Trọng Khải Thần Thoại (Bản Dịch)
Chương 31: Còn Thiếu Một Món Đồ
Trên toa ngắm cảnh.
Wayne ngồi trên ghế salon màu đỏ, đối diện là nữ sĩ Xifei theo đuôi mà đến, vẫn như cũ là bỏ mặc ghế trống không quan tâm, trực tiếp ngồi xuống đối diện Wayne.
"Thật trùng hợp, lại gặp mặt rồi."
"Xifei nữ sĩ khẽ cười nhẹ, vươn tay với Wayne.
Wayne: "...."
Hai lần, đại tỷ tỷ ngài muốn làm cái gì, trời quá lạnh, chưa ăn no, chuẩn bị ăn thêm một bữa ăn nóng hổi sao?
Hành động chủ động của Xifei khiến Wayne cảm thấy nghi ngờ sâu sắc, hoài nghi đối phương đang thèm muốn gia sản ngàn tỷ của hắn.
Hắn biết có một đám con gái hồng lâu, chuyên sử dụng sắc đẹp để dụ dỗ phú hào đầu tư nhập cổ phần, từ đó đạt tới mục đích bắt cóc dòng dõi đối phương, hoặc là đẩy vợ cả đi chiếm lấy vị trí.
Đến khi mò đủ tiền lại một cước đá văng phú hào đi, tìm một mục tiêu khác.
Không thể nghi ngờ, chuyến tàu xa hoa này chính là một bãi săn tuyệt vời, giá vé cao đã sàng lọc giai cấp xã hội, người bình thường khó có thể gánh nổi khoản này, dù người trên đoàn tàu không đến cấp bậc đại phú ông, nhưng khẳng định so với những nơi khác thì tỷ lệ đi săn thành công cao hơn rất nhiều.
Đối với kẻ lừa đảo thì không thể nương tay, Wayne dự định lấy gậy ông đập lưng ông, trước khi đối phương lừa được tiền cùng thân thể của hắn thì phải lừa được thân thể và tiền bạc đối phương trước.
Xifei đã vươn tay được một lúc, Wayne xấu hổ cười một tiếng, nắm đầu ngón tay nữ sĩ để bày tỏ lễ phép.
"Xifei • Valentin."
"Wayne."
Hai người tự giới thiệu qua tên của mình, Xifei nhìn mặt đoán ý, chưa từng bắt được vẻ kinh ngạc trên mặt Wayne, nhướn mày hỏi: "Wayne tiên sinh, cậu không nhận biết ta sao?"
"Có thể nhận biết một nữ sĩ ưu nhã như ngài là vinh hạnh của tôi, nhưng lần đầu gặp mặt... Thứ cho tôi ăn nói thẳng thắn, ngài là danh nhân gì sao?" Wayne cũng vô cùng kinh ngạc.
Đối phương tự tin như vậy, chẳng lẽ thật sự là đại nhân vật nào đó?
Nếu như vậy, việc tiếp cận hắn không phải vì nhằm đến tiền tài, đáp án chỉ còn một, hắn bị đại tỷ tỷ phú bà vừa mắt, sắp nhận được viện trợ kinh tế lâu dài.
"Ta là một nhà thiết kế thời trang, có chút tên tuổi ở thủ đô Paris nước cộng hoà Franks, bộ quần áo này trên người ta chính là nhãn hiệu của ta, Xifei • Valentin, ta cho là Wayne tiên sinh đã từng nghe qua."
Xifei chậm rãi nói, dáng vẻ hơi thất vọng: "Xem ra là ta nghĩ nhiều rồi, nhãn hiệu Xifei • Valentin này cũng không có bao nhiêu tiếng tăm ở Lundan cả."
"Không phải, chỉ là tôi không hiểu nhiều về thời trang thôi, trang phục trên người ngài rất đẹp, nhất định sẽ đạt được thành công lớn tại Lundan." Wayne xấu hổ, thật đúng là đại tỷ tỷ phú bà.
Hắn nên trực tiếp đi theo, hay là nên chối từ liên tục rồi đi theo đây?
Đáng chết, vấn đề này thật khó giải!
"Thì ra là vậy!"
Xác nhận việc báo ra tên mà Wayne vẫn không biết mình là ai, nụ cười của Xifei càng thêm ấm áp, thuận thế suy đoán rằng con gái cùng với bạn trai vừa mới xác định quan hệ không lâu, còn chưa đến mức đó.
"Wayne tiên sinh có nhận định gì về nhãn hiệu của ta không?"
Xifei đứng dậy chậm rãi quay một vòng, toả ra mùi nước hoa quyến rũ, đồng thời cũng thể hiện ra đường cong thanh nhã mê người: "Cậu là người Lundan, ta đang định mang nhãn hiệu ta tiến vào Lundan, có lẽ là cậu có thể cho ta một vài đề nghị tốt."
Cô muốn lời đề nghị à, ta còn ngại không muốn vạch trần cô đấy!
Wayne trợn mắt một cái, căn cứ nguyên tắc không nhìn thì phí, hắn quan sát toàn thể một lượt.
Một lát sau, hắn nhíu chặt mày lại.
Người đẹp dựa vào ăn mặc, quần áo đẹp dựa vào người tôn lên, Xifei cùng nhãn hiệu thiết kế của mình kết hợp lại càng tăng thêm vẻ đẹp, người đẹp, trang phục cũng đẹp, hắn không tìm ra chút khuyết điểm nào, nhưng mà, hắn luôn cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó.
"Rốt cuộc là thứ gì nhỉ..."
"Wayne tiên sinh?!"
"Thật có lỗi, mị lực của ngài vô cùng xuất chúng, tôi thất thần rồi."
Wayne áy náy cười một tiếng, lại đánh giá Xifei lần nữa, từ đầu đến chân, từ vai đến eo, dọc theo đường cong sống lưng trượt xuống eo mông, cuối cùng dừng lại trên đôi chân trắng mịn,
Chân đẹp!
Chân này hắn có thể chơi...
Phi, hắn nói là chân thật trắng!
Ánh mắt Wayne chính là nghiêm túc nhìn như vậy, đến mức Xifei vô cùng thất vọng, con gái có ánh mắt hệt như bà, cũng chọn trúng một tên sắc quỷ khốn nạn trong ngoài không đồng nhất.
Còn không phải sao, bà vừa quay một vòng, con mắt Wayne đã trợn tròn, dáng vẻ kia, giống như là hận không thể dán lên chân bà để quan sát kỹ càng.
Cũng may vấn đề không lớn, con gái còn chưa bước vào phần mộ hôn nhân, hiện tại chỉ cần khiến Wayne biến mất là có thể cứu vãn được.
"Nữ sĩ, nhãn hiệu của ngài không có nửa điểm tỳ vết nào, tương lai nhất định sẽ có thể được Lundan hết sức chào đón, nhưng mà, trên người ngài thiếu mất một món đồ, dẫn đến mị lực của ngài chưa được phát huy một cách hoàn mỹ."
Wayne nghiêm túc lên tiếng, hắn cố gắng hết sức giữ vững tỉnh táo, nhưng giọng nói hơi run rẩy vẫn thể hiện ra sự kích động trong lòng hắn.
Hắn ngửi được cơ hội kinh doanh, cơ hội kiếm tiền sắp tới!
Xifei hơi sửng sốt, dò hỏi: "Là món đồ gì?"
Tất chân!
Cô không mang tất chân, quá uổng phí đôi chân dài này, nếu phối hợp thêm một đôi tất đen thì chắc chắn sẽ hình thành tuyệt sát, việc quét ngang kinh đô thời trang đã không còn là mộng tưởng.
"Nữ sĩ, ngài từng nghe qua tất chân chưa?"
"Đã từng nghe qua, quá dày, nó không phù hợp với lý niệm thiết kế nhãn hiệu thời thượng của ta."
Đó chính là còn chưa phát minh ra!
Wayne cảm thấy nắm chắc, thứ hắn đang chỉ là tất nylon, không phải là tất chân đan mà nam giới cung đình mang. Xifei thân là một nhà thiết kế thời trang lăn lộn trong giới thời trang, không thể nào không biết đến tất chân, hỏi cô ấy một đằng, hiện tại lại ông nói gà bà nói vịt, nói rõ là tất nylon còn chưa được phát minh ra.
Đúng rồi, hình như tất nylon là do đại bàng đầu trắng phát minh ra, bắt đầu mở bán vào chiến tranh thế giới thứ hai.
Tính toán thời gian, chiến tranh còn chưa nổ ra, hơn nữa thế giới này cũng không có đại bàng đầu trắng, về phần nylon, hình như lúc này cũng đã được tổng hợp ra rồi.
Dường như ngay tại Lundan, đã được đưa vào thị trường công nghiệp quân sự để sản xuất dù nhảy, quân phục,..
Hai mắt Wayne lập tức tỏa sáng, lúc mới xuyên qua đây hắn đã có mơ ước làm nhà phát minh, không quan trọng vấn đề phát minh ra thứ gì, mấu chốt là có thể nằm ngửa kiếm tiền.
Hiện tại ước mơ đã trong tầm tay với....
Không đúng, nylon đã được phát minh ra, người ta đã nắm giữ độc quyền, có lẽ hắn có thể giao một khoản phí độc quyền, nhưng có một ngày, tất nylon được đưa ra thị trường, trông thấy được lợi ích khổng lồ đủ để khiến đối phương bỏ qua hợp đồng xem như không thấy, đến lúc đó đối phương sẽ tự mình tạo ra tất chân.
Cánh tay nhỏ không thể vặn qua đùi, cái gọi là mơ ước này lại tràn đầy lỗ hổng, ganh đua đến cuối cùng, hắn sẽ chỉ là kẻ làm áo cưới cho đối phương.
Khó khăn quá!
Wayne ngồi trên ghế salon màu đỏ, đối diện là nữ sĩ Xifei theo đuôi mà đến, vẫn như cũ là bỏ mặc ghế trống không quan tâm, trực tiếp ngồi xuống đối diện Wayne.
"Thật trùng hợp, lại gặp mặt rồi."
"Xifei nữ sĩ khẽ cười nhẹ, vươn tay với Wayne.
Wayne: "...."
Hai lần, đại tỷ tỷ ngài muốn làm cái gì, trời quá lạnh, chưa ăn no, chuẩn bị ăn thêm một bữa ăn nóng hổi sao?
Hành động chủ động của Xifei khiến Wayne cảm thấy nghi ngờ sâu sắc, hoài nghi đối phương đang thèm muốn gia sản ngàn tỷ của hắn.
Hắn biết có một đám con gái hồng lâu, chuyên sử dụng sắc đẹp để dụ dỗ phú hào đầu tư nhập cổ phần, từ đó đạt tới mục đích bắt cóc dòng dõi đối phương, hoặc là đẩy vợ cả đi chiếm lấy vị trí.
Đến khi mò đủ tiền lại một cước đá văng phú hào đi, tìm một mục tiêu khác.
Không thể nghi ngờ, chuyến tàu xa hoa này chính là một bãi săn tuyệt vời, giá vé cao đã sàng lọc giai cấp xã hội, người bình thường khó có thể gánh nổi khoản này, dù người trên đoàn tàu không đến cấp bậc đại phú ông, nhưng khẳng định so với những nơi khác thì tỷ lệ đi săn thành công cao hơn rất nhiều.
Đối với kẻ lừa đảo thì không thể nương tay, Wayne dự định lấy gậy ông đập lưng ông, trước khi đối phương lừa được tiền cùng thân thể của hắn thì phải lừa được thân thể và tiền bạc đối phương trước.
Xifei đã vươn tay được một lúc, Wayne xấu hổ cười một tiếng, nắm đầu ngón tay nữ sĩ để bày tỏ lễ phép.
"Xifei • Valentin."
"Wayne."
Hai người tự giới thiệu qua tên của mình, Xifei nhìn mặt đoán ý, chưa từng bắt được vẻ kinh ngạc trên mặt Wayne, nhướn mày hỏi: "Wayne tiên sinh, cậu không nhận biết ta sao?"
"Có thể nhận biết một nữ sĩ ưu nhã như ngài là vinh hạnh của tôi, nhưng lần đầu gặp mặt... Thứ cho tôi ăn nói thẳng thắn, ngài là danh nhân gì sao?" Wayne cũng vô cùng kinh ngạc.
Đối phương tự tin như vậy, chẳng lẽ thật sự là đại nhân vật nào đó?
Nếu như vậy, việc tiếp cận hắn không phải vì nhằm đến tiền tài, đáp án chỉ còn một, hắn bị đại tỷ tỷ phú bà vừa mắt, sắp nhận được viện trợ kinh tế lâu dài.
"Ta là một nhà thiết kế thời trang, có chút tên tuổi ở thủ đô Paris nước cộng hoà Franks, bộ quần áo này trên người ta chính là nhãn hiệu của ta, Xifei • Valentin, ta cho là Wayne tiên sinh đã từng nghe qua."
Xifei chậm rãi nói, dáng vẻ hơi thất vọng: "Xem ra là ta nghĩ nhiều rồi, nhãn hiệu Xifei • Valentin này cũng không có bao nhiêu tiếng tăm ở Lundan cả."
"Không phải, chỉ là tôi không hiểu nhiều về thời trang thôi, trang phục trên người ngài rất đẹp, nhất định sẽ đạt được thành công lớn tại Lundan." Wayne xấu hổ, thật đúng là đại tỷ tỷ phú bà.
Hắn nên trực tiếp đi theo, hay là nên chối từ liên tục rồi đi theo đây?
Đáng chết, vấn đề này thật khó giải!
"Thì ra là vậy!"
Xác nhận việc báo ra tên mà Wayne vẫn không biết mình là ai, nụ cười của Xifei càng thêm ấm áp, thuận thế suy đoán rằng con gái cùng với bạn trai vừa mới xác định quan hệ không lâu, còn chưa đến mức đó.
"Wayne tiên sinh có nhận định gì về nhãn hiệu của ta không?"
Xifei đứng dậy chậm rãi quay một vòng, toả ra mùi nước hoa quyến rũ, đồng thời cũng thể hiện ra đường cong thanh nhã mê người: "Cậu là người Lundan, ta đang định mang nhãn hiệu ta tiến vào Lundan, có lẽ là cậu có thể cho ta một vài đề nghị tốt."
Cô muốn lời đề nghị à, ta còn ngại không muốn vạch trần cô đấy!
Wayne trợn mắt một cái, căn cứ nguyên tắc không nhìn thì phí, hắn quan sát toàn thể một lượt.
Một lát sau, hắn nhíu chặt mày lại.
Người đẹp dựa vào ăn mặc, quần áo đẹp dựa vào người tôn lên, Xifei cùng nhãn hiệu thiết kế của mình kết hợp lại càng tăng thêm vẻ đẹp, người đẹp, trang phục cũng đẹp, hắn không tìm ra chút khuyết điểm nào, nhưng mà, hắn luôn cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó.
"Rốt cuộc là thứ gì nhỉ..."
"Wayne tiên sinh?!"
"Thật có lỗi, mị lực của ngài vô cùng xuất chúng, tôi thất thần rồi."
Wayne áy náy cười một tiếng, lại đánh giá Xifei lần nữa, từ đầu đến chân, từ vai đến eo, dọc theo đường cong sống lưng trượt xuống eo mông, cuối cùng dừng lại trên đôi chân trắng mịn,
Chân đẹp!
Chân này hắn có thể chơi...
Phi, hắn nói là chân thật trắng!
Ánh mắt Wayne chính là nghiêm túc nhìn như vậy, đến mức Xifei vô cùng thất vọng, con gái có ánh mắt hệt như bà, cũng chọn trúng một tên sắc quỷ khốn nạn trong ngoài không đồng nhất.
Còn không phải sao, bà vừa quay một vòng, con mắt Wayne đã trợn tròn, dáng vẻ kia, giống như là hận không thể dán lên chân bà để quan sát kỹ càng.
Cũng may vấn đề không lớn, con gái còn chưa bước vào phần mộ hôn nhân, hiện tại chỉ cần khiến Wayne biến mất là có thể cứu vãn được.
"Nữ sĩ, nhãn hiệu của ngài không có nửa điểm tỳ vết nào, tương lai nhất định sẽ có thể được Lundan hết sức chào đón, nhưng mà, trên người ngài thiếu mất một món đồ, dẫn đến mị lực của ngài chưa được phát huy một cách hoàn mỹ."
Wayne nghiêm túc lên tiếng, hắn cố gắng hết sức giữ vững tỉnh táo, nhưng giọng nói hơi run rẩy vẫn thể hiện ra sự kích động trong lòng hắn.
Hắn ngửi được cơ hội kinh doanh, cơ hội kiếm tiền sắp tới!
Xifei hơi sửng sốt, dò hỏi: "Là món đồ gì?"
Tất chân!
Cô không mang tất chân, quá uổng phí đôi chân dài này, nếu phối hợp thêm một đôi tất đen thì chắc chắn sẽ hình thành tuyệt sát, việc quét ngang kinh đô thời trang đã không còn là mộng tưởng.
"Nữ sĩ, ngài từng nghe qua tất chân chưa?"
"Đã từng nghe qua, quá dày, nó không phù hợp với lý niệm thiết kế nhãn hiệu thời thượng của ta."
Đó chính là còn chưa phát minh ra!
Wayne cảm thấy nắm chắc, thứ hắn đang chỉ là tất nylon, không phải là tất chân đan mà nam giới cung đình mang. Xifei thân là một nhà thiết kế thời trang lăn lộn trong giới thời trang, không thể nào không biết đến tất chân, hỏi cô ấy một đằng, hiện tại lại ông nói gà bà nói vịt, nói rõ là tất nylon còn chưa được phát minh ra.
Đúng rồi, hình như tất nylon là do đại bàng đầu trắng phát minh ra, bắt đầu mở bán vào chiến tranh thế giới thứ hai.
Tính toán thời gian, chiến tranh còn chưa nổ ra, hơn nữa thế giới này cũng không có đại bàng đầu trắng, về phần nylon, hình như lúc này cũng đã được tổng hợp ra rồi.
Dường như ngay tại Lundan, đã được đưa vào thị trường công nghiệp quân sự để sản xuất dù nhảy, quân phục,..
Hai mắt Wayne lập tức tỏa sáng, lúc mới xuyên qua đây hắn đã có mơ ước làm nhà phát minh, không quan trọng vấn đề phát minh ra thứ gì, mấu chốt là có thể nằm ngửa kiếm tiền.
Hiện tại ước mơ đã trong tầm tay với....
Không đúng, nylon đã được phát minh ra, người ta đã nắm giữ độc quyền, có lẽ hắn có thể giao một khoản phí độc quyền, nhưng có một ngày, tất nylon được đưa ra thị trường, trông thấy được lợi ích khổng lồ đủ để khiến đối phương bỏ qua hợp đồng xem như không thấy, đến lúc đó đối phương sẽ tự mình tạo ra tất chân.
Cánh tay nhỏ không thể vặn qua đùi, cái gọi là mơ ước này lại tràn đầy lỗ hổng, ganh đua đến cuối cùng, hắn sẽ chỉ là kẻ làm áo cưới cho đối phương.
Khó khăn quá!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất