Trở Thành Quốc Bảo Nhờ Mỹ Thực
Chương 22
Vừa thấy cô cùng Dương Lâm lái xe tới, trên mặt lập tức liền vui vẻ, nhanh chóng bước tới.
“Ông chủ, ông rốt cuộc cũng đến rồi!”
“Các người về sau có thể bán sớm một chút được không, chúng tôi đều đợi rất lâu rồi!”
“Mau bán cho tôi hai trứng!”
“Nhanh lên cho tôi hai trứng luộc nước trà, tôi bị muộn rồi!”
“Ông chủ! Cho tôi hai mươi trứng!”
Vừa nghe đến hai mươi trứng lập tức có người mất hứng: “Hai mươi trứng? Ngươi cũng không sợ ăn chết sao!”
Người nọ phản bác: “Tôi mang cho đồng nghiệp của tôi nữa!”
“Sao lại phải mang cho đồng nghiệp nữa?”
“Ngày hôm qua khi tôi đem đến văn phòng ăn...”
Người này nói xong, ngay lập tức có rất nhiều người tán thành.
Sau khi đem trứng luộc nước trà đến nơi làm việc, tuy rằng đã muốn nguội rồi, nhưng hương vị vẫn như trước rất nồng đậm, hấp dẫn đến sự chú ý của đồng nghiệp.
Mua nhiều hơn một cái thì còn có thể chia đi lấy hảo cảm, nếu không mua được nhiều thì dù cho là làm mất lòng đồng nghiệp, cũng kiên quyết luyến tiếc không cho đi.
Trình Nguyên Hoa cũng không vội vàng bán, ngược lại sơ tán đám người, đem xe đậu đúng vị trí sau đó mới mở bếp lò ra bắt đầu bán.
“Xếp hàng, xếp hàng, không cần chen lấn, cẩn thận bị bỏng!” Dương Lâm kêu mọi người xếp hàng.
Là ông sợ cháu gái mình bị bỏng, nhưng khách hàng tự nhiên lại cảm thấy ông cụ đây là lo lắng cho bọn họ, nên cứ như vậy mà thành thật xếp hàng vào.
Rất nhanh, đội ngũ đac xếp thành một hàng dài.
Người đã từng nếm qua đều nhanh chóng xếp hàng, người chưa từng nếm qua thấy nhiều người xếp hàng như vậy cũng tò mò mà đi xếp hàng.
Hôm nay, Trình Nguyên Hoa vẫn như trước tay chân lanh lẹ, thuận tiện còn dùng biểu tình vui vẻ hỏi: “Trứng luộc nước trà của nhà chúng tôi thế nào?”
Người kia vừa đón lấy trứng luộc nước trà, lập tức liền nở nụ cười: “Ăn cực kỳ ngon! Tôi chưa từng nếm qua trứng luộc nước trà ngon đến như vậy, thật sự là rất tuyệt! Nếu không phải là biết ăn nhiều sẽ không tốt, tôi còn có thể một hơi ăn mười trứng đấy!”
“Ăn hai trứng là được rồi.” Trình Nguyên Hoa tươi cười đem trứng luộc nước trà đưa cho người trước mặt.
Đây không phải chính là nhận được một lời khen ngợi chân thành từ khách hàng sao?
Vị trí mà Cao Thụy xếp hàng không được tốt lắm, tuy anh ta tới rất sớm nhưng những bác gái phía trước rất hung hăng, anh ta chỉ có thể xếp ở phía sau.
Cũng may trứng luộc nước trà đóng gói khá tiện nên bán rất nhanh, chỉ chờ vài người nữa liền tới anh ta.
“Hai mươi cái!”
Trình Nguyên Hoa sửng sốt một chút, theo bản năng hỏi: “Mua nhiều như vậy sao?”
Đối mặt với 'cô gái đồng điếu', khát vọng đối với trứng luộc nước trà tạm thời xếp ở phía trước, anh ta có chút ngượng ngùng: “Ngày mai tôi nghỉ làm, để dành hai trứng ngày mai ăn, còn lại đều là mang tới cho đồng nghiệp...”
Không phải là đồng nghiệp nhờ anh ta mang tới, mà hoàn toàn là chủ ý của anh ta.
Tuy rằng bọn họ chỉ là chi nhánh của một công ty lớn, nhưng cạnh tranh cũng rất là kịch liệt, ngày hôm qua anh ta ở văn phòng khoe khoang trứng luộc nước trà này, còn có người không tin anh ta.
Cao Thụy sao có thể để cho trứng luộc nước trà mà mình yêu quý chịu ủy khuất chứ?
Hôm nay anh ta cố ý đi làm sớm, mua nhiều một chút để đem tới công ty, đến lúc đó tất cả mọi người đều biết món này ăn ngon như thế nào, còn có ai nói anh ta không có kiến thức nữa?
Sau khi nói xong, Cao Thụy lại nói thêm vài câu: “Thật sự rất ngon! trứng luộc nước trà nhà hai người làm ngon lắm."
“Ông chủ, ông rốt cuộc cũng đến rồi!”
“Các người về sau có thể bán sớm một chút được không, chúng tôi đều đợi rất lâu rồi!”
“Mau bán cho tôi hai trứng!”
“Nhanh lên cho tôi hai trứng luộc nước trà, tôi bị muộn rồi!”
“Ông chủ! Cho tôi hai mươi trứng!”
Vừa nghe đến hai mươi trứng lập tức có người mất hứng: “Hai mươi trứng? Ngươi cũng không sợ ăn chết sao!”
Người nọ phản bác: “Tôi mang cho đồng nghiệp của tôi nữa!”
“Sao lại phải mang cho đồng nghiệp nữa?”
“Ngày hôm qua khi tôi đem đến văn phòng ăn...”
Người này nói xong, ngay lập tức có rất nhiều người tán thành.
Sau khi đem trứng luộc nước trà đến nơi làm việc, tuy rằng đã muốn nguội rồi, nhưng hương vị vẫn như trước rất nồng đậm, hấp dẫn đến sự chú ý của đồng nghiệp.
Mua nhiều hơn một cái thì còn có thể chia đi lấy hảo cảm, nếu không mua được nhiều thì dù cho là làm mất lòng đồng nghiệp, cũng kiên quyết luyến tiếc không cho đi.
Trình Nguyên Hoa cũng không vội vàng bán, ngược lại sơ tán đám người, đem xe đậu đúng vị trí sau đó mới mở bếp lò ra bắt đầu bán.
“Xếp hàng, xếp hàng, không cần chen lấn, cẩn thận bị bỏng!” Dương Lâm kêu mọi người xếp hàng.
Là ông sợ cháu gái mình bị bỏng, nhưng khách hàng tự nhiên lại cảm thấy ông cụ đây là lo lắng cho bọn họ, nên cứ như vậy mà thành thật xếp hàng vào.
Rất nhanh, đội ngũ đac xếp thành một hàng dài.
Người đã từng nếm qua đều nhanh chóng xếp hàng, người chưa từng nếm qua thấy nhiều người xếp hàng như vậy cũng tò mò mà đi xếp hàng.
Hôm nay, Trình Nguyên Hoa vẫn như trước tay chân lanh lẹ, thuận tiện còn dùng biểu tình vui vẻ hỏi: “Trứng luộc nước trà của nhà chúng tôi thế nào?”
Người kia vừa đón lấy trứng luộc nước trà, lập tức liền nở nụ cười: “Ăn cực kỳ ngon! Tôi chưa từng nếm qua trứng luộc nước trà ngon đến như vậy, thật sự là rất tuyệt! Nếu không phải là biết ăn nhiều sẽ không tốt, tôi còn có thể một hơi ăn mười trứng đấy!”
“Ăn hai trứng là được rồi.” Trình Nguyên Hoa tươi cười đem trứng luộc nước trà đưa cho người trước mặt.
Đây không phải chính là nhận được một lời khen ngợi chân thành từ khách hàng sao?
Vị trí mà Cao Thụy xếp hàng không được tốt lắm, tuy anh ta tới rất sớm nhưng những bác gái phía trước rất hung hăng, anh ta chỉ có thể xếp ở phía sau.
Cũng may trứng luộc nước trà đóng gói khá tiện nên bán rất nhanh, chỉ chờ vài người nữa liền tới anh ta.
“Hai mươi cái!”
Trình Nguyên Hoa sửng sốt một chút, theo bản năng hỏi: “Mua nhiều như vậy sao?”
Đối mặt với 'cô gái đồng điếu', khát vọng đối với trứng luộc nước trà tạm thời xếp ở phía trước, anh ta có chút ngượng ngùng: “Ngày mai tôi nghỉ làm, để dành hai trứng ngày mai ăn, còn lại đều là mang tới cho đồng nghiệp...”
Không phải là đồng nghiệp nhờ anh ta mang tới, mà hoàn toàn là chủ ý của anh ta.
Tuy rằng bọn họ chỉ là chi nhánh của một công ty lớn, nhưng cạnh tranh cũng rất là kịch liệt, ngày hôm qua anh ta ở văn phòng khoe khoang trứng luộc nước trà này, còn có người không tin anh ta.
Cao Thụy sao có thể để cho trứng luộc nước trà mà mình yêu quý chịu ủy khuất chứ?
Hôm nay anh ta cố ý đi làm sớm, mua nhiều một chút để đem tới công ty, đến lúc đó tất cả mọi người đều biết món này ăn ngon như thế nào, còn có ai nói anh ta không có kiến thức nữa?
Sau khi nói xong, Cao Thụy lại nói thêm vài câu: “Thật sự rất ngon! trứng luộc nước trà nhà hai người làm ngon lắm."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất