Trở Về! Anh Yêu Em

Chương 49

Trước Sau
Chưa kịp phản ứng vì khuôn mặt đang phóng đại trước mặt mình, thì cảm giác ấm nóng trên môi đột ngột làm Hà Văn mở đôi mắt to tròn ngạc nhiên nhìn người trước mặt này. Người này sao lại thích tấn công bất ngờ như thế chứ?!

Bạch Thiệu Huy ôn nhu hôn lên môi Hà Văn, nhẹ nhàng mơn trớn từng chút một rồi dần mạnh mẽ hơn và dần dần là sự cuồng nhiệt xâm chiếm. Không day dưa quá lâu, khi Hà Văn có cảm giác như sắp không thở nổi, anh liền buông lỏng một chút, y nhanh chóng đớp thời cơ mở miệng mình ra để lấy khí.

Nhưng ngay sau đó, nhân cơ hội anh liền tấn công xâm lược, luồn vào bên trong khoan miệng, nhanh chóng quấn lấy chiếc lưỡi mềm mại bên trong miệng y. Tay anh cũng không thể nào yên mà bại hoại luồn vào bên trong chiếc áo sơ mi y rộng thùng thình của y mà vuốt ve, sẵn tiện dần mở cúc áo mục đích lột đồ của y ra.

Từng tất thịt của y được anh chạm qua liền cảm giác như có dòng điện chạy qua làm y tê dại mà run rẩy. Cơ thể vô cùng mẫn cảm làm y vô thức rên lên một tiếng nỉ non, nhận ra tiếng rên rỉ xấu hổ đó làm y vô cùng ngượng ngùng. Vừa mẫn cảm, vừa ngượng ngùng làm y bất giác vùng vẫy, tuy nhiên vùng vẫy thế nào thù Thiệu Huy đã xong được bước đầu tiên của mình.

Đến khi Thiệu Huy buông ra khỏi môi của y thì thân trên đã trống rỗng, phô bày ra vóc dáng mê người của y, hai đầu nhũ đỏ mọng vì sự kích thích mà cứng lên, cùng với bộ dáng ngượng ngùng, đôi má phiếm tình, đôi môi vừa mới hôn xong mà trở nên mềm mại mọng nước, nhìn qua vô cùng ước át, quyến rũ mê người.

" Thiệu Huy, em còn...chưa vệ sinh cá nhân... sẽ không được sạch sẽ." Hà Văn ngăn chặn Bạch Thiệu Huy. Quá kích thích, y sắp chịu không nổi, cơ thể y vẫn chưa được vệ sinh cá nhân sạch sẽ mà đã... Nhưng mà anh không làm tiếp thì... Cũng không rõ được xúc cảm của mình bây giờ nữa rồi.

" Không sao cả, người bảo bối vô cùng thơm tho, cái chân thứ ba của anh bây giờ đang khó chịu chẳng lẽ em lại bỏ đi như vậy sao? Hửm!?"

Bạch Thiệu Huy ôm Hà Văn từ phía sau, gục đầu lên vai y tà mị nói, hơi thở đều phả hết lên tai y. Giọng nói trầm thấp mang theo dục vọng, cảm nhận hơi thở của anh, sau khi nghe anh nói cảm nhận được vật nóng bỏng đang cấn ở phía sau làm cơ thể y lại một trận phát nhiệt.

" Nhẹ... nhẹ nhàng một chút. Sẽ rất đau!" Y biết hai người giờ đã là người yêu của nhau dù chưa công khai, những chuyện này dù sớm hay muộn gì cũng sẽ làm thôi. Y không phải là chưa chuẩn bị tâm lý chỉ là... lần đầu khiến y có chút ngượng ngùng cùng lo sợ, lại còn trong trạng thái bị tập kích bất ngờ nữa.

Nhìn biểu cảm của y, anh biết y đã chuẩn bị hết rồi chỉ là sợ sệt cùng ngại ngùng, anh nở nụ cười ôn nhu thõa mãn.



"Anh sẽ vô cùng ôn nhu!" Có thật anh ôn nhu hay không thì...

Anh trở người đè y xuống giường, áp môi mình lên môi y hôn dọc từ môi xuống xương quai xanh rồi tiến tới đùa bỡn nhũ tiêm của y.

"Ưm... Mm... n... Nhột... Ưm..." Hà Văn buông bỏ những cảm xúc tiêu cực, thả bản thân đi theo dục vọng của chính y. Vì vậy mà phóng đãng rên rỉ.

" Văn Văn, xem này, tiểu Văn Văn cũng đã ngóc cao đầu rồi." Bạch Thiệu Huy lột chiếc quần cộc, đưa hai chân Hà Văn dang ra thành hình M làm phong cảnh nơi sâu kín nhất của y phô bày ra trước mắt anh.

" Nơi này thật là xinh đẹp nha." Bạch Thiệu Huy dâm tà nói. Nhìn đến nơi sâu kín mà mình muốn khai phá của y, làm dục vọng của anh càng thêm trướng đau! Phịa nhịn không được gấp, gấp lại sẽ làm đau y!!

" Đừng... đừng nhìn. Sẽ ngượng ngùng!" Hà Văn cọ cọ muốn khép chân lại nhưng bị anh đưa tay lên ngăn lại.

" Nơi này xinh đẹp như thế này không chiêm ngưỡng thì rất phí nha! Bảo bối không cần phải ngượng ngùng hay xấu hổ gù đâu!" Anh nhìn hậu huyệt phấn nộn có chút co rút nhẹ vì sự xấu hổ kích thích của y làm anh xém nữa xúc động không kiên nhẫn được mà ngay lập tức đút lão nhị của mình vào khai phá nó, hung hăng thao y, lấp đầy y, để y hoàn toàn thuộc về anh.

Cố gắng nhẫn nhịn, anh nhanh chóng tìm đồ có thể bôi trơn, sau đó mát sa hậu huyệt cho y, bước đầu tiên khuếch trương. Sau khi bôi lên rồi anh nhẹ nhàng xoa nắn vùng kín của y, bất chợt anh đâm vào lỗ nhỏ phấn nộn đó một ngón tay.

" Ưm... ahh... Đau... đau... Thiệu Huy!!! " Vùng mẫn cảm đột nhiên có dị vật tiến vào làm y vô cùng đau đớn. Y hét lên như cầu cứu! Đau như thế thù phải làm sao đây, hàng thật của anh rất to đấy!!!

"Nào ngoan, thả lỏng, chút nữa liền tốt!" Thiệu Huy đánh nhẹ vào mông y một cái, miệng cũng không lười biếng mà đứa lên đùa bỡn chiếc lưỡi trong khoang miệng kia để dời đi sự chú ý của y. Y cũng vô cùng phối hợp mà thả lỏng theo từng nhịp ra vào ngón tay của anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau