Chương 6
A gọi điện lại cho tôi, tôi nghe thấy giọng y tràn ngập phẫn nộ. Tôi nghĩ mình đã đoán đúng việc y trông thấy cái gì, tôi nghe y nói: Tuy anh biết tình cảm của hai em rất tốt, nhưng anh vẫn khuyên em mau ly hôn với em trai anh đi.
Vì sao, tôi hỏi.
Y lập tức không biết nên nói sao, ấp úng hồi lâu mới đáp rằng, em trai anh không phải người tốt, tóm lại em cứ nghe lời anh là được.
Tôi nhẹ giọng cười một tiếng, bảo rằng y nói chuyện kỳ lạ thật, nào có ai giục em dâu ly hôn với em trai mình chứ. Tôi hỏi y sức khỏe Chồng có tốt không, gã có uống thuốc cảm kia không.
Y đáp, có.
Tôi nghe ngữ khí không dám khẳng định của y là biết Chồng không uống. Có điều, ai thèm quan tâm gã uống hay không chứ, chỉ cần A biết tôi đặt một hộp thuốc ở đó và tôi rất lo lắng cho Chồng là được. Kể từ khi chứng kiến Chồng ngoại tình, y sẽ đồng tình với tôi, sự đồng tình này chính là vũ khí mạnh mẽ giúp tôi thoát khỏi bằng chứng buộc tội.
Tôi tra được ngày mai Trúc mã sẽ ra ngoài đóng phim, vẫn hợp tác cùng Ảnh đế. Tôi in hai tấm ảnh ra, tìm một cậu bé trông không mấy nổi bật và đưa ít tiền nhờ nó bỏ ảnh vào trong hộp thư biệt thự nhà tôi.
Tôi cố ý dặn nó trèo tường vào từ phía tây, chỗ đó không có camera.
Nó đồng ý.
Tôi tìm người bạn cũ là biên tập B. Cậu khá ngạc nhiên khi thấy tôi chủ động tìm tới, trong giọng nói đượm sự vui sướng. B hỏi tôi tại sao đã lâu không liên hệ cậu.
Tôi bảo cậu là tôi thích ở nhà đến hết thuốc chữa rồi.
Cậu cười nói trông tôi chẳng giống người thích ở nhà chút nào. Cậu hỏi tôi có chuyện gì, nếu được thì cậu nhất định sẽ giúp tôi.
Tôi hỏi cậu xem làm cách nào để chuyển thể tiểu thuyết của mình thành phim, trình tự các bước ra sao, có thể chủ động tìm diễn viên không.
Cậu nói kế hoạch cho tôi biết. Tôi kể rằng gần đây mình có viết một quyển sách mới, chủ đề về vấn đề trong hôn nhân của người hiện đại, thế nhưng tam quan bất chính(1), kẻ thứ ba và người chồng ở bên nhau. Tôi muốn nhờ cậu gửi đến công ty của Chồng, song không cần để lộ tên tác giả vì tôi có chứng sợ giao tiếp xã hội.
(1) Tam quan bất chính: Tam quan, tức Thế giới quan, Nhân sinh quan, Giá trị quan. Mà “Tam quan bất chính” đại khái là tam quan méo mó vặn vẹo.
Cậu đồng ý.
Tôi cúp máy, bắt đầu tìm tòi xem có loại thuốc mạn tính nào không. Đầu tiên, tôi biết Chồng thích hoa quả, thứ hai, hình như mỗi khi Trúc mã tới sẽ mang hoa quả cho Chồng. Tần suất là hai lần một tháng, điều này có thể nhìn ra thông qua đoạn đối thoại của bọn họ.
Lúc nào cũng là hoa quả đắt tiền, Chồng sẽ ăn hết.
Dựa theo đó, tôi nghĩ mình có thể ra tay ở điểm này.
Vì sao, tôi hỏi.
Y lập tức không biết nên nói sao, ấp úng hồi lâu mới đáp rằng, em trai anh không phải người tốt, tóm lại em cứ nghe lời anh là được.
Tôi nhẹ giọng cười một tiếng, bảo rằng y nói chuyện kỳ lạ thật, nào có ai giục em dâu ly hôn với em trai mình chứ. Tôi hỏi y sức khỏe Chồng có tốt không, gã có uống thuốc cảm kia không.
Y đáp, có.
Tôi nghe ngữ khí không dám khẳng định của y là biết Chồng không uống. Có điều, ai thèm quan tâm gã uống hay không chứ, chỉ cần A biết tôi đặt một hộp thuốc ở đó và tôi rất lo lắng cho Chồng là được. Kể từ khi chứng kiến Chồng ngoại tình, y sẽ đồng tình với tôi, sự đồng tình này chính là vũ khí mạnh mẽ giúp tôi thoát khỏi bằng chứng buộc tội.
Tôi tra được ngày mai Trúc mã sẽ ra ngoài đóng phim, vẫn hợp tác cùng Ảnh đế. Tôi in hai tấm ảnh ra, tìm một cậu bé trông không mấy nổi bật và đưa ít tiền nhờ nó bỏ ảnh vào trong hộp thư biệt thự nhà tôi.
Tôi cố ý dặn nó trèo tường vào từ phía tây, chỗ đó không có camera.
Nó đồng ý.
Tôi tìm người bạn cũ là biên tập B. Cậu khá ngạc nhiên khi thấy tôi chủ động tìm tới, trong giọng nói đượm sự vui sướng. B hỏi tôi tại sao đã lâu không liên hệ cậu.
Tôi bảo cậu là tôi thích ở nhà đến hết thuốc chữa rồi.
Cậu cười nói trông tôi chẳng giống người thích ở nhà chút nào. Cậu hỏi tôi có chuyện gì, nếu được thì cậu nhất định sẽ giúp tôi.
Tôi hỏi cậu xem làm cách nào để chuyển thể tiểu thuyết của mình thành phim, trình tự các bước ra sao, có thể chủ động tìm diễn viên không.
Cậu nói kế hoạch cho tôi biết. Tôi kể rằng gần đây mình có viết một quyển sách mới, chủ đề về vấn đề trong hôn nhân của người hiện đại, thế nhưng tam quan bất chính(1), kẻ thứ ba và người chồng ở bên nhau. Tôi muốn nhờ cậu gửi đến công ty của Chồng, song không cần để lộ tên tác giả vì tôi có chứng sợ giao tiếp xã hội.
(1) Tam quan bất chính: Tam quan, tức Thế giới quan, Nhân sinh quan, Giá trị quan. Mà “Tam quan bất chính” đại khái là tam quan méo mó vặn vẹo.
Cậu đồng ý.
Tôi cúp máy, bắt đầu tìm tòi xem có loại thuốc mạn tính nào không. Đầu tiên, tôi biết Chồng thích hoa quả, thứ hai, hình như mỗi khi Trúc mã tới sẽ mang hoa quả cho Chồng. Tần suất là hai lần một tháng, điều này có thể nhìn ra thông qua đoạn đối thoại của bọn họ.
Lúc nào cũng là hoa quả đắt tiền, Chồng sẽ ăn hết.
Dựa theo đó, tôi nghĩ mình có thể ra tay ở điểm này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất