Chương 74: Phiên ngoại 9
Thực tế khi Hạ Hi công khai thân phận Tần Duệ Lâm với ekip chương trình, mọi người ngoài mặt vui vẻ hòa thuận thậm chí còn làm trò không thèm để ý đến biểu hiện của Tần Duệ Lâm, còn nhân cơ hội trêu đùa hai người nhưng bên trong lại khác xa hoàn toàn. Hạ Hi đã sớm có sự chuẩn bị, khi cậu không ngăn cản Tần Duệ Lâm nói ra cũng là lúc chuẩn bị đối mặt với ánh mắt khác lạ của người khác.
Tuy không có cách nào nhưng những người như vậy luôn luôn tồn tại, bọn họ có thể không thấy Hạ Hi tốt mà nghĩ rằng cậu đang dựa vào Tần Duệ Lâm để vươn lên, cũng có người thuần túy ghét đồng tính luyến ái, cho rằng hành vi yêu người cùng giới là biến thái, thậm chí có người còn buồn nôn. Hạ Hi có thể cảm nhận được sự thay đổi này, nhưng chưa bao giờ vạch trần, thỉnh thoảng cậu sẽ thấy nhân viên công tác len lén chỉ trỏ về mình nhưng cũng không e ngại, trong lòng cậu có một nguồn sức mạnh to lớn, sức mạnh khiến cậu có thể đối mặt với toàn bộ lời đồn đại trên thế giới này.
Điều duy nhất cậu sợ chính là làm tổn thương người mình yêu.
Cậu biết trên mạng internet đang có nhiều lời đồn đại về mình, trong đó có tin đúng cũng có tin chỉ là bịa đặt, có thể nói Hạ Hi có bao nhiêu người thích thì cũng có bấy nhiêu người ghét, nhưng cậu không trách bất cứ ai, cho dù là fan của cậu giờ đứng về phe đối lập. Cậu hiểu rõ lựa chọn của mình sẽ gian nan nhường nào nhưng cho dù có khó hơn nữa cậu chưa từng nghĩ sẽ buông tay.
Giới giải trí có ít người dũng cảm come out, bởi vì từ khi người đó come out sẽ gặp phải ánh mắt chán ghét của nhiều người, lý do bọn họ ghét rất đơn giản: là do đồng tính, từ xưa đến nay xã hội khó có thể khoan dung với chuyện này, nhất là làm một người của công chúng, Hạ Hi hiểu hành vi của mình sẽ bị phóng đại lên mức nào, cậu có thể trở thành cái đinh trong mắt người khác, sau đó bị công kích không kiêng nể gì.
Nhưng ngay cả như vậy, Hạ Hi cũng tuyệt đối không hối hận vì sự lựa chọn của bản thân.
Cậu sẽ come out, đó là chuyện sớm muộn, đến lúc đó giới* này không muốn cậu ở lại thì cậu sẽ rời đi.
Chú thích: giới là giới giải trí.
Trong lòng Hạ Hi đã nghĩ vậy nhưng khi chuyện chân chính xảy ra, cậu vẫn sẽ cảm thấy khó chịu không gì sánh được, đặc biệt chuyện này còn xảy ra trên người ca sĩ Đỗ Thực mà cậu rất thích, từ khi Tần Duệ Lâm tuyên bố thân phận hai người, thái độ Đỗ Thực với cậu thay đổi lớn, điểm này Hạ Hi thấy rất rõ, nhưng cậu cũng cố gắng xoa dịu mối quan hệ này, dù sao tiếp đó vẫn phải quay phim, nếu thai độ cương quyết sẽ gây bất lợi cho chương trình.
Đối với thái độ lấy lòng của Hạ Hi, biểu hiện của Đỗ Thực rất bình tĩnh, hành vi của hắn thường khiến trường quay rơi vào bầu không khí xấu hổ.
Có lẫn Hạ Hi với Đỗ Thực một đội, thậm chí Đỗ Thực còn hỏi có thể đổi thành viên được không. Lúc Hạ Hi đang định ôm Đỗ Thực, động tác của cậu cũng ngừng lại, không biết nên làm gì tiếp theo. Lúc đó cậu cảm thấy rất ấm ức, thậm chí khó chịu, tâm trạng cũng đột nhiên điên tiết lên.
Ekip chương trình trả lời không thể đổi thành viên, tiếp theo mặc dù Đỗ Thực cũng phối hợp nhưng vẫn tránh hành động cùng Hạ Hi, sau khi kết thúc, khi Hạ Hi đi toilet thậm chí còn nghe được Đỗ Thực lầm bầm.
Hắn nói: “Buồn nôn, tốt cái gì chứ, tất cả đều bị mù rồi, hai thằng đàn ông ở một chỗ, có muốn mất mặt không.”
“Không biết cậu ta nghĩ gì, tại sao lại như thế, có bệnh à? Đàn ông nên ở với đàn bà, hiểu biết, khoan dung, cậu ta xứng đáng sao?”
“Đàn ông thì phải có tính đàn ông, đường đường chính chính…”
“…”
Tất nhiên Đỗ Thực sẽ không nói những lời này trước mặt Hạ Hi, nhưng khi tự mình gặp phải ngực cậu khó chịu vô cùng. Cậu không không hiểu Đỗ Thực không biết gì à, cậu thực sự làm sai sao? Như vậy thì không được à? Nhưng cậu vẫn là Hạ Hi, nếu cậu không công khai tin tức thì có gì thay đổi sao.
Hạ Hi đứng bên ngoài toilet một hồi lâu, cậu cần chút thời gian ổn định tâm trạng, cậu muốn nói chuyện với Đỗ Thực một chút, ngay cả khi không thay đổi được gì, chí ít cậu cúng muốn thử cố gắng, cậu muốn hỏi hắn, bản thân đang xúc phạm đến ai à? Vì sao hắn không thể hiểu được, không thể chấp nhận nổi, cậu cũng không gây phiền phức đến ai, đây là sự lựa chọn của cậu, mỗi người đều có sự lựa chọn của mình, lẽ nào như vậy là sai sao?
Lúc Hạ Hi đi tới, Đỗ Thực quả nhiên bị hù, nhưng lập tức giải vờ trấn tĩnh lại, hắn lắc lắc nươcs trên tay xong định ra ngoài, đột nhiên bị Hạ Hi gọi lại.
Hạ Hi nói: “Anh Đỗ, tôi đã nghe thấy những lời anh nói.”
Đỗ Thực không nói chuyện.
Hạ Hi lại nói: “Anh ghét tôi sao? Anh nghĩ tôi như vậy là sai à?”
Đỗ Thực trầm mặc một hồi lâu, sau đó mới nói: “Cậu nghĩ mình đúng à?”
“Tôi cảm thấy rất đúng, đây không hẳn là chuyện đáng bị chỉ trích.”
“Tôi không nào để nói.”
Bầu không khí đông cứng lại, Hạ Hi cắn răng nói: “Anh thực sự không thể chấp nhận được sao?”
Khi đó Đỗ Thực đã nói một câu khiến cả đời này Hạ Hi không thể quên được, hắn giống như bất đắc dĩ nói: “Hạ Hi, tôi vẫn yêu thích cậu, nhưng vì sao cậu lại khác người hết lần này đến lần vậy.”
Hạ Hi nói không ra lời.
Khi quay xong chương tình đã là buổi tối, Hạ Hi không bất ngờ khi thấy Tần Duệ Lâm đến. Khi Tần Duệ Lâm ôm chặt lấy cậu, cậu có thể thấy Đỗ Thực đứng cách đó không xa, trên mặt hắn tràn ngập biểu cảm bực mình cùng không thể chịu được, nhưng hắn là người có lý trí, tuyệt sẽ không phô cảm xúc phản cảm thế này ra ngoài, điều hắn làm cùng lắm là thỉnh thoảng thể hiện thái độ khi nhìn Hạ Hi, chỉ là Hạ Hi đã quen đối với phản cảm này.
Hạ Hi không thể đồng ý với suy nghĩ của Đỗ Thực, hai người không nhất trí được với nhau thì chỉ có thể bất sắc dĩ phối hợp hành động. Hiện tại, Hạ Hi nghĩ nếu Đỗ Thực đã cảm thấy buồn nôn, không bằng cho hắn nôn thật luôn cho nên không đẩy Tần Duệ Lâm ra, ngược lại còn chủ động ôm lấy hắn, khi chạm vào cậu đột nhiên cảm thấy thật sảng khoái, vì trò đùa của mình mà vui vẻ vô cùng.
Trên đường về nhà, Hạ Hi vạch trần chuyện Tần Duệ Lâm lén lút làm, động tay động chân của đối phương có thể giấu được mọi người nhưng không dấu được con mắt từng trải của Hạ Hi, cậu hiểu rất rõ Tần Duệ Lâm, hơn nữa tiến trình quay phim hôm nay phát triển theo hướng kì quái khiến Hạ Hi không khỏi suy nghĩ nhiều hơn, cậu luôn gặp xui xẻo, sao hôm nay lại đột nhiên tốt lên vậy.
Đối mặt với chất vấn của Hạ Hi, Tần Duệ Lâm cũng không giấu diếm, thoải mái thừa nhận luôn, bộc lộ bản thân muốn Hạ Hi thắng, hơn nữa đây cũng chỉ là một trò chơi tầm thường, Hạ Hi không thể làm gì hơn.
Hai người về đến nhà đã là mười hai giờ đêm, khi không có người lớn Tần Duệ Lâm sẽ bảo người làm ở lại, lúc này hai đứa con trai đã ngủ, người làm nghe thấy tiếng mở cửa liền đi ra, Hạ Hi bảo cô ngủ đi, không có gì cần đến.
Người làm đóng cửa, Tần Duệ Lâm liền đột nhiên bế Hạ Hi lên sau đó đi thẳng vào phòng ngủ. Hạ Hi còn đang hoảng sợ đã bị Tần Duệ Lâm ném lên giường, giường rất êm nhưng Hạ Hi vẫn chóng mặt đôi chút, cậu chưa kịp bật đèn lên đã thấy hắn cầm thứ gì chạy đến.
Chờ Hạ Hi nhìn được thứ đồ Tần Duệ Lâm mang đến, trong lòng cậu đột nhiên có dự cảm không tốt lắm.
Trong tay Tần Duệ Lâm là một bộ đồng phục học sinh, đây là bộ đồng phục giống Hạ Hi mặc lúc học cao trung, hắn khoe ra, sau đó đắc ý nói: “Có giống đồng phục em mặc không?”
“… Anh muốn làm gì?”
Tần Duệ Lâm không nhúc nhích nhìn chằm chằm Hạ Hi một hồi lâu, sau đó vẻ mặt gian tà nói: “A Hi, em không thấy rất kích thích à?”
“Không cảm thấy!”
“Em nghĩ lại một chút đi, giả sử em mặc đồng phục này vào, sau đó bị anh đè lên, em muốn tránh cũng không tránh được, em có thể tưởng tượng anh là một người qua đường, như vậy không tốt à?”
“Không …”
“Chúng ta thử một lần có được không?”
Tần Duệ Lâm nói xong xông thẳng về phía Hạ Hi đang nằm trên giường, lúc này Hạ Hi trốn không kịp, xuống giường chạy thẳng đến cửa nhưng đã chậm một bước, Tần Duệ Lâm đã khóa mất rồi. Hạ Hi chạy loạn trong phòng một hồi, cuối cùng vẫn bị hắn tóm được, vẻ mặt cậu vừa xấu hổ lại giận dữ phản kháng nhưng hắn không thèm nhìn lấy. Cậu thực sự phiền muộn với đủ trò chơi kích thích quái lạ của Tần Duệ Lâm, nhưng tồi tệ hơn là, mỗi lần cậu từ chối chơi với hắn thì đến cuối cùng người vui vẻ nhất chính là cậu.
Đầu sỏ chuyện này chính là Tần Duệ Lâm, đến giờ cậu bị biến thành giống hắn rồi.
Tần Duệ Lâm đè Hạ Hi lại, cũng không quan tâm cậu dùng sức giãy dụa, dù sao hắn biết cậu sẽ từ chối bất cứ trò nào mà, còn không bằng cưỡng ép cậu chơi luôn, nếu như cuối cùng cậu không thích thật, cùng lắm tự mình quỳ trên tấm giặt quần áo mấy giờ thôi mà.
Trải qua bao lần kinh nghiệm, kỹ thuật cởi quần áo Hạ Hi của Tần Duệ Lâm ngày càng thuận tiện. Hắn nhanh chóng lột đồ Hạ Hi xuống, dù hai người có lõa lồ với nhau vô số lần nhưng Hạ Hi vẫn cứ xấu hổ, sức vùng vẫy của cậu ngày càng nhỏ, thực chất cậu cũng không ghét những trò chơi này, Tần Duệ Lâm chưa bao giờ quá phận, nhiều lắm chính muốn tăng thêm tình thú cho chuyện ấy thôi.
Lúc cởi hết quần áo Hạ Hi, Tần Duệ Lâm cố nín nhịn không lập tức ra tay mà nhanh chóng mặc đồng phục vào cho Hạ Hi, lúc mặc quần vào, Hạ Hi vội kêu lên: “Quần lót em đâu?”
Tần Duệ Lâm ấn tay lên xxx cậu, giễu cợt nói: “Cởi ra ngay, còn mặc quần lót làm gì.”
“… ” Hạ Hi cắn răng hung hăng đạp Tần Duệ Lâm một cái.
Rốt cuộc cậu cũng không thắng nổi Tần Duệ Lâm, cuối cũng vẫn phải mặc bộ đồng phục vào. Tần Duệ Lâm nghĩ vậy còn chưa đủ, còn kéo Hạ Hi đứng lên, cậu thầm nghĩ dù sao cũng mặc rồi cũng chẳng làm sao, liền đứng dậy trên giường, có điều cảm giác này khiến cậu rất xấu hổ, dù sao cậu và Tần Duệ Lâm cũng hiểu, bản thân đang mặc mỗi quần đồng phục, cảm giác ma sát khi đi lại khiến cậu xấu hổ và lúng túng không thôi.
Hạ Hi nhanh chóng từ bỏ ý định, thẹn quá hóa giận nói Tần Duệ Lâm quá phận, cậu phủi tay mặc kệ luôn.
Nhưng Tần Duệ Lâm không khiến Hạ Hi thất vọng, sau khi hắn thưởng thức dáng vẻ của Hạ Hi thì không nhịn được nữa nhào qua, hắn vừa hôn môi Hạ Hi vừa cởi đồ đồng phục trên người cậu xuống, điều này làm Hạ Hi nhịn không được, đồ vừa mới mặc vào đã cởi ra, hắn nhàm chán quá đi mất.
Có điều Tần Duệ Lâm không cởi xoẹt đồ Hạ Hi xuống, động tác của hắn rất chậm, sau đó thậm chí còn đứng dậy nhìn chằm chằm nút áo nơi cổ tay, điều này làm Hạ Hi nổi lên cảm giác quái dị, cậu có thể hiểu rõ được động tác của Tần Duệ Lâm, tất nhiên không khỏi khẩn trương lên.
Lúc cởi quần Tần Duệ Lâm đột nhiên nói một câu: “A Hi, em không mặc gì bên trong à?”
Hạ Hi theo dõi diễn xuất đùa dai của hắn, cũng không khiến Tần Duệ Lâm thất vọng mà cho hắn một đá, sau đó Tần Duệ Lâm nắm được chân cậu, dùng hay tay hung hăng vạch quần ra sờ soạng. Hắn xé thật, Hạ Hi còn không kịp ngạc nhiên Tần Duệ Lâm đã như hổ đói vồ đến, hắn điên cuồng mạnh bạo hôn hít Hạ Hi, hai tay còn vuốt ve chỗ mẫn cảm của cậu.
Động tác của hắn rất nhanh, thậm chí Hạ Hi khó lòng phòng bị, toàn thân đã bị Tần Duệ Lâm nắm trong tay, trong chuyện này nếu cậu càng cố gắng phản kích thì hắn cắn cậu càng nhiều, cậu cũng cắn từ đầu đến cuối, đương nhiên, Hạ Hi cắn là thực sự cắn.
…………………………………
Đêm nay Tần Duệ Lâm đặc biệt điên cuồng khiến Hạ Hi không cách nào chống lại được, nhưng đằng sau điên cuồng đó là sự ăn ý ngày càng tăng của hai người, bọn họ đã từng muốn rời bỏ đối phương, cũng sẽ cố gắng vượt qua thời khắc mấu chốt. Tần Duệ Lâm biết áp lực của Hạ Hi, một số việc hắn có thể gánh vác thay Hạ Hi, nhưng một số việc phải chính cậu chấp nhận, có lẽ cậu sẽ cảm thấy khó chịu nhưng Tần Duệ Lâm muốn tuyên bố sự hiện hữu của mình với Hạ Hi, hắn muốn cho cậu biết, cho dù xảy ra chuyện gì, hắn sẽ đều cạnh cậu, bọn họ sẽ mãi mãi không thay đổi.
Những thứ bọn họ đang có, người khác sỉ nhục cũng được, trách móc cũng chẳng sao, tất cả đều không quan trọng.
Tuy không có cách nào nhưng những người như vậy luôn luôn tồn tại, bọn họ có thể không thấy Hạ Hi tốt mà nghĩ rằng cậu đang dựa vào Tần Duệ Lâm để vươn lên, cũng có người thuần túy ghét đồng tính luyến ái, cho rằng hành vi yêu người cùng giới là biến thái, thậm chí có người còn buồn nôn. Hạ Hi có thể cảm nhận được sự thay đổi này, nhưng chưa bao giờ vạch trần, thỉnh thoảng cậu sẽ thấy nhân viên công tác len lén chỉ trỏ về mình nhưng cũng không e ngại, trong lòng cậu có một nguồn sức mạnh to lớn, sức mạnh khiến cậu có thể đối mặt với toàn bộ lời đồn đại trên thế giới này.
Điều duy nhất cậu sợ chính là làm tổn thương người mình yêu.
Cậu biết trên mạng internet đang có nhiều lời đồn đại về mình, trong đó có tin đúng cũng có tin chỉ là bịa đặt, có thể nói Hạ Hi có bao nhiêu người thích thì cũng có bấy nhiêu người ghét, nhưng cậu không trách bất cứ ai, cho dù là fan của cậu giờ đứng về phe đối lập. Cậu hiểu rõ lựa chọn của mình sẽ gian nan nhường nào nhưng cho dù có khó hơn nữa cậu chưa từng nghĩ sẽ buông tay.
Giới giải trí có ít người dũng cảm come out, bởi vì từ khi người đó come out sẽ gặp phải ánh mắt chán ghét của nhiều người, lý do bọn họ ghét rất đơn giản: là do đồng tính, từ xưa đến nay xã hội khó có thể khoan dung với chuyện này, nhất là làm một người của công chúng, Hạ Hi hiểu hành vi của mình sẽ bị phóng đại lên mức nào, cậu có thể trở thành cái đinh trong mắt người khác, sau đó bị công kích không kiêng nể gì.
Nhưng ngay cả như vậy, Hạ Hi cũng tuyệt đối không hối hận vì sự lựa chọn của bản thân.
Cậu sẽ come out, đó là chuyện sớm muộn, đến lúc đó giới* này không muốn cậu ở lại thì cậu sẽ rời đi.
Chú thích: giới là giới giải trí.
Trong lòng Hạ Hi đã nghĩ vậy nhưng khi chuyện chân chính xảy ra, cậu vẫn sẽ cảm thấy khó chịu không gì sánh được, đặc biệt chuyện này còn xảy ra trên người ca sĩ Đỗ Thực mà cậu rất thích, từ khi Tần Duệ Lâm tuyên bố thân phận hai người, thái độ Đỗ Thực với cậu thay đổi lớn, điểm này Hạ Hi thấy rất rõ, nhưng cậu cũng cố gắng xoa dịu mối quan hệ này, dù sao tiếp đó vẫn phải quay phim, nếu thai độ cương quyết sẽ gây bất lợi cho chương trình.
Đối với thái độ lấy lòng của Hạ Hi, biểu hiện của Đỗ Thực rất bình tĩnh, hành vi của hắn thường khiến trường quay rơi vào bầu không khí xấu hổ.
Có lẫn Hạ Hi với Đỗ Thực một đội, thậm chí Đỗ Thực còn hỏi có thể đổi thành viên được không. Lúc Hạ Hi đang định ôm Đỗ Thực, động tác của cậu cũng ngừng lại, không biết nên làm gì tiếp theo. Lúc đó cậu cảm thấy rất ấm ức, thậm chí khó chịu, tâm trạng cũng đột nhiên điên tiết lên.
Ekip chương trình trả lời không thể đổi thành viên, tiếp theo mặc dù Đỗ Thực cũng phối hợp nhưng vẫn tránh hành động cùng Hạ Hi, sau khi kết thúc, khi Hạ Hi đi toilet thậm chí còn nghe được Đỗ Thực lầm bầm.
Hắn nói: “Buồn nôn, tốt cái gì chứ, tất cả đều bị mù rồi, hai thằng đàn ông ở một chỗ, có muốn mất mặt không.”
“Không biết cậu ta nghĩ gì, tại sao lại như thế, có bệnh à? Đàn ông nên ở với đàn bà, hiểu biết, khoan dung, cậu ta xứng đáng sao?”
“Đàn ông thì phải có tính đàn ông, đường đường chính chính…”
“…”
Tất nhiên Đỗ Thực sẽ không nói những lời này trước mặt Hạ Hi, nhưng khi tự mình gặp phải ngực cậu khó chịu vô cùng. Cậu không không hiểu Đỗ Thực không biết gì à, cậu thực sự làm sai sao? Như vậy thì không được à? Nhưng cậu vẫn là Hạ Hi, nếu cậu không công khai tin tức thì có gì thay đổi sao.
Hạ Hi đứng bên ngoài toilet một hồi lâu, cậu cần chút thời gian ổn định tâm trạng, cậu muốn nói chuyện với Đỗ Thực một chút, ngay cả khi không thay đổi được gì, chí ít cậu cúng muốn thử cố gắng, cậu muốn hỏi hắn, bản thân đang xúc phạm đến ai à? Vì sao hắn không thể hiểu được, không thể chấp nhận nổi, cậu cũng không gây phiền phức đến ai, đây là sự lựa chọn của cậu, mỗi người đều có sự lựa chọn của mình, lẽ nào như vậy là sai sao?
Lúc Hạ Hi đi tới, Đỗ Thực quả nhiên bị hù, nhưng lập tức giải vờ trấn tĩnh lại, hắn lắc lắc nươcs trên tay xong định ra ngoài, đột nhiên bị Hạ Hi gọi lại.
Hạ Hi nói: “Anh Đỗ, tôi đã nghe thấy những lời anh nói.”
Đỗ Thực không nói chuyện.
Hạ Hi lại nói: “Anh ghét tôi sao? Anh nghĩ tôi như vậy là sai à?”
Đỗ Thực trầm mặc một hồi lâu, sau đó mới nói: “Cậu nghĩ mình đúng à?”
“Tôi cảm thấy rất đúng, đây không hẳn là chuyện đáng bị chỉ trích.”
“Tôi không nào để nói.”
Bầu không khí đông cứng lại, Hạ Hi cắn răng nói: “Anh thực sự không thể chấp nhận được sao?”
Khi đó Đỗ Thực đã nói một câu khiến cả đời này Hạ Hi không thể quên được, hắn giống như bất đắc dĩ nói: “Hạ Hi, tôi vẫn yêu thích cậu, nhưng vì sao cậu lại khác người hết lần này đến lần vậy.”
Hạ Hi nói không ra lời.
Khi quay xong chương tình đã là buổi tối, Hạ Hi không bất ngờ khi thấy Tần Duệ Lâm đến. Khi Tần Duệ Lâm ôm chặt lấy cậu, cậu có thể thấy Đỗ Thực đứng cách đó không xa, trên mặt hắn tràn ngập biểu cảm bực mình cùng không thể chịu được, nhưng hắn là người có lý trí, tuyệt sẽ không phô cảm xúc phản cảm thế này ra ngoài, điều hắn làm cùng lắm là thỉnh thoảng thể hiện thái độ khi nhìn Hạ Hi, chỉ là Hạ Hi đã quen đối với phản cảm này.
Hạ Hi không thể đồng ý với suy nghĩ của Đỗ Thực, hai người không nhất trí được với nhau thì chỉ có thể bất sắc dĩ phối hợp hành động. Hiện tại, Hạ Hi nghĩ nếu Đỗ Thực đã cảm thấy buồn nôn, không bằng cho hắn nôn thật luôn cho nên không đẩy Tần Duệ Lâm ra, ngược lại còn chủ động ôm lấy hắn, khi chạm vào cậu đột nhiên cảm thấy thật sảng khoái, vì trò đùa của mình mà vui vẻ vô cùng.
Trên đường về nhà, Hạ Hi vạch trần chuyện Tần Duệ Lâm lén lút làm, động tay động chân của đối phương có thể giấu được mọi người nhưng không dấu được con mắt từng trải của Hạ Hi, cậu hiểu rất rõ Tần Duệ Lâm, hơn nữa tiến trình quay phim hôm nay phát triển theo hướng kì quái khiến Hạ Hi không khỏi suy nghĩ nhiều hơn, cậu luôn gặp xui xẻo, sao hôm nay lại đột nhiên tốt lên vậy.
Đối mặt với chất vấn của Hạ Hi, Tần Duệ Lâm cũng không giấu diếm, thoải mái thừa nhận luôn, bộc lộ bản thân muốn Hạ Hi thắng, hơn nữa đây cũng chỉ là một trò chơi tầm thường, Hạ Hi không thể làm gì hơn.
Hai người về đến nhà đã là mười hai giờ đêm, khi không có người lớn Tần Duệ Lâm sẽ bảo người làm ở lại, lúc này hai đứa con trai đã ngủ, người làm nghe thấy tiếng mở cửa liền đi ra, Hạ Hi bảo cô ngủ đi, không có gì cần đến.
Người làm đóng cửa, Tần Duệ Lâm liền đột nhiên bế Hạ Hi lên sau đó đi thẳng vào phòng ngủ. Hạ Hi còn đang hoảng sợ đã bị Tần Duệ Lâm ném lên giường, giường rất êm nhưng Hạ Hi vẫn chóng mặt đôi chút, cậu chưa kịp bật đèn lên đã thấy hắn cầm thứ gì chạy đến.
Chờ Hạ Hi nhìn được thứ đồ Tần Duệ Lâm mang đến, trong lòng cậu đột nhiên có dự cảm không tốt lắm.
Trong tay Tần Duệ Lâm là một bộ đồng phục học sinh, đây là bộ đồng phục giống Hạ Hi mặc lúc học cao trung, hắn khoe ra, sau đó đắc ý nói: “Có giống đồng phục em mặc không?”
“… Anh muốn làm gì?”
Tần Duệ Lâm không nhúc nhích nhìn chằm chằm Hạ Hi một hồi lâu, sau đó vẻ mặt gian tà nói: “A Hi, em không thấy rất kích thích à?”
“Không cảm thấy!”
“Em nghĩ lại một chút đi, giả sử em mặc đồng phục này vào, sau đó bị anh đè lên, em muốn tránh cũng không tránh được, em có thể tưởng tượng anh là một người qua đường, như vậy không tốt à?”
“Không …”
“Chúng ta thử một lần có được không?”
Tần Duệ Lâm nói xong xông thẳng về phía Hạ Hi đang nằm trên giường, lúc này Hạ Hi trốn không kịp, xuống giường chạy thẳng đến cửa nhưng đã chậm một bước, Tần Duệ Lâm đã khóa mất rồi. Hạ Hi chạy loạn trong phòng một hồi, cuối cùng vẫn bị hắn tóm được, vẻ mặt cậu vừa xấu hổ lại giận dữ phản kháng nhưng hắn không thèm nhìn lấy. Cậu thực sự phiền muộn với đủ trò chơi kích thích quái lạ của Tần Duệ Lâm, nhưng tồi tệ hơn là, mỗi lần cậu từ chối chơi với hắn thì đến cuối cùng người vui vẻ nhất chính là cậu.
Đầu sỏ chuyện này chính là Tần Duệ Lâm, đến giờ cậu bị biến thành giống hắn rồi.
Tần Duệ Lâm đè Hạ Hi lại, cũng không quan tâm cậu dùng sức giãy dụa, dù sao hắn biết cậu sẽ từ chối bất cứ trò nào mà, còn không bằng cưỡng ép cậu chơi luôn, nếu như cuối cùng cậu không thích thật, cùng lắm tự mình quỳ trên tấm giặt quần áo mấy giờ thôi mà.
Trải qua bao lần kinh nghiệm, kỹ thuật cởi quần áo Hạ Hi của Tần Duệ Lâm ngày càng thuận tiện. Hắn nhanh chóng lột đồ Hạ Hi xuống, dù hai người có lõa lồ với nhau vô số lần nhưng Hạ Hi vẫn cứ xấu hổ, sức vùng vẫy của cậu ngày càng nhỏ, thực chất cậu cũng không ghét những trò chơi này, Tần Duệ Lâm chưa bao giờ quá phận, nhiều lắm chính muốn tăng thêm tình thú cho chuyện ấy thôi.
Lúc cởi hết quần áo Hạ Hi, Tần Duệ Lâm cố nín nhịn không lập tức ra tay mà nhanh chóng mặc đồng phục vào cho Hạ Hi, lúc mặc quần vào, Hạ Hi vội kêu lên: “Quần lót em đâu?”
Tần Duệ Lâm ấn tay lên xxx cậu, giễu cợt nói: “Cởi ra ngay, còn mặc quần lót làm gì.”
“… ” Hạ Hi cắn răng hung hăng đạp Tần Duệ Lâm một cái.
Rốt cuộc cậu cũng không thắng nổi Tần Duệ Lâm, cuối cũng vẫn phải mặc bộ đồng phục vào. Tần Duệ Lâm nghĩ vậy còn chưa đủ, còn kéo Hạ Hi đứng lên, cậu thầm nghĩ dù sao cũng mặc rồi cũng chẳng làm sao, liền đứng dậy trên giường, có điều cảm giác này khiến cậu rất xấu hổ, dù sao cậu và Tần Duệ Lâm cũng hiểu, bản thân đang mặc mỗi quần đồng phục, cảm giác ma sát khi đi lại khiến cậu xấu hổ và lúng túng không thôi.
Hạ Hi nhanh chóng từ bỏ ý định, thẹn quá hóa giận nói Tần Duệ Lâm quá phận, cậu phủi tay mặc kệ luôn.
Nhưng Tần Duệ Lâm không khiến Hạ Hi thất vọng, sau khi hắn thưởng thức dáng vẻ của Hạ Hi thì không nhịn được nữa nhào qua, hắn vừa hôn môi Hạ Hi vừa cởi đồ đồng phục trên người cậu xuống, điều này làm Hạ Hi nhịn không được, đồ vừa mới mặc vào đã cởi ra, hắn nhàm chán quá đi mất.
Có điều Tần Duệ Lâm không cởi xoẹt đồ Hạ Hi xuống, động tác của hắn rất chậm, sau đó thậm chí còn đứng dậy nhìn chằm chằm nút áo nơi cổ tay, điều này làm Hạ Hi nổi lên cảm giác quái dị, cậu có thể hiểu rõ được động tác của Tần Duệ Lâm, tất nhiên không khỏi khẩn trương lên.
Lúc cởi quần Tần Duệ Lâm đột nhiên nói một câu: “A Hi, em không mặc gì bên trong à?”
Hạ Hi theo dõi diễn xuất đùa dai của hắn, cũng không khiến Tần Duệ Lâm thất vọng mà cho hắn một đá, sau đó Tần Duệ Lâm nắm được chân cậu, dùng hay tay hung hăng vạch quần ra sờ soạng. Hắn xé thật, Hạ Hi còn không kịp ngạc nhiên Tần Duệ Lâm đã như hổ đói vồ đến, hắn điên cuồng mạnh bạo hôn hít Hạ Hi, hai tay còn vuốt ve chỗ mẫn cảm của cậu.
Động tác của hắn rất nhanh, thậm chí Hạ Hi khó lòng phòng bị, toàn thân đã bị Tần Duệ Lâm nắm trong tay, trong chuyện này nếu cậu càng cố gắng phản kích thì hắn cắn cậu càng nhiều, cậu cũng cắn từ đầu đến cuối, đương nhiên, Hạ Hi cắn là thực sự cắn.
…………………………………
Đêm nay Tần Duệ Lâm đặc biệt điên cuồng khiến Hạ Hi không cách nào chống lại được, nhưng đằng sau điên cuồng đó là sự ăn ý ngày càng tăng của hai người, bọn họ đã từng muốn rời bỏ đối phương, cũng sẽ cố gắng vượt qua thời khắc mấu chốt. Tần Duệ Lâm biết áp lực của Hạ Hi, một số việc hắn có thể gánh vác thay Hạ Hi, nhưng một số việc phải chính cậu chấp nhận, có lẽ cậu sẽ cảm thấy khó chịu nhưng Tần Duệ Lâm muốn tuyên bố sự hiện hữu của mình với Hạ Hi, hắn muốn cho cậu biết, cho dù xảy ra chuyện gì, hắn sẽ đều cạnh cậu, bọn họ sẽ mãi mãi không thay đổi.
Những thứ bọn họ đang có, người khác sỉ nhục cũng được, trách móc cũng chẳng sao, tất cả đều không quan trọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất