Trở Về 90, Ta Mang Nhãi Con Của Lão Đại Vai Ác
Chương 21: A
Cô thấy Kỳ Dạ Thần chết vì sĩ diện, bèn nói thẳng: “Anh nghe con ruột của mình thai động, thì có ảnh hưởng gì? Giả vờ!”.
Nghe xong, Kỳ Dạ Thần thấy cô nói cũng có lý, nghe người ta nói, lúc này đứa nhỏ đều có thể nghe thấy bố mẹ nói chuyện, nhỡ đâu sau này sinh ra, vì mình không nghe nó động, mà không thân với mình thì phải làm sao.
Hai tay anh đỡ lấy eo Thẩm Dao, nửa quỳ xuống, tai từ từ áp sát vào chiếc bụng tròn vo.
Lặng lẽ cảm nhận, trong này có huyết thống của anh, nhất định anh phải làm một người cha tốt, không giống người đàn ông kia, nhẫn tâm ngay cả con ruột của mình cũng bỏ rơi!
Đúng lúc anh đang chìm đắm trong đó, Thẩm Dao bỗng ôm bụng kêu lên một tiếng kinh hô.
Kỳ Dạ Thần lập tức lo lắng đứng dậy, hỏi có chuyện gì.
Thẩm Dao vịn eo, giải thích: “Con đá mạnh quá, bụng em hơi đau.”
Kỳ Dạ Thần vẫn không yên tâm, kéo Thẩm Dao đi bệnh viện kiểm tra.
Thấy dáng vẻ hốt hoảng của người đàn ông, Thẩm Dao bật cười: “Không sao đâu, đợi anh nhận lương rồi đi khám!”
Bây giờ trong nhà không chịu nổi việc đi viện đâu!
Kỳ Dạ Thần ‘Ừm’ một tiếng, quay đầu nhìn thấy ông chủ, phải đòi tiền công mới được!
……
“Thẩm Dao, Thẩm Dao! Cô có nhà không?”
Thẩm Dao đang dọn dẹp nhà cửa thì nghe thấy tiếng gọi the thé của người đàn ông và tiếng gõ cửa đinh tai nhức óc.
Cô suy nghĩ xem nguyên chủ có đắc tội với ai không? Sau khi xác định là không có, mới mở cửa.
Người đàn ông cao 1m83, vẻ ngoài thô kệch, da dẻ ngăm đen, dáng người to mạnh, ấn tượng đầu tiên của Thẩm Dao về anh ta là, anh ta chắc là dân xã hội đen.
Thẩm Dao: “Anh tìm tôi có việc gì?”
“Kỷ ca xảy ra chuyện rồi.”
Vương Tráng lớn giọng nói: “Ông chủ công trường quỵt tiền lương, Kỳ ca xảy ra xô xát với họ, không kìm chế được liền đánh nhau, bây giờ đang ở bệnh viện.”
Thẩm Dao trong lòng hoảng hốt, xoay người vào nhà lấy tiền.
Nhưng cảnh tượng này rơi vào mắt Vương Tráng chính là cô không quan tâm đến sống chết của Kỳ ca, lập tức bênh vực lẽ phải: “Thẩm Dao, cô có còn lương tâm không, Kỳ ca kiếm tiền chẳng phải là vì cái gia đình này sao? Bây giờ Kỳ ca xảy ra chuyện, cô lại khoanh tay đứng nhìn?"
Xinh đẹp để làm gì? Lòng dạ rắn rết!
Tội nghiệp Kỳ ca hiện tại còn đang ở bệnh viện!
Giọng anh ta rất lớn, kinh động đến hàng xóm xung quanh, không ít người mở cửa hóng chuyện.
Thẩm Dao cầm tiền ra, khóa cửa, giọng nói sốt ruột: “Bệnh viện nào?"
Vương Tráng ngẩn người: “Hả?”
Thẩm Dao hít một hơi thật sâu, cố gắng kiềm chế: “Tôi hỏi anh, bệnh viện nào!"
“Bệnh viện thị trấn.”
Nhận được câu trả lời chắc chắn, Thẩm Dao lập tức chạy đi.
Vương Tráng gãi đầu, trên khuôn mặt rám nắng tràn đầy khó hiểu.
Không phải nói quan hệ của Kỳ ca và Thẩm Dao không tốt sao?
Vậy mà Kỳ Dạ Thần xảy ra chuyện Thẩm Dao lại lo lắng chạy như bay, không hề để ý bản thân còn đang mang thai.
Cuối cùng Vương Tráng đưa ra kết luận:
Chị dâu vẫn quan tâm Kỳ ca.
……
Thẩm Dao chạy đến bệnh viện, mồ hôi chảy ròng ròng, kéo lấy y tá hỏi: “Nhóm người đánh nhau vừa nãy ở đâu?”
Y tá chỉ lên lầu: “Lầu hai.”
“Cảm ơn.”
Thẩm Dao lên đến lầu hai thì nhìn thấy Kỳ Dạ Thần đang cúi đầu ngồi trên ghế, bên mặt và người bê bết máu.
Cô vội vàng bước đến bên cạnh anh, kiểm tra từ trên xuống dưới, xem anh bị thương ở đâu: “Bị thương ở đâu? Để em xem.”
Kỳ Dạ Thần lắc đầu, đứng dậy, dìu cô ngồi xuống ghế, giải thích: “Không phải máu của anh.”
Nghe vậy, Thẩm Dao thở phào nhẹ nhõm.
Cảnh sát sau khi hiểu rõ sự việc, liền nói với Thẩm Dao: “Ông chủ nợ lương, tuy là có nguyên do, nhưng cũng không thể động tay động chân đánh người. Vì là Kỳ Dạ ThầnKỳ ra tay trước, nên tiền thuốc men bên cô phải chịu trách nhiệm.”
Nghe xong, Kỳ Dạ Thần thấy cô nói cũng có lý, nghe người ta nói, lúc này đứa nhỏ đều có thể nghe thấy bố mẹ nói chuyện, nhỡ đâu sau này sinh ra, vì mình không nghe nó động, mà không thân với mình thì phải làm sao.
Hai tay anh đỡ lấy eo Thẩm Dao, nửa quỳ xuống, tai từ từ áp sát vào chiếc bụng tròn vo.
Lặng lẽ cảm nhận, trong này có huyết thống của anh, nhất định anh phải làm một người cha tốt, không giống người đàn ông kia, nhẫn tâm ngay cả con ruột của mình cũng bỏ rơi!
Đúng lúc anh đang chìm đắm trong đó, Thẩm Dao bỗng ôm bụng kêu lên một tiếng kinh hô.
Kỳ Dạ Thần lập tức lo lắng đứng dậy, hỏi có chuyện gì.
Thẩm Dao vịn eo, giải thích: “Con đá mạnh quá, bụng em hơi đau.”
Kỳ Dạ Thần vẫn không yên tâm, kéo Thẩm Dao đi bệnh viện kiểm tra.
Thấy dáng vẻ hốt hoảng của người đàn ông, Thẩm Dao bật cười: “Không sao đâu, đợi anh nhận lương rồi đi khám!”
Bây giờ trong nhà không chịu nổi việc đi viện đâu!
Kỳ Dạ Thần ‘Ừm’ một tiếng, quay đầu nhìn thấy ông chủ, phải đòi tiền công mới được!
……
“Thẩm Dao, Thẩm Dao! Cô có nhà không?”
Thẩm Dao đang dọn dẹp nhà cửa thì nghe thấy tiếng gọi the thé của người đàn ông và tiếng gõ cửa đinh tai nhức óc.
Cô suy nghĩ xem nguyên chủ có đắc tội với ai không? Sau khi xác định là không có, mới mở cửa.
Người đàn ông cao 1m83, vẻ ngoài thô kệch, da dẻ ngăm đen, dáng người to mạnh, ấn tượng đầu tiên của Thẩm Dao về anh ta là, anh ta chắc là dân xã hội đen.
Thẩm Dao: “Anh tìm tôi có việc gì?”
“Kỷ ca xảy ra chuyện rồi.”
Vương Tráng lớn giọng nói: “Ông chủ công trường quỵt tiền lương, Kỳ ca xảy ra xô xát với họ, không kìm chế được liền đánh nhau, bây giờ đang ở bệnh viện.”
Thẩm Dao trong lòng hoảng hốt, xoay người vào nhà lấy tiền.
Nhưng cảnh tượng này rơi vào mắt Vương Tráng chính là cô không quan tâm đến sống chết của Kỳ ca, lập tức bênh vực lẽ phải: “Thẩm Dao, cô có còn lương tâm không, Kỳ ca kiếm tiền chẳng phải là vì cái gia đình này sao? Bây giờ Kỳ ca xảy ra chuyện, cô lại khoanh tay đứng nhìn?"
Xinh đẹp để làm gì? Lòng dạ rắn rết!
Tội nghiệp Kỳ ca hiện tại còn đang ở bệnh viện!
Giọng anh ta rất lớn, kinh động đến hàng xóm xung quanh, không ít người mở cửa hóng chuyện.
Thẩm Dao cầm tiền ra, khóa cửa, giọng nói sốt ruột: “Bệnh viện nào?"
Vương Tráng ngẩn người: “Hả?”
Thẩm Dao hít một hơi thật sâu, cố gắng kiềm chế: “Tôi hỏi anh, bệnh viện nào!"
“Bệnh viện thị trấn.”
Nhận được câu trả lời chắc chắn, Thẩm Dao lập tức chạy đi.
Vương Tráng gãi đầu, trên khuôn mặt rám nắng tràn đầy khó hiểu.
Không phải nói quan hệ của Kỳ ca và Thẩm Dao không tốt sao?
Vậy mà Kỳ Dạ Thần xảy ra chuyện Thẩm Dao lại lo lắng chạy như bay, không hề để ý bản thân còn đang mang thai.
Cuối cùng Vương Tráng đưa ra kết luận:
Chị dâu vẫn quan tâm Kỳ ca.
……
Thẩm Dao chạy đến bệnh viện, mồ hôi chảy ròng ròng, kéo lấy y tá hỏi: “Nhóm người đánh nhau vừa nãy ở đâu?”
Y tá chỉ lên lầu: “Lầu hai.”
“Cảm ơn.”
Thẩm Dao lên đến lầu hai thì nhìn thấy Kỳ Dạ Thần đang cúi đầu ngồi trên ghế, bên mặt và người bê bết máu.
Cô vội vàng bước đến bên cạnh anh, kiểm tra từ trên xuống dưới, xem anh bị thương ở đâu: “Bị thương ở đâu? Để em xem.”
Kỳ Dạ Thần lắc đầu, đứng dậy, dìu cô ngồi xuống ghế, giải thích: “Không phải máu của anh.”
Nghe vậy, Thẩm Dao thở phào nhẹ nhõm.
Cảnh sát sau khi hiểu rõ sự việc, liền nói với Thẩm Dao: “Ông chủ nợ lương, tuy là có nguyên do, nhưng cũng không thể động tay động chân đánh người. Vì là Kỳ Dạ ThầnKỳ ra tay trước, nên tiền thuốc men bên cô phải chịu trách nhiệm.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất