Chương 45: Làm Tình Trong Thang Máy (Phần 3) (H)
"Trả cái đầu anh ý..."
Lâm Thiển không muốn tán tỉnh với anh, cô lo lắng chưa kịp tìm ra thứ ấy, và cô không biết liệu mình có bị mắc kẹt trong thang máy vì người đàn ông hôn và chạm vào cô hay không, đầu cô hơi thiếu oxi, và hơi thở của cô trở nên gấp gáp.
"Nhanh gọi cho người ta để cứu ta ra ngoài."
“Tôi chỉ muốn ở lại với em như thế này, vì em sẽ phớt lờ tôi sau khi ra ngoài. Lâm Thiển, tôi đã nhung nhớ em mấy ngày hôm nay, và em cũng nghĩ về tôi, phải không?”
“Có điên mới nhớ anh… Ưm…”
Một nụ hôn ướt át rơi xuống môi cô, tay anh mò mẫm vào giữa hai chân cô, chạm vào nơi tư mật mẫn cảm rồi xoa nắn, cười nói: “Tôi không tin, đành phải kiểm tra một chút.”
Ngón tay anh nhanh nhẹn và mảnh mai khi mò vào trong cái lỗ nhỏ của tiểu huyệt, móng tay cố tình cào vào da thịt mềm mại nơi cánh hoa và không ngừng đâm vào khiến Lâm Thiển không thể chống đỡ trước sự tê dại truyền đến từ dưới hạ thân mà rên rỉ như mèo con.
"Ưm ... ưm ..."
Cô vặn vẹo cặp mông khiến âm hộ siết chặt, kẹp ngón tay của người anh, nhưng cô không hề muốn cho anh ta tự phụ hơn hay thoải mái như vậy.
Bùi Hành Trì lại dùng lực đưa thêm một ngón tay vào, mô phỏng côn thịt đâm vào vào âm hộ chặt chẽ, kéo bàn tay non nớt của cô chạm vào dương vật của anh, hỏi một cách quyến rũ, “Thoải mái không? Còn có cái này to và cứng hơn đó?”
Lại nói, côn thịt nổi lên những đường gân xanh, dày và dài, cái đầu to tròn của nó đã tiết đầy chất nhầy trong lòng bàn tay cô. Lâm Thiển cắn chặt môi không dám mở miệng. trong lòng thực sự muốn được côn thịt đâm vào như đóng cọc, chạm tới nơi sâu thẳm nhất nơi mềm mại khiến bản thân tê dại trong khoái cảm tột độ.
“Có muốn tôi đụ em không?” Người đàn ông vén váy ôm eo cô, hai chân bắt chéo quanh eo, đầu dương vật to lớn ấn vào tiểu huyệt sớm ướt mà anh đang nghịch ngợm không cho cô có cơ hội trả lời, anh lấy côn thịt đưa vào và bắt đầu di chuyển.
"Anh điên rồi ... a ... a ..."
Lâm Thiển giãy dụa dữ dội, cô không ngờ rằng anh ta lại dám lộn xộn ở đây, lại sợ bản thân sẽ vì lực đạo của anh mà ngã, người đàn ông bị vỗ mạnh vào vai phát ra tiếng động mạnh, vừa đúng lúc côn thịt đâm đến hoa tâm khiến thân thể cô mềm đi trông thấy.
Đây là một nơi cao cấp, chắc chắn sẽ sớm có người phát hiện ra họ bị kẹt trong thang máy, Lâm Thiển càng nghĩ đến chuyện này, cô càng lo lắng, nhưng cơ thể cũng lại trở nên hưng phấn không kiểm soát được.
“Cái miệng nhỏ nhắn thật sự mút đến mê người, dâm thủy chảy ra lênh láng thật thoải mái.” Bùi Hành Trì thở hổn hển, côn thịt vừa dài vừa trướng đâm nhanh chóng vào tiểu huyệt của cô, trong lòng càng ngày càng cảm thấy hưng phấn.
Con thỏ nhỏ này đã lẻn đi khi anh đang ngủ, để bắt được cô, anh đã rất vất vả để giăng một tấm lưới dày.
Bây giờ, trước tiên anh phải tận hưởng cơ thể xuất sắc này.
"Có thoải mái không? Có một côn thịt lớn trong đó có sướng không?"
Trong lồng ngực, anh cảm thấy cơ thể cô càng run rẩy, khóe miệng người đàn ông nhếch lên một nụ cười tự mãn, côn thịt ngày càng trở nên ngông cuồng mà đụ tiểu huyệt nhỏ. Con thỏ nhỏ nhút nhát này vì vậy không thể chịu được nữa, cả người run rẩy
.
“Nói cho tôi biết, em có cảm thấy thoải mái khi bị đụ không?”
Lâm Thiển cắn răng không chịu mở miệng, vị trí này vốn đã sâu rồi, người đàn ông lại tấn công như những đợt sóng ào ạt, tiểu huyệt bị đụ khiến cô không chịu nổi, thỉnh thoảng để lọt ra từ kẽ môi những tiếng rên ri nhỏ như kiến.
"Nhẹ chút đi... anh sắp đâm hỏng rồi..."
Cô không nhịn được đành cầu xin thương xót, thân thể đã nhiều ngày không được đàn ông chạm vào quá mẫn cảm, khoái cảm mãnh liệt truyền từ đỉnh đầu đến toàn thân thành những đợt sóng cuồn cuộn.
“Được, chiều em…”
Người đàn ông cũng thở hắt ra, sống lưng run run, giảm tốc độ chậm lại, côn thịt chỉ mới đút được 1/3 đã “nhóp nhép” rút ra.
Kiểu chuyển động nhẹ nhàng này khiến Lâm Thiển càng không thể chịu nổi, hoa huyệt của cô rất ngứa, cô sốt ruột rên rỉ, nhưng Bùi Hành Trì vẫn giữ khoảng cách gần với cô, thậm chí chỉ đưa phần trước của dương vật vào một nửa, khi anh kéo nó ra vào, trượt ra, cọ sát vào hai cánh hoa run rẩy của cô, nó không mang lại cho cô khoái cảm.
"Ô...a…a…"
Lâm Thiển da dẻ như được phủ một lớp màu hồng phấn yêu kiều, cô vặn vẹo cắp mông tròn trịa nóng nảy đuổi theo côn thịt khiến nàng sung sướng, kia khi đầu dương vật tiến vào lại muốn rút ra, cô ôm cổ anh, chân quặp vào bên hông, ưỡn sát người vào anh cọ cọ, chủ động đón lấy côn thịt nóng hổi, khuôn miệng thỏa mãn rên rỉ:
“Ưm... a..."
Người đàn ông thẳng lưng cho cô một chút của toàn bộ gốc rễ, khiêu khích khiến Lâm Thiển không thể kiềm chế mà ngửa cổ nức nở, rên rỉ.
“Tiểu Thỏ, em còn chưa trả lời tôi, đụ như thế này có thích không?”
“…” Sợ anh lại rút ra, Lâm Thiển gật đầu một cái thật mạnh.
“Vậy thì tại sao em lại còn muốn chạy?” Người đàn ông đâm cô thêm vài lần mạnh mẽ và sâu, mép quy đầu nhanh chóng cọ sát vào vách thịt.
"Lúc trước tôi có nói rồi..."
Hoa huyệt vừa đau vừa tê dại, quy đầu dương vật áp vào trong cùng, khéo léo xoay tròn, vách thịt ôm lấy dương vật, có thể cảm nhận rõ ràng dương vật đang nổi gân xanh cùng với bao quy đầu trơn nhẵn. Lâm Thiển không chút sức lực ôm lấy cổ anh, thở dốc, lại càng không thể phân biệt hiện thực và mơ nên theo bản năng vặn vẹo mông để quấn chặt lấy anh.
"Thật to... thật trướng... thật thoải mái..."
Những lời chân thành này đã cổ vũ anh, Bùi Hành Trì càng ngày càng tự mãn, ôm lấy cặp mông trắng như tuyết của Lâm Thiển và bắt đầu dùng sức đâm vào, dương vật mỗi lúc một ở nơi mẫn cảm. Trong không gian tối tăm chỉ có tiếng thở dốc của người đàn ông, tiếng rên rỉ của người phụ nữ và âm thanh va chạm thân thể đặc biệt dâm mĩ.
Tiểu huyệt lại co giật không ngừng, ngậm chặt lấy côn thịt, anh có chút không nhịn được, muốn đem tinh dịch đã tích tụ nhiều ngày mà xuất vào bên trong cô, nhưng từ đỉnh đầu lại xuất hiện một ánh sáng lóe lên.
Anh vô thức quay đầu lại, nhìn một gói màu hồng nhạt trên mặt đất.
Lâm Thiển không muốn tán tỉnh với anh, cô lo lắng chưa kịp tìm ra thứ ấy, và cô không biết liệu mình có bị mắc kẹt trong thang máy vì người đàn ông hôn và chạm vào cô hay không, đầu cô hơi thiếu oxi, và hơi thở của cô trở nên gấp gáp.
"Nhanh gọi cho người ta để cứu ta ra ngoài."
“Tôi chỉ muốn ở lại với em như thế này, vì em sẽ phớt lờ tôi sau khi ra ngoài. Lâm Thiển, tôi đã nhung nhớ em mấy ngày hôm nay, và em cũng nghĩ về tôi, phải không?”
“Có điên mới nhớ anh… Ưm…”
Một nụ hôn ướt át rơi xuống môi cô, tay anh mò mẫm vào giữa hai chân cô, chạm vào nơi tư mật mẫn cảm rồi xoa nắn, cười nói: “Tôi không tin, đành phải kiểm tra một chút.”
Ngón tay anh nhanh nhẹn và mảnh mai khi mò vào trong cái lỗ nhỏ của tiểu huyệt, móng tay cố tình cào vào da thịt mềm mại nơi cánh hoa và không ngừng đâm vào khiến Lâm Thiển không thể chống đỡ trước sự tê dại truyền đến từ dưới hạ thân mà rên rỉ như mèo con.
"Ưm ... ưm ..."
Cô vặn vẹo cặp mông khiến âm hộ siết chặt, kẹp ngón tay của người anh, nhưng cô không hề muốn cho anh ta tự phụ hơn hay thoải mái như vậy.
Bùi Hành Trì lại dùng lực đưa thêm một ngón tay vào, mô phỏng côn thịt đâm vào vào âm hộ chặt chẽ, kéo bàn tay non nớt của cô chạm vào dương vật của anh, hỏi một cách quyến rũ, “Thoải mái không? Còn có cái này to và cứng hơn đó?”
Lại nói, côn thịt nổi lên những đường gân xanh, dày và dài, cái đầu to tròn của nó đã tiết đầy chất nhầy trong lòng bàn tay cô. Lâm Thiển cắn chặt môi không dám mở miệng. trong lòng thực sự muốn được côn thịt đâm vào như đóng cọc, chạm tới nơi sâu thẳm nhất nơi mềm mại khiến bản thân tê dại trong khoái cảm tột độ.
“Có muốn tôi đụ em không?” Người đàn ông vén váy ôm eo cô, hai chân bắt chéo quanh eo, đầu dương vật to lớn ấn vào tiểu huyệt sớm ướt mà anh đang nghịch ngợm không cho cô có cơ hội trả lời, anh lấy côn thịt đưa vào và bắt đầu di chuyển.
"Anh điên rồi ... a ... a ..."
Lâm Thiển giãy dụa dữ dội, cô không ngờ rằng anh ta lại dám lộn xộn ở đây, lại sợ bản thân sẽ vì lực đạo của anh mà ngã, người đàn ông bị vỗ mạnh vào vai phát ra tiếng động mạnh, vừa đúng lúc côn thịt đâm đến hoa tâm khiến thân thể cô mềm đi trông thấy.
Đây là một nơi cao cấp, chắc chắn sẽ sớm có người phát hiện ra họ bị kẹt trong thang máy, Lâm Thiển càng nghĩ đến chuyện này, cô càng lo lắng, nhưng cơ thể cũng lại trở nên hưng phấn không kiểm soát được.
“Cái miệng nhỏ nhắn thật sự mút đến mê người, dâm thủy chảy ra lênh láng thật thoải mái.” Bùi Hành Trì thở hổn hển, côn thịt vừa dài vừa trướng đâm nhanh chóng vào tiểu huyệt của cô, trong lòng càng ngày càng cảm thấy hưng phấn.
Con thỏ nhỏ này đã lẻn đi khi anh đang ngủ, để bắt được cô, anh đã rất vất vả để giăng một tấm lưới dày.
Bây giờ, trước tiên anh phải tận hưởng cơ thể xuất sắc này.
"Có thoải mái không? Có một côn thịt lớn trong đó có sướng không?"
Trong lồng ngực, anh cảm thấy cơ thể cô càng run rẩy, khóe miệng người đàn ông nhếch lên một nụ cười tự mãn, côn thịt ngày càng trở nên ngông cuồng mà đụ tiểu huyệt nhỏ. Con thỏ nhỏ nhút nhát này vì vậy không thể chịu được nữa, cả người run rẩy
.
“Nói cho tôi biết, em có cảm thấy thoải mái khi bị đụ không?”
Lâm Thiển cắn răng không chịu mở miệng, vị trí này vốn đã sâu rồi, người đàn ông lại tấn công như những đợt sóng ào ạt, tiểu huyệt bị đụ khiến cô không chịu nổi, thỉnh thoảng để lọt ra từ kẽ môi những tiếng rên ri nhỏ như kiến.
"Nhẹ chút đi... anh sắp đâm hỏng rồi..."
Cô không nhịn được đành cầu xin thương xót, thân thể đã nhiều ngày không được đàn ông chạm vào quá mẫn cảm, khoái cảm mãnh liệt truyền từ đỉnh đầu đến toàn thân thành những đợt sóng cuồn cuộn.
“Được, chiều em…”
Người đàn ông cũng thở hắt ra, sống lưng run run, giảm tốc độ chậm lại, côn thịt chỉ mới đút được 1/3 đã “nhóp nhép” rút ra.
Kiểu chuyển động nhẹ nhàng này khiến Lâm Thiển càng không thể chịu nổi, hoa huyệt của cô rất ngứa, cô sốt ruột rên rỉ, nhưng Bùi Hành Trì vẫn giữ khoảng cách gần với cô, thậm chí chỉ đưa phần trước của dương vật vào một nửa, khi anh kéo nó ra vào, trượt ra, cọ sát vào hai cánh hoa run rẩy của cô, nó không mang lại cho cô khoái cảm.
"Ô...a…a…"
Lâm Thiển da dẻ như được phủ một lớp màu hồng phấn yêu kiều, cô vặn vẹo cắp mông tròn trịa nóng nảy đuổi theo côn thịt khiến nàng sung sướng, kia khi đầu dương vật tiến vào lại muốn rút ra, cô ôm cổ anh, chân quặp vào bên hông, ưỡn sát người vào anh cọ cọ, chủ động đón lấy côn thịt nóng hổi, khuôn miệng thỏa mãn rên rỉ:
“Ưm... a..."
Người đàn ông thẳng lưng cho cô một chút của toàn bộ gốc rễ, khiêu khích khiến Lâm Thiển không thể kiềm chế mà ngửa cổ nức nở, rên rỉ.
“Tiểu Thỏ, em còn chưa trả lời tôi, đụ như thế này có thích không?”
“…” Sợ anh lại rút ra, Lâm Thiển gật đầu một cái thật mạnh.
“Vậy thì tại sao em lại còn muốn chạy?” Người đàn ông đâm cô thêm vài lần mạnh mẽ và sâu, mép quy đầu nhanh chóng cọ sát vào vách thịt.
"Lúc trước tôi có nói rồi..."
Hoa huyệt vừa đau vừa tê dại, quy đầu dương vật áp vào trong cùng, khéo léo xoay tròn, vách thịt ôm lấy dương vật, có thể cảm nhận rõ ràng dương vật đang nổi gân xanh cùng với bao quy đầu trơn nhẵn. Lâm Thiển không chút sức lực ôm lấy cổ anh, thở dốc, lại càng không thể phân biệt hiện thực và mơ nên theo bản năng vặn vẹo mông để quấn chặt lấy anh.
"Thật to... thật trướng... thật thoải mái..."
Những lời chân thành này đã cổ vũ anh, Bùi Hành Trì càng ngày càng tự mãn, ôm lấy cặp mông trắng như tuyết của Lâm Thiển và bắt đầu dùng sức đâm vào, dương vật mỗi lúc một ở nơi mẫn cảm. Trong không gian tối tăm chỉ có tiếng thở dốc của người đàn ông, tiếng rên rỉ của người phụ nữ và âm thanh va chạm thân thể đặc biệt dâm mĩ.
Tiểu huyệt lại co giật không ngừng, ngậm chặt lấy côn thịt, anh có chút không nhịn được, muốn đem tinh dịch đã tích tụ nhiều ngày mà xuất vào bên trong cô, nhưng từ đỉnh đầu lại xuất hiện một ánh sáng lóe lên.
Anh vô thức quay đầu lại, nhìn một gói màu hồng nhạt trên mặt đất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất