Trở Về Thập Niên 70 Dùng Huyền Học Làm Giàu
Chương 73: Giáo huấn
Nhà Lý Thuận Lợi ở Phó gia chơi cả một ngày, trước khi đi, mỗi người còn lấy thêm một thùng rượu. Cha Lý uống nhiều có chút say, mặt đỏ bừng bừng, vì thế Phó Bình Phục liền đi về cùng. Hiện tại hắn đã có nhà riêng, Phó Đại Dũng cũng sẽ không lưu hắn lại.
Dù sao chuyện hôn sự đã ấn định xong, chỉ còn chờ Phó gia bên này tìm xem ngày nào tốt, rồi đưa sang cho Thái Xảo Hà quyết định là được. Có Đinh Hoa làm nhạc đệm, người Lý gia vừa về đến nhà, chờ Lý Mạt Lỵ tiễn Phó Bình Phục ra cửa, lúc này Thái Xảo Hà mới thay đổi thái độ. Nàng là một người phụ nữ tính tình rất mạnh mẽ, có chuyện liền nói, tuyệt đối không chấp nhận trong gia đình mình có người tâm cơ xảo trá như vậy.
"Vì sao ánh mắt ngươi lại thiển cận như vậy? Rượu này là thứ nhà người ta đem bán lấy tiền, nam nhân của ngươi đã cầm một bình, giá trị mười mấy đồng rồi còn chưa đủ hay sao? Ngươi còn muốn bao nhiêu nữa? Người ta có thể đem bí phương nói cho ngươi biết sao? Đầu óc ngươi để đi đâu vậy?".
Thái Xảo Hà tức giận đến mức công tâm, vừa nói vừa thở hồng hộc.
"Cái này thì có gì chứ? Trước sau gì tiểu muội chẳng gả vào nhà hắn, ta chỉ muốn hỏi phương pháp nhưỡng rượu một chút để làm thử thôi mà, ta mà nhưỡng được rượu, bán đi có tiền lời thì chẳng phải đều cho con trai cùng tôn tử của ngài dùng hay sao?".
Đinh Hoa nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.
"Lão Đại! Đây là ý tứ của ngươi?".
Ánh mắt Lý Thuận Lợi có chút mơ hồ, nhưng còn không có say.
"Đâu có đâu, ngày đó ta nói chuyện phiếm cùng Đại Dũng ca, Đại Dũng ca nói tẩu tử có thể nhưỡng rượu, lần sau mời ta uống. Ta trở về chỉ tùy tiện nói cùng nàng như vậy. Ai biết hôm nay tự nhiên nàng lại đem chuyện này ra hỏi."
Lý Tùng Bách bộ dáng thật oan ức giải thích.
"Không phải ngươi nói nếu nhà chúng ta có thể nhưỡng rượu, thì có thể thu được bao nhiêu tiền sao?".
Đinh Hoa không thể tin quay sang nhìn chồng mình.
"Ai u! Ta nói này tức phụ! Ta chỉ là cảm thán vậy thôi, sao ngươi lại tưởng thật vậy, lại còn đi đến trước mặt nhà người ta mà hỏi thẳng nữa chứ, ngươi làm ta mắc cỡ chết đi được."
"Hai ngươi đều câm miệng cho ta! Các ngươi nhìn xem các ngươi đã làm ra chuyện gì? Mất mặt chết."
Thái Xảo Hà ôm tôn tử vừa tròn một tuổi, tức giận không chịu được.
"Nương! Đây không phải là do ta nghĩ muốn tìm công việc gì đó để làm sao? Trong nhà cũng không thể chỉ trông cậy vào cha hắn được! Nếu ta đi làm thì cũng có thể trợ cấp thêm một chút. Lại nói, nếu Mạt Lỵ muốn kết hôn, thì công tác kia của nàng phải để lại cho người nhà chứ? Nào có chuyện nữ hài tử mang theo cả công tác gả vào nhà chồng. Gả cho người ta thì chính là người khác rồi, công tác này sao có thể để nàng mang đi?".
Đinh Hoa tranh luận một phen, hoa ngôn xảo ngữ khiến Thái Xảo Hà đang ngồi tức giận đến mức muốn thăng thiên.
"Như thế nào? Đinh Hoa! Ngươi đây là muốn làm chủ, quản chuyện trong nhà của ta sao? Ngươi mở miệng nói thuyết pháp ma quỷ gì? Khuê nữ gả đi ra ngoài như bát nước đổ đi, vậy vì sao ngươi cả ngày đều chăm chăm lấy đồ nhà ta đem về cho nhà mẹ đẻ?".
Thái Xảo Hà vốn dĩ nghĩ, sẽ mở một mắt nhắm một mắt thông cảm cho Đinh Hoa, không nghĩ tới nàng ta ngược lại càng ngày càng thậm tệ hơn.
"Ta gả cho Tùng Bách thì những thứ đó cũng đều là đồ vật của ta, không phải sao?".
Đinh Hoa uống vài hớp rượu, lá gan cũng lớn lên, đem suy nghĩ trong lòng một mạch nói hết ra.
"Hảo! Đồ vật của ngươi.... từ hôm nay trở đi ta liền cho các ngươi ở riêng, có cơm ăn cơm, có cháo ăn cháo, tiền lương của Lý Tùng Bách cũng đừng giao cho ta nữa, ta cũng sẽ không hỗ trợ gì cho các ngươi cả. Ngươi tự mà sắp xếp cuộc sống của mình. Còn phòng ở này, ta muốn cho ai cũng không đến phiên ngươi dạy bảo, khuê nữ ta dù gả cho ai thì nàng cũng vẫn mãi là khuê nữ của ta, chỗ này của ta chưa bao giờ có ý nghĩ chỉ cấp nhà cho nhi tử, con nào cũng là con. Ngươi cũng hết hi vọng với chuyện này đi!".
Thái Xảo Hà trực tiếp đứng lên chỉ vào mặt Đinh Hoa mà nói, Lý Tùng Bách bên cạnh đều tức anh ách rồi, nhưng một bên là nương, một bên là tức phụ đã sinh nhi tử cho mình, hắn đâu có biện pháp nào.
"Lão Đại! Ngươi nói một câu xem, nếu ngươi đồng ý, ngay bây giờ chúng ta liền viết giấy cam kết, tương lai phòng ở này, ta muốn cho ai liền cho người đó."
"Dựa vào cái gì chứ? Tùng Bách là con trai độc nhất của ngươi! Lý Mạt Lỵ nàng chỉ là một cái nữ nhi, sớm muộn gì cũng phải lập gia đình. Hài tử nàng sinh ra mang họ Phó, chứ không phải họ Lý! Ngươi cũng quá bất công đi!".
Đinh Hoa vừa nghe thấy lời này, liền có chút điên loạn. Ba một tiếng, Lý Tùng Bách liền tát nàng một cái.
"Ngươi đừng có không biết tốt xấu, đừng quên chính mình là ai, Đinh Hoa! Ta cho ngươi tỉnh tỉnh rượu!".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Yêu Em, Sao Anh Cứ Lạnh Nhạt Với Em?
2. Tổng Tài Theo Đuổi Lại Vợ, Ba Thật Là Xấu Xa
3. Bạn Trai Cún Con Của Tôi Có Giá 600 Tệ
4. Chân Trời Mới
=====================================
"Lý Tùng Bách! Hôm nay ngươi còn dám đánh ta! Ta liều mạng với ngươi!".
Còn chưa có nói xong, cửa phòng liền bị đẩy ra. Lý Mạt Lỵ vẻ mặt xanh mét đứng ở bên ngoài. Nàng không nghĩ tới, tẩu tử luôn luôn thành thật, thế nhưng lại là người như vậy.
"Mạt Lỵ! Ngươi đã đưa Bình Phục về đến nhà rồi sao?".
Thái Xảo Hà không nghĩ tới, Lý Mạt Lỵ sẽ trở về nhanh như vậy.
"Hắn trở về lấy thêm chút đồ vật, nói buổi tối sẽ mang đến làm vài món ngon, cùng ba uống vài chén."
Ngữ khí Lý Mạt Lỵ run rẩy, đứng cũng không vững, phải vịn tay vào cửa.
"Mạt Lỵ! Ngươi trở về vừa đúng lúc, ngươi nghe thử một chút xem nương nói như thế nào! Ca ngươi hôm nay còn dám đánh ta!".
"Tẩu tử! Cho dù ta có gả ra ngoài thì đây cũng là nhà của ta, cha mẹ cũng vẫn là cha mẹ ta. Tài sản của bọn họ tự nhiên vẫn là của bọn họ, bọn họ muốn cho ca ca, ta không có ý kiến. Cho dù cha mẹ đem tất cả đều cho ta, ta cũng sẽ cầm. Đó là ta có tư cách để lấy. Trên thế giới không có gì là nhất định, cha mẹ không thiếu ngươi, lại càng không đối xử tệ với ngươi. Ca! Ngươi nói xem ta nói có đúng hay không?".
Lý Mạt Lỵ đưa mắt nhìn sang ca ca, mong chờ hắn bày tỏ thái độ, tuy nhiên thái độ của hắn lại rất mơ hồ, nói ra những lời khiến Lý Mạt Lỵ cảm thấy thập phần không thoải mái.
"Mạt Lỵ! Tẩu tử ngươi là người không có văn hóa, nàng không có ý gì đâu, ngươi đừng chấp nhặt với nàng, cha, nương! Ta đem nàng về phòng trước để nàng tỉnh rượu."
Nói xong liền cường ngạnh tiến lên, lôi kéo Đinh Hoa rời đi.
"Ai! Ta thật đúng là làm bậy mà, tự nhiên lại tìm một đứa con dâu như vậy!".
Thái Xảo Hà lau mắt, thương tâm nói.
"Ngươi còn không thấy được sao? Đó chính là ý tứ của con trai ngươi đấy, chẳng qua hắn mượn tức phụ hắn nói ra thôi."
Lý Thuận Lợi vỗ mạnh xuống bàn, vừa sinh khí cũng vừa đau lòng. Chính mình giáo dục lỏng lẻo vài năm, con mình liền trở thành như vậy.
"Mạt Lỵ! Ngươi đem công tác của ngươi cho tẩu tử ngươi đi."
Lý Thuận Lợi vừa mở miệng, Thái Xảo Hà liền quay sang trợn trừng mắt.
"Ngươi nói cái gì?!".
"Ngươi đừng có gấp, cha Thiên Tứ hôm qua vừa nói với ta, là trường tiểu học của công xã đang thiếu mấy lão sư, muốn cho Mạt Lỵ đi thử xem sao, vốn là ta định xong việc hôn sự mới nói với các ngươi. Bây giờ....mà thôi, nghĩ lại thì nếu nhận công tác này thì không phải sau khi kết hôn, Mạt Lỵ sẽ càng dư dả thời gian sao?".
Lý Thuận Lợi giải thích.
"Phải không? Ngươi cũng không nói rõ ràng, ta lại tưởng ngươi trở thành lão hồ đồ!".
Thái Xảo Hà lúc này mới yên lòng lại.
"Cha! Trước tiên ngươi đừng nói chuyện này, ta nhất định phải cho tẩu tử một cái giáo huấn, bằng không nàng vừa ồn ào đã đạt được mục đích thì về sau khẳng định nàng sẽ còn tiếp tục. Ngươi cùng nương liệu có thể còn ngày lành sao? Còn có ca ca, từ nhỏ hắn chính là như vậy, không nói lời nào chính là ngầm thừa nhận. Đều bị nãi nãi chiều hư! Nếu không giáo huấn một lần thì hai người bọn họ không thay đổi được."
"Đúng! Khuê nữ nói đúng, chuyện ở riêng vẫn phải làm, lời ta đã nói ra thì sẽ chắc như đinh đóng cột."
Nữ nhi do chính mình một tay giáo dục lớn lên, so với nhi tử được bà bà dạy dỗ, nhất định là nàng càng hợp ý với khuê nữ hơn.
"Vậy đi, cứ theo lời ngươi nói mà làm, không thu thập lão đại một lần cũng không được."
Lý Thuận Lợi cũng tán thành quyết định này của hai mẹ con nàng.
Buổi tối, Phó Bình Phục tới dùng cơm, cảm thấy không khí trong nhà có hơi quái quái, đặc biệt là hai người đại cữu ca. Nhưng hắn cũng không hỏi nhiều, hành vi hôm nay của Đinh Hoa, hắn cũng lười để ý.
Ăn xong, Lý Mạt Lỵ mới kể lại chuyện ban ngày cho Phó Bình Phục nghe, nhờ hắn cấp một cái chủ ý, xem nên trừng phạt Đinh Hoa như thế nào?.
Phó Bình Phục từ nhỏ luôn là người nhiều mưu ma chước quỷ, lập tức liền đề xuất cho tức phụ tương lai nhà mình một cái chủ ý tốt. Qua vài ngày sau, Đinh Hoa mới từ trong miệng hàng xóm biết được, cô em chồng nhà mình chuẩn bị đi nhân chức lão sư của trường tiểu học trong công xã, lại hậm hực không thôi
Dù sao chuyện hôn sự đã ấn định xong, chỉ còn chờ Phó gia bên này tìm xem ngày nào tốt, rồi đưa sang cho Thái Xảo Hà quyết định là được. Có Đinh Hoa làm nhạc đệm, người Lý gia vừa về đến nhà, chờ Lý Mạt Lỵ tiễn Phó Bình Phục ra cửa, lúc này Thái Xảo Hà mới thay đổi thái độ. Nàng là một người phụ nữ tính tình rất mạnh mẽ, có chuyện liền nói, tuyệt đối không chấp nhận trong gia đình mình có người tâm cơ xảo trá như vậy.
"Vì sao ánh mắt ngươi lại thiển cận như vậy? Rượu này là thứ nhà người ta đem bán lấy tiền, nam nhân của ngươi đã cầm một bình, giá trị mười mấy đồng rồi còn chưa đủ hay sao? Ngươi còn muốn bao nhiêu nữa? Người ta có thể đem bí phương nói cho ngươi biết sao? Đầu óc ngươi để đi đâu vậy?".
Thái Xảo Hà tức giận đến mức công tâm, vừa nói vừa thở hồng hộc.
"Cái này thì có gì chứ? Trước sau gì tiểu muội chẳng gả vào nhà hắn, ta chỉ muốn hỏi phương pháp nhưỡng rượu một chút để làm thử thôi mà, ta mà nhưỡng được rượu, bán đi có tiền lời thì chẳng phải đều cho con trai cùng tôn tử của ngài dùng hay sao?".
Đinh Hoa nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.
"Lão Đại! Đây là ý tứ của ngươi?".
Ánh mắt Lý Thuận Lợi có chút mơ hồ, nhưng còn không có say.
"Đâu có đâu, ngày đó ta nói chuyện phiếm cùng Đại Dũng ca, Đại Dũng ca nói tẩu tử có thể nhưỡng rượu, lần sau mời ta uống. Ta trở về chỉ tùy tiện nói cùng nàng như vậy. Ai biết hôm nay tự nhiên nàng lại đem chuyện này ra hỏi."
Lý Tùng Bách bộ dáng thật oan ức giải thích.
"Không phải ngươi nói nếu nhà chúng ta có thể nhưỡng rượu, thì có thể thu được bao nhiêu tiền sao?".
Đinh Hoa không thể tin quay sang nhìn chồng mình.
"Ai u! Ta nói này tức phụ! Ta chỉ là cảm thán vậy thôi, sao ngươi lại tưởng thật vậy, lại còn đi đến trước mặt nhà người ta mà hỏi thẳng nữa chứ, ngươi làm ta mắc cỡ chết đi được."
"Hai ngươi đều câm miệng cho ta! Các ngươi nhìn xem các ngươi đã làm ra chuyện gì? Mất mặt chết."
Thái Xảo Hà ôm tôn tử vừa tròn một tuổi, tức giận không chịu được.
"Nương! Đây không phải là do ta nghĩ muốn tìm công việc gì đó để làm sao? Trong nhà cũng không thể chỉ trông cậy vào cha hắn được! Nếu ta đi làm thì cũng có thể trợ cấp thêm một chút. Lại nói, nếu Mạt Lỵ muốn kết hôn, thì công tác kia của nàng phải để lại cho người nhà chứ? Nào có chuyện nữ hài tử mang theo cả công tác gả vào nhà chồng. Gả cho người ta thì chính là người khác rồi, công tác này sao có thể để nàng mang đi?".
Đinh Hoa tranh luận một phen, hoa ngôn xảo ngữ khiến Thái Xảo Hà đang ngồi tức giận đến mức muốn thăng thiên.
"Như thế nào? Đinh Hoa! Ngươi đây là muốn làm chủ, quản chuyện trong nhà của ta sao? Ngươi mở miệng nói thuyết pháp ma quỷ gì? Khuê nữ gả đi ra ngoài như bát nước đổ đi, vậy vì sao ngươi cả ngày đều chăm chăm lấy đồ nhà ta đem về cho nhà mẹ đẻ?".
Thái Xảo Hà vốn dĩ nghĩ, sẽ mở một mắt nhắm một mắt thông cảm cho Đinh Hoa, không nghĩ tới nàng ta ngược lại càng ngày càng thậm tệ hơn.
"Ta gả cho Tùng Bách thì những thứ đó cũng đều là đồ vật của ta, không phải sao?".
Đinh Hoa uống vài hớp rượu, lá gan cũng lớn lên, đem suy nghĩ trong lòng một mạch nói hết ra.
"Hảo! Đồ vật của ngươi.... từ hôm nay trở đi ta liền cho các ngươi ở riêng, có cơm ăn cơm, có cháo ăn cháo, tiền lương của Lý Tùng Bách cũng đừng giao cho ta nữa, ta cũng sẽ không hỗ trợ gì cho các ngươi cả. Ngươi tự mà sắp xếp cuộc sống của mình. Còn phòng ở này, ta muốn cho ai cũng không đến phiên ngươi dạy bảo, khuê nữ ta dù gả cho ai thì nàng cũng vẫn mãi là khuê nữ của ta, chỗ này của ta chưa bao giờ có ý nghĩ chỉ cấp nhà cho nhi tử, con nào cũng là con. Ngươi cũng hết hi vọng với chuyện này đi!".
Thái Xảo Hà trực tiếp đứng lên chỉ vào mặt Đinh Hoa mà nói, Lý Tùng Bách bên cạnh đều tức anh ách rồi, nhưng một bên là nương, một bên là tức phụ đã sinh nhi tử cho mình, hắn đâu có biện pháp nào.
"Lão Đại! Ngươi nói một câu xem, nếu ngươi đồng ý, ngay bây giờ chúng ta liền viết giấy cam kết, tương lai phòng ở này, ta muốn cho ai liền cho người đó."
"Dựa vào cái gì chứ? Tùng Bách là con trai độc nhất của ngươi! Lý Mạt Lỵ nàng chỉ là một cái nữ nhi, sớm muộn gì cũng phải lập gia đình. Hài tử nàng sinh ra mang họ Phó, chứ không phải họ Lý! Ngươi cũng quá bất công đi!".
Đinh Hoa vừa nghe thấy lời này, liền có chút điên loạn. Ba một tiếng, Lý Tùng Bách liền tát nàng một cái.
"Ngươi đừng có không biết tốt xấu, đừng quên chính mình là ai, Đinh Hoa! Ta cho ngươi tỉnh tỉnh rượu!".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Yêu Em, Sao Anh Cứ Lạnh Nhạt Với Em?
2. Tổng Tài Theo Đuổi Lại Vợ, Ba Thật Là Xấu Xa
3. Bạn Trai Cún Con Của Tôi Có Giá 600 Tệ
4. Chân Trời Mới
=====================================
"Lý Tùng Bách! Hôm nay ngươi còn dám đánh ta! Ta liều mạng với ngươi!".
Còn chưa có nói xong, cửa phòng liền bị đẩy ra. Lý Mạt Lỵ vẻ mặt xanh mét đứng ở bên ngoài. Nàng không nghĩ tới, tẩu tử luôn luôn thành thật, thế nhưng lại là người như vậy.
"Mạt Lỵ! Ngươi đã đưa Bình Phục về đến nhà rồi sao?".
Thái Xảo Hà không nghĩ tới, Lý Mạt Lỵ sẽ trở về nhanh như vậy.
"Hắn trở về lấy thêm chút đồ vật, nói buổi tối sẽ mang đến làm vài món ngon, cùng ba uống vài chén."
Ngữ khí Lý Mạt Lỵ run rẩy, đứng cũng không vững, phải vịn tay vào cửa.
"Mạt Lỵ! Ngươi trở về vừa đúng lúc, ngươi nghe thử một chút xem nương nói như thế nào! Ca ngươi hôm nay còn dám đánh ta!".
"Tẩu tử! Cho dù ta có gả ra ngoài thì đây cũng là nhà của ta, cha mẹ cũng vẫn là cha mẹ ta. Tài sản của bọn họ tự nhiên vẫn là của bọn họ, bọn họ muốn cho ca ca, ta không có ý kiến. Cho dù cha mẹ đem tất cả đều cho ta, ta cũng sẽ cầm. Đó là ta có tư cách để lấy. Trên thế giới không có gì là nhất định, cha mẹ không thiếu ngươi, lại càng không đối xử tệ với ngươi. Ca! Ngươi nói xem ta nói có đúng hay không?".
Lý Mạt Lỵ đưa mắt nhìn sang ca ca, mong chờ hắn bày tỏ thái độ, tuy nhiên thái độ của hắn lại rất mơ hồ, nói ra những lời khiến Lý Mạt Lỵ cảm thấy thập phần không thoải mái.
"Mạt Lỵ! Tẩu tử ngươi là người không có văn hóa, nàng không có ý gì đâu, ngươi đừng chấp nhặt với nàng, cha, nương! Ta đem nàng về phòng trước để nàng tỉnh rượu."
Nói xong liền cường ngạnh tiến lên, lôi kéo Đinh Hoa rời đi.
"Ai! Ta thật đúng là làm bậy mà, tự nhiên lại tìm một đứa con dâu như vậy!".
Thái Xảo Hà lau mắt, thương tâm nói.
"Ngươi còn không thấy được sao? Đó chính là ý tứ của con trai ngươi đấy, chẳng qua hắn mượn tức phụ hắn nói ra thôi."
Lý Thuận Lợi vỗ mạnh xuống bàn, vừa sinh khí cũng vừa đau lòng. Chính mình giáo dục lỏng lẻo vài năm, con mình liền trở thành như vậy.
"Mạt Lỵ! Ngươi đem công tác của ngươi cho tẩu tử ngươi đi."
Lý Thuận Lợi vừa mở miệng, Thái Xảo Hà liền quay sang trợn trừng mắt.
"Ngươi nói cái gì?!".
"Ngươi đừng có gấp, cha Thiên Tứ hôm qua vừa nói với ta, là trường tiểu học của công xã đang thiếu mấy lão sư, muốn cho Mạt Lỵ đi thử xem sao, vốn là ta định xong việc hôn sự mới nói với các ngươi. Bây giờ....mà thôi, nghĩ lại thì nếu nhận công tác này thì không phải sau khi kết hôn, Mạt Lỵ sẽ càng dư dả thời gian sao?".
Lý Thuận Lợi giải thích.
"Phải không? Ngươi cũng không nói rõ ràng, ta lại tưởng ngươi trở thành lão hồ đồ!".
Thái Xảo Hà lúc này mới yên lòng lại.
"Cha! Trước tiên ngươi đừng nói chuyện này, ta nhất định phải cho tẩu tử một cái giáo huấn, bằng không nàng vừa ồn ào đã đạt được mục đích thì về sau khẳng định nàng sẽ còn tiếp tục. Ngươi cùng nương liệu có thể còn ngày lành sao? Còn có ca ca, từ nhỏ hắn chính là như vậy, không nói lời nào chính là ngầm thừa nhận. Đều bị nãi nãi chiều hư! Nếu không giáo huấn một lần thì hai người bọn họ không thay đổi được."
"Đúng! Khuê nữ nói đúng, chuyện ở riêng vẫn phải làm, lời ta đã nói ra thì sẽ chắc như đinh đóng cột."
Nữ nhi do chính mình một tay giáo dục lớn lên, so với nhi tử được bà bà dạy dỗ, nhất định là nàng càng hợp ý với khuê nữ hơn.
"Vậy đi, cứ theo lời ngươi nói mà làm, không thu thập lão đại một lần cũng không được."
Lý Thuận Lợi cũng tán thành quyết định này của hai mẹ con nàng.
Buổi tối, Phó Bình Phục tới dùng cơm, cảm thấy không khí trong nhà có hơi quái quái, đặc biệt là hai người đại cữu ca. Nhưng hắn cũng không hỏi nhiều, hành vi hôm nay của Đinh Hoa, hắn cũng lười để ý.
Ăn xong, Lý Mạt Lỵ mới kể lại chuyện ban ngày cho Phó Bình Phục nghe, nhờ hắn cấp một cái chủ ý, xem nên trừng phạt Đinh Hoa như thế nào?.
Phó Bình Phục từ nhỏ luôn là người nhiều mưu ma chước quỷ, lập tức liền đề xuất cho tức phụ tương lai nhà mình một cái chủ ý tốt. Qua vài ngày sau, Đinh Hoa mới từ trong miệng hàng xóm biết được, cô em chồng nhà mình chuẩn bị đi nhân chức lão sư của trường tiểu học trong công xã, lại hậm hực không thôi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất