Trời Sinh Phản Cốt/tinh Tế Đệ Nhất Tội Phạm Truy Nã

Chương 12: Hành tinh rác (12)

Trước Sau
Qua Tu chưa bao giờ đến khu vực này trên tàu.

Việc phòng thủ ở đây rõ ràng là nghiêm ngặt và tỉ mỉ hơn các bộ phận khác. Lớp bảo vệ bên ngoài được đúc từ thép Alberta tinh luyện không thể phá hủy, được rà quét và giám sát bởi trí tuệ nhân tạo AI riêng. Đây là vị trí đầu não chính của toàn bộ con tàu, kể cả khi thân tàu có gặp nạn từ một cuộc tấn công tàn khốc, các biện pháp bảo vệ ở đây cũng có thể đảm bảo rằng cấp chỉ huy đều được bảo vệ an toàn để có thể tiếp tục ra lệnh tác chiến.

Phó quan cấp dưới của Lule đã đợi sẵn trong phòng họp.

Sắc mặt mỗi người đều ngưng trọng, cúi đầu nhìn xuống màn hình huỳnh quang trước mặt, thỉnh thoảng nhỏ giọng nói chuyện, khi nhìn thấy Lule đi vào, bọn họ đồng thời dừng lại mọi động tác, vẻ mặt co rút lại, cả kinh đứng dậy chào: "Thuyền Trưởng!"

Lule hướng về phía bọn họ hơi gật đầu:

"Ngồi đi."

Hắn khẽ nhích thân thể, lộ ra Qua Tu vừa rồi bị hắn che lại.

Nhìn thấy thiếu niên nhỏ gầy cách đó không xa, mọi người đều không khỏi hơi sững lại, lúc này mới nhận ra thuyền trưởng của bọn họ không có tới một mình.

Tất nhiên, không cần Lule giới thiệu, bọn họ đều có thể đoán được đây là vị nào.

Qua Tu.

Thiếu niên có vẻ ngoài gầy gò này không chỉ cướp lấy chiến hạm cỡ lớn của Liên minh bằng chính sức của mình, mà còn phục kích đẹp mắt và xóa sổ các chiến hạm truy đuổi của quân địch.

Mà sự chuẩn bị toàn diện cho chiến tranh trong thời gian này cùng việc chiến đấu gần như ngay lập tức ngày hôm nay cũng liên quan đến hắn, không thể không kể đến những quả bom hắn đặt trên chủ hạm.

Mặc dù hắn đã rất hợp tác bàn giao lại vị trí của tất cả các quả bom, nhưng mỗi vị trí đều vô cùng kỳ lạ và nguy hiểm, hầu như tất cả chúng đều nằm trong điểm mù của hệ thống giám sát trí tuệ nhân tạo trên thân tàu. Phải mất cả buổi chiều mới có thể tháo gỡ được hoàn toàn. Người chịu trách nhiệm vấn đề này thậm chí còn đề phòng mà thực hiện việc rà quét chi tiết nhất trên toàn bộ con tàu, nhưng trong lòng vẫn còn sợ hãi —— dù sao, ai biết được cái đầu nhỏ quỷ quyệt này có bí mật để lại một hai cái hay không?

Vô số ánh mắt không hề có thiện cảm đổ dồn về từ mọi hướng.

Qua Tu dường như không để ý đến điều đó, đôi mắt cong cong, nụ cười tủm tỉm rất thân thiện với mọi người, trông rất đáng yêu và ngây thơ.

—— quả thực làm người khác hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Lule nhướng mày, đôi mắt hơi híp lại mang theo tia cảnh báo mờ nhạt.

Mọi người nhất thời sửng sốt, đua nhau gợi lên nụ cười giả dối không được tự nhiên, có chút cứng ngắc gật đầu chào đón Qua Tu

Sau màn chào hỏi và giới thiệu ngắn gọn, mọi người ngồi vào chỗ của mình, Qua Tu được xếp ở phía bên trái của Lule. Mà người không may bị dành vị trí ngồi một cách khó hiểu, Hall phải đứng mà tham dự cuộc họp.

Qua Tu ngồi trên ghế đung đưa hai chân gầy guộc, vừa quý trọng mà liếm láp viện kẹo trong miệng, vừa thích thú đánh giá phòng họp được canh gác cẩn mật này.

Ánh mắt của hắn dừng lại một lúc ở trên mấy cái hệ thống rà quét trí tuệ nhân tạo AI, sau đó không để lại dấu vết mà dời đi ánh mắt

Hall bắt đầu giải thích tình hình hiện tại.

Hóa ra chiều nay, Liên minh đột ngột bắt đầu huy động hạm đội tinh nhuệ trong phạm vi quyền hạn của họ, dường như đang chuẩn bị có hành động nào đó. Tần suất xuất kích của các tàu trinh sát nhỏ cũng tăng lên đáng kể, ngoài ra, hành tinh khoáng sản và các ngành sản xuất vũ khí liên quan trong phạm vi quyền hạn của liên minh cũng bắt đầu được đưa vào sản xuất, liên tục cung cấp các loại vũ khí đại bác nguy hiểm, chính phủ khổng lồ này đang rục rịch hoạt động tích cực ở bên ngoài, lộ ra những nanh vuốt sắc bén.

Hình chiếu trên bàn hội nghị thay đổi nội dung theo nội dung lời nói của Hall, thông tin dữ liệu chính xác lóe lên trước mặt mọi người.

Những người ngồi quanh bàn này về cơ bản đều là tâm phúc của Lule khi hắn còn làm việc cho Liên minh, họ đã trải qua nhiều trận chiến và rất quen thuộc với các phương pháp phòng thủ cùng chiến đấu của Liên minh, đương nhiên họ rất rõ những điều này có ý nghĩa gì ——

Liên minh đang rầm rộ chuẩn bị cho cuộc chiến tranh khốc liệt.

Một trận chiến lớn đang ở phía trước.

"Chúng ta nên mở một cuộc tổng tấn công ngay lập tức!" Một trong số họ đề nghị: "Nói về mặt đối kháng trực tiếp bằng lực lương vũ trang của hạm đội, chúng ta không thể cạnh tranh với Liên minh, nếu chúng ta đợi Liên minh hoàn thành tổ chức các hạm đội và quân đội tấn công cùng phòng thủ, mọi thứ sẽ quá muộn!"

Có một vết sẹo dài trên mắt trái của người đàn ông này, kéo dài từ thái dương đến sống mũi, đôi mắt của hắn tràn đầy tinh thần chiến đấu.



Một người khác gật đầu, đồng ý nói: "Quan điểm của Richard rất hợp lý, huống chi Liên minh hiện đang triệu tập binh lực từ các tinh hệ cấp D, cấp E, việc phát triển năng lượng và khoáng sản cũng như chế tạo vũ khí hạm đội đòi hỏi cần nhiều binh lực hơn, lúc này là thời điểm mức độ phòng thủ của họ thấp nhất, giải pháp tốt nhất là tập trung quân tinh nhuệ để tấn công, chớp lấy thời cơ! "

Nữ tướng ngồi đầu bàn bên kia cau mày phản đối:

"Những thông tin này thực ra không khó để dò xét, nếu đây là do Liên minh cố tình tung ra tin tức để dụ kẻ địch đâm đầu vào thì sao? Tôi không nghĩ chúng ta nên tấn công một cách hấp tấp. Thay vào đó, chúng ta nên gửi những thiết bị dò xét cao cấp và tinh vi hơn để xác nhận thông tin tình báo, sau đó đưa ra quyết định. "

Trong phòng họp loạn cả lên, một số người nói cần chớp lấy thời cơ chiến đấu, trong khi những người khác đề nghị quan sát cẩn thận, mỗi người đều cảm thấy phương pháp của mình là đúng, ồn ào sôi nổi như chảo dầu sôi.

Qua Tu không hứng thú mà ngáp một cái.

Lúc đầu, hắn còn dỏng tai lên nghe một hai câu, sau đó hắn rất nhanh mất đi hứng thú, vì vậy hắn bắt đầu cúi đầu chăm chú chơi đùa với ngón tay của mình.

LuLe nhìn dáng vẻ tranh cãi của thuộc hạ, khuôn mặt bình tĩnh, sắc mặt lãnh đạm, đôi mắt xanh bạc không có một tia cảm xúc dư thừa, giống như vực sâu khó lường.

Hắn dường như đang cẩn thận lắng nghe ý kiến ​​của mọi người, lại dường như chỉ đang lặng lẽ suy nghĩ về một điều gì đó.

Lúc này, LuLe khẽ gõ vào mặt bàn.

Tiếng gõ không lớn, không nhanh không chậm, vô cùng nhịp nhàng, nhưng nó lại có một sức mạnh xuyên thấu kỳ lạ, ngay lập tức khiến tất cả những ai đang ồn ào liền nhanh chóng trở nên yên lặng.

Phòng họp vừa rồi đang còn náo nhiệt liền trở nên yên lặng, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía chủ vị trên bàn họp.

Lule nói: "Ý kiến của các ngươi, ta đã biết."

Hắn cụp mắt xuống, nhìn về phía Qua Tu dường như vẫn còn đang đi vào cõi tiên, hỏi: "Còn cậu?"

Qua Tu phục hồi lại tinh thần, hắn chớp mắt, sau đó hỏi: "... Cái gì? Tôi?"

Ánh mắt của mọi người trong phòng họp đều đổ dồn vào hắn, mặc dù sắc mặt mọi người trông khác nhau, nhưng đôi mắt chứa đầy sự thiếu kiên nhẫn cùng giận dữ —— tại sao lại có người thả hồn đi lang thang trong một cuộc họp chiến đấu nghiêm túc như vậy?

Lule dường như không để ý đến thái độ của Qua Tu, kiên nhẫn lặp lại câu hỏi: "Còn cậu? Cậu có ý kiến gì không?"

Qua Tu tiếc nuối liếm chút kẹo còn sót lại trong miệng, nhai miếng kẹo mỏng rồi nuốt xuống, sau đó nhảy khỏi chỗ ngồi, đi đến gần vị trí Tinh đồ trên màn hình, hắn ngẩng đầu nhìn lên một lúc cẩn thận, như có điều suy nghĩ mà mở miệng hỏi:

"So sánh sức mạnh giữa hai bên đâu? Bao gồm vũ khí, quân đội và tất cả các dữ liệu có liên quan."

Lule liếc nhìn Hall một cái, Hall vội vàng điều tra.

Những con số khổng lồ và tỉ mỉ đột nhiên nhảy ra, giống như một bức tường xanh lam khổng lồ, phản chiếu lên khuôn mặt của mọi người bên cạnh bàn trở thành một màu xanh nhạt mờ ảo.

Trong phòng họp im lặng.

Qua Tu học theo bộ dạng của Hall, gõ nhẹ vài lần vào màn hình ảo đang lơ lửng mà không cần giáo viên, điều chỉnh lại thông tin mới nhất do tàu trinh sát gửi về vừa rồi, sau khi xem xét cẩn thận trong vài giây, hắn quay người đi về lại vị trí của mình, nhảy lên chiếc ghế hơi cao đối với hắn.

Hắn lười biếng nói: "Những gì ông chú kia nói vừa không sai, sức mạnh của các anh và sức mạnh quân sự của toàn Liên minh có sự chênh lệch rất lớn đấy. Nếu anh chờ Liên minh tập hợp toàn bộ lực lượng để đối đầu trực diện, thì cơ hội thành công là rất nhỏ. "

Mặc dù vẫn không thích thiếu niên trước mắt này, Richard vẫn tự hào ưỡn ngực.

"Nhưng..." Qua Tu thay đổi lời nói: "Nếu anh tấn công bất ngờ trước khi Liên minh sẵn sàng, dù anh có đánh thắng, cũng rất khó thành công."

Richard đột nhiên trở nên tức giận: "Ngươi thì biết cái gì! Tàu của Liên minh còn xa mới bằng tàu của chúng ta, sức mạnh của chúng cũng không đồng đều! Hơn nữa chúng ta đã quen thuộc với hệ thống phòng thủ của quân đội Liên minh, nó giống như một pháo đài xây bằng bùn cát vậy, nó sẽ tan rã ngay sau khi bị tấn công! "

Qua Tu rung chân thản nhiên nói: "Đó chính là lý do tại sao ông không phải là người chỉ huy."

"Ngươi!" Richard khó chịu, theo bản năng muốn đứng dậy, nhưng đã bị những người ở hai bên ấn xuống một giây trước khi hành động.



Qua Tu mỉm cười nhìn Lule đang ngồi ở chủ vị, nháy mắt đầy nghịch ngợm: "Anh hiểu ý tôi đúng không, Trưởng quan?"

Lule biểu tình khó đoán, không khẳng định cũng không phủ nhận, hắn làm một động tác đơn giản, phòng họp đang kích động lập tức im lặng.

Được sự tiếp tay trắng trợn của chỉ huy, Qua Tu càng không kiêng nể gì.

Hắn giơ ngón tay chỉ Tinh đồ khổng lồ lơ lửng trước mặt, vòng qua khu vực thuộc quyền quản lý của Liên minh, sau đó nhấn vào vị trí hạm đội của họ, giọng nói lười biếng nhàn nhạt: "Nếu các ngươi thế như chẻ tre(*) công chiếm thủ đô của Liên minh ở tinh hệ cấp A, thì sao chứ? Các ngươi có đủ binh lực để bao vây thủ đô đảm bảo Hội đồng Liên minh không thể thoát ra không, không thể đi? Bọn họ có thể mang binh lực đi về phía Bắc, năm khu vực khoáng sản lớn quan trọng trong Tinh hệ thì có ba cái nằm ở phía Bắc, nó có thể cung cấp cho Liên minh nguồn binh lực cũng như năng lượng bổ sung liên tục không ngừng. Ngay cả khi các ngươi có thể đứng vững ở phía nam, thì nhất định sẽ phát triển thành thế trận giằng co kéo dài hàng chục năm ".

(*):tình thế không gì cản nổi, chắc chắn giành thắng lợi

Qua Tu nhún vai, không tim không phổi mà cười: "Tuy nhiên, có lẽ các ngươi có thể chống cự lâu hơn một chút, ai mà biết được."

Toàn trường lặng im.

Richard đỏ bừng mặt vì lời nói không khác gì đang trào phùng hắn của Qua Tu, nhưng hắn vẫn ngồi trên chỗ của mình, mặc cho hai người bên cạnh đã không còn ấn hắn nữa —— bởi vì cho dù vô cùng tức giận, nhưng hắn biết, những gì Qua Tu nói là đúng..

Họ là những sĩ quan giỏi, nhưng không phải là một chỉ huy thành công. Là một người lãnh đạo quân đội, họ quen với việc tập trung vào kết quả của một trận chiến hơn là tình hình tổng thể.

Ngoài ra, cơ hội chiến đấu này quá hấp dẫn, nó làm lóa mắt bọn họ trong tích tắc.

Bởi vì nhận thức được điểm này, Richard mới cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Đáy mắt Lule lóe lên một tia khen ngợi mỏng manh, hắn nhìn chằm chằm vào Qua Tu phá vỡ sự im lặng: "Vậy thì cậu nghĩ chúng ta nên làm gì tiếp theo?"

Qua Tu nở một nụ cười trong sáng với Lule:

"Nếu Liên minh mạnh trên cơ sở năng lượng và sức mạnh quân sự, vậy chúng ta cắt đứt gốc rễ của nó là được rồi."

"Còn nhớ chiến lợi phẩm hôm nay tôi cướp được không? Để người của anh lái chiến hạm của Liên minh làm lẫn lộn sự quan sát của họ, cướp và quấy rối các tàu vận tải đang được bảo vệ cẩn mật."

"Liên minh chủ yếu dựa vào buôn bán nô lệ để đầu cơ trục lợi hỗ trợ quyền lực của mình. Bây giờ chiến tranh sắp ập đến, họ đang bắt đầu thu thập binh lực một cách điên cuồng từ các tinh hệ cấp D cấp E. Cử một con tàu nhỏ lẻn vào khu vực bên trong Liên minh để thu thập và phát tán những thông tin thật về những nô lệ bị buôn bán đến hành tinh khác làm lao dịch, để những hành tinh đang mong muốn được giải cứu từ luật pháp nhân đạo của liên minh nhìn thấy sự thật. "

"Yên tâm, trong lĩnh vực này tôi có kinh nghiệm ——" hắn chớp mắt: "Tôi có một số hành tinh để lựa chọn."

Qua Tu ném một ổ cứng lưu trữ lên bàn: "Đây là hồ sơ gốc lưu trữ vị trí của tất cả các tàu vận tải trong tàu Lebert, lúc trước có 3.118 người bị bắt cóc trên tàu Lebert đã lái những con tàu này trở lại hành tinh cũ của họ, hơn nữa còn giữ lại tàu... Những hành tinh này dễ bị ảnh hưởng và kích động nhất. "

Hắn cong môi, trong đôi mắt đen nhánh hiện lên sự hưng phấn và kích động khiến trong lòng người khác run sợ:

"Sau khi bản thân Liên minh trở nên lộn xộn, chuyện kế tiếp sẽ dễ dàng hơn rồi."

Trong nửa giờ tiếp theo, Qua Tu chỉ vào một vài điểm trên Tinh đồ có thể ảnh hưởng đến cục diện trận chiến, tùy ý liệt kê một số chiến thuật có thể sử dụng trong trận hỗn chiến này, mọi người đều trợn mắt há hốc mồm mà nhìn chăm chú vào thiếu niên gầy trơ cả xương này, nhìn hắn sử dụng tư thế hời hợt, đếm từng cái một, những chiến thuật quỷ quyệt không thể diễn tả nổi, phục kích trực diện, phục kích ngược, dùng các chiến hạm của Liên minh cướp được để đục nước béo cò(*), sử dụng hỏa lực phân tán và gây nhầm lẫn cho các tàu trinh sát, lại phái ra nhiều quân đội để tiêu diệt, lợi dụng địa hình để dụ địch rồi đánh trả lại...

(*):lợi dụng hoàn cảnh rối ren nội bộ mà kiếm lợi lộc.

Cuối cùng, Qua Tu lấy nước trà trên bàn để làm ẩm môi, khiêm tốn nói:

"Vừa rồi tùy tiện nghĩ, tùy tiện nghe một chút là được, đến lúc đó lại tùy cơ ứng biến."

Mọi người: "......"

Khuôn mặt tươi cười của Qua Tu vẫn rất đáng yêu và trong sáng, nhưng lúc này, trong mắt mọi người lại mang cảm giác nguy hiểm quỷ dị và đáng sợ.

Hall cảm thấy lạnh sống lưng không kiểm soát được mà rùng mình. Hắn không khỏi cảm thấy vô cùng ngưỡng mộ với ánh mắt nhìn xa trông rộng của người chỉ huy của mình ——

Loại quái vật nhỏ này thực sự tốt nhất là nên để ở trong doanh trại của mình...

Nếu là kẻ thù thì thật là khủng khiếp!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau