Trong Esport Có Tình Yêu Sét Đánh Chăng?
Chương 10
Vừa mới vào định cư ở tòa cao ốc Ức Du, các đội viên của Con Tàu Noah vẫn đang trong giai đoạn làm quen với môi trường mới và điều chỉnh trạng thái. Quả thực môi trường ở tòa cao ốc Ức Du tốt hơn rất nhiều so với chỗ Câu Lạc Bộ của bọn họ trước đó. Vả lại, điều khiến Thiệu Hàm cảm động ấy chính là, người phụ trách việc định cư cho bọn cậu ở Ức Du lại có thể đặc biệt chuẩn bị chơi game thuận bên trái cho mình.
Chiều hôm ấy, lúc Thiệu Hàm mở game lên chuẩn bị luyện tập thì lại phát hiện một bên tai nghe của mình bị mất tiếng. Cậu chỉ đành tạm ngừng dùng nó trước rồi đi lấy loại tai nghe dự phòng mà mình không quá quen trong phòng tập, nhưng dùng thế nào cậu cũng chẳng thấy thoải mái nổi, lại còn ảnh hưởng đến hiệu suất của cậu.
Tai nghe tốt không hề rẻ tí nào, loại tai nghe như vậy có thể dùng được rất là lâu. Cậu hỏi hết đội mình mà chẳng có ai dư tai nghe cả, ngày mai cậu có thể đến phố Esport mua, nhưng lịch tập tối nay thì phải lùi lại rồi.
Không hiểu sao Thiệu Hàm lại nghĩ đến Hào Sâm.
Cuối cùng, Thiệu Hàm vẫn gửi tin nhắn cho Hào Sâm, hỏi anh còn dư cái tai nghe nào không. Rất nhanh sau đó anh đã trả lời rằng mình có, bây giờ có thể qua lấy luôn.
Lúc Thiệu Hàm đến, bốn người của nhất đội Titans đang cùng xem chương trình phát sóng một trận đấu Esport trong phòng ngủ của Hào Sâm. Đây là lần đầu tiên Thiệu Hàm đến ký túc xá của Hào Sâm, cậu không thể dằn được sự tò mò mà nhìn xung quanh.
Trong phòng ngủ có hai chiếc giường, có một ít goods và sách vở của riêng Hào Sâm được đặt trên kệ của chiếc giường trải tấm khăn trải giường màu xám tro, sắp xếp gọn gàng ngăn nắp, thậm chí khăn trải giường trên giường cũng không có bất kỳ nếp nhăn nào. Nếu sánh với chiếc giường của Vương Vũ Tích thì đúng là giường của cậu ta thảm không nỡ nhìn, đủ loại dây sạc pin và đồ ăn vặt chất chồng trên kệ giường.
Thiệu Hàm không thể không nói với Hào Sâm: "Giường của anh gọn gàng thật."
Vương Vũ Tích: "Bừa khiếp ấy, nghe nói cậu đến mới…"
Hào Sâm ho một tiếng, Vương Vũ Tích đã lật mặt nói lời tốt đẹp, sáp lại khoác vai Hào Sâm, khuôn mặt chuyên bịp bợm hai mươi năm trời cười tươi ơi là tươi với vị đội trưởng nhà mình: "Không phải, ý tôi là lão đại của chúng ta sinh hoạt cực kỳ lành mạnh, ngày nào cũng vừa tắm trong nước khoáng Iceland vừa uống Lafite 82 năm. Hây dà, làm nam thần đúng thật là sướng quá đi mà."
Hào Sâm: "Lão Vương, muốn bị tớ cho ăn headshot AWM cứ nói thẳng, không cần vòng vo chi tốn sức."
(AWM là một khẩu súng bắn tỉa, cây này ai chơi PUBG sẽ biết:))))
Thiệu Hàm không kiềm được mà nhếch khóe miệng lên, cả người trông hơi mềm mại đi hiếm thấy. Khi cười lên trong mắt cậu như có ánh sáng vậy, tỏa sáng trong trái tim của Hào Sâm, hơi tản ra ý vị nóng bỏng.
Thấy được nụ cười của Thiệu Hàm, Hào Sâm không thèm so đo với Vương Vũ Tích nữa mà là đẩy thẳng cái móng heo của cậu ta ra, đứng dậy đi lấy tai nghe cho Thiệu Hàm.
Hào Sâm mở một ngăn tủ đựng đồ ra: "Cậu chọn cái nào cũng được."
Trong ngăn tủ đựng sáu bảy cái tai nghe khác nhau, Thiệu Hàm ngạc nhiên nói: "Sao anh có nhiều thế?"
"Có cái là tôi mua, có cái là nhà tài trợ tặng cho, có cái là thương hiệu gửi đến để PR, tôi chưa dùng bao giờ."
Thiệu Hàm tùy ý chọn lấy một loại, nói: "Cảm ơn, ngày mai tôi đến phố Esport mua cái mới rồi trả anh."
"Được, tối nay các cậu còn phải luyện tập phải không?"
"Ừm, trạng thái gần đây vẫn chưa điều chỉnh được nữa, phải luyện nhiều thêm một hồi."
Không lâu sau khi Thiệu Hàm đi, Hào Sâm nhận được tin nhắn từ huấn luyện viên Câu, trong ấy nói rằng muốn mở một cuộc họp ngắn với bốn người bọn họ trước lúc tập huấn hai giờ chiều hôm sau, là chuyện về WCAD.
Hào Sâm: "Hai giờ chiều mai lão Câu mở họp."
Vương Vũ Tích: "Hở? Trưa mai tớ còn tính buông thả đi loanh quanh rồi ăn một bữa ngon lành với Bạch Duyệt đó."
"Có lúc nào cậu không buông thả à?"
Hai giờ chiều hôm sau, huấn luyện viên Câu đưa bốn vị đội viên của đội chủ lực Titans vào phòng họp, đưa cho mỗi người một sấp tài liệu, trên bìa tài liệu được in biểu tượng trận chung kết thế giới của Phá Hiểu Cảnh Báo.
Hào Sâm: "Đây là gì vậy?"
"Kết quả những sửa đổi mới nhất của thể lệ thi đấu WCAD." Huấn luyện viên Câu trả lời: "Các cậu xem cho cẩn thận, có thể lệ thi đấu sẽ được áp dụng lần đầu tiên vào năm sau, chúng ta vẫn chưa từng luyện qua, phải nhớ cho kỹ."
Hào Sâm ngạc nhiên nói: "Lần này sao ra sớm thế? Không phải hồi mấy năm trước phải đợi đến đầu năm mới có sao?"
"Lần này thể lệ thi đấu được đổi rất nhiều, nói trước cho ta biết sớm mấy tháng là hợp lý." Vẻ mặt huấn luyện viên Câu trở nên nghiêm túc: "Hơn nữa do thể lệ thi đấu hai vòng khi trước được đổi thành đấu ba vòng, nói thật thì nó là bất lợi với chúng ta, thứ hạng của năm sau không dễ lấy đâu."
Những năm trước đó, thể lệ đấu của WCAD vẫn luôn là hai vòng trận vòng loại và trận chung kết, mà kèm theo đó là càng ngày có thêm nhiều đội ghi danh vào. Sớm nhất là vào nửa năm trước khi phía người phụ trách tiết lộ rằng muốn đổi thể lệ thi đấu, giờ đây cuối cùng cũng được triển khai.
Thể lệ thi đấu ba vòng cũng được áp dụng khác nhau, thể lệ đấu của vòng loại và vòng chung kết là hệ thống tính điểm và thua kép* như thường lệ, và điều vô cùng then chốt là lần đầu tiên tổ thi đấu được áp dụng thể lệ đấu vòng theo hệ Thụy Sĩ*.
(*Hệ thống thua kép, tức là một đội thua hai trận và bị sàng lọc ra, cho đến khi còn lại đội cuối cùng giành được chức vô địch. Tức là sau khi bốc thăm các đội sẽ đối kháng theo cặp, người thắng cuộc sẽ ở trong nhóm thắng cuộc, người thua cuộc sẽ rơi vào nhóm thua cuộc. Một khi bại trận ở nhóm thua cuộc, đội đó sẽ bị loại; cuối cùng hai nhóm thắng và nhóm thua sẽ phân định chức quán quân.)
(*Thi đấu theo hệ Thụy Sĩ áp dụng trong trường hợp có nhiều đấu thủ chơi với số vòng đấu hạn chế được thông báo trước [thông thường cứ 20-30 đấu thủ 7-9 vòng, 30-50 đấu 9 hay 11 vòng, nếu số lượng lớn hơn đấu 11 hay 13 vòng])
Tác phong của Titans là áp chế sức lực trong một lần, không hề phù hợp với dạng tiêu hao dài lâu. Thể lệ đấu vòng hệ Thụy Sĩ xuất hiện là để gia tăng thời gian thi đấu, đồng thời giảm ba mươi hai đội trước đó còn lại mười sáu đội để vào vòng đấu kế tiếp, chắc chắn là điều này sẽ nâng cao độ khó của vòng loại lên rất nhiều.
Trước khi Hào Sâm trở thành đội trưởng thì thành tích cạnh tranh tốt nhất mà Titans giành được ở WCAD là hạng 7, mà đó đã là đợt đấu của mấy năm trước đó rồi. Cuộc thi WCAD được tổ chức hai năm một lần, sau lần đó Titans chưa bao giờ lọt được vào top 10.
Đội quán quân châu Á trước Titans đã giành được hạng 5 trong một lần thi đấu WCAD, mà sau khi Hào Sâm trở thành đội trưởng của Titans vào năm ngoái, đội kia đã bại trận trước Titans ở vòng tứ kết châu Á.
Huấn luyện viên Câu: "Mục tiêu thấp nhất trong WCAD lần này của các cậu chính là hạng 5, nếu như không vào nổi top 5 thì tôi sẽ đá bốn người các cậu khỏi tầng thượng của Ức Du, té chết rồi tôi chịu trách nhiệm."
"Đừng mà, Câu ca." Vương Vũ Tích nói: "Giờ vẫn còn hơn nửa năm nữa mà đã đe doạ tụi em vậy rồi, mục tiêu của tụi em kiểu gì cũng là quán quân á quân mà, đúng không Sâm tổng?"
Hào Sâm: "Miễn là cậu không cà rỡn thì chúng ta sẽ ổn."
"Các cậu có tự tin đương nhiên là tốt." Huấn luyện viên Câu nói: "Nhưng cũng đừng buông lỏng cảnh giác, quán quân châu Á năm đó có thể giành được hạng 5 là vì đội viên gốc của đội mạnh Thụy Sĩ OD năm đó bị thương nên không tham gia thi đấu làm một cú đột phá được, nếu không thì sao top 5 còn suất cho bọn họ."
"Đội trong nước giành được xếp hạng cao nhất ở WCAD là á quân - Cobra, khi Lục Khải Chi vẫn chưa giải nghệ thì đó vẫn là đội mạnh nhất trong giới Esport châu Á." Bạch Duyệt thở dài nói: "Nói thật, tụi mình muốn giành được thứ hạng đó thật sự không dễ đâu."
Lục Khải Chi, đội trưởng trước đã giải nghệ được năm năm của Cobra, ID trong game là Khải Tát. Trong những năm anh ta trở thành đội trưởng, Cobra liên tục giành được chức quán quân châu Á, và anh ta cũng đã từng dẫn dắt Cobra đánh bại các quán quân quanh năm ở khu vực Bắc Mỹ giành giải á quân WCAD, đó cũng là đội Trung Quốc duy nhất lọt được vào top 3 năm ấy.
Huấn luyện viên Câu hừm một tiếng: "Cứ nhất định muốn loại người như Bạch Duyệt giội gáo nước lạnh cho mấy cậu."
Vương Vũ Tích: "Sợ gì chứ, không phải khi trước Hào Sâm còn được người ta gọi là tiểu Khải Tát sao?"
Tống Minh Triết vẫn luôn ngồi ở bên cạnh nghiêm túc xem luật đấu, cậu ta nghe được lời này không nhịn được mà nói: "Đội trưởng của chúng ta mạnh hơn Khải Tát."
Tống Minh Triết nói được mười câu thì hết chín câu thổi phồng Hào Sâm lên tận nóc, câu còn lại là để đặc biệt chém gió.
"Tôi đã từng đấu với Khải Tát, anh ta rất mạnh." Huấn luyện viên Câu nhìn Hào Sâm, chậm rãi nói từng lời: "Nhưng mà, nhất định là Hào Sâm sẽ mạnh hơn anh ta, tôi dám khẳng định."
Cả bốn người đều sững sờ, bình thường Huấn luyện viên Câu đả kích họ không ít, có lúc mắng bọn họ nhiều đến độ hoài nghi bản thân liệu mình có chơi được game hay không, chứ hiếm khi lại khen bọn họ thẳng thừng đến vậy.
Lúc Hào Sâm vừa mới nổi danh trong giới Esport, bởi vì quả thực tác phong chơi của anh khá giống với Lục Khải Chi nên được người ta gọi là "tiểu Khải Tát". Nói thật thì, Hào Sâm và Lục Khải Chi là hai người không ở cùng một thời kỳ Esport, chẳng có ai lại muốn sự nỗ lực của mình lại bị gán cho cái mác tên của người khác cả. Tuy Hào Sâm không nói rõ, nhưng thâm tâm của anh có biết bao nhiêu là chống đối. Anh cũng rất hối hận việc bản thân không thể hoạt động trong cùng một thời kỳ với Khải Tát, nếu không thì có lẽ anh vẫn còn cơ hội đối đầu với anh ta một cách quang minh chính đại.
Vương Vũ Tích: "Huấn luyện viên Câu, anh cảm thấy Hào Sâm của hiện tại đấu một trận với Khải Tát thời kỳ hoàng kim, ai có khả năng thắng?"
"Tỷ số trong năm ván có lẽ sẽ là 3:2."
"Hào Sâm 3?"
"Hào Sâm 2."
Nhất thời bầu không khí trong phòng họp trở nên nghiêm trọng.
"Nhưng đừng quên, không phải tôi vừa mới nói nhất định là Hào Sâm mạnh hơn anh ta sao, là Hào Sâm nhất định sẽ mạnh hơn anh ta. Đợi đến năm sau, khi Hào Sâm đối đầu với Khải Tát thì tôi nghĩ tỷ số năm ván sẽ là 4:1, Hào Sâm 4." Huấn luyện viên Câu nghiêm túc nói: "Tôi nói mấy điều này là để mấy cậu nhớ, lúc này bốn người các cậu chưa phải là mạnh nhất, vẫn còn rất nhiều người có thể đánh bại các cậu. Nhưng rất có thể năm nay là then chốt, khi đó nhất định là lúc các cậu đánh mấy người khác khóc đến gọi cha gọi mẹ."
Esport chỉ có một nguyên tắc là thắng hoặc thua, đây còn là một ngành mà dòng máu tuổi trẻ không ngừng đổi mới, không ai biết huyền thoại giờ đây sẽ mất bao lâu để bị một ngôi sao đang lên vượt qua —— nhưng miễn là có một ngày tên tuổi của họ được nhớ đến, vậy bọn họ sẽ dồn hết mọi nhiệt huyết cuối cùng của bản thân.
Hôm đó Hào Sâm vẫn luôn nghĩ về những điều này trên đường chạy bộ ban đêm trở về, Khải Tát dẫn dắt Cobra trong thời kỳ hoàng kim năm đó giống với Titans hiện tại, giành được chức quán quân châu Á và đồng thời đặt mục tiêu xa hơn - vào chức quán quân WCAD.
Mà Cobra năm đó vẫn vô cùng tiếc nuối khi bỏ lỡ mất chức quán quân, không lâu sau đó Khải Tát tuyên bố giải nghệ. Trận chung kết WCAD theo thể lệ thua hai lần đó Cobra vẫn luôn duy trì thắng lợi, mà cuối cùng lại bị bại trận trước kẻ thắng trong nhóm thua cuộc, ấy cũng xem như là tiếc nuối lớn nhất trong lịch sử Esport nước nhà.
Đội đánh bại Cobra lúc đó là Odin - đội mạnh giành được mấy đợt chức quán quân, ngành công nghiệp đều nói việc Cobra bại trận trước Odin cũng là điều nằm trong dự liệu, bởi vì khi bắt đầu trận đấu thua kép Odin đã mắc sai lầm nghiêm trọng nên mới rơi vào nhóm thua, nếu đối kháng thật thì quả thực Cobra không phải là đối thủ của Odin.
Mà cuối cùng thì hai đội Odin với Lincoln của Mỹ sẽ luôn xuất hiện trong các trận chung kết, lần này Odin là quán quân, lần sau thì quán quân nhất định là Lincoln, hai đội cũng chưa từng rớt khỏi top 3.
Trận đấu lần sau, cả đội Odin và đội Lincoln chắc chắn sẽ là thách thức lớn nhất đối với Titans.
Hào Sâm bước vào thang máy, thang máy dừng lại ở tầng chín một lúc rồi mở ra, người đứng ở bên ngoài thế mà là Thiệu Hàm.
Thiệu Hàm ngẩn người: "Tôi đến trả anh tai nghe."
"Cảm ơn." Hào Sâm nhận lấy tai nghe trong tay Thiệu Hàm: "Cậu mua loại nào?"
"Loại mới của Steelseries." Thiệu Hàm đáp: "Vậy anh đi về đi, tôi không quấy rầy anh nữa."
Hào Sâm nghĩ một lúc, đột nhiên anh nắm lấy cửa thang máy sắp khép lại rồi bước ra: "Tôi muốn nói chuyện với cậu, rảnh không?"
Không hiểu sao lòng Thiệu Hàm căng thẳng: "Chuyện gì vậy?"
Hai người đến phòng nghỉ chung của tòa cao ốc, Hào Sâm ngồi xuống sofa, anh dựa đầu vào lưng sofa thở một hơi dài. Thiệu Hàm ngồi cạnh anh, cách 10cm.
Chợt Hào Sâm hỏi: "Cậu biết Lục Khải Chi không?"
"Biết chứ, đội trưởng năm năm trước của nhất đội Cobra, á quân WCAD, ID trong game là Khải Tát." Thiệu Hàm tạm dừng: "Sao vậy?"
"Cậu cảm thấy tôi với anh ta giống nhau không?"
Thấy vẻ mặt Thiệu Hàm có hơi ngạc nhiên, Hào Sâm lại cười: "Thấy giống cũng không sao, dù sao thì tôi cũng bị khá nhiều người thấy thế rồi."
Thiệu Hàm lắc đầu: "Các anh không giống nhau."
Chiều hôm ấy, lúc Thiệu Hàm mở game lên chuẩn bị luyện tập thì lại phát hiện một bên tai nghe của mình bị mất tiếng. Cậu chỉ đành tạm ngừng dùng nó trước rồi đi lấy loại tai nghe dự phòng mà mình không quá quen trong phòng tập, nhưng dùng thế nào cậu cũng chẳng thấy thoải mái nổi, lại còn ảnh hưởng đến hiệu suất của cậu.
Tai nghe tốt không hề rẻ tí nào, loại tai nghe như vậy có thể dùng được rất là lâu. Cậu hỏi hết đội mình mà chẳng có ai dư tai nghe cả, ngày mai cậu có thể đến phố Esport mua, nhưng lịch tập tối nay thì phải lùi lại rồi.
Không hiểu sao Thiệu Hàm lại nghĩ đến Hào Sâm.
Cuối cùng, Thiệu Hàm vẫn gửi tin nhắn cho Hào Sâm, hỏi anh còn dư cái tai nghe nào không. Rất nhanh sau đó anh đã trả lời rằng mình có, bây giờ có thể qua lấy luôn.
Lúc Thiệu Hàm đến, bốn người của nhất đội Titans đang cùng xem chương trình phát sóng một trận đấu Esport trong phòng ngủ của Hào Sâm. Đây là lần đầu tiên Thiệu Hàm đến ký túc xá của Hào Sâm, cậu không thể dằn được sự tò mò mà nhìn xung quanh.
Trong phòng ngủ có hai chiếc giường, có một ít goods và sách vở của riêng Hào Sâm được đặt trên kệ của chiếc giường trải tấm khăn trải giường màu xám tro, sắp xếp gọn gàng ngăn nắp, thậm chí khăn trải giường trên giường cũng không có bất kỳ nếp nhăn nào. Nếu sánh với chiếc giường của Vương Vũ Tích thì đúng là giường của cậu ta thảm không nỡ nhìn, đủ loại dây sạc pin và đồ ăn vặt chất chồng trên kệ giường.
Thiệu Hàm không thể không nói với Hào Sâm: "Giường của anh gọn gàng thật."
Vương Vũ Tích: "Bừa khiếp ấy, nghe nói cậu đến mới…"
Hào Sâm ho một tiếng, Vương Vũ Tích đã lật mặt nói lời tốt đẹp, sáp lại khoác vai Hào Sâm, khuôn mặt chuyên bịp bợm hai mươi năm trời cười tươi ơi là tươi với vị đội trưởng nhà mình: "Không phải, ý tôi là lão đại của chúng ta sinh hoạt cực kỳ lành mạnh, ngày nào cũng vừa tắm trong nước khoáng Iceland vừa uống Lafite 82 năm. Hây dà, làm nam thần đúng thật là sướng quá đi mà."
Hào Sâm: "Lão Vương, muốn bị tớ cho ăn headshot AWM cứ nói thẳng, không cần vòng vo chi tốn sức."
(AWM là một khẩu súng bắn tỉa, cây này ai chơi PUBG sẽ biết:))))
Thiệu Hàm không kiềm được mà nhếch khóe miệng lên, cả người trông hơi mềm mại đi hiếm thấy. Khi cười lên trong mắt cậu như có ánh sáng vậy, tỏa sáng trong trái tim của Hào Sâm, hơi tản ra ý vị nóng bỏng.
Thấy được nụ cười của Thiệu Hàm, Hào Sâm không thèm so đo với Vương Vũ Tích nữa mà là đẩy thẳng cái móng heo của cậu ta ra, đứng dậy đi lấy tai nghe cho Thiệu Hàm.
Hào Sâm mở một ngăn tủ đựng đồ ra: "Cậu chọn cái nào cũng được."
Trong ngăn tủ đựng sáu bảy cái tai nghe khác nhau, Thiệu Hàm ngạc nhiên nói: "Sao anh có nhiều thế?"
"Có cái là tôi mua, có cái là nhà tài trợ tặng cho, có cái là thương hiệu gửi đến để PR, tôi chưa dùng bao giờ."
Thiệu Hàm tùy ý chọn lấy một loại, nói: "Cảm ơn, ngày mai tôi đến phố Esport mua cái mới rồi trả anh."
"Được, tối nay các cậu còn phải luyện tập phải không?"
"Ừm, trạng thái gần đây vẫn chưa điều chỉnh được nữa, phải luyện nhiều thêm một hồi."
Không lâu sau khi Thiệu Hàm đi, Hào Sâm nhận được tin nhắn từ huấn luyện viên Câu, trong ấy nói rằng muốn mở một cuộc họp ngắn với bốn người bọn họ trước lúc tập huấn hai giờ chiều hôm sau, là chuyện về WCAD.
Hào Sâm: "Hai giờ chiều mai lão Câu mở họp."
Vương Vũ Tích: "Hở? Trưa mai tớ còn tính buông thả đi loanh quanh rồi ăn một bữa ngon lành với Bạch Duyệt đó."
"Có lúc nào cậu không buông thả à?"
Hai giờ chiều hôm sau, huấn luyện viên Câu đưa bốn vị đội viên của đội chủ lực Titans vào phòng họp, đưa cho mỗi người một sấp tài liệu, trên bìa tài liệu được in biểu tượng trận chung kết thế giới của Phá Hiểu Cảnh Báo.
Hào Sâm: "Đây là gì vậy?"
"Kết quả những sửa đổi mới nhất của thể lệ thi đấu WCAD." Huấn luyện viên Câu trả lời: "Các cậu xem cho cẩn thận, có thể lệ thi đấu sẽ được áp dụng lần đầu tiên vào năm sau, chúng ta vẫn chưa từng luyện qua, phải nhớ cho kỹ."
Hào Sâm ngạc nhiên nói: "Lần này sao ra sớm thế? Không phải hồi mấy năm trước phải đợi đến đầu năm mới có sao?"
"Lần này thể lệ thi đấu được đổi rất nhiều, nói trước cho ta biết sớm mấy tháng là hợp lý." Vẻ mặt huấn luyện viên Câu trở nên nghiêm túc: "Hơn nữa do thể lệ thi đấu hai vòng khi trước được đổi thành đấu ba vòng, nói thật thì nó là bất lợi với chúng ta, thứ hạng của năm sau không dễ lấy đâu."
Những năm trước đó, thể lệ đấu của WCAD vẫn luôn là hai vòng trận vòng loại và trận chung kết, mà kèm theo đó là càng ngày có thêm nhiều đội ghi danh vào. Sớm nhất là vào nửa năm trước khi phía người phụ trách tiết lộ rằng muốn đổi thể lệ thi đấu, giờ đây cuối cùng cũng được triển khai.
Thể lệ thi đấu ba vòng cũng được áp dụng khác nhau, thể lệ đấu của vòng loại và vòng chung kết là hệ thống tính điểm và thua kép* như thường lệ, và điều vô cùng then chốt là lần đầu tiên tổ thi đấu được áp dụng thể lệ đấu vòng theo hệ Thụy Sĩ*.
(*Hệ thống thua kép, tức là một đội thua hai trận và bị sàng lọc ra, cho đến khi còn lại đội cuối cùng giành được chức vô địch. Tức là sau khi bốc thăm các đội sẽ đối kháng theo cặp, người thắng cuộc sẽ ở trong nhóm thắng cuộc, người thua cuộc sẽ rơi vào nhóm thua cuộc. Một khi bại trận ở nhóm thua cuộc, đội đó sẽ bị loại; cuối cùng hai nhóm thắng và nhóm thua sẽ phân định chức quán quân.)
(*Thi đấu theo hệ Thụy Sĩ áp dụng trong trường hợp có nhiều đấu thủ chơi với số vòng đấu hạn chế được thông báo trước [thông thường cứ 20-30 đấu thủ 7-9 vòng, 30-50 đấu 9 hay 11 vòng, nếu số lượng lớn hơn đấu 11 hay 13 vòng])
Tác phong của Titans là áp chế sức lực trong một lần, không hề phù hợp với dạng tiêu hao dài lâu. Thể lệ đấu vòng hệ Thụy Sĩ xuất hiện là để gia tăng thời gian thi đấu, đồng thời giảm ba mươi hai đội trước đó còn lại mười sáu đội để vào vòng đấu kế tiếp, chắc chắn là điều này sẽ nâng cao độ khó của vòng loại lên rất nhiều.
Trước khi Hào Sâm trở thành đội trưởng thì thành tích cạnh tranh tốt nhất mà Titans giành được ở WCAD là hạng 7, mà đó đã là đợt đấu của mấy năm trước đó rồi. Cuộc thi WCAD được tổ chức hai năm một lần, sau lần đó Titans chưa bao giờ lọt được vào top 10.
Đội quán quân châu Á trước Titans đã giành được hạng 5 trong một lần thi đấu WCAD, mà sau khi Hào Sâm trở thành đội trưởng của Titans vào năm ngoái, đội kia đã bại trận trước Titans ở vòng tứ kết châu Á.
Huấn luyện viên Câu: "Mục tiêu thấp nhất trong WCAD lần này của các cậu chính là hạng 5, nếu như không vào nổi top 5 thì tôi sẽ đá bốn người các cậu khỏi tầng thượng của Ức Du, té chết rồi tôi chịu trách nhiệm."
"Đừng mà, Câu ca." Vương Vũ Tích nói: "Giờ vẫn còn hơn nửa năm nữa mà đã đe doạ tụi em vậy rồi, mục tiêu của tụi em kiểu gì cũng là quán quân á quân mà, đúng không Sâm tổng?"
Hào Sâm: "Miễn là cậu không cà rỡn thì chúng ta sẽ ổn."
"Các cậu có tự tin đương nhiên là tốt." Huấn luyện viên Câu nói: "Nhưng cũng đừng buông lỏng cảnh giác, quán quân châu Á năm đó có thể giành được hạng 5 là vì đội viên gốc của đội mạnh Thụy Sĩ OD năm đó bị thương nên không tham gia thi đấu làm một cú đột phá được, nếu không thì sao top 5 còn suất cho bọn họ."
"Đội trong nước giành được xếp hạng cao nhất ở WCAD là á quân - Cobra, khi Lục Khải Chi vẫn chưa giải nghệ thì đó vẫn là đội mạnh nhất trong giới Esport châu Á." Bạch Duyệt thở dài nói: "Nói thật, tụi mình muốn giành được thứ hạng đó thật sự không dễ đâu."
Lục Khải Chi, đội trưởng trước đã giải nghệ được năm năm của Cobra, ID trong game là Khải Tát. Trong những năm anh ta trở thành đội trưởng, Cobra liên tục giành được chức quán quân châu Á, và anh ta cũng đã từng dẫn dắt Cobra đánh bại các quán quân quanh năm ở khu vực Bắc Mỹ giành giải á quân WCAD, đó cũng là đội Trung Quốc duy nhất lọt được vào top 3 năm ấy.
Huấn luyện viên Câu hừm một tiếng: "Cứ nhất định muốn loại người như Bạch Duyệt giội gáo nước lạnh cho mấy cậu."
Vương Vũ Tích: "Sợ gì chứ, không phải khi trước Hào Sâm còn được người ta gọi là tiểu Khải Tát sao?"
Tống Minh Triết vẫn luôn ngồi ở bên cạnh nghiêm túc xem luật đấu, cậu ta nghe được lời này không nhịn được mà nói: "Đội trưởng của chúng ta mạnh hơn Khải Tát."
Tống Minh Triết nói được mười câu thì hết chín câu thổi phồng Hào Sâm lên tận nóc, câu còn lại là để đặc biệt chém gió.
"Tôi đã từng đấu với Khải Tát, anh ta rất mạnh." Huấn luyện viên Câu nhìn Hào Sâm, chậm rãi nói từng lời: "Nhưng mà, nhất định là Hào Sâm sẽ mạnh hơn anh ta, tôi dám khẳng định."
Cả bốn người đều sững sờ, bình thường Huấn luyện viên Câu đả kích họ không ít, có lúc mắng bọn họ nhiều đến độ hoài nghi bản thân liệu mình có chơi được game hay không, chứ hiếm khi lại khen bọn họ thẳng thừng đến vậy.
Lúc Hào Sâm vừa mới nổi danh trong giới Esport, bởi vì quả thực tác phong chơi của anh khá giống với Lục Khải Chi nên được người ta gọi là "tiểu Khải Tát". Nói thật thì, Hào Sâm và Lục Khải Chi là hai người không ở cùng một thời kỳ Esport, chẳng có ai lại muốn sự nỗ lực của mình lại bị gán cho cái mác tên của người khác cả. Tuy Hào Sâm không nói rõ, nhưng thâm tâm của anh có biết bao nhiêu là chống đối. Anh cũng rất hối hận việc bản thân không thể hoạt động trong cùng một thời kỳ với Khải Tát, nếu không thì có lẽ anh vẫn còn cơ hội đối đầu với anh ta một cách quang minh chính đại.
Vương Vũ Tích: "Huấn luyện viên Câu, anh cảm thấy Hào Sâm của hiện tại đấu một trận với Khải Tát thời kỳ hoàng kim, ai có khả năng thắng?"
"Tỷ số trong năm ván có lẽ sẽ là 3:2."
"Hào Sâm 3?"
"Hào Sâm 2."
Nhất thời bầu không khí trong phòng họp trở nên nghiêm trọng.
"Nhưng đừng quên, không phải tôi vừa mới nói nhất định là Hào Sâm mạnh hơn anh ta sao, là Hào Sâm nhất định sẽ mạnh hơn anh ta. Đợi đến năm sau, khi Hào Sâm đối đầu với Khải Tát thì tôi nghĩ tỷ số năm ván sẽ là 4:1, Hào Sâm 4." Huấn luyện viên Câu nghiêm túc nói: "Tôi nói mấy điều này là để mấy cậu nhớ, lúc này bốn người các cậu chưa phải là mạnh nhất, vẫn còn rất nhiều người có thể đánh bại các cậu. Nhưng rất có thể năm nay là then chốt, khi đó nhất định là lúc các cậu đánh mấy người khác khóc đến gọi cha gọi mẹ."
Esport chỉ có một nguyên tắc là thắng hoặc thua, đây còn là một ngành mà dòng máu tuổi trẻ không ngừng đổi mới, không ai biết huyền thoại giờ đây sẽ mất bao lâu để bị một ngôi sao đang lên vượt qua —— nhưng miễn là có một ngày tên tuổi của họ được nhớ đến, vậy bọn họ sẽ dồn hết mọi nhiệt huyết cuối cùng của bản thân.
Hôm đó Hào Sâm vẫn luôn nghĩ về những điều này trên đường chạy bộ ban đêm trở về, Khải Tát dẫn dắt Cobra trong thời kỳ hoàng kim năm đó giống với Titans hiện tại, giành được chức quán quân châu Á và đồng thời đặt mục tiêu xa hơn - vào chức quán quân WCAD.
Mà Cobra năm đó vẫn vô cùng tiếc nuối khi bỏ lỡ mất chức quán quân, không lâu sau đó Khải Tát tuyên bố giải nghệ. Trận chung kết WCAD theo thể lệ thua hai lần đó Cobra vẫn luôn duy trì thắng lợi, mà cuối cùng lại bị bại trận trước kẻ thắng trong nhóm thua cuộc, ấy cũng xem như là tiếc nuối lớn nhất trong lịch sử Esport nước nhà.
Đội đánh bại Cobra lúc đó là Odin - đội mạnh giành được mấy đợt chức quán quân, ngành công nghiệp đều nói việc Cobra bại trận trước Odin cũng là điều nằm trong dự liệu, bởi vì khi bắt đầu trận đấu thua kép Odin đã mắc sai lầm nghiêm trọng nên mới rơi vào nhóm thua, nếu đối kháng thật thì quả thực Cobra không phải là đối thủ của Odin.
Mà cuối cùng thì hai đội Odin với Lincoln của Mỹ sẽ luôn xuất hiện trong các trận chung kết, lần này Odin là quán quân, lần sau thì quán quân nhất định là Lincoln, hai đội cũng chưa từng rớt khỏi top 3.
Trận đấu lần sau, cả đội Odin và đội Lincoln chắc chắn sẽ là thách thức lớn nhất đối với Titans.
Hào Sâm bước vào thang máy, thang máy dừng lại ở tầng chín một lúc rồi mở ra, người đứng ở bên ngoài thế mà là Thiệu Hàm.
Thiệu Hàm ngẩn người: "Tôi đến trả anh tai nghe."
"Cảm ơn." Hào Sâm nhận lấy tai nghe trong tay Thiệu Hàm: "Cậu mua loại nào?"
"Loại mới của Steelseries." Thiệu Hàm đáp: "Vậy anh đi về đi, tôi không quấy rầy anh nữa."
Hào Sâm nghĩ một lúc, đột nhiên anh nắm lấy cửa thang máy sắp khép lại rồi bước ra: "Tôi muốn nói chuyện với cậu, rảnh không?"
Không hiểu sao lòng Thiệu Hàm căng thẳng: "Chuyện gì vậy?"
Hai người đến phòng nghỉ chung của tòa cao ốc, Hào Sâm ngồi xuống sofa, anh dựa đầu vào lưng sofa thở một hơi dài. Thiệu Hàm ngồi cạnh anh, cách 10cm.
Chợt Hào Sâm hỏi: "Cậu biết Lục Khải Chi không?"
"Biết chứ, đội trưởng năm năm trước của nhất đội Cobra, á quân WCAD, ID trong game là Khải Tát." Thiệu Hàm tạm dừng: "Sao vậy?"
"Cậu cảm thấy tôi với anh ta giống nhau không?"
Thấy vẻ mặt Thiệu Hàm có hơi ngạc nhiên, Hào Sâm lại cười: "Thấy giống cũng không sao, dù sao thì tôi cũng bị khá nhiều người thấy thế rồi."
Thiệu Hàm lắc đầu: "Các anh không giống nhau."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất