Trọng Khải Thần Thoại (Bản Dịch)

Chương 17: Ai Nguyền Rủa Ai Còn Chưa Biết Đâu

Trước Sau
Khác với sự khát vọng của Wayne, Veronica tràn ngập sợ hãi với cái gọi là cánh cửa chân lý, nỗi sợ hãi đó cực kỳ mãnh liệt, đến mức có thể áp đảo cả điên cuồng, khiến tư duy hỗn loạn của cô trở về bình tĩnh.

Cô một hơi phóng ra hết số ma lực ít ỏi, đoạt lại quyền khống chế thân thể, quát lớn lên bầu trời: "Mau dừng lại, cánh cửa chân lý là ma pháp cấm kỵ, tư duy của ngươi không thể chịu đựng được sự tẩy lễ của thế giới, nhân lúc hiện tại còn kịp, mau dừng lại đi."

Veronica cũng không quan tâm việc Mike sống hay chết, cô sợ hãi nhóm người mình gặp phải liên lụy, cánh cửa chân lý gì đó, ma pháp sư đứng đắn tránh còn không kịp, đây đúng là lần đầu tiên cô gặp được kẻ đầu sắt như Mike.

"Cô nhóc, cô thì biết cái gì, giáo viên trong trường học nói cái gì cô liền tin cái đó, cô biết sự đáng quý của tri thức không? Biết có bao nhiêu ma pháp sư khát vọng thời khắc này giống như tôi không?"

Mike khinh miệt cười một tiếng, trên mặt hiện lên một vệt điên cuồng: "Gia tộc Nelson vẫn luôn chờ đợi ngày ngày, chỉ vì để cử hành một cuộc hiến tế, mở ra cánh cửa chân lý, trở thành pháp sư truyền kỳ, lấy được toàn bộ tri thức trên thế gian, ta sẵn sàng bỏ ra bất kỳ giá nào, dù là điên cuồng cũng không tiếc."

Cha xứ cho là, Mike trở về trấn nhỏ là để hoàn thành sứ mệnh chưa hoàn thành của gia tộc, cứu vớt dân trấn giúp cho mọi người an nghỉ, tiện thể báo thù cắt đứt quá khứ.

Veronica cho là, Mike hiến tế toàn bộ thị trấn cho nữ thần Tử Vong, thông qua lấy lòng tín ngưỡng Tử vong, đổi lấy lực lượng cường đại siêu phàm.

Toàn bộ đều không đúng!

Từ ban đầu gia tộc Nelson đã không có ý định như vậy, bọn họ là tín đồ của nữ thần Tử Vong không sai, nhưng tín ngưỡng của bọn họ cũng không thành kính, chính xác là bọn họ vì đạt được lực lượng cường đại mới dâng lên đầu gối cho Tử vong.

Một khi có ván cầu tốt hơn xuất hiện, bọn họ không ngại phản bội tín ngưỡng, mang đầu gối lao vào vòng tay ôm ấp của thần linh khác.

Thần bị loài người định nghĩa, loài người cần Thần như thế nào, Thần chính là mang dáng vẻ đó!

Gia tộc Nelson chính là như thế, với tư cách người thừa kế, Mike tuân theo cái lý niệm này, bọn họ coi Thần là đối tượng giao dịch, Thần ác hay thiện đều được, Thần cần tín ngưỡng, bọn họ liền cho đủ cấp bậc lễ nghĩa, một cuộc giao dịch mà thôi, cần gì phải xoắn xuýt chuyện thiện hay ác chứ?

Có tín ngưỡng trước rồi có ma pháp sau, hay là có ma pháp trước rồi có tín ngưỡng sau, đây là một vấn đề sâu xa rất đáng suy ngẫm.

Các ma pháp sư không phải ngu ngốc, ma pháp sư có tư tưởng giống như gia tộc Nelson không phải số ít, bởi vì không tìm được ván cầu thích hợp, cho nên vô cùng thành kính.

Nguyền rủa ma quái của trấn nhỏ Kafuno chính là thời cơ, một ngày nào đó, thần bí không gian từ trên trời buông xuống, trấn nhỏ xảy ra biến hóa long trời lở đất, pháp tắc cường đại đến không gì sánh nổi sẽ thay đổi tất cả, giết chết dân trấn đồng thời khiến bọn họ cho là mình còn sống.

Dùng từ giết chết để hình dung cũng không thỏa đáng lắm, phải nói là, chuyển biến trong nháy mắt, sửa lại hình thức sinh mệnh, dùng nó cố định tại tử vong không cách nào an nghỉ.

Gia tộc Nelson thông qua nhiều lần khảo chứng, xác nhận là đĩa bánh trên trời rơi xuống, bọn họ nhặt được pháp tắc, bố trí tam giác hoàng kim dùng nó làm tế phẩm, có thể mở ra cánh cửa chân lý trong truyền thuyết.

Pháp sư gặp được cánh cửa chân lý có thể nắm giữ tất cả tri thức trên thế gian, siêu thoát thân thể người phàm, tiến vào truyền kỳ, đạt được hạt giống thần tính.

Cơ hội ngồi ngang hàng với Thần gần ngay trước mắt, như vậy có thể lý giải được cuộc thảm sát điên cuồng vào một đêm kia.

Tiếc là quá gà, không có đánh thắng còn bị cha xứ lãnh đạo dân trấn diệt cả đám, chỉ có dòng bên của Mike là may mắn trốn thoát.

Ngày đó mưa to, đi đường bị trì hoãn thời gian cho nên lúc chạy đến nơi, tiểu đội điều tra Lundan đã kết án.



Thời gian quanh đi quẩn lại, đi tới năm mươi năm sau ngày hôm nay, có cha xứ dẫn đường ở phía trước, Mike lại lừa được nữ thần Tử Vong ban thưởng cho ma lực, lần này cuối cùng cũng đã thành công.

Thành công luôn luôn đi đôi với khó khăn trắc trở, nghĩ tới đây, Mike không nhịn được mà cười lớn, phía dưới Veronica vẫn còn nói gì đó, nhưng gã hoàn toàn không nghe vào.

"Ngươi hiểu sai rồi, không phải pháp sư bước vào cánh cửa chân lý sẽ trở thành truyền kỳ mà là pháp sư truyền kỳ mới có tư cách tiến vào cánh cửa chân lý." Veronica lớn tiếng hô to, thấy Mike vẫn thờ ơ, cô vác William và Monica lên dự định rời đi.

Có trốn thoát được hay không thì tạm thời mặc kệ, chạy trước rồi nói sau!

Bước đi hai bước, Veronica nhìn về phía Wayne, quái... quái vật quỷ dị cao ba mét đang run rẩy ở nguyên chỗ, cô nghĩ bể đầu cũng không hiểu đó là ma pháp gì, chỉ coi Wayne là kẻ sơ học, tư duy gặp ô nhiễm dẫn đến ma pháp bị biến dị.

Cô hơi xoắn xuýt một chút, bước nhanh tiến về phía Wayne, định mang cả kẻ phiền phức này rời đi.

Muốn đi thì đi cùng nhau, phải chết thì cùng nhau...

Cô hy vọng trước khi chết có thể ném Wayne ra xa một chút!

Trên bầu trời, mặt trăng tròn khổng lồ biến mất không thấy, thay vào vị trí đó là vũ trụ tinh không, khoảng trống đó liên thông nhân gian cùng chân tướng thế giới, cánh cửa chân lý hoàn toàn mở ra.

Veronica chạm tới Wayne, muốn vác hắn lên, nhưng không thể ngờ rằng năm ngón tay lại lọt vào máu thịt màu xám trắng giống như bùn nhão, khiến cô sợ tới mức vội vàng thu tay lại, suýt chút nữa đã bị nuốt vào bên trong.

"Quái vật gì, sao ghê tởm như vậy?"

Veronica vô cùng ghét bỏ, một lần nữa thử mang Wayne đi, nhưng đúng vào lúc này, thân thể giống như quái vật của Wayne lại dần dần thu nhỏ lại, máu thịt tăng sinh chuyển dời vị trí đến sau lưng, một đôi cánh dơi chẳng ra sao mở ra, dấy lên gió lớn bay lên không trung.

Quái điểu màu trắng vỗ cánh bay lên, mục tiêu thẳng đến cánh cửa chân lý, việc này dẫn tới Mike vô cùng bất mãn, quả cầu thịt màu đen ép xuống, hai quái vật đâm vào nhau trên không trung, sau đó đồng thời từ trên trời cao rơi xuống.

Wayne bị Tham dục chi thư ảnh hưởng, toàn bộ tâm trí đều là đều là cánh cửa chân lý, sau khi bị ngăn cản thì vô cùng giận dữ, hai tay màu xám trắng biến thành hai thanh đao dài, hung hăng đâm vào cục thịt màu đen.

Thanh đao xám trắng tựa như là chất sừng của sinh vật, sống đao là máu thịt trơn mềm, có thể thấy được rõ ràng những mạch máu đang nhảy lên, lưỡi đao thì lạnh băng sáng bóng như kim loại, vô cùng sắc bén.

Quả cầu thịt bị cắt mở ra hai khe lớn, chất lỏng sền sệt màu đen rơi xuống như mưa, dầm Wayne nhuộm hắn thành màu đen.

Màu đen này là thực thể do pháp tắc cụ thể hóa, là bắt nguồn của lời nguyền khiến dân trấn không cách nào an nghỉ, chỉ cần nhiễm lên một chút thì sẽ bị dung nhập vào không gian ma quái mà trấn nhỏ tồn tại, trở thành một phần của quả cầu thịt màu đen.

Gia nhập chúng ta!

Trở thành chúng ta...

Vô số tiếng nỉ non vang lên bên tai, Wayne nhắm mắt làm ngơ, rất nhanh sau đó, làn da gồ ghề sần sùi đã hấp thu những chất lỏng đen sền sệt bám trên thân thể kia.

Ai nguyền rủa ai còn chưa biết đâu!

Veronica nhìn hai cục thịt vặn vẹo quấn lại với nhau, dạ dày không ngừng cuộn trào lên trị số lý trí điên cuồng giảm xuống, cô không thèm bận tâm sống chết của Wayne nữa, vác William cùng Monica rời khỏi chỗ này.



Nhưng đã muộn!

Trên bầu trời, cánh cửa chân lý nhanh chóng thu hẹp lại một cách dữ dội, sau khi thu lại chỉ còn chừng đầu kim thì đột nhiên bành trướng ra, bóng tối bao trùm đại địa, bao phủ toàn bộ trấn nhỏ Kafuno.

Lạnh giá, đau đớn, trong nháy mắt đã bao phủ khắp toàn thân.

Thân thể Veronica lơ lửng bay lên, đau đớn khiến toàn thân cô run rẩy, William cùng Monica cũng bởi vì đau đớn kịch liệt mà tỉnh lại, một số lượng tin tức cực lớn bị rót vào trong óc, quấy rối tư duy khiến bọn họ không có cách nào giữ được lý trí, dẫn đến cả khuôn mặt cũng vặn vẹo quỷ dị.

Có vui mừng phấn khởi, cũng có đau đớn và giãy giụa....

Cánh cửa chân lý phá tan nguyền rủa, thân thể của Monica dần dần khôi phục trở lại thành dáng vẻ ban đầu, không có quần áo, hình tròn trực tiếp lộ ra ngoài.

Cô có một mái tóc dài màu bạch kim, khuôn mặt dịu dàng xinh đẹp giống như thiên sứ, dáng người vừa trang nhã thanh lịch vừa nóng bỏng như ma quỷ, cả hai tạo thành độ tương phản cực kỳ rõ ràng.

Nếu như nói thân hình Monica là phóng đại thì William chính là thu nhỏ, tóc vàng song đuôi ngựa vẫn còn, khuôn mặt trong trẻo thanh tú, so sánh với Monica thì dáng người cô hơi có vẻ nhỏ nhắn xinh xắn, thấp hơn chừng nửa cái đầu, trang phục vốn đã to rộng lúc này mặc ở trên người trông rất thùng thình.

Ba vị nữ sinh viên đại học bởi vì bị nguyền rủa mà đều có biến hóa, Veronica bị phong ấn ma lực, William bị phong ấn ma lực sau đó biến thành đấng mày râu cường tráng, Monica thảm nhất, biến thành một con mèo, còn sinh ra thêm hai quả chuông nhỏ.

Nguyền rủa được giải trừ, ma lực của Veronica cũng được giải phóng, dưới sự trùng kích của vô số tri thức hỗn tạp, suy nghĩ của cô càng thêm rối bời, cô nhìn sang bạn thân chậm rãi bay ra xa, bất lực vươn cánh tay, muốn kéo lấy nhưng cái gì cũng không bắt được, chỉ có thể trơ mắt nhìn hai người cách mình càng lúc càng xa.

Đôi mắt trống rỗng dần dần mất đi ánh sáng, sự lạnh lẽo thấu xương bao phủ lên toàn bộ ý thức.

Mí mắt nặng nề từ từ khép lại, nước mắt không cam lòng lặng yên chảy xuống, Veronica giãy giụa không có kết quả, chỉ có thể chờ đợi tử vong đến: "Kết thúc..."

Lạnh quá đi!

Bang!

Một bàn tay nóng rực đặt lên lưng Veronica, xua tan đi sự lạnh lẽo, sau đó xách lấy lưng quần cô rồi vác lên vai.

Wayne!

Hai mắt đỏ ngầu, hơi thở gấp gáp, không mảnh vải che thân loạng choạng đi tới.

Trong đôi mắt hắn cũng có sự đau đớn và giãy dụa mãnh liệt, mỗi một lần cử động, thân thể của hắn đều như là bị kim đâm, nhưng nhờ có Tham dục chi thư, hắn miễn cưỡng duy trì lý trí, có thể hành động theo một vài suy nghĩ đơn giản.

Chẳng hạn như, mang mèo đen, cơ lão và đại tiểu thư rời khỏi nơi này.

Wayne ngơ ngẩn mơ hồ, suy giảm trí tuệ nghiêm trọng, nghi ngờ mèo đen không rõ tung tích, gặp được một vị tiểu tỷ tỷ có mái tóc dài màu bạch kim thẳng thắn không che đậy thì cũng không hề bị lay động, hắn trực tiếp kẹp đối phương vào nách, sau đó lại há miệng ngậm lấy cặp đuôi ngựa tóc vàng, bước từng bước tiến về ánh sáng phía trước.

"Khóc cái gì, ai nói là đã kết thúc rồi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau