Trốn Thoát Mật Thất Vô Hạn

Chương 79

Trước Sau
Kẻ truy sát muốn thay thế thân phận người chơi, cần phải thỏa mãn một số điều kiện:

Thứ nhất, vũ khí hai bên cần phải "giống nhau" – sự giống nhau ở đây cũng không phải là hoàn toàn giống nhau như đúc, chỉ cần phân loại và tạo hình tương đồng là được. Ví dụ như hai bên đều dùng súng, chỉ cần đều là súng lục, mặc kệ viên đạn hoặc những bộ phận khác giống hay không giống, hoặc màu sắc, tạo hình súng khác nhau, chỉ cần đều là súng lục, đã thỏa mãn điều kiện đầu tiên.

Nhưng điều kiện này không phải dễ như trở bàn tay là có thể hoàn thành, mỗi vũ khí mật thất cho người chơi, đều căn cứ theo tố chất thân thể cùng điều kiện tinh thần mà kiến tạo, có vũ khí của một vài người chơi là độc nhất vô nhị, ví dụ như Sách Ma của A Lam. Bởi vậy, kẻ truy sát muốn tìm một người chơi có vũ khí không khác biệt mình lắm, là một việc vô cùng gian nan.

Thứ hai, kẻ truy sát muốn thay thế thân phận một người chơi, như vậy, hắn phải tiếp xúc với người chơi này trên một trình độ nhất định, bọn họ cần biết tên họ của nhau, hơn nữa cảm xúc đối với nhau cũng là hữu hảo trở lên, như vậy liền thỏa mãn điều kiện thứ hai. Đương nhiên, đây kỳ thật cũng là điều kiện khó khăn nhất, bởi vì bất luận một người chơi có tâm cảnh giác nào, đều sẽ không có cảm tình trên mức hữu hảo với một kẻ truy sát – ngoại trừ tên ngốc La Giản ra.

Thứ ba, sau khi thỏa mãn hai điều kiện trên, chỉ cần lấy được mọi trang bị của người chơi, sau đó trang bị cho bản thân, sau một khoảng thời gian (khoảng chừng nửa tiếng đồng hồ), ý chí mật thất sẽ nhận định sự chuyển biến thân phận của kẻ truy sát, kẻ truy sát sẽ thành công thoát khỏi sự khống chế của mật thất, một lần nữa trở thành người chơi.

"Thay đổi thân phận" là một cơ hội mật thất cho người chơi, cũng đồng thời là một cơ hội cho kẻ truy sát, không chỉ như vậy, một số thứ trong mật thất nguyên bản là người chơi, lại bởi vì thất bại mà chuyển hóa thành một số quái vật kì quái, hoặc biến thành NPC không thể không chấp hành mệnh lệnh của mật thất, đồng dạng cũng có thể thông qua cơ hội này, đạt được một cuộc sống mới.

Đây là một "hệ thống thay đổi" mật thất đặc biệt sáng tạo ra vì người chơi, là "sinh cơ cũng là bẫy rậy" mà mật thất lưu lại, mật thất sẽ không ném bất kì kẻ nào vào tử lộ tuyệt đối, điểm này cũng đúng với những người chơi bất hạnh bị thay đổi thân phận, nếu một ngày nào đó, bạn bất hạnh phát hiện mình bị người ta thay đổi thân phận, như vậy trong vòng nửa giờ khi đối phương tiến hành thay đổi thân phận, bạn sẽ được mật thất trang bị một cái buff vô hiệu hóa công kích lâm thời, khi bạn muốn đoạt lại vũ khí, trang bị của mình, cũng là khi bạn muốn ngăn cản sự thay đổi thân phận này, công kích của kẻ địch muốn ăn cắp thân phận của bạn sẽ bị mật thất vô hiệu hóa.

Nói cách khác, trong vòng nửa giờ này, kẻ bị đánh cắp thân phận chính là tồn tại không thể địch lại đối với kẻ ăn cắp thân phận.

Tri thức U linh phổ cập cho La Giản khiến cậu tâm sinh u buồn, cậu thực mau liền nghĩ tới một vấn đề: "Nhưng... nếu khi kẻ truy sát cầm đồ vật của em đi, nhưng hắn không lập tức trang bị, làm sao em biết được hắn định thay đổi thân phận? Ý em là, nếu trong nửa giờ này hắn vẫn luôn trốn tránh, mà em lại không tìm thấy hắn, vậy việc thay đổi thân phận này, chẳng phải là chuyện dễ như trở bàn tay sao?"

"Có dấu hiệu." U linh nói: "Anh đã tận mắt chứng kiến qua loại thay đổi này, trên người một người bạn, tuy nhiên hắn thành công ngăn cản lần thay đổi đó, hơn nữa giết chết kẻ truy sát kia."

"Cho nên em phải nhớ kỹ, khi kẻ truy sát trang bị đồ của em, quyết tâm muốn thay đổi thân phận, thân thể em sẽ có những dấu hiệu rõ ràng – ví dụ, mắt em sẽ biến thành màu đỏ, ví dụ, em không thể nói chuyện. Lúc này mật thất sẽ cho em một cái buff vô hiệu hóa công kích, mà bản thân em sẽ biến thành một radar hình người, em sẽ dễ như trở bàn tay mà biết được vị trí của kẻ truy sát, mà việc em phải làm, chính là trong vòng nửa giờ này, nhanh chóng tìm được kẻ truy sát, giết hắn, đoạt lại vũ khí của mình!"

Trở thành kẻ truy sát không phải việc tốt gì, bởi vì thực lực La Giản căn bản không đạt tiêu chuẩn, dựa theo cách nói của U linh, kẻ truy sát có thực lực không đạt chuẩn sẽ bị mật thất giám định là "không có giá trị lợi dụng", bị ném vào địa phương kì quái nào đó, hoặc trực giết giết bỏ là hoàn toàn có khả năng, vì vậy, con đường trước mắt La Giản chỉ có một.

Tìm được kẻ truy sát kia, giết hắn, đoạt lại vũ khí và vật phẩm cá nhân, đoạt lại thân phận của mình.

Nghe U linh nói, La Giản chột dạ, yếu ớt đặt câu hỏi: "Bắt buộc phải giết hắn sao?"

U linh vừa nghe La Giản nói vậy, lập tức nhướn mày, kỳ quái nhìn La Giản: "Em không muốn giết hắn?"

"Không... ý em là... ừ thì, lấy đồ của mình về là được rồi, đâu nhất định phải giết người?" Giọng La Giản càng lúc càng nhỏ, cúi đầu không dám nhìn mặt anh họ.

"Em thích hắn?" Giọng anh họ kinh ngạc, La Giản sợ tới mức vừa ngẩng lại cúi đầu, đỏ mặt không nói được chữ nào, La Giản trên một trình độ nào đó, vẫn rất ngây thơ. Tuy nhiên, đối với cậu, quan hệ của cậu với kẻ truy sát đã không còn chỉ là thích hay không thích.

Sắc mặt U linh càng lúc càng kém, hắn há miệng gọi tên La Giản: "La Giản, em không thể thích hắn."

La Giản đột nhiên cảm thấy kì lạ.

Đây là lần đầu tiên cậu gặp U linh trong mật thất, La Giản chưa từng nói tên của mình cho hắn, thậm chí cũng không nói cho U linh thân phận của mình, nhưng dường như ngay từ đầu U linh cũng không hề khúc mắc mà tiếp nhận La Giản, thậm chí dễ dàng gọi tên cậu, dường như hắn chưa từng quên mất người em trai này của mình.

"Anh, anh nhớ rõ tên em?" La Giản thật cẩn thận mà nhìn U linh, dò hỏi: "Anh còn nhận ra em không?"



U linh nghiêm túc nói: "Đừng đánh trống lảng!"

Dừng một lát, U linh cảm thấy mình vẫn cần giải thích một chút, trả lời: "Vấn đề này... khi em trở thành người chơi trong mật thất, em liền sinh ra ngăn cách với thế giới hiện thực, nằm vào tình cảnh tương đồng với anh! Nói cách khác, em đã có một phần không thuộc về thế giới hiện thực, cho nên khi anh gặp em, anh sẽ tự nhiên mọi chuyện liên quan đến em!"

La Giản có chút vui vẻ, cười rộ lên: "Vậy anh còn nhớ rõ em! Đúng không?!"

U linh quay đầu đi: "Chỉ là một phần, hơn nữa cơ bản chỉ có hình ảnh lúc ở cùng em, còn những người khác... phỏng chừng em có nói, anh cũng sẽ lập tức quên."

Cho dù vậy La Giản vẫn cảm thấy vui vẻ, cậu gấp không chờ nổi lập tức nhào lên người anh trai mình, đây là chuyện hồi nhỏ cậu thường xuyên làm, vì thế anh họ liền tự nhiên mà mở tay đỡ lấy cậu, nhịn không được cũng cười rộ lên: "Em mấy tuổi rồi mà còn làm chuyện trẻ con như vậy?"

La Giản ôm eo anh trai cậu, vùi mặt vào lồng ngực đối phương. Khi còn nhỏ, cơ thể cậu yếu ớt không thể thường xuyên đi lại, đặc biệt là sau khi bệnh tình càng thêm nghiêm trọng, nhưng cậu mỗi ngày đều khát vọng muốn ra ngoài chơi, mỗi lần anh đều bế La Giản đi quanh thôn, đi dạo nơi nơi trong rừng núi. Một thời gian rất dài La Giản đều trải qua trên lưng anh họ hoặc được hắn ôm trước ngực.

Cho đến bây giờ, từ khi hắn mất tích đến giờ, cách mười mấy năm, dài như một thế kỉ.

U linh vỗ lưng La Giản, an ủi cậu: "Được rồi, em đã không còn là trẻ con."

La Giản cùng anh họ cậu cuối cùng vẫn rời khỏi gian mộ thất nho nhỏ này, bởi vì đến tận bây giờ, La Giản vẫn chưa xuất hiện dấu hiệu bị thay đổi thân phận, tuy rằng bởi vì ấn ký rắn cắn đuôi trên cổ kia, La Giản có thể mơ hồ cảm giác được cảm xúc hoặc trạng thái thân thể của kẻ truy sát, nhưng vị trí cụ thể thì quá mơ hồ.

Hơn nữa xuất phát từ một số nguyên nhân riêng tư, La Giản cũng không muốn nói chuyện liên quan đến ấn ký cho anh họ cậu.

U linh dường như đã thăm dò rõ một phần địa hình huyệt mộ, hắn mang La Giản rẽ trái rẽ phải trong huyệt mộ, có vài lần lặp đi lặp lại đi qua cùng một gian mộ thất, khi La Giản hỏi hắn tại sao lại phải đi qua một gian mộ thất nhiều lần như vậy, U linh trả lời: "Kích phát cơ quan."

"Cơ quan trong huyệt mộ này có rất nhiều, nhiều đến không tưởng nổi, địa hình loại này... nếu đội viên không có kỹ năng dò đường phi thường lợi hại, là tuyệt đối không thể dựa vào sức mạnh bản thân mà thoát ra, cho nên nơi này nhất định có bản đồ."

Vì thế nói đến bản đồ, La Giản liền lấy miếng vải rách mình tìm thấy trong bức họa ra.

Mà đồng thời, anh cậu cũng đưa tờ giấy mật thất để lại cho hắn, lời nhắn trên tờ giấy không khác với bọn La Giản lắm, nhưng mặt sau tờ giấy lại là một thông tin hoàn toàn mới, hơn nữa khiến La Giản càng ngạc nhiên hơn chính là... gọi là thông tin, càng không bằng gọi là... thư tình?

"Ta sinh ra trong đường hoàng thính thất

Ngươi ra đời ở u ám huyệt động

Ta bắt đầu tập tễnh tập đi

Ngươi lại cẩn thận bò sát

Tà ác bị nội tâm ta cẩn thận vùi lấp

Ngươi lại phóng đại khiến cả thế giới biết tới

Ngươi điên cuồng lóa mắt khiến ta không thể chống cự



Ngươi tuyệt vọng hơi thở khiến ta vô pháp ngăn cản

Vô luận là huyết tinh, hãm hại hay giết chóc

Nếu bọn họ phá hủy ngươi

Ta sẽ băng qua địa ngục

Kéo ngươi lên từ vực thẳm

Cho dù ngàn vạn năm trôi qua

Cũng không thể ngăn cản tình yêu của ta dành cho ngươi"

Sau khi đọc xong thư tình La Giản tỏ vẻ phi thường khó hiểu: "Có ý gì? Ai viết cho ai? Cũng không ký tên."

Anh trai La Giản xòe tay lắc đầu: "Không biết, anh cũng nghiên cứu rất lâu, nhưng mật thất sẽ không vô duyên vô cơ ném một đoạn thư tình ra, chúng ta có thể để nó ở một bên trước đã."

Vì thế hiện tại những manh mối La Giản có được:

Đầu tiên là một mảnh bản đồ, có lẽ có bốn mảnh, những mảnh còn lại có thể ở trên người kẻ địch, hoặc là chưa được tìm thấy.

Sau đó còn có cây cầu nghe được từ miệng kẻ địch. Bởi vì đây là một tổ hợp mật thất, huyệt mộ, cùng hang động đá vôi ngầm, giữa hai mật thất tồn tại một cây cầu, tìm được cây cầu mới có thể tìm được đường ra.

Cuối cùng, người anh kinh nghiệm phong phú của cậu phán đoán:

"Đây có lẽ là một cái mộ hợp táng."

"Mộ hợp táng?" La Giản không hiểu: "Tại sao anh lại nghĩ như vậy?"

"Trên tờ giấy nói rằng đây là thần mộ một dân tộc nào đó tu sửa vì thần minh họ thờ phụng, nhưng gian mộ thất này lại có rất nhiều nơi có những pho tượng quỷ, cho nên nói đây là cái mộ hợp táng, hơn nữa...chủ mộ thất em đã đi qua lúc trước, cũng có nhiều tượng yêu ma quỷ quái, như vậy có khả năng đó là chủ mộ thất của "quỷ". Cho nên, ở một nơi nào đó, nhất định tồn tại một chủ mộ thất của "thần", nói không chừng ở đó, chúng ta cũng có thể tìm được một mảnh bản đồ.

Tuy rằng lời suy đoán của U linh không có căn cứ, nhưng thực hiển nhiên, hắn tin tưởng suy đoán của bản thân, hắn mang La Giản đi qua một cái lại một cái mộ thất, cũng không biết qua bao lâu, thỉnh thoảng bọn họ gặp phải sinh vật kỳ quái gì đó, chợt lóe qua trong góc, nhưng vẫn chưa tập kích bọn họ, nhưng theo thời gian trôi đi, La Giản càng lúc càng cảm thấy mệt mỏi, sắc mặt càng lúc càng trắng bệch, vết thương của cậu chưa lành, tiếp tục miễn cưỡng không phải là lựa chọn tốt.

Hai người đành tìm một nơi an toàn mà nghỉ ngơi.

Nhiệt độ cơ thể La Giản rất thấp, anh cậu vì vậy lấy ra một cái chăn, bao hai người với nhau, bọc lại cho cậu ngủ.

_________________

Haha nếu không phải tui biết cp là ai thì tui thấy La Giản với anh trai cũng nhiều JQ phết.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau