Chương 86: Đưa ra ánh sáng
------------------Editor: Mèo-------------
Lý Tư Phàm nhìn thấy vẻ mặt ác liệt của Lâm Tích Lạc, không nhanh không chậm đi lên trước, biết điều nói, " Chủ tịch, tôi đi trước chuẩn bị tài liệu."
Đợi Lý Tư Phàm rời đi, trong khu vực văn phòng rộng rãi và thanh lãnh, chỉ còn lại Lâm Tích Lạc cùng Trịnh Dục Phong.
Lâm Tích Lạc khoanh tay, đứng trước mặt Trịnh Dục Phong, ánh mắt thâm thúy từ trên cao nhìn xuống nhìn chằm chằm người trước mắt, ý tứ hàm xúc sâu kín.
Trịnh Dục Phong cảm nhận được quanh thân Lâm Tích Lạc phát ra cường đại khí tràng, cùng với cảm giác áp bách, có chút ngột ngạt, "Thật có lỗi chủ tịch, những lời vừa rồi không có ý gì khác, chỉ là tôi lo lắng thái quá, mới..."
Lâm Tích Lạc nghe Trịnh Dục Phong biện giải, lạnh lùng nâng mi, "Tôi biết cậu không có ý gì, cũng biết cậu là vì Lâm thị mà suy nghĩ, sắp họp rồi, nhanh đi chuẩn bị.". truyện xuyên nhanh
Nói xong, Lâm Tích Lạc đi dạo quanh người Trịnh Dục Phong.
Hai người lần lượt thay đổi ánh mắt, Lâm Tích Lạc dừng cước bộ, trầm giọng nói, "Bất quá, tôi phải nhắc nhở cậu một câu, cậu bây giờ vẫn là người cảu Lâm thị, nếu một ngày nào đó, cậu làm chuyện có hại với lợi ích của Lâm thị, tôi sẽ không tha cho cậu."
Trịnh Dục Phong cúi đầu, "Vâng, chủ tịch."
Sau khi cuộc họp kết thúc, Trịnh Dục Phong theo các nhân viên khác rời khỏi phòng họp. Mở di động ra, bên trong có vài cuộc gọi nhỡ.
Y đến phòng nghỉ, đóng cửa lại, bấm điện thoại, "Là tôi, vừa rồi họp, tình huống thế nào rồi?"
"Cố Hiển đã đồng ý, hiện tại tất cả đều sẵn sàng,chỉ thiếu gió đông, Trịnh Dục Phong, chỉ còn cậu thội."
Trịnh Dục Phong ngồi trên ghế sa lông, hai chân giao nhau, vui vẻ cười nói, "Tốt lắm, chúng ta cùng khiến hắn nhìn xem ai mới là người cười cuối cùng."
Bên ngoài cửa khép hờ, một bóng người dựa vào bên tường, sau đó lén lút rời đi.
Sáng sớm hôm sau, tất cả các tòa soạn đều nhận được một phong thư nặc danh, mà nội dung thư làm cho toàn bộ S thành mưới yên ổn không lâu lần thứ hai sôi trào.
Hầu hết các trang nhất đều đăng cùng một tin, tiêu đề là " Tập đoàn Lâm thị rơi vào nguy cơ, chủ tịch phong lưu thành tánh, tính hướng không rõ", phía dưới là mầy dòng chữ nhỏ " Sau khi Lâm Tích Lạc cùng thiên kim tiểu thư Cố gia đính hôn, cùng một người đàn ông trẻ tuổi thân mật ái muội. Theo một người ẩn danh, người đàn ông này hiện đang làm giáo sư dạy dương cầm cho một trường đại học, cùng Lâm Tích Lạc đã qua lại nhiều năm, hai người còn từng cùng nhau xuất hiện trong mấy yến hội, hành vi thân mật, khiến mọi người đối vưới quan hệ của hai người sinh ra hoài nghi."
Phía dưới tin tức, là ảnh chụp Tô Chính Lượng cùng Lâm Tích Lạc một chỗ lọt vào trong tầm mắt.
Buổi chiều cùng ngày, đương gia Cố thị, Cố hiển, phát biếu thanh minh, suy xét hủy bỏ hôn ước vớ Lâm thị, người lại ngỏ ý muốn kết thông gia với Trịnh gia.
Chỉ trong thời gian ngắn, chuyện này đã trở thành tin hot vô cùng. Có người đoán, Lâm thị hiện nay đang hãm sâu vào khủng hoảng kinh tế, Lâm Tích Lạc vì muốn rời đi ánh mắt thiên hạ mưới cho đăng tin như vậy. Cũng nhiều người đoán, tập đoàn Lâm thị cây to đón gió, hơn nữa chủ tịch vừa mớ nhậm chức, thười niên thiếu hết sức lông bông, đối thủ cạnh tranh thừa dịp này trả đũa Lâm thị nên mới đưa loại tin này.
Cùng lúc đó, cổ phiếu của Lâm thị rớt xuống giá thấp nhất trong lịch sử, khiến các cổ đông nhân tâm hoảng sợ, sôi nổi tung tin vịt Lâm thị sắp phá sản.
Vì không muốn cho tình thế phát triển theo hướng không khống chế được, Lâm thị hôm sau liền mở một cuộc họp báo.
"Lâm tiên sinh, về chuyên hai ngày nay ở S thành có người tung tin ngài cùng một người đàn ông có quan hệ không bình thường, đối vưới chuyện này ngài giải thích thế nào?"
"Trong mấy tuần qua, có rất nhiều tin tiêu cực với Lâm thị, có người cho rằng đối thủ cạnh tranh vì muốn chỉnh Lâm thị nên mới cố ý làm như vậy, là chủ tịch của Lâm thị, ngài cho rằng chuyện này có đúng hay không
"Hiện tại đương gia Cố thị, Cố Hiển đang xem xét chuyện hủy bỏ hôn ước, chuyện này rất bất lợi với Lâm thị, ngài sẽ làm như thế nào?"
Lâm Tích Lạc vững vàng ngồi trước bàn, đối với những truy vấn của phóng viên từ 4 phía, cùng với may quay ở 4 phương 8 hướng, thỉnh thoảng lại có vài tiếng " Răng rác răng rắc" phát ra, thấn thái lạnh nhạt.
"Về quan hệ giữa ngài cùng giáo sư Tô Chính Lượng ở hệ dương cầm S đại, ngài định giải thích thế nào?"
Lần này, ngay cả tên của Tô Chính Lượng cũng bị phóng viên hữu ý vô tình đề cập, một cái tên đã sớm bị người ta quên lãng, nháy mắt liền bị đẩy lên nơi đầu sóng ngọn gió.
Toàn bộ hội trường bị vấn đề này làm cho im bắt, tất cả mọi người không nó nữa, bọn họ chính alf đang chờ đương sự giải thích.
Lâm Tích Lạc sau khi nghe thấy chuyện này, vẻ mặt phi thường bình tĩnh, không nhìn ra nửa điểm bối rối, "Giống như cô nói, tôi thừa nhận quan hệ giữa tôi và Tô Chính Lượng vô cùng tốt. Bởi vì chúng tôi đã từng là bạn đại học, hơn nữa còn là bạn bè tốt của nhau."
"Nhưng theo tôi được biết, quan hệ giữa hai người hình như không đơn giản chỉ là bạn tốt."
Lâm Tích Lạc đối mặt với đối phương truy vấn không buông tha, đành trả lời lại một cách mỉa mai, "Vị tiểu thư này, theo hiểu biết của cô, cô cho rằng giữa tôi và Tô Chính Lượng là loại quan hệ gì? Còn có, tôi hỏi cô, cô là từ đâu biết được hắn tên Tô Chính Lượng?"
Nữ phóng viên lông mày dài nhỏ hơi hơi vặn vẹo, "Mặc kệ tôi là từ chỗ nào biết được tên của hắn là Tô Chính Lượng, chẳng lẽ những bức ảnh kia không phải là hai người sao?"
Lâm Tích Lạc dấu diếm thanh sắc ngoắc ngoắc môi, khuôn mặt góc cạnh phân minh lộ ra ý cười sâu xa "Cho dù là hai chúng tôi, thì điều đó chứng minh được cái gì? Hiện tại khoa học kĩ thuật phát triển như thế, chỉ cần thao tác trên máy tính một chút, tùy tiện đặt ảnh hai người photoshop một chút liền trở thành chứng cớ, đây chẳng phải là chuyện rất buồn cười hay sao? Nếu đem mặt của tôi cùng cô ghép lại một chỗ, chẳng lẽ nói quan hệ giữa hai chúng ta không bình thường sao?"
"Chuyện này..."
Lâm Tích Lạc nửa đùa nửa thật nói, khiến người phái dưới không hẹn cùng nhẹ giọng nở nụ cười.
Nữ phóng viên tự biết không cách nào từ miệng Lâm Tích Lạc có đáp án mình muốn, chỉ đành phẫn nộ rời đi.
"Quả thật, giống như vài chuyến mấy người trước đó nói, hiện nay S thành đang lan truyền một tin tức, tôi cùng với ban quản trị đã thống nhất với nhau. Ở trong thương giới, bất luận là một gia tộc, hay là một tập đoàn, trong quá trình phát triển không thể tránh khỏi cùng những công ty khác xung đột, cũng như Lâm thị vậy. Tôi biết, kỳ thật có nhiều người không nguyện ý nhìn Lâm Cố hai nhà kết thông gia, bởi vì như vậu, đối vưới bọn họ mà nói, chính là đói thủ cạnh tranh so với trước đây càng khó đối phó hơn. Bởi vậy, cũng không bài trừ chuyện đối thủ cạnh tranh bởi vì hai nhà chúng tôi kết thông gia mà vô cớ sinh sự, rồi thu hoạch lợi ích. Nếu để Lâm Tích Lạc tôi tìm được người đứng phía sau tất cả chuyện này, tôi tuyệt đối không để hắn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật."
* * * * * * * * * *
Tô Chính Lượng yên lặng tựa vào trên giường bệnh, nhìn chằm chằm tờ báo trong tay, nhìn rất lâu.
Ngày hôm qua, chuyện của mình cùng Lâm Tích Lạc bị người đưa ra ánh sáng. Tuy rằng không có nói tên của mình, nhưng vẫn có ảnh chụp hai người trên mặt báo.
Hiện nay, Lâm thị bị rơi vào hiểm cảnh, chuyện của mình cùng Lâm Tích Lạc lại bị công khai, hơn nữa Cố gia cũng sắp giải trừ hôn ước, đẩy Lâm thị vào tình thế không lạc quan cho lắm.
Phía sau màn, những người đó lại bắt đầu hành động, bọn họ đúng là muốn dựa vào mình phá đổ Lâm thị.
Lúc giờ tình hình nguy hiểm như vậy, mình nên làm gì bây giờ?
Lúc này, di động đặt bên người bỗng nhiên vang lên, đem Tô Chính Lượng đang trầm tư dọa đến hoảng sợ, cậu vội vàng cầm điện thoại, nghe thấy thanh âm nức nở của Tô Chính Thanh ở đầu dây bên kia, "Tiểu Lượng, bệnh cũ của mẹ lại tái phát rồi, hiện giwof đang hôn mê."
Trái tim Tô Chính Lượng thoáng cái lạnh một nửa, "Sao lại thế?"
"Mẹ đã biết chuyện em với Lâm Tích Lạc... Bà vừa tức vừa lo... Mới có thể như vậy..."
Lý Tư Phàm nhìn thấy vẻ mặt ác liệt của Lâm Tích Lạc, không nhanh không chậm đi lên trước, biết điều nói, " Chủ tịch, tôi đi trước chuẩn bị tài liệu."
Đợi Lý Tư Phàm rời đi, trong khu vực văn phòng rộng rãi và thanh lãnh, chỉ còn lại Lâm Tích Lạc cùng Trịnh Dục Phong.
Lâm Tích Lạc khoanh tay, đứng trước mặt Trịnh Dục Phong, ánh mắt thâm thúy từ trên cao nhìn xuống nhìn chằm chằm người trước mắt, ý tứ hàm xúc sâu kín.
Trịnh Dục Phong cảm nhận được quanh thân Lâm Tích Lạc phát ra cường đại khí tràng, cùng với cảm giác áp bách, có chút ngột ngạt, "Thật có lỗi chủ tịch, những lời vừa rồi không có ý gì khác, chỉ là tôi lo lắng thái quá, mới..."
Lâm Tích Lạc nghe Trịnh Dục Phong biện giải, lạnh lùng nâng mi, "Tôi biết cậu không có ý gì, cũng biết cậu là vì Lâm thị mà suy nghĩ, sắp họp rồi, nhanh đi chuẩn bị.". truyện xuyên nhanh
Nói xong, Lâm Tích Lạc đi dạo quanh người Trịnh Dục Phong.
Hai người lần lượt thay đổi ánh mắt, Lâm Tích Lạc dừng cước bộ, trầm giọng nói, "Bất quá, tôi phải nhắc nhở cậu một câu, cậu bây giờ vẫn là người cảu Lâm thị, nếu một ngày nào đó, cậu làm chuyện có hại với lợi ích của Lâm thị, tôi sẽ không tha cho cậu."
Trịnh Dục Phong cúi đầu, "Vâng, chủ tịch."
Sau khi cuộc họp kết thúc, Trịnh Dục Phong theo các nhân viên khác rời khỏi phòng họp. Mở di động ra, bên trong có vài cuộc gọi nhỡ.
Y đến phòng nghỉ, đóng cửa lại, bấm điện thoại, "Là tôi, vừa rồi họp, tình huống thế nào rồi?"
"Cố Hiển đã đồng ý, hiện tại tất cả đều sẵn sàng,chỉ thiếu gió đông, Trịnh Dục Phong, chỉ còn cậu thội."
Trịnh Dục Phong ngồi trên ghế sa lông, hai chân giao nhau, vui vẻ cười nói, "Tốt lắm, chúng ta cùng khiến hắn nhìn xem ai mới là người cười cuối cùng."
Bên ngoài cửa khép hờ, một bóng người dựa vào bên tường, sau đó lén lút rời đi.
Sáng sớm hôm sau, tất cả các tòa soạn đều nhận được một phong thư nặc danh, mà nội dung thư làm cho toàn bộ S thành mưới yên ổn không lâu lần thứ hai sôi trào.
Hầu hết các trang nhất đều đăng cùng một tin, tiêu đề là " Tập đoàn Lâm thị rơi vào nguy cơ, chủ tịch phong lưu thành tánh, tính hướng không rõ", phía dưới là mầy dòng chữ nhỏ " Sau khi Lâm Tích Lạc cùng thiên kim tiểu thư Cố gia đính hôn, cùng một người đàn ông trẻ tuổi thân mật ái muội. Theo một người ẩn danh, người đàn ông này hiện đang làm giáo sư dạy dương cầm cho một trường đại học, cùng Lâm Tích Lạc đã qua lại nhiều năm, hai người còn từng cùng nhau xuất hiện trong mấy yến hội, hành vi thân mật, khiến mọi người đối vưới quan hệ của hai người sinh ra hoài nghi."
Phía dưới tin tức, là ảnh chụp Tô Chính Lượng cùng Lâm Tích Lạc một chỗ lọt vào trong tầm mắt.
Buổi chiều cùng ngày, đương gia Cố thị, Cố hiển, phát biếu thanh minh, suy xét hủy bỏ hôn ước vớ Lâm thị, người lại ngỏ ý muốn kết thông gia với Trịnh gia.
Chỉ trong thời gian ngắn, chuyện này đã trở thành tin hot vô cùng. Có người đoán, Lâm thị hiện nay đang hãm sâu vào khủng hoảng kinh tế, Lâm Tích Lạc vì muốn rời đi ánh mắt thiên hạ mưới cho đăng tin như vậy. Cũng nhiều người đoán, tập đoàn Lâm thị cây to đón gió, hơn nữa chủ tịch vừa mớ nhậm chức, thười niên thiếu hết sức lông bông, đối thủ cạnh tranh thừa dịp này trả đũa Lâm thị nên mới đưa loại tin này.
Cùng lúc đó, cổ phiếu của Lâm thị rớt xuống giá thấp nhất trong lịch sử, khiến các cổ đông nhân tâm hoảng sợ, sôi nổi tung tin vịt Lâm thị sắp phá sản.
Vì không muốn cho tình thế phát triển theo hướng không khống chế được, Lâm thị hôm sau liền mở một cuộc họp báo.
"Lâm tiên sinh, về chuyên hai ngày nay ở S thành có người tung tin ngài cùng một người đàn ông có quan hệ không bình thường, đối vưới chuyện này ngài giải thích thế nào?"
"Trong mấy tuần qua, có rất nhiều tin tiêu cực với Lâm thị, có người cho rằng đối thủ cạnh tranh vì muốn chỉnh Lâm thị nên mới cố ý làm như vậy, là chủ tịch của Lâm thị, ngài cho rằng chuyện này có đúng hay không
"Hiện tại đương gia Cố thị, Cố Hiển đang xem xét chuyện hủy bỏ hôn ước, chuyện này rất bất lợi với Lâm thị, ngài sẽ làm như thế nào?"
Lâm Tích Lạc vững vàng ngồi trước bàn, đối với những truy vấn của phóng viên từ 4 phía, cùng với may quay ở 4 phương 8 hướng, thỉnh thoảng lại có vài tiếng " Răng rác răng rắc" phát ra, thấn thái lạnh nhạt.
"Về quan hệ giữa ngài cùng giáo sư Tô Chính Lượng ở hệ dương cầm S đại, ngài định giải thích thế nào?"
Lần này, ngay cả tên của Tô Chính Lượng cũng bị phóng viên hữu ý vô tình đề cập, một cái tên đã sớm bị người ta quên lãng, nháy mắt liền bị đẩy lên nơi đầu sóng ngọn gió.
Toàn bộ hội trường bị vấn đề này làm cho im bắt, tất cả mọi người không nó nữa, bọn họ chính alf đang chờ đương sự giải thích.
Lâm Tích Lạc sau khi nghe thấy chuyện này, vẻ mặt phi thường bình tĩnh, không nhìn ra nửa điểm bối rối, "Giống như cô nói, tôi thừa nhận quan hệ giữa tôi và Tô Chính Lượng vô cùng tốt. Bởi vì chúng tôi đã từng là bạn đại học, hơn nữa còn là bạn bè tốt của nhau."
"Nhưng theo tôi được biết, quan hệ giữa hai người hình như không đơn giản chỉ là bạn tốt."
Lâm Tích Lạc đối mặt với đối phương truy vấn không buông tha, đành trả lời lại một cách mỉa mai, "Vị tiểu thư này, theo hiểu biết của cô, cô cho rằng giữa tôi và Tô Chính Lượng là loại quan hệ gì? Còn có, tôi hỏi cô, cô là từ đâu biết được hắn tên Tô Chính Lượng?"
Nữ phóng viên lông mày dài nhỏ hơi hơi vặn vẹo, "Mặc kệ tôi là từ chỗ nào biết được tên của hắn là Tô Chính Lượng, chẳng lẽ những bức ảnh kia không phải là hai người sao?"
Lâm Tích Lạc dấu diếm thanh sắc ngoắc ngoắc môi, khuôn mặt góc cạnh phân minh lộ ra ý cười sâu xa "Cho dù là hai chúng tôi, thì điều đó chứng minh được cái gì? Hiện tại khoa học kĩ thuật phát triển như thế, chỉ cần thao tác trên máy tính một chút, tùy tiện đặt ảnh hai người photoshop một chút liền trở thành chứng cớ, đây chẳng phải là chuyện rất buồn cười hay sao? Nếu đem mặt của tôi cùng cô ghép lại một chỗ, chẳng lẽ nói quan hệ giữa hai chúng ta không bình thường sao?"
"Chuyện này..."
Lâm Tích Lạc nửa đùa nửa thật nói, khiến người phái dưới không hẹn cùng nhẹ giọng nở nụ cười.
Nữ phóng viên tự biết không cách nào từ miệng Lâm Tích Lạc có đáp án mình muốn, chỉ đành phẫn nộ rời đi.
"Quả thật, giống như vài chuyến mấy người trước đó nói, hiện nay S thành đang lan truyền một tin tức, tôi cùng với ban quản trị đã thống nhất với nhau. Ở trong thương giới, bất luận là một gia tộc, hay là một tập đoàn, trong quá trình phát triển không thể tránh khỏi cùng những công ty khác xung đột, cũng như Lâm thị vậy. Tôi biết, kỳ thật có nhiều người không nguyện ý nhìn Lâm Cố hai nhà kết thông gia, bởi vì như vậu, đối vưới bọn họ mà nói, chính là đói thủ cạnh tranh so với trước đây càng khó đối phó hơn. Bởi vậy, cũng không bài trừ chuyện đối thủ cạnh tranh bởi vì hai nhà chúng tôi kết thông gia mà vô cớ sinh sự, rồi thu hoạch lợi ích. Nếu để Lâm Tích Lạc tôi tìm được người đứng phía sau tất cả chuyện này, tôi tuyệt đối không để hắn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật."
* * * * * * * * * *
Tô Chính Lượng yên lặng tựa vào trên giường bệnh, nhìn chằm chằm tờ báo trong tay, nhìn rất lâu.
Ngày hôm qua, chuyện của mình cùng Lâm Tích Lạc bị người đưa ra ánh sáng. Tuy rằng không có nói tên của mình, nhưng vẫn có ảnh chụp hai người trên mặt báo.
Hiện nay, Lâm thị bị rơi vào hiểm cảnh, chuyện của mình cùng Lâm Tích Lạc lại bị công khai, hơn nữa Cố gia cũng sắp giải trừ hôn ước, đẩy Lâm thị vào tình thế không lạc quan cho lắm.
Phía sau màn, những người đó lại bắt đầu hành động, bọn họ đúng là muốn dựa vào mình phá đổ Lâm thị.
Lúc giờ tình hình nguy hiểm như vậy, mình nên làm gì bây giờ?
Lúc này, di động đặt bên người bỗng nhiên vang lên, đem Tô Chính Lượng đang trầm tư dọa đến hoảng sợ, cậu vội vàng cầm điện thoại, nghe thấy thanh âm nức nở của Tô Chính Thanh ở đầu dây bên kia, "Tiểu Lượng, bệnh cũ của mẹ lại tái phát rồi, hiện giwof đang hôn mê."
Trái tim Tô Chính Lượng thoáng cái lạnh một nửa, "Sao lại thế?"
"Mẹ đã biết chuyện em với Lâm Tích Lạc... Bà vừa tức vừa lo... Mới có thể như vậy..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất