Trong Đầu Tôi Có Cả Vạn Chiếc Xe Đang Lao Nhanh
Chương 15
Triệu Tư Tư xấu hổ ngồi trong văn phòng. Y máy móc liếc nhìn Tuân Mai một cái, Tuân Mai còn đang nói.
"Tôi lúc đầu chỉ muốn làm một lần, anh lại lôi kéo không chịu buông, liều mạng quyến rũ tôi, còn......"
"Cậu đừng nói nữa!!!!" Triệu Tư Tư che miệng hắn lại, mặt đỏ như tôm luộc, cảm thấy thẹn quá đi mất!!!
"Cậu miêu tả tỉ mỉ như thế làm gì!" Cái loại chi tiết này a a a a!! Tôi mới không muốn biết đâu!!
Tuân Mai kéo tay y xuống: "Là chính anh muốn hỏi."
Triệu Tư Tư phồng má, không thể phản bác.
Triệu Tư Tư ngoài miệng một kiểu, trong lòng lại nghĩ: Tôi ngày đó thật là gan to mật lớn, tự cho bản thân điểm tối đa luôn.
Tuân Mai tựa như nhìn ra diễn biến nội tâm y, ý cười đong đầy trong mắt: "Nếu như mọi chuyện đã rõ, anh có thể cho phép tôi làm bạn trai anh sao?"
"Nói cái gì vậy," Triệu Tư Tư căng mặt nhỏ phản bác, "Phải làm chồng!"
Tuân Mai nhịn không được, bật cười: "Vẫn đáng yêu hệt như trước đây."
Triệu Tư Tư lỗ tai giật giật: "Trước đây đâu ra? Đúng rồi, cậu sao lại biết tôi là thiên hạ toàn hoàng."
"Đó là bởi vì..." Tuân Mai chậm rì rì nói, "Tôi tám năm trước lấy tên là Tuân Tử."
Tui thao, Tuân Tử! Lẽ nào lại thế!
Hưmmm, sao tên này quen tai như vậy.
.......
Tui tui tui tui ấy ấy ấy ấy ấy ấy! Tuân, Tuân, Tuân, Tuân, Tuân, Tử!!!!
Triệu Tư Tư cố gắng trấn định: "Thiên hạ toàn hoàng không phải tôi, là Tống thiếu."
"Phải không?" Tuân Mai đem người vây giữa mình và bàn làm việc.
"Ngày hôm qua Tống tổng đem chuyện hấp tấp của anh tám năm trước kể cho tôi, còn đưa tàng thư của anh cho tôi."
Triệu Tư Tư tim đập như sấm: "Hắn nhất định là vu khống tôi!"
"Như vậy đi, tôi giờ sẽ theo đuổi Tống tổng, dù gì tôi cũng đã thích thiên hạ toàn hoàng tám năm." Tuân Mai buông hai tay chống ở trên bàn ra.
"Không được không được," Triệu Tư Tư ôm lấy eo hắn, "Là anh là anh."
Tuân Mai xoa nắn mặt y: "Thật ngoan, chuyện cũ của chúng ta bây giờ có thể đem ra tính toán một lượt."
Loạn tới mức này, sớm hay muộn đều phải trả giá, Triệu Tư Tư lệ rơi đầy mặt.
"Tôi lúc đầu chỉ muốn làm một lần, anh lại lôi kéo không chịu buông, liều mạng quyến rũ tôi, còn......"
"Cậu đừng nói nữa!!!!" Triệu Tư Tư che miệng hắn lại, mặt đỏ như tôm luộc, cảm thấy thẹn quá đi mất!!!
"Cậu miêu tả tỉ mỉ như thế làm gì!" Cái loại chi tiết này a a a a!! Tôi mới không muốn biết đâu!!
Tuân Mai kéo tay y xuống: "Là chính anh muốn hỏi."
Triệu Tư Tư phồng má, không thể phản bác.
Triệu Tư Tư ngoài miệng một kiểu, trong lòng lại nghĩ: Tôi ngày đó thật là gan to mật lớn, tự cho bản thân điểm tối đa luôn.
Tuân Mai tựa như nhìn ra diễn biến nội tâm y, ý cười đong đầy trong mắt: "Nếu như mọi chuyện đã rõ, anh có thể cho phép tôi làm bạn trai anh sao?"
"Nói cái gì vậy," Triệu Tư Tư căng mặt nhỏ phản bác, "Phải làm chồng!"
Tuân Mai nhịn không được, bật cười: "Vẫn đáng yêu hệt như trước đây."
Triệu Tư Tư lỗ tai giật giật: "Trước đây đâu ra? Đúng rồi, cậu sao lại biết tôi là thiên hạ toàn hoàng."
"Đó là bởi vì..." Tuân Mai chậm rì rì nói, "Tôi tám năm trước lấy tên là Tuân Tử."
Tui thao, Tuân Tử! Lẽ nào lại thế!
Hưmmm, sao tên này quen tai như vậy.
.......
Tui tui tui tui ấy ấy ấy ấy ấy ấy! Tuân, Tuân, Tuân, Tuân, Tuân, Tử!!!!
Triệu Tư Tư cố gắng trấn định: "Thiên hạ toàn hoàng không phải tôi, là Tống thiếu."
"Phải không?" Tuân Mai đem người vây giữa mình và bàn làm việc.
"Ngày hôm qua Tống tổng đem chuyện hấp tấp của anh tám năm trước kể cho tôi, còn đưa tàng thư của anh cho tôi."
Triệu Tư Tư tim đập như sấm: "Hắn nhất định là vu khống tôi!"
"Như vậy đi, tôi giờ sẽ theo đuổi Tống tổng, dù gì tôi cũng đã thích thiên hạ toàn hoàng tám năm." Tuân Mai buông hai tay chống ở trên bàn ra.
"Không được không được," Triệu Tư Tư ôm lấy eo hắn, "Là anh là anh."
Tuân Mai xoa nắn mặt y: "Thật ngoan, chuyện cũ của chúng ta bây giờ có thể đem ra tính toán một lượt."
Loạn tới mức này, sớm hay muộn đều phải trả giá, Triệu Tư Tư lệ rơi đầy mặt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất