chỉ còn cơ hội cuối cùng là người kia thôi , biết đâu người kia sẽ có cách gì đó giúp được Hakkai nhưng trái với mong chờ của cô , Takemichi trầm mặc , mặt vẫn hướng vào trong tường làm ra vẻ không bận tâm nói :

" Đây là chuyện gia đình Shiba...dù tôi có lên tiếng cũng sẽ bị nói là xen vào việc nhà người khác " Yuzuha trách cứ ra mặt , Hakkai thì lại hụt hẫng trong lòng..anh ta là hy vọng Takemichi sẽ có chút gì đó đứng lên vì mình , như cậu ta đã vì Baji và Kazutora đó vậy 

" Mày cũng biết điều đấy Hanagaki , thật tiếc là mày không chịu đến làm việc cho Hắc Long nhưng tao vẫn cho mày thời gian ba ngày , cứ từ từ mà xem xét đi " Taiju giãn mày ra hài lòng khi Takemichi không hề có ý chống lại lời nói của hắn . Không cướp được người nọ về tay cũng thật uổng , hắn dám chắc chắn ở Hắc Long của hắn Hanagaki Takemichi sẽ càng rực sáng trong giới bất lương hơn là khi ở Touman . 

" Em sẽ không đến Hắc Long !! nơi em thuộc về là Touman " Dù cho người nọ không có ý quan tâm anh thì anh cũng sẽ không chịu buông xuôi dễ dàng như vậy , Taka-chan là người chỉ dạy cho anh với vai trò một người anh trai còn đúng nghĩa hơn cái người mang danh anh trai trước mắt này 

" Hakkai !! tao đã nói là đừng chọc điên tao lên rồi mà !! " Taiju vừa dịu xuống không bao lâu lại bị Hakkai làm cho dâng trào giận dữ , hắn rít gào lên , có ý định muốn đứng dậy xử lý thằng em mình lại bị Takemichi nhanh chân chạy trước đến trước mặt hắn , giang hai tay che chắn cho Hakkai 

Hành động khác thường này của cậu làm cho một đám người ngẩn người tò te , chẳng phải cậu ta vừa mới bảo là sẽ không xen vào sao ?? 

" Mày có ý gì đây Hanagaki " Taiju nhíu chặt đôi mày có thể kẹp chết một con ruồi , dường như hắn ta sẵn sàng bất cứ lúc nào là vồ đến đánh đập cậu tới tấp không ngừng vậy 

" Takemichi ?? " Hakkai vẻ mặt hoang mang nhìn về đối phương quay lưng hướng về mình ở trước mặt , âm thầm thì thào khe khẽ gọi tên trong lòng , người nọ thật sự có thân thể nhỏ bé hơn so với Hakkai anh , điều kì lạ là ở tấm lưng ấy lại đáng tin cậy và mạnh mẽ hơn bất cứ ai rất nhiều lần 



" Shiba-san.. tuy tôi có nói chuyện gia đình Shiba tôi sẽ không xen vào nhưng Hakkai đang là đội phó đội 2 Touman đấy , cái gì cũng phải thông qua đội trưởng rồi tổng trưởng , phó tổng trưởng " Takemichi híp mắt cười mỉm , giọng nói đều đều , ngỏ ý thương lượng với hắn " Dù sao tôi cũng được thời hạn ba ngày suy xét cơ mà , ít nhất Hakkai cũng nên được thong thả thêm một , hai ngày chứ nhỉ Shiba-san "

" Tốt.. Tao cho thời hạn hai đứa bây là ba ngày , suy nghĩ cho kỹ lưỡng vào . Hắc Long là một băng phù hợp hơn cho loại người như mày đấy Hanagaki Takemichi " Nếu là người khác , hắn đã đánh thẳng tay không chần chừ gì hết . Nhưng Takemichi cậu lại trở thành ngoại lệ đầu tiên và cũng là cuối cùng 

' Loại người như tôi ? đừng chọc cười tôi chứ Shiba-san . Người như tôi thì làm gì có nơi nào phù hợp.. ' Takemichi ảm đạm trong thâm tâm của chính mình  

" Michi " Mikazuki đột ngột gọi tên cậu , cắt đứt mạch suy nghĩ u ám vừa rồi . Takemichi che đậy lại mớ cảm xúc hỗn độn , quay sang tười cười hỏi ngược lại " Có chuyện gì sao anh Munechika "

" Trễ rồi , đến lúc chúng ta nên về " Nghĩ một đằng nói một nẻo , Mikazuki dời đi sự chú ý của cậu khỏi hố sâu của chính bản thân mình .

" Ah , đúng vậy..phiền gia đình mình quá rồi . Hakkai-kun có thể trao đổi liên lạc được không ? " Takemichi đã bày được sơ qua một số cách cứu giúp nhà này trong đầu rồi . Có người mẹ ở đây thì nắm chắc cũng xác xuất vừa chuẩn 45% , vẫn còn thời gian ba ngày để chuẩn bị kỹ lưỡng hơn nữa 

" Được..được chứ Takemichi " Hakkai lúng túng , mặt đỏ lên như thiếu nữ khi được crush quan tâm . Taiju nhìn khung cảnh thắm thiết này có chút chướng mắt sao sao , chẳng thể hiểu nổi 

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.



.

.

.

.

.

.

" Takemichi-kun cảm ơn đã đi về cùng Hina " Cô e thẹn đứng trước cửa nhà mình , ngón tay chỉ chỉ vào nhau , khóe môi cong cong lên rạng rỡ tựa một cô gái trẻ hoài xuân 

" Không có gì đâu , đây là việc tôi nên làm mà " Takemichi cũng xua tay , dáng vẻ không bận tâm nhiều , gương mặt lại ánh lên ý cười nhàn nhạt 

Từ xa nhìn vào chắc chắn sẽ chỉ thấy đây là một cặp đôi khá đáng yêu đi . Ánh hoàng hôn đang dần dần ngả màu càng làm tô đậm bầu không khí hường phấn này , nếu.. bỏ qua hai cái bóng đèn một lớn một nhỏ , sắc mặt âm u thù lù ở hai bên

" Chị hai vào nhà thôi ạ " 

" Michi chúng ta cũng đến lúc phải đi rồi " 

Mikazuki và Naoto không tiếng động ăn ý tách ra Takemichi và Hinata , hai người họ tuy hoang mang nhưng cũng không có vẻ gì là nghi ngờ cả . Cứ vậy cô nàng bị Naoto kéo vào nhà , cậu cũng chạy đuổi theo bước chân của Mikazuki ở phía trước , ngay khi chào tạm biệt chị em nhà họ 

" Anh Shinichirou-san , còn buồn sao ? " Giờ chỉ còn hai người một hồn thì Takemichi có thể tự tại hỏi bân quơ trong không khí 

" ..... " Buồn chả muốn nói luôn..

" Anh yên tâm đi , em nhất định sẽ đánh tỉnh Shiba-san trong tương lai không xa . Nhất định phải khiến Hắc Long trở lại là băng mà anh luôn tự hào " 

" Takemichi !! " Shinichirou bị làm cho cảm động rưng rưng nước mắt , thầm nghĩ ' cậu đúng là tiểu thiên sứ mà ông trời phái xuống cho anh mà ' !! Hạnh phúc dâng cao , Shinichirou nhào đến muốn ôm hôn chụt chụt vào má cậu làm trả ơn .

 Không may cho Shinichirou , người nào kia đã nhận ra được dự định của anh liền nắm tay Takemichi kéo thân thể cậu ngã vào lòng mình che chắn , ngăn cách lại . Biểu tình là cười híp mắt thong dong nhưng lại thấy rõ ràng hắc khí tựa sương mù dày đặc sau lưng Mikazuki Munechika 

Shinichirou chỉ còn biết run rẩy khóe miệng , làm ra cam chịu . Nuốt cục tức vào bụng chứ không đánh lại . Ai biểu người ta là Phó tang thần , chém người , chém yêu , chém quỷ được hết !!!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước