Trọng Khải Thần Thoại (Bản Dịch)
Chương 44: So Tài Suy Luận
Phía đông, cách biệt thự một ngàn mét.
Tuy nơi này không có nước biếc nhưng lại có núi xanh, một khoảng đất trống trước khu rừng, Xifei nằm trên võng đọc sách. Đó là một cuốn sách báo về tình yêu, bối cảnh câu chuyện xảy ra vào thời trung cổ, kể về ân oán tình cừu giữa mấy người phụ nữ.
Wayne thì luyện tập ma pháp trên khoảng đất trống, mười chú ngữ ma pháp đều không có tính công kích mạnh, rất phù hợp với người mới như hắn.
Chẳng hạn như ma pháp hắn đang luyện tập, danh pháp là 'Quái bùn nhão', sử dụng nguyên tố thổ trong cơ thể để tiến hành thi pháp, triệu hoán ra một đống bùn nhão, sau đó lại dùng tư duy tạo hình cho nó.
Rất đơn giản, ít nhất ở trong mắt Xifei thì nó rất đơn giản, với thiên phú của Wayne, nếu hắn siêng năng tập luyện sẽ rất nhanh có thể thi triển ra trong nháy mắt.
Wayne bày tỏ rằng mình có thể tự giải đề, kết quả đúng là có thể thi triển ra trong nháy mắt, nhưng hình thức biểu hiện của quái bùn nhão và trong tưởng tượng của hắn có chút không khớp.
Hắn không thể triệu hoán ra quái bùn nhão trên ý nghĩa truyền thống, đổi rất nhiều tư thế cũng chỉ có thể triệu hoán ra một bức tường đất.
Một bức tường đất ẩm ướt, sau khi được triệu hoán ra sẽ nhanh chóng ngưng kết lại, gõ lên rất cứng, không có đủ điều kiện tiên quyết của tạo hình tư duy.
Wayne cho rằng phương thức mở ra của mình không đúng, Xifei không cho là như vậy, chú ngữ là công thức cố định, đáp án được tìm ra cũng là cố định.
Nói cách khác, quái bùn nhão chỉ có thể là một đống bùn nhão, ai triệu hoán ra cũng giống nhau, trừ phi...
Có xen lẫn công thức khác!
Xifei cho rằng tâm Wayne không yên, quá nóng lòng cầu thành cho nên tâm trí không ổn định, bảo hắn đừng luôn trầm mê vào sự quyến rũ của đại tỷ tỷ, suy nghĩ nhiều về công thức mới là chính đạo.
Cho dù tôi suy nghĩ linh tinh, 1 cộng 1 cũng bằng 2 mà!
Wayne sắp tủi thân chết rồi, thật chua xót, hắn thực sự không hề suy nghĩ linh tinh, lúc thi triển ma pháp, tư duy của hắn rõ ràng hơn bất cứ ai...
Nhưng hết lần này tới lần khác....
Chú ngữ là đúng, ma lực là tinh khiết, duy chỉ có hình thức biểu hiện của ma pháp là sai lầm.
Sư phụ, có khả năng nào, 1 cộng 1 không phải bằng 2 không?
Wayne thức thời không hỏi ra miệng, cho dù toàn thế giới đều sai, duy chỉ có hắn là đúng, như vậy hắn cũng là sai. Sau khi thử đi thử lại nhiều lần, mãi cho đến khi hao hết ma lực, hắn mới khoanh chân ngồi xuống bắt đầu minh tưởng.
Ngày đầu tiên minh tưởng, hắn bắt được điểm sáng ba mươi nguyên tố ở gần sát.
Ngày hôm sau vận dụng xúc tu thuần thục, hắn cướp đoạt được một trăm điểm sáng.
Hiện tại là ngày thứ ba, bởi vì minh tưởng không những gia tăng ma lực, còn có thể khiến tư duy đồng bộ cường hóa, cho nên số lượng xúc tu của hắn cũng trở nên nhiều hơn, chiều dài cũng dài hơn, trực tiếp mò được ba trăm điểm sáng nguyên tố.
Wayne không rõ tiến bộ mà mình đạt được đã đủ ưu tú hay chưa, nhưng nhìn thấy ngự tỷ lão sư than thở, chắc là chưa đủ.
Điều này làm cho Wayne vô cùng lo nghĩ, thiên phú của hắn quá bình thường.
Người ta nói cần cù bù thông minh, hắn cũng có một sư phụ vô cùng lợi hại, còn có Minh tưởng pháp tốt nhất mà giáo hội Tự nhiên truyền thừa, nhưng Xifei cũng đã nói, cánh cửa Minh tưởng pháp này mở ra cho rất nhiều học viên ưu tú, hắn không phải là người duy nhất.
Cùng bắt đầu từ một vạch, các thiên tài lái xe chạy, Wayne thì đi bằng chân, dù hắn có chịu khó đến thế nào, hai chân cũng không thể sánh được với bốn cái bánh xe, sao hắn không lo nghĩ chứ.
Đối với sự sầu lo của đệ tử, ngự tỷ lão sư ngoại trừ trầm mặc chính là trầm mặc, bà có thể nói cái gì đây, trò không phải là đi bằng chân, trò là kẻ lái phi cơ đó?
Không thể được, nếu Wayne bay mất thì làm sao bây giờ!
Xifei chỉ có thể uyển chuyển biểu đạt đồng tình, cũng cổ vũ Wayne tiếp tục cố gắng, bước qua cửa ải khó khăn ban đầu, con đường sau này sẽ thuận lợi trôi chảy.
Làm việc tốt thường gian nan, đại khái chính là ý này.
Xifei ngực lớn, Wayne quyết định tin một chút, hắn ít nhiều vẫn có chút không phục.
Wayne cho rằng thiên phú mình cũng không kém.
Vốn dĩ, hắn có thể bắt được nhiều điểm sáng hơn, nguyên nhân là trong lúc minh tưởng hắn luôn bị Tham dục chi thư cản trở, mỗi lần bắt được mười điểm sáng nguyên tố, Tham dục chi thư đều sẽ lấy mất bảy điểm.
Một tới hai đi, Wayne lão gia hắn có thể cầm ba phần, còn phải xem sắc mặt Tham dục chi thư.
Lẽ nào lại như vậy, huấn luyện viên, tôi có thể thay cái bàn tay vàng khác không? Dtruyen.
"Thời gian không còn sớm, ta phải đi rồi."
Xifei nhìn đồng hồ đeo tay một chút, đứng dậy rời khỏi võng, bà cất tiểu thuyết tình yêu đi, lại nói vài câu khích lệ Wayne lần nữa.
Sau đó nói: "Sách lý luận mà ta đặt cho trò sẽ được đưa tới biệt thự vào chạng vạng tối nay, chậm nhất là buổi sáng ngày mai, đọc nhiều một chút, có cái gì không biết thì đánh dấu lại, sau đó ta sẽ giải đáp từng cái cho trò, nếu không được thì cũng có thể gọi điện thoại liên lạc."
Xifei chỉ tri thức lý luận, tức là bài học về ma pháp cơ sở không được sách ma pháp ngôi sao sáu cánh ghi lại, Chrissy đã từng bày tỏ, sau này sẽ phụ đạo riêng cho Wayne.
Những chương trình học này không thể thiếu, mỗi một vị ma pháp sư đều phải học thuộc, không chỉ học thuộc mà còn phải lý giải nội dung rõ ràng, bằng không sau này rất khó có thể xem hiểu lý luận ma pháp cao thâm, cũng sẽ mất đi khả năng tiếp tục đào tạo sâu.
Sắc mặt Wayne khó coi, nhớ đến đại học sau chín năm giáo dục bắt buộc, toán cao cấp đáng chết lại phát động đánh lén hắn rồi!
Có gì tốt mà đánh lén chứ, đánh chính diện hắn cũng đâu có đánh lại!
Kế hoạch ban đầu của Xifei là thu Wayne làm đệ tử, sau đó dẫn về Lundan từ từ dạy dỗ, nhưng thiên phú ma pháp của Wayne đã làm bà thay đổi suy nghĩ, ở bên người Đại tế ti phụ tá hành chính thì quá thiệt thòi cho Wayne, bà muốn bồi dưỡng Wayne thành Thần quyến giả.
Hơn nữa, Lundan hỗn loạn vượt xa tưởng tượng của Xifei, trong thời gian ngắn bà không có thời gian rảnh để dạy bảo Wayne. Nếu đã như thế, không bằng để Wayne lại biệt thự, tránh chuyện ngoài ý muốn xảy ra, thiên tài chết yểu.
Xifei còn có mấy lời chưa nói, thực ra bà là người Lundan, nhưng bà cũng không thuộc vòng tròn quyền lực của giáo hội Tự nhiên ở phân khu Windsor, nhặt lại từng mối quan hệ cũ lần nữa cũng không dễ sàng, lần này lên đảm nhiệm Đại tế ti nói không chừng còn có thể gây chiến.
Đấu tranh quyền lực ở đâu cũng giống nhau, tôn giáo cũng không ngoại lệ, tín ngưỡng cũng không có ngoại lệ!
Xuất phát từ những nguyên nhân trên, Xifei không có ý định mang Wayne về Lundan, còn thi triển một ma pháp lên người hắn. Lấy biệt thự làm trung tâm, phạm vi hoạt động của hắn không được vượt qua bán kính năm mươi dặm, buồn chán có thể tới thị trấn Enlord đi dạo, nhưng đừng hòng vụng trộm trở về Lundan tìm bạn gái.
Trừ phi, ma lực của Wayne tăng mạnh, vượt qua giá trị giới hạn mà Xifei đặt ra.
Có khả năng là hắn thực ra không có bạn gái hay không?
Wayne bĩu môi: "Sư phụ, người không cần cấm túc trò như vậy đâu, trò sẽ không trở về Lundan, thực chất trò đến đây là để chạy nạn."
"A, nói nghe một chút?"
"Trò bị một đại nhân vật theo dõi, người nọ rất có quyền thế ở Lundan, hai đạo hắc bạch đều giành nhau nâng chân thúi của người nọ, trò cũng không biết rõ nguyên do gì mà đắc tội với người nọ, khiến người nọ hận không thể nhét trò vào thùng xi măng chìm sông." Wayne rất cạn lời, đến bây giờ hắn vẫn chưa thể nghĩ được rõ ràng.
Xifei: "..."
Phương thức uy hiếp này rất quen tai, hình như bà đã từng nghe ở đâu đó thì phải.
"Cho nên, trò không tìm người khác hỗ trợ biện hộ cho à, chẳng hạn như bạn gái, nhà cô ấy có tiền như vậy, chắc hẳn có thể giúp đỡ đấy."
"Vô dụng, vị đại nhân vật kia không muốn nể mặt, trò còn đang chờ điện thoại, muốn chờ đối phương lắng lại lửa giận mới có thể trở về Lundan."
Wayne trông mong nhìn Xifei: "Đã ba ngày rồi, hay là, sư phụ người giúp trò hỏi một chút đi, ít nhất cũng nên biết rõ đối phương là ai."
"Được, có vẻ thú vị đấy, về Lundan ta sẽ giúp trò hỏi một chút, nhớ kỹ phải chờ điện thoại của ta."
Xifei cố nén cười, bà đại khái đã đoán được tiền căn hậu quả, nếu như không ngoài ý muốn, vị đại nhân vật khốn nạn kia đời này cũng sẽ không lắng lại lửa giận.
Thật không biết xấu hổ, có người bắt nạt con trẻ như ông à?
Để đó tôi đến!
....
Xifei đi rồi, trực tiếp ngồi xe rời đi.
Lễ nghi đãi khách của nhà Landau khiến Wayne phải hô lên đốt tiền, một vị nữ tính lạ lẫm không hề quen biết mà quản gia cũng sắp xếp xe sang trọng đưa đến tận Lundan.
Hơn nữa vì tránh cho vị nữ sĩ cảm thấy ngại ngùng khi đi đường, còn cố ý an bài một vị hầu gái với tư cách tài xế, đạo đãi khách như vậy, ai tới cũng phải mặc cảm.
Buổi chiều, Wayne minh tưởng ở trong hoa viên, dựa theo tiểu kỹ xảo mà Xifei truyền thụ cho, hắn tiến hành minh tưởng dưới tình huống cố gắng tiếp xúc với thiên nhiên hết mức có thể.
Lúc này đây, toàn thân hắn đang tỏa ra ánh sáng, ánh sáng đủ mọi màu sắc.
Đặc biệt là màu đỏ, nguyên tố hỏa nhiệt tình dào dạt, thèm hắn thèm đến sắp phát điên rồi.
Nửa giờ sau, Wayne dừng lại minh tưởng, cảm giác cũng không tồi.
Nhưng vui vẻ không được mấy giây hắn lại lắc đầu thở dài, sáng lên thì thế nào chứ, đám thiên tài phái học viện kia không chỉ có thiên phú tốt hơn hắn, thời gian minh tưởng cũng dài hơn hắn.
Thời gian chênh lệch ba năm năm, không biết đến khi nào mới có thể đuổi kịp.
Suy nghĩ như vậy, hắn cảm thấy thân hình ba chiếc thuyền lập tức càng trở nên xa xôi, hắn hiểu rõ, đây là sự khác biệt giữa thiên tài và người bình thường, giữa hắn và thuyền nhỏ có một bức tường ngăn cực dày.
"Một ngày không thể đuổi kịp thì hai ngày, ban ngày không thể đuổi kịp thì ban đêm, bọn họ đi ngủ thì ta tu luyện..."
"Ta không tin, một lập trình viên như ta lại cày thua bọn họ!"
Sau khi minh tưởng xong, Wayne cảm thấy hơi căng đầu căng não, không thích hợp tiếp tục cày, nên buông lỏng nghỉ ngơi một chút.
"Đầu óc mệt mỏi quá, quản gia, gọi cho tôi một chiếc xe, tôi muốn vào thị trấn giải sầu một chút."
"Vâng, Wayne thiếu gia."
Đừng như vậy, nghe như người nào đó trong ngõ vậy.
— — — —
Xe con lái vào thị trấn Enlord, Wayne không xuống xe mà dựa vào cửa sổ xe hàng ghế sau ngẩn người.
Xe con dừng ở giao lộ, tài xế phát hiện phía trước bị kẹt xe, xuống xe xem xét tình huống như thế nào, để Wayne ở lại trên xe nghỉ ngơi trong chốc lát.
Một lát sau, tài xế đã tìm hiểu được nguyên nhân kẹt xe, hóa ra nơi này vừa xảy ra một vụ án giết người, dẫn tới hai vị thám tử tiến hành so tài suy luận, rất náo nhiệt, dân trấn đều đang vây xem.
Một vị là thám tử bản địa ở thị trấn Enlord, một vị đến từ Lundan, nghe nói là rất có danh tiếng ở Lundan.
"Có đánh nhau không?"
Wayne lập tức không còn thấy mệt mỏi, xuống xe bước qua bên đó tham gia náo nhiệt.
Tuy nơi này không có nước biếc nhưng lại có núi xanh, một khoảng đất trống trước khu rừng, Xifei nằm trên võng đọc sách. Đó là một cuốn sách báo về tình yêu, bối cảnh câu chuyện xảy ra vào thời trung cổ, kể về ân oán tình cừu giữa mấy người phụ nữ.
Wayne thì luyện tập ma pháp trên khoảng đất trống, mười chú ngữ ma pháp đều không có tính công kích mạnh, rất phù hợp với người mới như hắn.
Chẳng hạn như ma pháp hắn đang luyện tập, danh pháp là 'Quái bùn nhão', sử dụng nguyên tố thổ trong cơ thể để tiến hành thi pháp, triệu hoán ra một đống bùn nhão, sau đó lại dùng tư duy tạo hình cho nó.
Rất đơn giản, ít nhất ở trong mắt Xifei thì nó rất đơn giản, với thiên phú của Wayne, nếu hắn siêng năng tập luyện sẽ rất nhanh có thể thi triển ra trong nháy mắt.
Wayne bày tỏ rằng mình có thể tự giải đề, kết quả đúng là có thể thi triển ra trong nháy mắt, nhưng hình thức biểu hiện của quái bùn nhão và trong tưởng tượng của hắn có chút không khớp.
Hắn không thể triệu hoán ra quái bùn nhão trên ý nghĩa truyền thống, đổi rất nhiều tư thế cũng chỉ có thể triệu hoán ra một bức tường đất.
Một bức tường đất ẩm ướt, sau khi được triệu hoán ra sẽ nhanh chóng ngưng kết lại, gõ lên rất cứng, không có đủ điều kiện tiên quyết của tạo hình tư duy.
Wayne cho rằng phương thức mở ra của mình không đúng, Xifei không cho là như vậy, chú ngữ là công thức cố định, đáp án được tìm ra cũng là cố định.
Nói cách khác, quái bùn nhão chỉ có thể là một đống bùn nhão, ai triệu hoán ra cũng giống nhau, trừ phi...
Có xen lẫn công thức khác!
Xifei cho rằng tâm Wayne không yên, quá nóng lòng cầu thành cho nên tâm trí không ổn định, bảo hắn đừng luôn trầm mê vào sự quyến rũ của đại tỷ tỷ, suy nghĩ nhiều về công thức mới là chính đạo.
Cho dù tôi suy nghĩ linh tinh, 1 cộng 1 cũng bằng 2 mà!
Wayne sắp tủi thân chết rồi, thật chua xót, hắn thực sự không hề suy nghĩ linh tinh, lúc thi triển ma pháp, tư duy của hắn rõ ràng hơn bất cứ ai...
Nhưng hết lần này tới lần khác....
Chú ngữ là đúng, ma lực là tinh khiết, duy chỉ có hình thức biểu hiện của ma pháp là sai lầm.
Sư phụ, có khả năng nào, 1 cộng 1 không phải bằng 2 không?
Wayne thức thời không hỏi ra miệng, cho dù toàn thế giới đều sai, duy chỉ có hắn là đúng, như vậy hắn cũng là sai. Sau khi thử đi thử lại nhiều lần, mãi cho đến khi hao hết ma lực, hắn mới khoanh chân ngồi xuống bắt đầu minh tưởng.
Ngày đầu tiên minh tưởng, hắn bắt được điểm sáng ba mươi nguyên tố ở gần sát.
Ngày hôm sau vận dụng xúc tu thuần thục, hắn cướp đoạt được một trăm điểm sáng.
Hiện tại là ngày thứ ba, bởi vì minh tưởng không những gia tăng ma lực, còn có thể khiến tư duy đồng bộ cường hóa, cho nên số lượng xúc tu của hắn cũng trở nên nhiều hơn, chiều dài cũng dài hơn, trực tiếp mò được ba trăm điểm sáng nguyên tố.
Wayne không rõ tiến bộ mà mình đạt được đã đủ ưu tú hay chưa, nhưng nhìn thấy ngự tỷ lão sư than thở, chắc là chưa đủ.
Điều này làm cho Wayne vô cùng lo nghĩ, thiên phú của hắn quá bình thường.
Người ta nói cần cù bù thông minh, hắn cũng có một sư phụ vô cùng lợi hại, còn có Minh tưởng pháp tốt nhất mà giáo hội Tự nhiên truyền thừa, nhưng Xifei cũng đã nói, cánh cửa Minh tưởng pháp này mở ra cho rất nhiều học viên ưu tú, hắn không phải là người duy nhất.
Cùng bắt đầu từ một vạch, các thiên tài lái xe chạy, Wayne thì đi bằng chân, dù hắn có chịu khó đến thế nào, hai chân cũng không thể sánh được với bốn cái bánh xe, sao hắn không lo nghĩ chứ.
Đối với sự sầu lo của đệ tử, ngự tỷ lão sư ngoại trừ trầm mặc chính là trầm mặc, bà có thể nói cái gì đây, trò không phải là đi bằng chân, trò là kẻ lái phi cơ đó?
Không thể được, nếu Wayne bay mất thì làm sao bây giờ!
Xifei chỉ có thể uyển chuyển biểu đạt đồng tình, cũng cổ vũ Wayne tiếp tục cố gắng, bước qua cửa ải khó khăn ban đầu, con đường sau này sẽ thuận lợi trôi chảy.
Làm việc tốt thường gian nan, đại khái chính là ý này.
Xifei ngực lớn, Wayne quyết định tin một chút, hắn ít nhiều vẫn có chút không phục.
Wayne cho rằng thiên phú mình cũng không kém.
Vốn dĩ, hắn có thể bắt được nhiều điểm sáng hơn, nguyên nhân là trong lúc minh tưởng hắn luôn bị Tham dục chi thư cản trở, mỗi lần bắt được mười điểm sáng nguyên tố, Tham dục chi thư đều sẽ lấy mất bảy điểm.
Một tới hai đi, Wayne lão gia hắn có thể cầm ba phần, còn phải xem sắc mặt Tham dục chi thư.
Lẽ nào lại như vậy, huấn luyện viên, tôi có thể thay cái bàn tay vàng khác không? Dtruyen.
"Thời gian không còn sớm, ta phải đi rồi."
Xifei nhìn đồng hồ đeo tay một chút, đứng dậy rời khỏi võng, bà cất tiểu thuyết tình yêu đi, lại nói vài câu khích lệ Wayne lần nữa.
Sau đó nói: "Sách lý luận mà ta đặt cho trò sẽ được đưa tới biệt thự vào chạng vạng tối nay, chậm nhất là buổi sáng ngày mai, đọc nhiều một chút, có cái gì không biết thì đánh dấu lại, sau đó ta sẽ giải đáp từng cái cho trò, nếu không được thì cũng có thể gọi điện thoại liên lạc."
Xifei chỉ tri thức lý luận, tức là bài học về ma pháp cơ sở không được sách ma pháp ngôi sao sáu cánh ghi lại, Chrissy đã từng bày tỏ, sau này sẽ phụ đạo riêng cho Wayne.
Những chương trình học này không thể thiếu, mỗi một vị ma pháp sư đều phải học thuộc, không chỉ học thuộc mà còn phải lý giải nội dung rõ ràng, bằng không sau này rất khó có thể xem hiểu lý luận ma pháp cao thâm, cũng sẽ mất đi khả năng tiếp tục đào tạo sâu.
Sắc mặt Wayne khó coi, nhớ đến đại học sau chín năm giáo dục bắt buộc, toán cao cấp đáng chết lại phát động đánh lén hắn rồi!
Có gì tốt mà đánh lén chứ, đánh chính diện hắn cũng đâu có đánh lại!
Kế hoạch ban đầu của Xifei là thu Wayne làm đệ tử, sau đó dẫn về Lundan từ từ dạy dỗ, nhưng thiên phú ma pháp của Wayne đã làm bà thay đổi suy nghĩ, ở bên người Đại tế ti phụ tá hành chính thì quá thiệt thòi cho Wayne, bà muốn bồi dưỡng Wayne thành Thần quyến giả.
Hơn nữa, Lundan hỗn loạn vượt xa tưởng tượng của Xifei, trong thời gian ngắn bà không có thời gian rảnh để dạy bảo Wayne. Nếu đã như thế, không bằng để Wayne lại biệt thự, tránh chuyện ngoài ý muốn xảy ra, thiên tài chết yểu.
Xifei còn có mấy lời chưa nói, thực ra bà là người Lundan, nhưng bà cũng không thuộc vòng tròn quyền lực của giáo hội Tự nhiên ở phân khu Windsor, nhặt lại từng mối quan hệ cũ lần nữa cũng không dễ sàng, lần này lên đảm nhiệm Đại tế ti nói không chừng còn có thể gây chiến.
Đấu tranh quyền lực ở đâu cũng giống nhau, tôn giáo cũng không ngoại lệ, tín ngưỡng cũng không có ngoại lệ!
Xuất phát từ những nguyên nhân trên, Xifei không có ý định mang Wayne về Lundan, còn thi triển một ma pháp lên người hắn. Lấy biệt thự làm trung tâm, phạm vi hoạt động của hắn không được vượt qua bán kính năm mươi dặm, buồn chán có thể tới thị trấn Enlord đi dạo, nhưng đừng hòng vụng trộm trở về Lundan tìm bạn gái.
Trừ phi, ma lực của Wayne tăng mạnh, vượt qua giá trị giới hạn mà Xifei đặt ra.
Có khả năng là hắn thực ra không có bạn gái hay không?
Wayne bĩu môi: "Sư phụ, người không cần cấm túc trò như vậy đâu, trò sẽ không trở về Lundan, thực chất trò đến đây là để chạy nạn."
"A, nói nghe một chút?"
"Trò bị một đại nhân vật theo dõi, người nọ rất có quyền thế ở Lundan, hai đạo hắc bạch đều giành nhau nâng chân thúi của người nọ, trò cũng không biết rõ nguyên do gì mà đắc tội với người nọ, khiến người nọ hận không thể nhét trò vào thùng xi măng chìm sông." Wayne rất cạn lời, đến bây giờ hắn vẫn chưa thể nghĩ được rõ ràng.
Xifei: "..."
Phương thức uy hiếp này rất quen tai, hình như bà đã từng nghe ở đâu đó thì phải.
"Cho nên, trò không tìm người khác hỗ trợ biện hộ cho à, chẳng hạn như bạn gái, nhà cô ấy có tiền như vậy, chắc hẳn có thể giúp đỡ đấy."
"Vô dụng, vị đại nhân vật kia không muốn nể mặt, trò còn đang chờ điện thoại, muốn chờ đối phương lắng lại lửa giận mới có thể trở về Lundan."
Wayne trông mong nhìn Xifei: "Đã ba ngày rồi, hay là, sư phụ người giúp trò hỏi một chút đi, ít nhất cũng nên biết rõ đối phương là ai."
"Được, có vẻ thú vị đấy, về Lundan ta sẽ giúp trò hỏi một chút, nhớ kỹ phải chờ điện thoại của ta."
Xifei cố nén cười, bà đại khái đã đoán được tiền căn hậu quả, nếu như không ngoài ý muốn, vị đại nhân vật khốn nạn kia đời này cũng sẽ không lắng lại lửa giận.
Thật không biết xấu hổ, có người bắt nạt con trẻ như ông à?
Để đó tôi đến!
....
Xifei đi rồi, trực tiếp ngồi xe rời đi.
Lễ nghi đãi khách của nhà Landau khiến Wayne phải hô lên đốt tiền, một vị nữ tính lạ lẫm không hề quen biết mà quản gia cũng sắp xếp xe sang trọng đưa đến tận Lundan.
Hơn nữa vì tránh cho vị nữ sĩ cảm thấy ngại ngùng khi đi đường, còn cố ý an bài một vị hầu gái với tư cách tài xế, đạo đãi khách như vậy, ai tới cũng phải mặc cảm.
Buổi chiều, Wayne minh tưởng ở trong hoa viên, dựa theo tiểu kỹ xảo mà Xifei truyền thụ cho, hắn tiến hành minh tưởng dưới tình huống cố gắng tiếp xúc với thiên nhiên hết mức có thể.
Lúc này đây, toàn thân hắn đang tỏa ra ánh sáng, ánh sáng đủ mọi màu sắc.
Đặc biệt là màu đỏ, nguyên tố hỏa nhiệt tình dào dạt, thèm hắn thèm đến sắp phát điên rồi.
Nửa giờ sau, Wayne dừng lại minh tưởng, cảm giác cũng không tồi.
Nhưng vui vẻ không được mấy giây hắn lại lắc đầu thở dài, sáng lên thì thế nào chứ, đám thiên tài phái học viện kia không chỉ có thiên phú tốt hơn hắn, thời gian minh tưởng cũng dài hơn hắn.
Thời gian chênh lệch ba năm năm, không biết đến khi nào mới có thể đuổi kịp.
Suy nghĩ như vậy, hắn cảm thấy thân hình ba chiếc thuyền lập tức càng trở nên xa xôi, hắn hiểu rõ, đây là sự khác biệt giữa thiên tài và người bình thường, giữa hắn và thuyền nhỏ có một bức tường ngăn cực dày.
"Một ngày không thể đuổi kịp thì hai ngày, ban ngày không thể đuổi kịp thì ban đêm, bọn họ đi ngủ thì ta tu luyện..."
"Ta không tin, một lập trình viên như ta lại cày thua bọn họ!"
Sau khi minh tưởng xong, Wayne cảm thấy hơi căng đầu căng não, không thích hợp tiếp tục cày, nên buông lỏng nghỉ ngơi một chút.
"Đầu óc mệt mỏi quá, quản gia, gọi cho tôi một chiếc xe, tôi muốn vào thị trấn giải sầu một chút."
"Vâng, Wayne thiếu gia."
Đừng như vậy, nghe như người nào đó trong ngõ vậy.
— — — —
Xe con lái vào thị trấn Enlord, Wayne không xuống xe mà dựa vào cửa sổ xe hàng ghế sau ngẩn người.
Xe con dừng ở giao lộ, tài xế phát hiện phía trước bị kẹt xe, xuống xe xem xét tình huống như thế nào, để Wayne ở lại trên xe nghỉ ngơi trong chốc lát.
Một lát sau, tài xế đã tìm hiểu được nguyên nhân kẹt xe, hóa ra nơi này vừa xảy ra một vụ án giết người, dẫn tới hai vị thám tử tiến hành so tài suy luận, rất náo nhiệt, dân trấn đều đang vây xem.
Một vị là thám tử bản địa ở thị trấn Enlord, một vị đến từ Lundan, nghe nói là rất có danh tiếng ở Lundan.
"Có đánh nhau không?"
Wayne lập tức không còn thấy mệt mỏi, xuống xe bước qua bên đó tham gia náo nhiệt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất