Chương 34: Hối hận
Edit: Jimixiao
Wattpad: jimixiao192 (Vui lòng không đổi tên nhà của tui sang tên nhà của bạn, hãy để người đọc tự quyết định đọc ở đâu).
- --------------------------------
Chu Lẫm nắm chặt tay làm ra động tác phòng bị.
Dù sao đi nữa, hắn cũng là Chiến Vương trong mắt bạn bè, trước mặt Lý Hàn Phong cũng không thể không có sự chống đỡ.
Dù sao, hắn sẽ lao ra ngoài cửa nếu có cơ hội.
"Chu Lẫm, em không thể đánh lại tôi." Lý Hàn Phong khóe miệng lạnh lùng cong lên, "Nếu em cầu xin tôi, khi bắt đầu tôi có thể sẽ nhẹ nhàng với em."
"Cầu xin cái chim! Đừng tưởng rằng tôi sợ anh. Cùng lắm thì tôi và anh cùng đồng quy vu tận. Tôi có Lý tổng của Nguyên Soái làm đệm lưng, Lão tử liền có thể kiếm lời!" Chu Lẫm quát lên, vẫn cái dáng vẻ "ngươi mà tới gần ta ta liền cho ngươi chết".
Lý Hàn Phong cúi đầu cười thầm.
"Tôi rút lại lời vừa nói, dù sau này em có cầu xin như thế nào, tôi cũng sẽ không buông tha cho em." Lý Hàn Phong đi tới trước mặt Chu Lẫm, muốn nắm lấy tay Chu Lẫm. Đương nhiên, Chu Lẫm không phải là người vô dụng, hắn giơ nắm đấm lên vẫy chào Lý Hàn Phong.
Lý Hàn Phong không ngờ rằng Chu Lẫm khi đối đầu trực diện lại cường bạo như vậy. Ít nhất trong mắt Lý Hàn Phong, khó có thể tìm được nam nhân nào có thể địch lại Chu Lẫm ở thành phố V ngoại trừ chính hắn ta.
Khó trách Chu Lẫm lại kiêu ngạo như vậy.
Với vóc dáng cao lớn, cùng sức mạnh cường đại hơn, Lý Hàn Phong đã trấn áp được Chu Lẫm sau vài chục chiêu, với chiêu cuối cùng quét ngang chân đã khiến Chu Lẫm ngã ra đất.
Lý Hàn Phong không nói, cúi đầu nhìn Chu Lẫm với vẻ mặt đau đớn.
"Còn muốn tới sao?" Có chút giễu cợt, Lý Hàn Phong quỳ một gối xuống, nắm lấy cổ áo Chu Lẫm nhấc lên.
Chu Lẫm thân thể yếu ớt cứ như vậy bị Lý Hàn Phong dễ dàng nhấc lên, cảm giác hoa mắt hắn biết mình bị đánh bao nhiêu. Khuôn mặt xanh tím vẫn ngẩng đầu nhìn Lý Hàn Phong đầy kiêu hãnh, ánh mắt luôn kiêu ngạo và khinh thường.
"Đương... Đương nhiên... Phụng... Phụng bồi!" Mặt nghiêng, khóe miệng đau đớn làm cho Chu Lẫm có chút bối rối.
"Đánh nữa, khuôn mặt này của em sẽ không thể chịu nổi." Lý Hàn Phong cười xấu xa bế Chu Lẫm bước đến bên giường. "Chu Lẫm, tôi nghĩ em nên có ý thức làm người yêu của tôi, cho em một cơ hội nữa, đừng cự tuyệt tôi, nếu không tôi sẽ..."
"Phi!" Lý Hàn Phong chưa kịp nói xong, Chu Lẫm đã nhổ nước miếng vào mặt hắn.
Nụ cười lập tức tắt ngấm trên mặt Lý Hàn Phong.
Chu Lẫm bị ném lên thảm bên cạnh giường, tuy rằng có lớp lông xù xì ở phía trên, nhưng Chu Lẫm cảm nhận được sàn nhà rất cứng, khiến hắn phải hít một hơi.
Lý Hàn Phong giống như một con dã thú, một tay kẹp chặt hai tay Chu Lẫm, tay kia thô bạo xé rách quần áo của Chu Lẫm.
"Lý Hàn Phong, bình tĩnh..... Chết tiệt... đồ khốn kiếp!"
Lý Hàn Phong hôn xuống cổ Chu Lẫm, độc đoán gặm cắn, những nơi hắn cắn qua đều thanh hồng một mảng.
Chu Lẫm đau đớn, đột nhiên ngẩng đầu lên cắn vào vai Lý Hàn Phong, như sắp xé ra một miếng thịt.
Lý Hàn Phong vươn bàn tay thô bạo đè lên trán Chu Lẫm, đè người xuống đất. Nụ hôn như vũ bão cuốn lấy toàn bộ hơi thở của Chu Lẫm trong phút chốc.
Hai tay Lý Hàn Phong nhanh chóng khiến Chu Lẫm dưới thân không còn mảnh vải nào, Lý Hàn Phong ngẩng đầu lên như ác ma nhìn Chu Lẫm đang đỏ bừng mặt.
Bộ dáng của Chu Lẫm gần như có thể miêu tả là đẹp. Làn da màu lúa mạch của hắn rất gợi cảm, không giống làn da trắng mềm mại yếu ớt của Đổng Thắng Lôi. Các đường nét trên cơ thể có thể nói là hoàn mỹ (tác giả: Tiểu Hà thề trong tương lai sẽ đọc nhiều truyện hơn về hình tượng đàn ông)
"Chu Lẫm!" Một giọng nói trầm thấp mang theo vẻ uy nghiêm không thể cưỡng lại, "Lần này nếu em ngất xỉu như trong xe, tôi sẽ khiến Cố Phi cả đời nằm viện. Em nên biết, tôi nói là làm.! "
Thân thể bên dưới chấn động kịch liệt, trong mắt lập tức trở nên khát máu.
"Nếu anh dám động Cố Phi, tôi sẽ giết anh, tôi thề!"
Lý Hàn Phong giật mình, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy trong mắt Chu Lẫm sát ý lạnh lùng như vậy, không phải là cơn tức giận dữ dội giống trước đây, mà là sát ý thực sự.
Cậu ta sẽ giết mình vì nam nhân tên Cố Phi.
Cậu ta không phải là ghét gay sao? Cậu ta không phải là ghét nam nhân sao?
Như bị lời nói của Chu Lẫm kích thích, Lý Hàn Phong âm hiểm cười hai tiếng.
"Chu Lẫm, tôi sẽ khiến em hối hận khi nói ra lời này."
Wattpad: jimixiao192 (Vui lòng không đổi tên nhà của tui sang tên nhà của bạn, hãy để người đọc tự quyết định đọc ở đâu).
- --------------------------------
Chu Lẫm nắm chặt tay làm ra động tác phòng bị.
Dù sao đi nữa, hắn cũng là Chiến Vương trong mắt bạn bè, trước mặt Lý Hàn Phong cũng không thể không có sự chống đỡ.
Dù sao, hắn sẽ lao ra ngoài cửa nếu có cơ hội.
"Chu Lẫm, em không thể đánh lại tôi." Lý Hàn Phong khóe miệng lạnh lùng cong lên, "Nếu em cầu xin tôi, khi bắt đầu tôi có thể sẽ nhẹ nhàng với em."
"Cầu xin cái chim! Đừng tưởng rằng tôi sợ anh. Cùng lắm thì tôi và anh cùng đồng quy vu tận. Tôi có Lý tổng của Nguyên Soái làm đệm lưng, Lão tử liền có thể kiếm lời!" Chu Lẫm quát lên, vẫn cái dáng vẻ "ngươi mà tới gần ta ta liền cho ngươi chết".
Lý Hàn Phong cúi đầu cười thầm.
"Tôi rút lại lời vừa nói, dù sau này em có cầu xin như thế nào, tôi cũng sẽ không buông tha cho em." Lý Hàn Phong đi tới trước mặt Chu Lẫm, muốn nắm lấy tay Chu Lẫm. Đương nhiên, Chu Lẫm không phải là người vô dụng, hắn giơ nắm đấm lên vẫy chào Lý Hàn Phong.
Lý Hàn Phong không ngờ rằng Chu Lẫm khi đối đầu trực diện lại cường bạo như vậy. Ít nhất trong mắt Lý Hàn Phong, khó có thể tìm được nam nhân nào có thể địch lại Chu Lẫm ở thành phố V ngoại trừ chính hắn ta.
Khó trách Chu Lẫm lại kiêu ngạo như vậy.
Với vóc dáng cao lớn, cùng sức mạnh cường đại hơn, Lý Hàn Phong đã trấn áp được Chu Lẫm sau vài chục chiêu, với chiêu cuối cùng quét ngang chân đã khiến Chu Lẫm ngã ra đất.
Lý Hàn Phong không nói, cúi đầu nhìn Chu Lẫm với vẻ mặt đau đớn.
"Còn muốn tới sao?" Có chút giễu cợt, Lý Hàn Phong quỳ một gối xuống, nắm lấy cổ áo Chu Lẫm nhấc lên.
Chu Lẫm thân thể yếu ớt cứ như vậy bị Lý Hàn Phong dễ dàng nhấc lên, cảm giác hoa mắt hắn biết mình bị đánh bao nhiêu. Khuôn mặt xanh tím vẫn ngẩng đầu nhìn Lý Hàn Phong đầy kiêu hãnh, ánh mắt luôn kiêu ngạo và khinh thường.
"Đương... Đương nhiên... Phụng... Phụng bồi!" Mặt nghiêng, khóe miệng đau đớn làm cho Chu Lẫm có chút bối rối.
"Đánh nữa, khuôn mặt này của em sẽ không thể chịu nổi." Lý Hàn Phong cười xấu xa bế Chu Lẫm bước đến bên giường. "Chu Lẫm, tôi nghĩ em nên có ý thức làm người yêu của tôi, cho em một cơ hội nữa, đừng cự tuyệt tôi, nếu không tôi sẽ..."
"Phi!" Lý Hàn Phong chưa kịp nói xong, Chu Lẫm đã nhổ nước miếng vào mặt hắn.
Nụ cười lập tức tắt ngấm trên mặt Lý Hàn Phong.
Chu Lẫm bị ném lên thảm bên cạnh giường, tuy rằng có lớp lông xù xì ở phía trên, nhưng Chu Lẫm cảm nhận được sàn nhà rất cứng, khiến hắn phải hít một hơi.
Lý Hàn Phong giống như một con dã thú, một tay kẹp chặt hai tay Chu Lẫm, tay kia thô bạo xé rách quần áo của Chu Lẫm.
"Lý Hàn Phong, bình tĩnh..... Chết tiệt... đồ khốn kiếp!"
Lý Hàn Phong hôn xuống cổ Chu Lẫm, độc đoán gặm cắn, những nơi hắn cắn qua đều thanh hồng một mảng.
Chu Lẫm đau đớn, đột nhiên ngẩng đầu lên cắn vào vai Lý Hàn Phong, như sắp xé ra một miếng thịt.
Lý Hàn Phong vươn bàn tay thô bạo đè lên trán Chu Lẫm, đè người xuống đất. Nụ hôn như vũ bão cuốn lấy toàn bộ hơi thở của Chu Lẫm trong phút chốc.
Hai tay Lý Hàn Phong nhanh chóng khiến Chu Lẫm dưới thân không còn mảnh vải nào, Lý Hàn Phong ngẩng đầu lên như ác ma nhìn Chu Lẫm đang đỏ bừng mặt.
Bộ dáng của Chu Lẫm gần như có thể miêu tả là đẹp. Làn da màu lúa mạch của hắn rất gợi cảm, không giống làn da trắng mềm mại yếu ớt của Đổng Thắng Lôi. Các đường nét trên cơ thể có thể nói là hoàn mỹ (tác giả: Tiểu Hà thề trong tương lai sẽ đọc nhiều truyện hơn về hình tượng đàn ông)
"Chu Lẫm!" Một giọng nói trầm thấp mang theo vẻ uy nghiêm không thể cưỡng lại, "Lần này nếu em ngất xỉu như trong xe, tôi sẽ khiến Cố Phi cả đời nằm viện. Em nên biết, tôi nói là làm.! "
Thân thể bên dưới chấn động kịch liệt, trong mắt lập tức trở nên khát máu.
"Nếu anh dám động Cố Phi, tôi sẽ giết anh, tôi thề!"
Lý Hàn Phong giật mình, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy trong mắt Chu Lẫm sát ý lạnh lùng như vậy, không phải là cơn tức giận dữ dội giống trước đây, mà là sát ý thực sự.
Cậu ta sẽ giết mình vì nam nhân tên Cố Phi.
Cậu ta không phải là ghét gay sao? Cậu ta không phải là ghét nam nhân sao?
Như bị lời nói của Chu Lẫm kích thích, Lý Hàn Phong âm hiểm cười hai tiếng.
"Chu Lẫm, tôi sẽ khiến em hối hận khi nói ra lời này."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất