Trò Chơi Độc Lập 30330

Chương 69

Trước Sau
TRÒ CHƠI ĐỘC LẬP 30330 (INDIE GAME 30330)

KẾT THÚC: VÙNG ĐẤT CỦA NHỮNG VỊ THẦN

CHƯƠNG 69: LỰA CHỌN CUỐI CÙNG

Wattpad: ssongrbb

"Nhớ hết chưa?"

Âm thanh của Loki kéo Trình Mạch quay về, chàng trai xinh đẹp bị xích sắt trói chặt, nửa khuôn mặt không bị nọc độc thiêu đốt lộ ra vẻ mỹ lệ. Đôi chân trần trắng như tuyết của y đung đưa, trông vừa lười biếng lại có hơi lạnh lùng, đôi mắt híp lại lộ ra một chút không kiên nhẫn.

Trình Mạch nhắm mắt lại, ký ức mất đi lại tìm thấy khiến tinh thần anh sa sút.

"Cuối phó bản này, rốt cục Odin đã nói gì với Tần Sở Hà?"

Loki chế nhạo: "Odin nói, hoặc là lưu lại, phó bản sẽ được thông qua, nguyện vọng của Tần Sở Hà cũng sẽ thành hiện thực; hoặc nếu từ chối, phó bản thất bại, Tần Sở Hà và cậu đều phải chết."

Điều kiện này là một nghịch lý, bởi nếu tất cả các phó bản đều đặt điều kiện thông qua như vậy, Odin có thể làm bất cứ điều gì ông ta muốn trong trò chơi này.

"Vậy đó. Về lý thuyết, với tư cách là kẻ duy trì trật tự, Sao Mộc cực kỳ không nên đưa ra quyết định phá vỡ sự cân bằng của trò chơi, vì vậy đã xảy ra chuyện trái với mong muốn của Odin." Loki đọc ra suy nghĩ của Trình Mạch, bỡn cợt nở nụ cười, "Khi thiết lập lại trí nhớ của cậu, nó đã thất bại, thế nên khi tất cả mọi người đều quên mất Tần Sở Hà, chỉ có cậu nhớ tới hắn. Đây cũng là lý do tại sao nó rất gấp gáp thu lấy trí nhớ của cậu - chỉ khi cậu quên Tần Sở Hà, mối liên hệ giữa Tần Sở Hà với thế giới kia mới có thể bị cắt đứt, và hắn sẽ hoàn toàn thuộc về nơi đây."

Trình Mạch thở dài, rồi bỗng gượng cười.

Đúng là Tần Sở Hà chưa bao giờ nói dối anh, khác biệt là anh ấy che giấu mọi chuyện xảy ra trước khi vào trò chơi, giới hạn câu chuyện của bọn họ là sau khi trò chơi bắt đầu chứ không phải trước đó.

Những gì Loki cho anh thấy không chỉ là ký ức của riêng anh, còn có một phần của Tần Sở Hà. Những đoạn ngắn vụn vặt đó khiến cổ họng Trình Mạch thắt lại. Thời gian trong game chậm hơn nhiều so với thời gian thực, vì vậy thời gian mà Tần Sở Hà ở trong trò chơi dài đến đáng sợ. Trong dòng thời gian vô hạn đó, hắn như một kẻ ngoan cố vừa cô độc vừa mạnh mẽ, lang thang hết phó bản này tới phó bản khác, kể cả buồn hay vui. Hắn là dị tộc tự do thoát li khỏi NPC cao cấp, không thuộc về hiện thực, càng chẳng thuộc về thế giới trò chơi độc lập. Nỗi đau khiến hắn trở nên mạnh mẽ hơn.

Trong ký ức Loki trả lại cho Trình Mạch, còn có một chuyện khác khiến trái tim anh như chìm xuống tận đáy.

Đây không phải trải nghiệm đầu tiên của anh sau khi mất trí nhớ. Trước đó, cùng một Cây thế giới, cùng một Fenrir hay rêи ɾỉ, cùng một Loki bất cần và nổi loạn ... Anh đã đến thế giới này rất nhiều lần.

Anh mất trí nhớ hết lần này tới lần khác, cuộc gặp gỡ giữa anh với Tần Sở Hà cũng cứ lặp đi lặp lại. Mỗi lần là một vòng quay tương tự, cũng đều không thể giải.

Cuối cùng Trình Mạch cũng hiểu được sự kháng cự của Tần Sở Hà với việc anh cố chấp tìm lại ký ức - nó có nghĩa là lại thất bại lần nữa, và người Tần Sở Hà yêu nhất lại chẳng nhớ gì về hắn cả.

---Anh không muốn sau khi ký ức của em bị tẩy rửa, lại thấy em dùng ánh mắt xa lạ ấy nhìn anh thêm lần nào nữa.

Lúc đó Tần Sở Hà đã nói như vậy, khuôn mặt dịu dàng xen lẫn cả tuyệt vọng.

"Cho dù cuối cùng các cậu có gặp được Odin, điều kiện ông ta đưa ra cũng không thể giải." Con rắn độc phun ra lời cảnh cáo, Loki thờ ơ trêu chọc nó, nhưng ánh mắt lẳng lơ lại liếc nhìn Trình Mạch, "Đã biết phải làm gì chưa, nhóc dễ thương của..."

Y còn chưa nói xong, một tia chớp chói lòa chia bầu trời thành hai nửa khiến người ta sợ hãi, tiếng sấm sét từ xa vọng đến. Dường như bầu trời vừa bùng lên ngọn lửa cuồng nộ, đốt cháy cả đường chân trời đỏ như máu. Khói dày đặc bốc lên, ùn ùn kéo tới quét ngang bầu trời, giống như trăm vạn vó ngựa âm binh cuốn lấy bụi bặm cuồn cuộn. Nương theo tiếng gào thét của chiến mã, tiếng rống giận dữ trầm sâu vô tận của vị thần viễn cổ khiến cho trời đất rung động. Fenrir vểnh tai lên, cảnh giác hơn bao giờ hết.



Mà Loki lại nhướng đôi lông mày mảnh mai, mỉm cười gần như hạnh phúc.

"Lấy được thanh kiếm lửa rồi, đại chiến sắp tới."

Trình Mạch không nói một lời cắn nát ngón giữa, bôi vết máu vừa chảy ra lên mắt rồng trên tay cầm súng màu bạc - nó vốn là đồ vật của chính anh, Tần Sở Hà giao lại cho anh trong phó bản trước, giờ đây anh đã biết cách mở khóa trạng thái đầy đủ của khẩu súng.

Khoảnh khắc máu tươi vấy trên tay cầm súng, nhãn cầu của con rồng sáng lên như một ngọn đèn, gai xương mọc lên dữ dội từ xương sống, con rồng bị phong ấn thức tỉnh, cắn đứt mạch rễ cuối cùng của Cây Thế giới. Toàn bộ khẩu súng nhanh chóng rã ra, và màu bạc sẫm khiêm tốn được thay thế bằng màu vàng rực rỡ. Trên đó, chân rồng đạp lên rễ Cây Thế giới đã đứt gãy, ngẩng đầu cười nhạo chúng thần.

Trình Mạch nâng tay bắn, một viên đạn vàng xuyên qua hàm dưới của rắn độc, viên còn lại phá vỡ khóa sắt đã trói buộc Loki hàng vạn năm.

Loki nhẹ nhàng nhảy khỏi cây cổ thụ và đáp xuống lưng Fenrir. Nửa khuôn mặt bị nọc độc ăn mòn nhanh chóng lành lại, thay vào đó là khuôn mặt của một thiếu niên tuấn mỹ gần như mê người, dung mạo đáng sợ như ban đầu không còn nữa.

"Các con còn muốn núp đến khi nào, Jormungandr và Hela thân yêu của ta?" Y thản nhiên gọi, con rắn khổng lồ xuất hiện giữa không trung, cúi đầu sợ hãi hôn lên tay Loki, mà Hela dở sống dở chết lại rúm lại, ôm lấy cổ rắn của Jormungandr, khẽ nở một nụ cười e dè với y từ xa.

"Nhiều năm vậy rồi, bọn trẻ chẳng có triển vọng gì. Vẫn sợ ta như vậy." Loki lắc đầu, vỗ nhẹ lưng Fenrir ý bảo Trình Mạch lên cùng, nụ cười không cảm xúc treo trên khóe miệng, một tia hào quang chợt lóe lên trong con ngươi xanh biếc, "Đi thôi, đi gặp người anh em ruột thịt đã lâu ta không gặp, rồi khiến thế giới chết tiệt này biến đi."

---

Mưa to trút xuống, sương mù dâng lên khắp bốn bể, cuồng phong dữ dội hòa cùng bão tuyết nhanh chóng càn quét mọi thứ, nước biển gặp phải đều đóng thành băng sắc nhọn. Một trận động đất lớn theo đó mà tới, những ngọn núi sụp đổ ầm ầm theo tiếng gió gào thét, hệt như tiếng khóc than, cây cối đổ thành hàng. Sói khổng lồ Fenrir nuốt chửng các vì sao và mặt trăng. Từ đó về sau, thế giới chỉ còn lại bóng tối và lạnh lẽo vĩnh hằng, tới cùng với trận đại hồng thủy là mãng xà Jormungandr của Trung Địa. Nọc độc của nó trải dài hàng chục nghìn hải lí, xác chim biển phác thảo đường bờ biển xám trắng. Hela đang ngồi trên một binh đoàn chết chóc, cả chục triệu con ngựa chiến không đầu, bộ xương của những chiến binh Berserker đang điên cuồng gϊếŧ ra một biển máu bên cầu Bifrost.

Trên không trung truyền tới âm thanh xé rách từ, và ánh sáng chói lòa xuyên qua sự màn sương dày đặc. Ginnungagap không còn có thể chia cắt Niflheim và Muspelheim được nữa, những người con của vương quốc lửa rơi xuống từ vết nứt trên bầu trời. Cầu Bifrost nơi giữ mọi sinh vật tránh xa trở nên ảm đạm vì vó ngựa giẫm đạp, dần biến thành một khối vòm cháy đen thật lớn, những đội quân nổi dậy từ mọi phía đều lao vào cùng một mục tiêu.

Đó là Asgard nơi thần tộc Aesir sinh sống, vùng đất mà những người khổng lồ băng không thể đặt chân, Cung điện Valhalla cũng không bao giờ chấp nhận những binh lính chết ngoài ý muốn kia, dù họ đều từng là những chiến binh anh dũng. Ngày hôm nay, tất cả các quyền bị tước đoạt sẽ được trả lại đầy đủ.

Tiếng tù và Gjallar vang vọng khắp trời, cùng với âm thanh thê lương ấy, một con tàu lớn làm bằng móng tay của người chết xuất hiện. Cánh buồm căng phồng bị gió lớn thổi bay phấp phới, Loki vô cảm đứng trên mũi tàu, gió tuyết gặp y tự động tách ra hai bên, trên mặt biển cuộn trào, vẻ mặt y bình thản, nhưng ánh mắt lại lạnh băng.

Các vị thần cuối cùng cũng muộn màng bừng tỉnh sau chuỗi an nhàn. Đã quá muộn, cảnh báo của Heimdall* không khiến họ tỉnh ngộ, những lời chúc phúc của các nữ thần Norn* cũng chỉ là lừa mình dối người. Đội quân đã vây tới, mà chỉ giây trước thôi người gác vẫn chìm trong mộng đẹp.

* Heimdall: Thần gác cầu vồng Bifrost.

* nữ thần Norn: nhóm nữ thần vận mệnh.

Máu tươi khiến sói khổng lồ Fenrir há to mồm, phun ra ngọn lửa khiến thần binh hóa tro tàn. Jormungandr và Thor chiến đấu không ngừng nghỉ, vảy của mãng xã văng tung tóe, Thor bất bại cũng chồng chất vết thương. Các chiến binh ở Valhalla với binh đoàn chết chóc cũng liều chết vật lộn, đi tới đâu là trời đất xoay chuyển, một mảnh giáp cũng không còn.

Thế nhưng những người khổng lồ băng không thể chống chọi lại những vị thần nắm trong tay binh lính tinh nhuệ, Fenrir ôm hận mà chết, Búa Thor đập nát bấy đầu Jormungandr. Binh đoàn chết chóc không địch lại chiến binh Valhalla, bắt đầu liên tiếp bại trận.

"Loki!" Trình Mạch đá văng tên chiến binh đang đè lên người mình, gí viên đạn vào trán hắn, hét lớn: "Anh mang theo loại quân gì vậy ?!"

"Còn chưa tiến vào trong điện đâu, bởi Valhalla chỉ nhận bại quân!" Loki bị tầng tầng lớp lớp trấn áp, nhìn có chút thảm hại, nhưng vẫn không chịu yếu thế rống lên, "Không thể trông cậy vào ta, cậu với Tần Sở Hà mới là nhân vật chính của thế giới này!"

"Tôi biết! Nhưng làm thế nào! Rốt cục phải làm gì để phá vỡ tình thế nan giải này?!"



"Động não đi thằng ngốc này!" Loki bị thần binh vây quanh đã không thấy bóng người, tiếng hét giận giữ đứt đoạn của y truyền đến tai Trình Mạch, "Phá vỡ tuần hoàn cần biến số! Biến số này xuất hiện rồi! Còn không hiểu thì cút về làm phế vật mất hết tất cả cho ta đi!"

Biến số? Biến số gì? Đầu óc Trình Mạch hỗn loạn. Vòng lặp này có gì khác với vòng lặp trước?

Khoan đã! Trình Mạch chợt nhớ tới một câu Loki từng nói qua.

--- Không ít người được ta lựa chọn để tiến vào thế giới này như em ấy, nhưng tất cả bọn họ đều chìm đắm trong quyền lực gần như vô hạn của thế giới này, chỉ có thằng nhóc kia là đặc biệt.

Nếu những người từng được Loki lựa chọn cuối cùng đều sa đọa, chỉ có Lộ Nhất Phàm thần kỳ lưu lại thì so với những vòng tuần hoàn mà trước đó họ trải qua, Lộ Nhất Phàm quả thực đã đóng một vai trò rất quan trọng, một nhân vật chưa từng xuất hiện trong vòng lặp trước.

Biến số này ám chỉ Lộ Nhất Phàm sao? Chính Lộ Nhất Phàm là người đã giúp đỡ họ trong phó bản Cờ tỷ phú, cũng chính những quan điểm Lộ Nhất Phàm đưa ra giúp anh xác nhận suy đoán của mình, thậm chí chính Lộ Nhất Phàm đã cung cấp cho anh một cách để chủ động tham gia trò chơi. Lộ Nhất Phàm nói rất nhiều, dù nhiều dù ít đều phát huy vai trò của nó trong thời điểm nhất định. Vậy có thể là vài lời nói vô tình của cậu ta chính là chìa khóa để giải đáp bí ẩn này?

Loki gϊếŧ ra một đường từ tầng tầng lớp lớp các vị thần, sườn mặt trắng như tuyết nhuốm một màu đỏ chết chóc, khiến y trông tàn bạo và điên cuồng. Khoảnh khắc ấy, lời nói của Lộ Nhất Phàm và Loki đột nhiên trùng lặp trong tâm trí Trình Mạch, như thể một ổ khóa vốn không thể đóng lại bất ngờ được "lạch cạch" siết chặt. Trong lòng anh chợt hiện lên một tia sáng.

Giây tiếp theo, thế giới dường như bị nhấn nút dừng, tiếng vũ khí đan xem, tiếng gầm rú, tiếng núi sông sụp đổ đều biến mất, Tần Sở Hà cầm thanh kiếm lửa của Surtur từ trên trời nhảy xuống, giống như một vị thần giáng thế. Hắn chặt đứt đầu Sleipnir, con ngựa tám chân ngã trong vũng máu, cỗ xe lật úp, Odin vạm vỡ ngã xuống đất. Tần Sở Hà nâng thanh kiếm lửa lên, chỉ vào con mắt còn lại của Odin.

Thân thể vị vua xứ Asgard cao như núi, so với ông ta, Tần Sở Hà giống như con đom đóm muốn rung cây. Thế nhưng Odin vẫn khiến người khác kinh ngạc mà giơ hai tay lên, một tư thế đầu hàng.

"Cậu thắng rồi." Giọng ông ta trầm như trống, "Đổi lại, ta có thể đáp ứng với các cậu một điều kiện."

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Trình Mạch đá văng mấy vị thần đang choáng váng vì Odin đầu hàng ra, vọt tới chỗ Tần Sở Hà. Gió rít bên tai, trong đầu lại vang lên lời nói của Lộ Nhất Phàm và Loki, anh chưa từng tỉnh táo như vậy.

Anh nhảy lên cơ thể to lớn của Odin, giật lấy Thanh kiếm của Surtur từ tay Tần Sở Hà, đâm lưỡi kiếm sắc bén rực lửa vào con mắt duy nhất của Odin.

Ngay lúc đó, lời nói của Loki và Lộ Nhất Phàm hòa làm một.

--- Khiến thế giới chết tiệt này biến đi.

--- Gϊếŧ cái chương trình ngu ngốc đó đi, em ủng hộ anh.

Kết thúc thực sự không phải là giải quyết nghịch lý của Odin, mà là làm thế giới này sụp đổ hoàn toàn.

Odin gầm lên đầy hoài nghi, thanh kiếm lửa đốt cháy tất cả những gì nó chạm tới, bắt đầu từ đầu, cơ thể Odin dần biến thành một nắm tro bay. Các thần binh cũng cũng không thoát khỏi số phận tan biến trong gió. Lũ lụt quay cuồng dần dần lắng xuống, tàu Naglfar tạo thành từ móng tay người chết cũng tan trong nước.

[Hệ thống cảnh báo: Sao Mộc tan rã, Sao Mộc tan rã, trò chơi sắp bước vào giai đoạn tự hủy, trò chơi sắp bước vào giai đoạn tự hủy.]

[Chương trình tự hủy đã được kích hoạt, đang loại bỏ ảnh hưởng bên ngoài. Đếm ngược 59, 58 ...]

Một bàn phủ lên đôi tay lạnh lẽo của Trình Mạch, Tần Sở Hà ngồi xổm xuống, nhìn chằm chằm vào Trình Mạch.

Trình Mạch ôm hắn:

"Mình về nhà thôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau