Trở Thành Quốc Bảo Nhờ Mỹ Thực
Chương 21
Nếu lượng tiêu thụ càng cao thì thu nhập sẽ càng cao hơn nữa.
Chu Đại Phát tự nhiên là tươi cười đầy mặt đáp ứng, ngay cả vợ hắn Bạch Xuân Quyên cũng rục rịch.
Nhưng là bà ta cũng biết, việc nuôi gà này nhất thời vẫn chưa cần tới hai người.
“Về sau nếu kinh doanh tốt, cháu sẽ nhờ tới thím Xuân Quyên.” Trình Nguyên Hoa nói.
Hai người đều hài lòng rời đi, Trình Nguyên Hoa giải thích cô sẽ lập hợp đồng, để cho bọn họ xem xét kỹ hơn.
Trại gà này thuộc loại nuôi thả, khả năng gà mắc bệnh xác suất không lớn, nhưng cũng cần chú ý đến vấn đề vệ sinh, còn có vấn đề tài sản, tất cả đều phải viết lên hợp đồng, ràng buộc hai bên.
Đây là quan hệ thuê mướn, Trình Nguyên Hoa không phải làm từ thiện.
Sau khi vợ chồng Chu Đại Phát về, Trình Nguyên Hoa lại bắt đầu làm trứng luộc nước trà, lặp lại công việc kiếm tiền ban đầu.
Cô vừa gõ vỏ trứng vừa suy nghĩ.
Ngoài công thức trứng luộc nước trà ra, rẻ nhất chính là công thức 'Trác tương miến', giá cả cũng chỉ 100 ngàn.
Dựa theo thu nhập hiện tại của cô, công thức kia không lâu nữa là có thể mua được rồi, việc mở một quán ăn đàng hoàng không còn xa nữa.
Quán ăn cũng chuẩn bị mở rồi, nhưng nếu lúc đấy vẫn chưa mua được công thức thì chẳng lẽ cô thật sự phải tự mình nấu ăn sao?
Hay là thôi đi, nếu không phải là xuất phát từ hệ thống sẽ không tính là tài phú, sẽ không mua không được canh kéo dài tuổi thọ, không có ý nghĩa a.
Vẫn nên tiếp tục làm cá muối đi.
Bán trứng luộc nước trà cũng rất tốt rồi, mỗi ngày làm việc một giờ vào buổi tối, buổi sáng lại làm thêm mấy giờ, như vậy vẫn còn chấp nhận được.
Nếu có thể nghỉ ngơi nhiều thì vẫn tốt hơn.
Lại nói tiếp...
Mới hoàn thành xong nhiệm vụ 1, liệu có thể bắt đầu nhiệm vụ 2 không?
Cô vừa có ý niệm này trong đầu thì ở trong đầu cũng vừa lúc vang lên âm thanh.
[Ting! Nhiệm vụ sơ cấp 2: được mười vị khách hàng thực tâm khen ngợi, thưởng cho 'Công thức Trác tương miến (1)', thời gian nhiệm vụ 3 ngày, nhiệm vụ thất bại, điện giật.]
(1) Trác tương miến: Đặc sản Bắc Kinh, làm từ sợi mì bản to trộn với nước sốt đậu tương đã được chao qua dầu, có thêm dưa chuột và cà rốt thái sợi. Ngoài ra, có thể ăn kèm với thịt bò hoặc thịt lợn xay hay thậm chí là đậu phụ cho người ăn chay.
Trình Nguyên Hoa: “???”
Hệ thống này chắc chắn có thể biết cô đàn suy nghĩ cái gì!!
“Hệ thống?”
Không phản ứng.
"Ta phải sau khi được khách hàng khen ngợi, thật sự sẽ được công thức Trác tương miến sao?”
Vẫn là không phản ứng.
“Ngươi có thể nói gì không?”
Như trước vẫn không phản ứng.
Trình Nguyên Hoa: “...”
Quên đi, cô không thèm quấn lấy nó nữa.
Nhiệm vụ này cũng giống như nhiệm vụ 1 ban đầu, đều là trước tiên đưa ra yêu cầu, sau đó hoàn thành sẽ đưa cho cô công thức.
Trình Nguyên Hoa cả người gần như thả lỏng.
Là Trác tương miến nha, đây chính là món mà ông ngoại cô thích ăn nhất, Trình Nguyên Hoa cũng muốn thử xem công thức Trác tương miến mà hệ thống đưa ra này rốt cuộc sẽ có hình dạng như thế nào.
Nếu có được công thức Trác tương miến, vậy chuyện mở quán ăn phải lên kế hoạch cẩn thận.
...
Sáng hôm sau, Trình Nguyên Hoa tiếp tục mang hai nồi trứng luộc nước trà đi ga tàu điện ngầm bán.
Cô đến đúng giờ như thường lệ, lúc này đã khoảng bảy giờ hai mươi nhưng ga tàu điện ngầm hôm nay khác hơn so với mọi ngày.
Có nhiều người đã đứng trước vị trí mà cô hay bày quán, vẻ mặt lo lắng nhìn xung quanh.
Chu Đại Phát tự nhiên là tươi cười đầy mặt đáp ứng, ngay cả vợ hắn Bạch Xuân Quyên cũng rục rịch.
Nhưng là bà ta cũng biết, việc nuôi gà này nhất thời vẫn chưa cần tới hai người.
“Về sau nếu kinh doanh tốt, cháu sẽ nhờ tới thím Xuân Quyên.” Trình Nguyên Hoa nói.
Hai người đều hài lòng rời đi, Trình Nguyên Hoa giải thích cô sẽ lập hợp đồng, để cho bọn họ xem xét kỹ hơn.
Trại gà này thuộc loại nuôi thả, khả năng gà mắc bệnh xác suất không lớn, nhưng cũng cần chú ý đến vấn đề vệ sinh, còn có vấn đề tài sản, tất cả đều phải viết lên hợp đồng, ràng buộc hai bên.
Đây là quan hệ thuê mướn, Trình Nguyên Hoa không phải làm từ thiện.
Sau khi vợ chồng Chu Đại Phát về, Trình Nguyên Hoa lại bắt đầu làm trứng luộc nước trà, lặp lại công việc kiếm tiền ban đầu.
Cô vừa gõ vỏ trứng vừa suy nghĩ.
Ngoài công thức trứng luộc nước trà ra, rẻ nhất chính là công thức 'Trác tương miến', giá cả cũng chỉ 100 ngàn.
Dựa theo thu nhập hiện tại của cô, công thức kia không lâu nữa là có thể mua được rồi, việc mở một quán ăn đàng hoàng không còn xa nữa.
Quán ăn cũng chuẩn bị mở rồi, nhưng nếu lúc đấy vẫn chưa mua được công thức thì chẳng lẽ cô thật sự phải tự mình nấu ăn sao?
Hay là thôi đi, nếu không phải là xuất phát từ hệ thống sẽ không tính là tài phú, sẽ không mua không được canh kéo dài tuổi thọ, không có ý nghĩa a.
Vẫn nên tiếp tục làm cá muối đi.
Bán trứng luộc nước trà cũng rất tốt rồi, mỗi ngày làm việc một giờ vào buổi tối, buổi sáng lại làm thêm mấy giờ, như vậy vẫn còn chấp nhận được.
Nếu có thể nghỉ ngơi nhiều thì vẫn tốt hơn.
Lại nói tiếp...
Mới hoàn thành xong nhiệm vụ 1, liệu có thể bắt đầu nhiệm vụ 2 không?
Cô vừa có ý niệm này trong đầu thì ở trong đầu cũng vừa lúc vang lên âm thanh.
[Ting! Nhiệm vụ sơ cấp 2: được mười vị khách hàng thực tâm khen ngợi, thưởng cho 'Công thức Trác tương miến (1)', thời gian nhiệm vụ 3 ngày, nhiệm vụ thất bại, điện giật.]
(1) Trác tương miến: Đặc sản Bắc Kinh, làm từ sợi mì bản to trộn với nước sốt đậu tương đã được chao qua dầu, có thêm dưa chuột và cà rốt thái sợi. Ngoài ra, có thể ăn kèm với thịt bò hoặc thịt lợn xay hay thậm chí là đậu phụ cho người ăn chay.
Trình Nguyên Hoa: “???”
Hệ thống này chắc chắn có thể biết cô đàn suy nghĩ cái gì!!
“Hệ thống?”
Không phản ứng.
"Ta phải sau khi được khách hàng khen ngợi, thật sự sẽ được công thức Trác tương miến sao?”
Vẫn là không phản ứng.
“Ngươi có thể nói gì không?”
Như trước vẫn không phản ứng.
Trình Nguyên Hoa: “...”
Quên đi, cô không thèm quấn lấy nó nữa.
Nhiệm vụ này cũng giống như nhiệm vụ 1 ban đầu, đều là trước tiên đưa ra yêu cầu, sau đó hoàn thành sẽ đưa cho cô công thức.
Trình Nguyên Hoa cả người gần như thả lỏng.
Là Trác tương miến nha, đây chính là món mà ông ngoại cô thích ăn nhất, Trình Nguyên Hoa cũng muốn thử xem công thức Trác tương miến mà hệ thống đưa ra này rốt cuộc sẽ có hình dạng như thế nào.
Nếu có được công thức Trác tương miến, vậy chuyện mở quán ăn phải lên kế hoạch cẩn thận.
...
Sáng hôm sau, Trình Nguyên Hoa tiếp tục mang hai nồi trứng luộc nước trà đi ga tàu điện ngầm bán.
Cô đến đúng giờ như thường lệ, lúc này đã khoảng bảy giờ hai mươi nhưng ga tàu điện ngầm hôm nay khác hơn so với mọi ngày.
Có nhiều người đã đứng trước vị trí mà cô hay bày quán, vẻ mặt lo lắng nhìn xung quanh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất