Trở Về 90, Ta Mang Nhãi Con Của Lão Đại Vai Ác
Chương 46: A
Cô nhận tiền lẻ từ bà chủ, thản nhiên nói: "Cũng được."
"Hai người có muốn xem qua quần áo bé trai nhà tôi không? Toàn là mẫu mới về đấy."
Hai người nhìn sang, thấy là quần áo trẻ em, cô vội xua tay: "Không cần đâu, nhà chúng tôi không có con trai nhỏ."
"Hả?"
Bà chủ kinh ngạc: "Tôi thấy hai người muốn có con gái đến vậy, cứ tưởng đứa đầu lòng là con trai rồi chứ!"
Dù sao vùng này nổi tiếng là trọng nam khinh nữ, nhà nào không có con trai ra đường cũng không ngẩng mặt lên được.
Anh giải thích: "Đây là con đầu lòng, trai gái gì chúng tôi cũng thích."
Nói xong anh dắt tay cô rời đi, đến cửa hàng vải mua vài miếng vải để làm tã lót cho con.
Ban đầu, cô định mua bỉm cho con, nhưng ở đây không bán nên đành bỏ.
Chiều về đến nhà, chân cô đã mỏi nhừ, ngồi trên giường xoa bóp nhẹ nhàng.
Anh giặt sạch quần áo và tã lót mua cho con rồi đem phơi lên dây.
"Em này, tối nay anh với Lưu Nghị có hẹn đi ăn cơm, em đi cùng anh nhé?"
Thẩm Dao khẽ xoa cái cổ hơi mỏi, đáp lời, ngủ trưa, sau đó bị Kỳ Dạ Thần gọi dậy.
Cô ngồi trên giường, mắt nhắm mắt mở, vẻ mặt ngái ngủ, mái tóc rối bù như tổ chim.
Kỳ Dạ Thần đưa cho cô ly nước ấm bằng gốm sứ, giọng trầm thấp: "Uống nước đi, lát nữa rửa mặt, em có muốn ăn đồ nướng không?"
Bọn đàn ông tụ tập thường là ăn đồ nướng, quán nhậu vỉa hè, hiếm khi ngồi trong nhà hàng.
Nhưng Thẩm Dao cũng ở đây, tất nhiên mọi việc đều do cô quyết định.
"Ăn." Thẩm Dao uống nước xong, đưa lại ly gốm cho anh, đứng dậy lấy từ trong tủ quần áo một chiếc váy, sau đó đi vào phòng tắm.
Ánh mắt Kỳ Dạ Thần dường như rơi vào túi đồ đặt ở góc phòng, bàn tay đặt bên người từ từ siết chặt, không nói gì.
…
Bầu không khí trên bàn ăn có chút kỳ lạ, gió đêm thổi vào người khiến ai nấy cũng rất thoải mái.
Thẩm Dao ngồi bên cạnh Kỳ Dạ Thần, lặng lẽ nhìn họ gọi món.
Hai người Âu Dương Thành và Lưu Nghị nín thở không dám ho he.
Đặc biệt là Âu Dương Thành.
Kỷ ca cũng không nói là đã mang chị đại trong nhà đến!
Đối với Âu Dương Thành mà nói, ấn tượng của anh ta về Thẩm Dao vẫn dừng lại ở khoảng thời gian cô với Kỳ Dạ Thần cãi nhau, cô là khuôn mẫu điển hình của một chị đại, gặp ai cũng muốn cào cấu.
Kỳ Dạ Thần gọi một vài món mà bình thường bọn họ hay ăn rồi hỏi Thẩm Dao đang ngồi ngoan ngoãn bên cạnh: "Em ăn gì?"
Thẩm Dao lắc đầu, ghé sát tai anh nhỏ giọng nói: "Em ăn gì cũng được, anh cứ để mọi người gọi đi.
Từ lúc cô đến, ánh mắt hai người bọn họ cứ nhìn chằm chằm vào cô, khiến cô toàn thân không được tự nhiên.
Âu Dương Thành theo thói quen móc trong túi ra điếu thuốc, nhưng bị Kỳ Dạ Thần trừng mắt, anh ta cầm điếu thuốc cứng đờ tại chỗ, không biết làm sao.
Lưu Nghị là người tinh ý, làm việc rất khéo léo, liếc mắt một cái đã hiểu ý Kỳ Dạ Thần, nửa đùa nửa thật nói: "Lão Âu, chị dâu có thai rồi, cậu còn hút thuốc, nếu tôi là vợ cậu, tôi chắc chắn sẽ ly hôn với cậu!"
"Cút đi!"
Âu Dương Thành cười mắng một tiếng, tiện tay cất điếu thuốc vào, cười hì hì nhìn Thẩm Dao nói: "Xin lỗi chị dâu, em quên mất chuyện chị có thai."
"Để bồi thường cho chị dâu của cậu, làm cho con gái tôi một chiếc giường trẻ em." Kỳ Dạ Thần nhân cơ hội nói.
"Cái gì cơ?"
Âu Dương Thành vô thức nhìn bụng Thẩm Dao: "Sao anh biết trong bụng chị dâu là con gái? Đi bệnh viện kiểm tra rồi à?"
"Hai người có muốn xem qua quần áo bé trai nhà tôi không? Toàn là mẫu mới về đấy."
Hai người nhìn sang, thấy là quần áo trẻ em, cô vội xua tay: "Không cần đâu, nhà chúng tôi không có con trai nhỏ."
"Hả?"
Bà chủ kinh ngạc: "Tôi thấy hai người muốn có con gái đến vậy, cứ tưởng đứa đầu lòng là con trai rồi chứ!"
Dù sao vùng này nổi tiếng là trọng nam khinh nữ, nhà nào không có con trai ra đường cũng không ngẩng mặt lên được.
Anh giải thích: "Đây là con đầu lòng, trai gái gì chúng tôi cũng thích."
Nói xong anh dắt tay cô rời đi, đến cửa hàng vải mua vài miếng vải để làm tã lót cho con.
Ban đầu, cô định mua bỉm cho con, nhưng ở đây không bán nên đành bỏ.
Chiều về đến nhà, chân cô đã mỏi nhừ, ngồi trên giường xoa bóp nhẹ nhàng.
Anh giặt sạch quần áo và tã lót mua cho con rồi đem phơi lên dây.
"Em này, tối nay anh với Lưu Nghị có hẹn đi ăn cơm, em đi cùng anh nhé?"
Thẩm Dao khẽ xoa cái cổ hơi mỏi, đáp lời, ngủ trưa, sau đó bị Kỳ Dạ Thần gọi dậy.
Cô ngồi trên giường, mắt nhắm mắt mở, vẻ mặt ngái ngủ, mái tóc rối bù như tổ chim.
Kỳ Dạ Thần đưa cho cô ly nước ấm bằng gốm sứ, giọng trầm thấp: "Uống nước đi, lát nữa rửa mặt, em có muốn ăn đồ nướng không?"
Bọn đàn ông tụ tập thường là ăn đồ nướng, quán nhậu vỉa hè, hiếm khi ngồi trong nhà hàng.
Nhưng Thẩm Dao cũng ở đây, tất nhiên mọi việc đều do cô quyết định.
"Ăn." Thẩm Dao uống nước xong, đưa lại ly gốm cho anh, đứng dậy lấy từ trong tủ quần áo một chiếc váy, sau đó đi vào phòng tắm.
Ánh mắt Kỳ Dạ Thần dường như rơi vào túi đồ đặt ở góc phòng, bàn tay đặt bên người từ từ siết chặt, không nói gì.
…
Bầu không khí trên bàn ăn có chút kỳ lạ, gió đêm thổi vào người khiến ai nấy cũng rất thoải mái.
Thẩm Dao ngồi bên cạnh Kỳ Dạ Thần, lặng lẽ nhìn họ gọi món.
Hai người Âu Dương Thành và Lưu Nghị nín thở không dám ho he.
Đặc biệt là Âu Dương Thành.
Kỷ ca cũng không nói là đã mang chị đại trong nhà đến!
Đối với Âu Dương Thành mà nói, ấn tượng của anh ta về Thẩm Dao vẫn dừng lại ở khoảng thời gian cô với Kỳ Dạ Thần cãi nhau, cô là khuôn mẫu điển hình của một chị đại, gặp ai cũng muốn cào cấu.
Kỳ Dạ Thần gọi một vài món mà bình thường bọn họ hay ăn rồi hỏi Thẩm Dao đang ngồi ngoan ngoãn bên cạnh: "Em ăn gì?"
Thẩm Dao lắc đầu, ghé sát tai anh nhỏ giọng nói: "Em ăn gì cũng được, anh cứ để mọi người gọi đi.
Từ lúc cô đến, ánh mắt hai người bọn họ cứ nhìn chằm chằm vào cô, khiến cô toàn thân không được tự nhiên.
Âu Dương Thành theo thói quen móc trong túi ra điếu thuốc, nhưng bị Kỳ Dạ Thần trừng mắt, anh ta cầm điếu thuốc cứng đờ tại chỗ, không biết làm sao.
Lưu Nghị là người tinh ý, làm việc rất khéo léo, liếc mắt một cái đã hiểu ý Kỳ Dạ Thần, nửa đùa nửa thật nói: "Lão Âu, chị dâu có thai rồi, cậu còn hút thuốc, nếu tôi là vợ cậu, tôi chắc chắn sẽ ly hôn với cậu!"
"Cút đi!"
Âu Dương Thành cười mắng một tiếng, tiện tay cất điếu thuốc vào, cười hì hì nhìn Thẩm Dao nói: "Xin lỗi chị dâu, em quên mất chuyện chị có thai."
"Để bồi thường cho chị dâu của cậu, làm cho con gái tôi một chiếc giường trẻ em." Kỳ Dạ Thần nhân cơ hội nói.
"Cái gì cơ?"
Âu Dương Thành vô thức nhìn bụng Thẩm Dao: "Sao anh biết trong bụng chị dâu là con gái? Đi bệnh viện kiểm tra rồi à?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất