Chương 6: Hiểu Lầm (1)
Buổi tối đó Lục Dụ Thần ngỏ ý muốn đưa cô về nhà nhưng Thẩm Y Tranh nói nhà đã có tài xế riêng đến đón, anh đợi cô lên xe an toàn rời đi thì mới lái xe quay về nhà.
Linh cảm lẫn sự tò mò của bản thân ép buộc Lục Dụ Thần phải tìm hiểu về cô nhiều hơn, nhìn cô anh chỉ sợ bị người khác lừa bán đi mất như những gì em gái anh đã nói. Công việc của anh phức tạp, gia đình không biết, mà bạn bè cũng không hay, những gì anh cho người ngoài thấy chỉ là những thứ anh muốn để họ biết, tảng băng chìm về anh thật ra không ai biết.
Thường ngày anh dậy rất trễ nhưng hôm nay lại dậy sớm vô cùng, anh ngồi trong thư phòng, trên người chỉ mặc chiếc áo thun dài tay cổ tròn cùng với quần thun đen dài.
Chân vắt chéo, anh thư thả ấn cả một dãy số gọi đi, đầu dây bên kia rất nhanh đã có người nhấc máy “Anh Dụ!”
“Cậu giúp tôi điều tra và tìm hiểu về người tên Thẩm Y Tranh, đặc biệt phải tra chi tiết cho tôi bạn trai cô gái đó.” Linh cảm cho anh biết nếu anh nhún tay vào sẽ rất rất rắc rối nhưng anh không thể làm ngơ được.
Đầu dây bên kia đồng ý, cũng không hỏi lý do, chỉ ai muốn bỏ mạng hay là không thương gia đình nữa mới đi hỏi lý do. Hơn nữa làm việc lâu rồi cho nên bọn họ vốn dĩ hiểu rất rõ chuyện anh muốn đừng để ý cũng đừng quan tâm quá nhiều.
Mà lúc này cổ phiếu của Thẩm Thị đột nhiên tụt dốc một cách không phanh, mà lý do lại là Ngô Thị bất ngờ rút vốn khỏi dự án đã được đầu tư với lý do Thẩm Thị quy phạm nội quy hợp đồng.
Nhưng cũng chẳng biết ở đâu ra chỉ biết bọn họ tung toàn bộ cho báo chí lẫn truyền thông lan truyền tin tức một cách chóng mặt. Thẩm Y Tranh lúc này hoàng toàn không chịu đựng nổi vấn đề dư luận, hàng loạt phóng viên đều tìm đến nhà.
Mà Lý Phong cô gọi không nhấc máy, cũng không gọi điện có phải anh ta đang khó xử không biết làm thế nào không? Ba Thẩm đã lớn tuổi tất nhiên không chịu được sức ép cũng không chịu được việc Thẩm Thị bị vu oan.
Chỉ là hiện tại thật sự bọn họ đã rơi vào tình trạng tiến cũng chết mà lùi cũng chết, thứ duy nhất chính là chứng minh được tình trạng. Nhưng nhìn tin tức lẫn cổ phiếu cuộc họp cổ đông cũng được mở ra, ba Thẩm không cho phép mẹ con cô bước ra khỏi nhà.
Thẩm Y Tranh trên tay cầm chặt điện thoại thất thần, mẹ cô bên cạnh chỉ có thể ôm lấy cô bật khóc, chỉ mới đây thôi rõ ràng mọi thứ vẫn tốt đẹp mà.
“Ringg...Ringg...”
Tiếng chuông điện thoại vang lên, Lý Phong là người gọi đến cô giật mình vội vàng ấn nghe máy, giọng điệu của cô trở nên nghẹn ngào “Phong! Anh nói với sếp Ngô rõ ràng lại được không, Thẩm Thị không quy phạm hợp đồng đâu, nếu cứ như vậy sự nghiệp kinh doanh nhà em sẽ đổ vỡ mất.” Cô như muốn cầu xin anh ta nói lại với sếp anh ta.
Nhưng thứ cô nghe được lại khiến cô điến người “Bỏ qua chuyện này đi, bây giờ em mau đến bệnh viện đi. Ba em, ba em không chịu đựng được mà đột quỵ rồi vẫn đang bên trong phòng cấp cứu.” Anh ta đang đứng ở bệnh viện.
Không ai rõ lý do cũng không ai hay biết chuyện gì đã xảy ra tại cuộc họp.
Thẩm Y Tranh tay rung rung nắm chặt tay mẹ mình, cô ấn công tắc mở tầng hầm xe, thiết kế của tầng hầm xe nhà cô có hai cửa, một là cửa chính, hai chính là một cửa có thể thông ra đường lộ lớn, như vậy sẽ mất thêm chút thời gian.
Hiện tại cô e là cũng không còn sự lựa chọn nào khác.
Mẹ cô bị cô lôi đi bà cũng chưa nghe rõ cuộc hội thoại liền thắc mắc “Tranh Tranh chúng ta đi đâu vậy, có chuyện gì sao?” Sắc mặt bà không tốt, đầu óc cô rối bời không biết phải giải thích như thế nào. Truyện Trinh Thám
“Con sẽ giải thích sau bây giờ chúng ta đến bệnh viện trước đã.” Cô mở cửa xe để mẹ ngồi vào, khom người thắt dây an toàn cho bà ấy xong cô liền nhanh chân quay lại ngồi vào ghế lái.
Chiếc Lexus màu trắng được cô khởi động động cơ máy rồi lao đi bằng con đường cửa sau một cách bất chấp. Chân cô đạp ga mạnh đến mức chiếc xe cứ như tên lửa mà lao đi nhanh như cơn gió.
Lục Dụ Thần lúc này nhíu mày nhìn tin tức anh cầm áo khoác hoodie mặc vào, vừa gọi điện thoại cho cô vừa chạy xuống khu giữ xe để lấy xe đến Thẩm Thị, anh cảm giác chuyện này có gì đó không ổn, bởi vì mấy ngày trước Thẩm Thị vẫn đang trên đà phát triển rất tốt sau khi hợp tác với Ngô Thị mà?
Điện thoại anh hiển thị trên màng hình của xe, báo anh biết anh ngược hướng với định vị mà anh đã giữ lại, Lục Dụ Thần tặc lưỡi gấp gáp đánh lái quay đầu lại.
Đúng lúc này người của anh cũng đã gọi đến, nói cho anh biết, anh ấn loa để nghe. Bên kia là âm thanh giọng điệu vô cùng rõ rệt tường thuật cho anh nghe không sót một chữ mà anh nghe cũng không sót một từ nào về cô.
Linh cảm lẫn sự tò mò của bản thân ép buộc Lục Dụ Thần phải tìm hiểu về cô nhiều hơn, nhìn cô anh chỉ sợ bị người khác lừa bán đi mất như những gì em gái anh đã nói. Công việc của anh phức tạp, gia đình không biết, mà bạn bè cũng không hay, những gì anh cho người ngoài thấy chỉ là những thứ anh muốn để họ biết, tảng băng chìm về anh thật ra không ai biết.
Thường ngày anh dậy rất trễ nhưng hôm nay lại dậy sớm vô cùng, anh ngồi trong thư phòng, trên người chỉ mặc chiếc áo thun dài tay cổ tròn cùng với quần thun đen dài.
Chân vắt chéo, anh thư thả ấn cả một dãy số gọi đi, đầu dây bên kia rất nhanh đã có người nhấc máy “Anh Dụ!”
“Cậu giúp tôi điều tra và tìm hiểu về người tên Thẩm Y Tranh, đặc biệt phải tra chi tiết cho tôi bạn trai cô gái đó.” Linh cảm cho anh biết nếu anh nhún tay vào sẽ rất rất rắc rối nhưng anh không thể làm ngơ được.
Đầu dây bên kia đồng ý, cũng không hỏi lý do, chỉ ai muốn bỏ mạng hay là không thương gia đình nữa mới đi hỏi lý do. Hơn nữa làm việc lâu rồi cho nên bọn họ vốn dĩ hiểu rất rõ chuyện anh muốn đừng để ý cũng đừng quan tâm quá nhiều.
Mà lúc này cổ phiếu của Thẩm Thị đột nhiên tụt dốc một cách không phanh, mà lý do lại là Ngô Thị bất ngờ rút vốn khỏi dự án đã được đầu tư với lý do Thẩm Thị quy phạm nội quy hợp đồng.
Nhưng cũng chẳng biết ở đâu ra chỉ biết bọn họ tung toàn bộ cho báo chí lẫn truyền thông lan truyền tin tức một cách chóng mặt. Thẩm Y Tranh lúc này hoàng toàn không chịu đựng nổi vấn đề dư luận, hàng loạt phóng viên đều tìm đến nhà.
Mà Lý Phong cô gọi không nhấc máy, cũng không gọi điện có phải anh ta đang khó xử không biết làm thế nào không? Ba Thẩm đã lớn tuổi tất nhiên không chịu được sức ép cũng không chịu được việc Thẩm Thị bị vu oan.
Chỉ là hiện tại thật sự bọn họ đã rơi vào tình trạng tiến cũng chết mà lùi cũng chết, thứ duy nhất chính là chứng minh được tình trạng. Nhưng nhìn tin tức lẫn cổ phiếu cuộc họp cổ đông cũng được mở ra, ba Thẩm không cho phép mẹ con cô bước ra khỏi nhà.
Thẩm Y Tranh trên tay cầm chặt điện thoại thất thần, mẹ cô bên cạnh chỉ có thể ôm lấy cô bật khóc, chỉ mới đây thôi rõ ràng mọi thứ vẫn tốt đẹp mà.
“Ringg...Ringg...”
Tiếng chuông điện thoại vang lên, Lý Phong là người gọi đến cô giật mình vội vàng ấn nghe máy, giọng điệu của cô trở nên nghẹn ngào “Phong! Anh nói với sếp Ngô rõ ràng lại được không, Thẩm Thị không quy phạm hợp đồng đâu, nếu cứ như vậy sự nghiệp kinh doanh nhà em sẽ đổ vỡ mất.” Cô như muốn cầu xin anh ta nói lại với sếp anh ta.
Nhưng thứ cô nghe được lại khiến cô điến người “Bỏ qua chuyện này đi, bây giờ em mau đến bệnh viện đi. Ba em, ba em không chịu đựng được mà đột quỵ rồi vẫn đang bên trong phòng cấp cứu.” Anh ta đang đứng ở bệnh viện.
Không ai rõ lý do cũng không ai hay biết chuyện gì đã xảy ra tại cuộc họp.
Thẩm Y Tranh tay rung rung nắm chặt tay mẹ mình, cô ấn công tắc mở tầng hầm xe, thiết kế của tầng hầm xe nhà cô có hai cửa, một là cửa chính, hai chính là một cửa có thể thông ra đường lộ lớn, như vậy sẽ mất thêm chút thời gian.
Hiện tại cô e là cũng không còn sự lựa chọn nào khác.
Mẹ cô bị cô lôi đi bà cũng chưa nghe rõ cuộc hội thoại liền thắc mắc “Tranh Tranh chúng ta đi đâu vậy, có chuyện gì sao?” Sắc mặt bà không tốt, đầu óc cô rối bời không biết phải giải thích như thế nào. Truyện Trinh Thám
“Con sẽ giải thích sau bây giờ chúng ta đến bệnh viện trước đã.” Cô mở cửa xe để mẹ ngồi vào, khom người thắt dây an toàn cho bà ấy xong cô liền nhanh chân quay lại ngồi vào ghế lái.
Chiếc Lexus màu trắng được cô khởi động động cơ máy rồi lao đi bằng con đường cửa sau một cách bất chấp. Chân cô đạp ga mạnh đến mức chiếc xe cứ như tên lửa mà lao đi nhanh như cơn gió.
Lục Dụ Thần lúc này nhíu mày nhìn tin tức anh cầm áo khoác hoodie mặc vào, vừa gọi điện thoại cho cô vừa chạy xuống khu giữ xe để lấy xe đến Thẩm Thị, anh cảm giác chuyện này có gì đó không ổn, bởi vì mấy ngày trước Thẩm Thị vẫn đang trên đà phát triển rất tốt sau khi hợp tác với Ngô Thị mà?
Điện thoại anh hiển thị trên màng hình của xe, báo anh biết anh ngược hướng với định vị mà anh đã giữ lại, Lục Dụ Thần tặc lưỡi gấp gáp đánh lái quay đầu lại.
Đúng lúc này người của anh cũng đã gọi đến, nói cho anh biết, anh ấn loa để nghe. Bên kia là âm thanh giọng điệu vô cùng rõ rệt tường thuật cho anh nghe không sót một chữ mà anh nghe cũng không sót một từ nào về cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất