Trọng Khải Thần Thoại (Bản Dịch)
Chương 34: Chưa Hết Tà Tâm
Wayne không có tiếp lời, Xifei cũng không có mong muốn thổ lộ hết nỗi lòng, qua một lát sau, bà đi thẳng vào vấn đề: "Nhãn hiệu của ta thiếu cái gì?"
Wayne xoắn xuýt một hồi, chậm rãi trả lời: "Nữ sĩ, thứ này còn chưa được phát minh ra, xem như là một ý tưởng của tôi, chờ tôi phát minh ra nó, nhất định sẽ nói cho ngài đầu tiên, còn những vấn đề khác ngài cũng đừng hỏi, g sợ ngài cướp mất ý tưởng sáng tạo của tôi."
"Rất kiếm tiền à?"
"Ừm, nửa đời sau đều trông chờ vào nó để nuôi bà xã."
"Nghe không tồi, chúc cậu hạnh phúc."
Xifei nở nụ cười đầy ẩn ý, bà đã khảo sát qua, đứa nhỏ này tạm được, có đầu óc lại không thiếu sự cẩn thận và năng lực hành động, chỉ là hơi ngây thơ, vẫn cần có trưởng bối ở bên cạnh chỉ dẫn.
Hơn nữa, có vẻ như Wayne còn chưa biết rõ chân tướng về thế giới này.
Người bình thường và ma pháp sư là người của hai thế giới, không có tiếng nói chung rất khó tiến tới với nhau, cho dù có thành công nắm tay nhau, cũng sẽ bởi vì đủ loại nguyên nhân làm cho tình cảm bất hòa, dẫn đến hôn nhân tan vỡ.
Xifei nghĩ đến mình cùng ông chồng khốn nạn, quyết định giúp đỡ Wayne một chút, giúp đối phương học được ma pháp, tránh cho bi kịch của mình lại tái diễn trên người Veronica.
Lần này bà trở về Lundan, đảm nhận chức vị Đại tế ti phân khu, bên cạnh đang thiếu một trợ thủ hành chính, cũng nên nhận một đệ tử.
Có thiên phú hay không không quan trọng, điểm mấu chốt là đáng giá tín nhiệm!
Một lát sau, hai vị cảnh sát tiến vào văn phòng, đầu tiên là biểu đạt lòng áy náy và cảm kích, sau đó xem qua thẻ căn cước của Wayne và Xifei, dò hỏi mấy vấn đề đơn giản, cuối cùng bày tỏ, vụ cướp này có dính dáng đến nhiều kẻ có tiền, cho nên bên phía Lundan đã quyết định thành lập tổ chuyên án.
Nói cách khác, Xifei và Wayne phải sửa đổi hành trình, ngồi chuyến tàu sau trở về Lundan.
"Có thể qua một thời gian ngắn mới đi được không, tôi còn có chuyện quan trọng cần phải xử lý." Wayne nhíu mày nói.
Hai vị cảnh sát nhún nhún vai, tiếc nuối biểu thị lực bất tòng tâm.
"Đáng chết, người tốt thì phải dễ nói chuyện à?"
Wayne chán nản nói, nếu như vậy, sau này hắn sẽ không làm người tốt nữa.
"Wayne, nhớ kỹ cậu nợ ta một ân tình, sau này có cơ hội ta sẽ tìm cậu lấy lại."
Xifei mượn điện thoại văn phòng, sau năm phút, cảnh sát trưởng nhà ga liền tự mình đến đây xin lỗi, bởi vì sự sơ suất của cảnh sát, đã làm chậm trễ thời gian quý báu của hai vị khách quý.
Hiện tại đã không còn việc gì, Wayne và Xifei có thể rời khỏi đây bất cứ lúc nào.
Wayne ngạc nhiên nhìn Xifei, đây không phải năng lực của tiền giấy, đây là quyền lực, phú bà có quyền thế lớn hơn so với hắn tưởng tượng rất nhiều, chắc chắn thân phận không phải là gián điệp đơn giản như vậy.
Đáng chết, vì sao vừa rồi hắn lại từ chối cơ chứ!
....
Bên ngoài văn phòng nhà ga, các quản gia, người hầu chờ đợi đã lâu nhao nhao xông tới, bọn họ nhận lệnh của các phú hào, đặc biệt ở lại nơi này để biểu đạt cám ơn.
Có tiền hay không không quan trọng, thứ mấu chốt chính là mạng sống, có trời mới biết đám cướp phát điên có thể làm ra chuyện gì.
Hơn nữa, có rất nhiều phú hào đi ra ngoài du lịch lại không mang theo vợ của mình, mà là mang thư ký, nhân tình, thậm chí đa số đều là mang theo vợ người khác.
Nếu như chuyện này mà làm lớn lên, cái chết xã hội lần thứ hai không phải là chuyện bọn họ có thể tiếp nhận.
Để biểu đạt cám ơn, các quản gia, người hầu đã gửi danh thiếp của chủ nhân nhà mình.
Đám người này tụ tập trong trung khu Lundan, có mối quan hệ xã hội vô cùng rộng rãi, Wayne nhận lấy danh thiếp, sờ túi, thật tệ, hắn không có danh thiếp, không thể mượn cơ hội này tuyên truyền nghiệp vụ thám tử của mình.
Xifei thì viết tay số điện thoại, viết ở mặt sau danh thiếp xem như trao đổi, nhìn ra được quẫn cảnh của Wayne, cười cười bày tỏ Wayne là một vị thám tử có năng lực xuất chúng, sau này nếu các phú hào có gặp phải phiền phức gì, có thể thông qua số điện thoại này để liên hệ với Wayne.
Wayne: "..."
Không xong, phú bà chưa hết tà tâm, bắt đầu chơi trò trói buộc vòng xã giao!
————
Sau khi hai người rời đi, cảnh sát trưởng trò chuyện với hai vị cảnh sát viên một hồi, xác nhận thân phận của Xifei và Wayne, tiếp đó gọi điện thoại đến Lundan báo cáo.
Không qua bao lâu sau, một cú điện thoại được thực hiện từ trụ sở cảnh sát thủ đô Lundan đã gọi ra ngoài.
"Thưa ngài Landau, ngài có nhận biết Xifei • Landau không?"
"Đúng là cô ấy đã đánh người khác bị thương, nhưng chuyện này thuộc về thấy việc nghĩa hăng hái làm, đánh năm tên tội phạm cầm súng cướp đoàn tàu, chỉ là hơi ra tay nặng một chút mà thôi."
"Đúng vậy, cô ấy ở Windsor, đoàn tàu chạy ra từ Lundan vào đêm qua..."
"Theo cảnh sát nhà ga thị trấn Enlord báo cáo, đồng hành với cô ấy còn có một vị nam sĩ, hai người cùng nhau chế phục bọn cướp."
"Anh ta tên là Wayne... Không sai, tên là Wayne... Tôi vô cùng chắc chắn, chính là Wayne."
"A, tại sao ngài biết Wayne tiên sinh là một vị thám tử?"
"Theo nhân viên tàu bàn giao, quan hệ của bọn họ vô cùng thân mật, trước đó đã cùng nhau ăn sáng, hơn nữa còn kết bạn đi đến toa ngắm cảnh..."
"Đúng vậy, bọn họ cùng nhau rời khỏi nhà ga, Xifei nữ sĩ không muốn trở về Lundan, đã rời đi cùng với Wayne, bọn họ cùng nhau lên một chiếc xe con."
"Không phiền phức, có thể vì ngài phục vụ là vinh hạnh của tôi."
.......
"Trò chuyện với ngài rất vui, tôi đã đến ga rồi."
Trước cửa nhà ga, Wayne tay xách hành lý, nhìn thấy tài xế do Veronica sắp xếp đang cầm biển đón người trong tay, trên đó viết tên hắn — Wayne.
Cùng lúc này, hắn dùng phương thức uyển chuyển nói lời từ biệt với Xifei.
Xifei nghe không hiểu, vừa cười vừa nói: "Ta đã lỡ chuyến tàu của mình rồi, hiện tại trên người không có đồng nào, là một vị nhân sĩ, cậu nhẫn tâm nhìn một vị nữ sĩ lưu lạc đầu đường sao?"
Đừng đùa, chị hai ơi, chị có biết trên người không có đồng nào là có ý gì không?
Wayne hơi nguýt mắt: "Tôi giúp cô mua một tấm vé tàu, cho cô thêm ba giỏ khoai tây."
"..."
Xifei không nói chuyện, cười cười ngồi lên cùng một chiếc xe con với Wayne.
Tài xế là một người trẻ tuổi, cậu ta ngạc nhiên với dung mạo của Xifei, cũng biểu thị ra lòng hâm mộ ghen ghét với Wayne, Wayne lần nữa trầm mặc, người sáng suốt cũng nhìn ra được, hắn và Xifei chỉ là quan hệ người qua đường thuần túy, không có gì hay để giải thích, cũng sẽ không giải thích.
Wayne hơi ưỡn ngực, điều này cũng nhìn không ra thì chính là do tài xế có chỉ số IQ thấp, không liên quan gì với hắn.
Wayne xoắn xuýt một hồi, chậm rãi trả lời: "Nữ sĩ, thứ này còn chưa được phát minh ra, xem như là một ý tưởng của tôi, chờ tôi phát minh ra nó, nhất định sẽ nói cho ngài đầu tiên, còn những vấn đề khác ngài cũng đừng hỏi, g sợ ngài cướp mất ý tưởng sáng tạo của tôi."
"Rất kiếm tiền à?"
"Ừm, nửa đời sau đều trông chờ vào nó để nuôi bà xã."
"Nghe không tồi, chúc cậu hạnh phúc."
Xifei nở nụ cười đầy ẩn ý, bà đã khảo sát qua, đứa nhỏ này tạm được, có đầu óc lại không thiếu sự cẩn thận và năng lực hành động, chỉ là hơi ngây thơ, vẫn cần có trưởng bối ở bên cạnh chỉ dẫn.
Hơn nữa, có vẻ như Wayne còn chưa biết rõ chân tướng về thế giới này.
Người bình thường và ma pháp sư là người của hai thế giới, không có tiếng nói chung rất khó tiến tới với nhau, cho dù có thành công nắm tay nhau, cũng sẽ bởi vì đủ loại nguyên nhân làm cho tình cảm bất hòa, dẫn đến hôn nhân tan vỡ.
Xifei nghĩ đến mình cùng ông chồng khốn nạn, quyết định giúp đỡ Wayne một chút, giúp đối phương học được ma pháp, tránh cho bi kịch của mình lại tái diễn trên người Veronica.
Lần này bà trở về Lundan, đảm nhận chức vị Đại tế ti phân khu, bên cạnh đang thiếu một trợ thủ hành chính, cũng nên nhận một đệ tử.
Có thiên phú hay không không quan trọng, điểm mấu chốt là đáng giá tín nhiệm!
Một lát sau, hai vị cảnh sát tiến vào văn phòng, đầu tiên là biểu đạt lòng áy náy và cảm kích, sau đó xem qua thẻ căn cước của Wayne và Xifei, dò hỏi mấy vấn đề đơn giản, cuối cùng bày tỏ, vụ cướp này có dính dáng đến nhiều kẻ có tiền, cho nên bên phía Lundan đã quyết định thành lập tổ chuyên án.
Nói cách khác, Xifei và Wayne phải sửa đổi hành trình, ngồi chuyến tàu sau trở về Lundan.
"Có thể qua một thời gian ngắn mới đi được không, tôi còn có chuyện quan trọng cần phải xử lý." Wayne nhíu mày nói.
Hai vị cảnh sát nhún nhún vai, tiếc nuối biểu thị lực bất tòng tâm.
"Đáng chết, người tốt thì phải dễ nói chuyện à?"
Wayne chán nản nói, nếu như vậy, sau này hắn sẽ không làm người tốt nữa.
"Wayne, nhớ kỹ cậu nợ ta một ân tình, sau này có cơ hội ta sẽ tìm cậu lấy lại."
Xifei mượn điện thoại văn phòng, sau năm phút, cảnh sát trưởng nhà ga liền tự mình đến đây xin lỗi, bởi vì sự sơ suất của cảnh sát, đã làm chậm trễ thời gian quý báu của hai vị khách quý.
Hiện tại đã không còn việc gì, Wayne và Xifei có thể rời khỏi đây bất cứ lúc nào.
Wayne ngạc nhiên nhìn Xifei, đây không phải năng lực của tiền giấy, đây là quyền lực, phú bà có quyền thế lớn hơn so với hắn tưởng tượng rất nhiều, chắc chắn thân phận không phải là gián điệp đơn giản như vậy.
Đáng chết, vì sao vừa rồi hắn lại từ chối cơ chứ!
....
Bên ngoài văn phòng nhà ga, các quản gia, người hầu chờ đợi đã lâu nhao nhao xông tới, bọn họ nhận lệnh của các phú hào, đặc biệt ở lại nơi này để biểu đạt cám ơn.
Có tiền hay không không quan trọng, thứ mấu chốt chính là mạng sống, có trời mới biết đám cướp phát điên có thể làm ra chuyện gì.
Hơn nữa, có rất nhiều phú hào đi ra ngoài du lịch lại không mang theo vợ của mình, mà là mang thư ký, nhân tình, thậm chí đa số đều là mang theo vợ người khác.
Nếu như chuyện này mà làm lớn lên, cái chết xã hội lần thứ hai không phải là chuyện bọn họ có thể tiếp nhận.
Để biểu đạt cám ơn, các quản gia, người hầu đã gửi danh thiếp của chủ nhân nhà mình.
Đám người này tụ tập trong trung khu Lundan, có mối quan hệ xã hội vô cùng rộng rãi, Wayne nhận lấy danh thiếp, sờ túi, thật tệ, hắn không có danh thiếp, không thể mượn cơ hội này tuyên truyền nghiệp vụ thám tử của mình.
Xifei thì viết tay số điện thoại, viết ở mặt sau danh thiếp xem như trao đổi, nhìn ra được quẫn cảnh của Wayne, cười cười bày tỏ Wayne là một vị thám tử có năng lực xuất chúng, sau này nếu các phú hào có gặp phải phiền phức gì, có thể thông qua số điện thoại này để liên hệ với Wayne.
Wayne: "..."
Không xong, phú bà chưa hết tà tâm, bắt đầu chơi trò trói buộc vòng xã giao!
————
Sau khi hai người rời đi, cảnh sát trưởng trò chuyện với hai vị cảnh sát viên một hồi, xác nhận thân phận của Xifei và Wayne, tiếp đó gọi điện thoại đến Lundan báo cáo.
Không qua bao lâu sau, một cú điện thoại được thực hiện từ trụ sở cảnh sát thủ đô Lundan đã gọi ra ngoài.
"Thưa ngài Landau, ngài có nhận biết Xifei • Landau không?"
"Đúng là cô ấy đã đánh người khác bị thương, nhưng chuyện này thuộc về thấy việc nghĩa hăng hái làm, đánh năm tên tội phạm cầm súng cướp đoàn tàu, chỉ là hơi ra tay nặng một chút mà thôi."
"Đúng vậy, cô ấy ở Windsor, đoàn tàu chạy ra từ Lundan vào đêm qua..."
"Theo cảnh sát nhà ga thị trấn Enlord báo cáo, đồng hành với cô ấy còn có một vị nam sĩ, hai người cùng nhau chế phục bọn cướp."
"Anh ta tên là Wayne... Không sai, tên là Wayne... Tôi vô cùng chắc chắn, chính là Wayne."
"A, tại sao ngài biết Wayne tiên sinh là một vị thám tử?"
"Theo nhân viên tàu bàn giao, quan hệ của bọn họ vô cùng thân mật, trước đó đã cùng nhau ăn sáng, hơn nữa còn kết bạn đi đến toa ngắm cảnh..."
"Đúng vậy, bọn họ cùng nhau rời khỏi nhà ga, Xifei nữ sĩ không muốn trở về Lundan, đã rời đi cùng với Wayne, bọn họ cùng nhau lên một chiếc xe con."
"Không phiền phức, có thể vì ngài phục vụ là vinh hạnh của tôi."
.......
"Trò chuyện với ngài rất vui, tôi đã đến ga rồi."
Trước cửa nhà ga, Wayne tay xách hành lý, nhìn thấy tài xế do Veronica sắp xếp đang cầm biển đón người trong tay, trên đó viết tên hắn — Wayne.
Cùng lúc này, hắn dùng phương thức uyển chuyển nói lời từ biệt với Xifei.
Xifei nghe không hiểu, vừa cười vừa nói: "Ta đã lỡ chuyến tàu của mình rồi, hiện tại trên người không có đồng nào, là một vị nhân sĩ, cậu nhẫn tâm nhìn một vị nữ sĩ lưu lạc đầu đường sao?"
Đừng đùa, chị hai ơi, chị có biết trên người không có đồng nào là có ý gì không?
Wayne hơi nguýt mắt: "Tôi giúp cô mua một tấm vé tàu, cho cô thêm ba giỏ khoai tây."
"..."
Xifei không nói chuyện, cười cười ngồi lên cùng một chiếc xe con với Wayne.
Tài xế là một người trẻ tuổi, cậu ta ngạc nhiên với dung mạo của Xifei, cũng biểu thị ra lòng hâm mộ ghen ghét với Wayne, Wayne lần nữa trầm mặc, người sáng suốt cũng nhìn ra được, hắn và Xifei chỉ là quan hệ người qua đường thuần túy, không có gì hay để giải thích, cũng sẽ không giải thích.
Wayne hơi ưỡn ngực, điều này cũng nhìn không ra thì chính là do tài xế có chỉ số IQ thấp, không liên quan gì với hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất