Trọng Khải Thần Thoại (Bản Dịch)
Chương 46: Địa Tâm Giáo (2)
"Wesley cũng là người có uy vọng ở Lundan, tôi đã từng nghe danh hào của anh ta, anh ta đã từng lên báo rất nhiều lần, sở cảnh sát Lundan thường xuyên ủy nhiệm anh ta hỗ trợ phá án." Thân sĩ đội mũ phớt tay cầm gậy ba toong, kẹp báo dưới nách, bác bỏ lời nói của Wayne.
"Người đi ra ngoài, có sao nói vậy, tôi chính là người Lundan, tôi cũng là thám tử, nhưng chưa từng nghe được tên Wesley, cũng chưa từng thấy trên báo chí."
"Ngay cả Wesley mà cậu cũng không biết, vậy mà còn không biết xấu hổ giả làm thám tử Lundan, nếu cậu là thám tử, tôi sẽ ăn luôn bản báo chí này." Thân sĩ mũ phớt có vẻ như là fan cứng của Wesley, vừa nói được hai câu đã bắt đầu trở nên kích động.
Đối mặt với hành động cược ăn cược uống như vậy, Wayne còn chưa kịp hiểu rõ chuyện gì xảy ra thì các quần chúng vây xem đã vui vẻ, một truyền mười, mười truyền trăm, cả con đường đều tràn đầy bầu không khí náo nhiệt.
"Là ai muốn so tài vậy, ở đâu?"
"Nghe nói có một tên tiểu bạch kiểm ngủ vợ chủ tiệm mũ..."
"Funny mud pee!"
"Khốn kiếp, ai sờ mông ta đấy, không biết nhẹ một chút à?"
"Chết tiệt, ta mất ví tiền rồi."
"Fcuk you uncle!"
Đám người hỗn loạn quấy nhiễu trật tự nghiêm trọng, rất nhanh đã khiến cảnh sát trưởng bất mãn, ông ta lớn tiếng quát lớn để quần chúng hóng chuyện nói nhỏ một chút.
Thân sĩ đội mũ phớt không chịu được khi thấy Wayne nói mạnh miệng như vậy, lập tức hô lên: "Cảnh sát trưởng, vị tiên sinh này cũng là thám tử, tại sao không để cậu ta cung cấp một vài ý kiến nhỉ?"
Còn có thám tử! xN
Đám người đồng loạt nhìn về phía Wayne bên cạnh mũ phớt, hai vị đồng hành của Wayne cũng nhìn qua, cảnh sát trưởng hơi sững sờ, để một vị cảnh sát dẫn Wayne tới trước mặt mình.
"Vị tiên sinh này, xưng hô thế nào?"
"Wayne."
"Wayne tiên sinh là người nơi nào, tôi chưa từng gặp cậu ở thị trấn Enlord này." Cảnh sát trưởng có năng lực bình thường, nhưng cũng không phải là kẻ vô dụng không biết gì, ít nhất thì trí nhớ của ông ta rất tốt, có thể nhớ rõ mặt của mỗi một người trong trấn nhỏ.
Lạ mặt chính là người bên ngoài.
"Người Lundan, đến thị trấn Enlord nghỉ ngơi, tạm thời ở lại nơi đó." Wayne vươn tay chỉ hướng biệt thự.
Cảnh sát trưởng nhìn theo hướng Wayne chỉ, trong mắt lóe lên tia sáng, giọng điệu lập tức trở nên cung kính: "Hóa ra là Wayne tiên sinh, thất lễ, nghe nói ngài cũng là một vị thám tử?"
"Kiêm chức thám tử, mở một văn phòng thám tử, chỉ để cho vui thôi."
Wayne xua tay, hiện trường có hai vị đồng hành chuyên nghiệp, còn có một đám cảnh sát, hắn không muốn dính vào.
Đi dạo cũng đã đi dạo, tham gia náo nhiệt cũng đã tham gia náo nhiệt rồi, hiện tại áp lực đã được cởi bỏ, là thời điểm nên trở về minh tưởng.
Đúng lúc này, di thể giáo sư phủ vải trắng được khiêng ra ngoài, tình tiết vụ án có vài điểm khó giải quyết, nhân viên giám định điều tra toàn bộ hiện trường án mạng, trước mắt vẫn chưa rõ ràng, chuẩn bị dẫn mấy kẻ tình nghi về sở cảnh sát trong trấn để tra hỏi.
Hai vị thám tử cũng sẽ đi theo.
Phá án là như vậy, cảnh sát cũng vậy, thám tử cộng tác phá án cũng thế, gần như tất cả các ấn kiện đều được phá án và bắt giam ở trong văn phòng, tình huống dựa vào suy luận để bắt được hung thủ ở ngay hiện trường phạm tội là cực kỳ ít ỏi.
Wayne liếc mắt nhìn thi thể một cái, tiếp đó ánh mắt lại đảo qua mấy kẻ tình nghi, cuối cùng dừng lại trên thân một người đàn ông trung niên.
Trên thân người này có mùi rất nặng, từ đầu đến chân đều dính không ít mùi....
Mùi của thi thể giáo sư!
Tuy rằng trên thân những kẻ tình nghi khác cũng có mùi này, nhưng mức độ nồng đậm xa không bằng trên thân người đàn ông, điều này cho thấy người đàn ông này đã ở bên cạnh thi thể giáo sư một khoảng thời gian khá dài.
Vừa rồi Wayne cũng đã nghe lời phân tích, phỏng đoán mùi trên thân các kẻ tình nghi bắt nguồn từ việc tập thể xâm nhập vào mật thất, mà người đàn ông kia....
Đã hiểu!
Thời điểm nhóm người phá cửa mà vào, có lẽ người này đang trốn sau cánh cửa?
Bảo sao cái mũi đỏ như vậy, hẳn là đã bị đụng trúng?
Tâm lớn thật đấy, đứng trông coi thi thể giáo sư cả một đêm, không tê chân sao, không sợ hơn nửa đêm giáo sư tìm anh trò chuyện sao?
Wayne khóa chặt hung thủ, thông qua kết quả suy luận quá trình gây án, sau đó nói thầm bên tai cảnh sát trưởng mấy câu rồi cáo biệt cảnh sát trưởng, lên xe trở về biệt thự.
Nếu đổi thành người khác, hiện trường phạm tội cũng không vào, chỉ nhìn mặt đã xác nhận hung thủ, cảnh sát trưởng nhất định sẽ khịt mũi coi thường, một chữ cũng sẽ không tin.
Nhưng Wayne khác biệt, nơi ở tạm thời của hắn cực kỳ không tầm thường.
Hàng năm Landau tiên sinh đều sẽ đưa tiền cho sở cảnh sát thị trấn Enlord, nói một cách hoa mỹ là quyên trợ xã hội, để cảnh sát trong trấn nhỏ cùng cảnh sát Lundan đều được hưởng phúc lợi đãi ngộ như nhau.
Bạn của cha mẹ cơm áo sẽ nói linh tinh ư?
Không thể!
Sau khi về đến sở cảnh sát, cảnh sát trưởng lập tức tự mình thẩm vấn, vừa mở miệng nói câu đầu tiên đã khiến người đàn ông trung niên tái mặt.
"Trong căn phòng kia ngoại trừ thi thể giáo sư còn ẩn giấu một người, hắn độc chết giáo sư sau đó để lại di thư, cũng tránh ở sau cánh cửa chờ đợi những người khác tiến vào, từ đó ngụy tạo ra hiện trường tự sát trong mật thất, đúng không?"
"Anh có thể không nói lời nào, nhưng có người chú ý tới, anh không mang bao tay, vách tường phía sau cánh cửa có thể lấy ra dấu vân tay của anh."
Người đàn ông trung niên khai nhận, người đúng là do anh ta giết.
Vụ án nhanh chóng được phá khiến cho hai vị thám tử hết sức kinh ngạc, nhất là thám tử bản địa Hood, vẻ mặt như là gặp quỷ.
WTF, đây là cảnh sát trưởng vô dụng mà ông ta quen biết sao, có phải là bị người giả mạo rồi hay không.
Cảnh sát trưởng dương dương đắc ý trong chốc lát, sau đó mới giải thích cho hai vị thám tử: "Người phá án là vị Wayne tiên sinh kia, cậu ấy vừa liếc mắt một cái đã khóa chặt được kẻ tình nghi, cũng suy luận ra được tình tiết quá trình vụ án.
"...." x2
Chỉ nhìn thoáng qua, chuyện này làm sao có thể chứ. x2
"Wesley, anh cũng là thám tử Lundan, chắc hẳn đã nghe đến tên người này rồi nhỉ?"
Wesley: "...."
Không có, đây là lần đầu tiên anh nghe được tên vị đồng hành này.
Hai vị thám tử liếc nhau, đồng thời sinh ra hứng thú với Wayne, sau khi rời khỏi sở cảnh sát, Hood mở miệng nói: "Wesley, có muốn phát ra lời mời với cậu ta không?"
"Có thể thử một lần."
Wesley gật đầu, anh đã theo dõi nhóm người Địa Tâm Giáo này rất lâu rồi, khó khăn lắm mới tóm được chút đầu mối thì giáo sư biết chuyện đã bị độc chết.
"Người đi ra ngoài, có sao nói vậy, tôi chính là người Lundan, tôi cũng là thám tử, nhưng chưa từng nghe được tên Wesley, cũng chưa từng thấy trên báo chí."
"Ngay cả Wesley mà cậu cũng không biết, vậy mà còn không biết xấu hổ giả làm thám tử Lundan, nếu cậu là thám tử, tôi sẽ ăn luôn bản báo chí này." Thân sĩ mũ phớt có vẻ như là fan cứng của Wesley, vừa nói được hai câu đã bắt đầu trở nên kích động.
Đối mặt với hành động cược ăn cược uống như vậy, Wayne còn chưa kịp hiểu rõ chuyện gì xảy ra thì các quần chúng vây xem đã vui vẻ, một truyền mười, mười truyền trăm, cả con đường đều tràn đầy bầu không khí náo nhiệt.
"Là ai muốn so tài vậy, ở đâu?"
"Nghe nói có một tên tiểu bạch kiểm ngủ vợ chủ tiệm mũ..."
"Funny mud pee!"
"Khốn kiếp, ai sờ mông ta đấy, không biết nhẹ một chút à?"
"Chết tiệt, ta mất ví tiền rồi."
"Fcuk you uncle!"
Đám người hỗn loạn quấy nhiễu trật tự nghiêm trọng, rất nhanh đã khiến cảnh sát trưởng bất mãn, ông ta lớn tiếng quát lớn để quần chúng hóng chuyện nói nhỏ một chút.
Thân sĩ đội mũ phớt không chịu được khi thấy Wayne nói mạnh miệng như vậy, lập tức hô lên: "Cảnh sát trưởng, vị tiên sinh này cũng là thám tử, tại sao không để cậu ta cung cấp một vài ý kiến nhỉ?"
Còn có thám tử! xN
Đám người đồng loạt nhìn về phía Wayne bên cạnh mũ phớt, hai vị đồng hành của Wayne cũng nhìn qua, cảnh sát trưởng hơi sững sờ, để một vị cảnh sát dẫn Wayne tới trước mặt mình.
"Vị tiên sinh này, xưng hô thế nào?"
"Wayne."
"Wayne tiên sinh là người nơi nào, tôi chưa từng gặp cậu ở thị trấn Enlord này." Cảnh sát trưởng có năng lực bình thường, nhưng cũng không phải là kẻ vô dụng không biết gì, ít nhất thì trí nhớ của ông ta rất tốt, có thể nhớ rõ mặt của mỗi một người trong trấn nhỏ.
Lạ mặt chính là người bên ngoài.
"Người Lundan, đến thị trấn Enlord nghỉ ngơi, tạm thời ở lại nơi đó." Wayne vươn tay chỉ hướng biệt thự.
Cảnh sát trưởng nhìn theo hướng Wayne chỉ, trong mắt lóe lên tia sáng, giọng điệu lập tức trở nên cung kính: "Hóa ra là Wayne tiên sinh, thất lễ, nghe nói ngài cũng là một vị thám tử?"
"Kiêm chức thám tử, mở một văn phòng thám tử, chỉ để cho vui thôi."
Wayne xua tay, hiện trường có hai vị đồng hành chuyên nghiệp, còn có một đám cảnh sát, hắn không muốn dính vào.
Đi dạo cũng đã đi dạo, tham gia náo nhiệt cũng đã tham gia náo nhiệt rồi, hiện tại áp lực đã được cởi bỏ, là thời điểm nên trở về minh tưởng.
Đúng lúc này, di thể giáo sư phủ vải trắng được khiêng ra ngoài, tình tiết vụ án có vài điểm khó giải quyết, nhân viên giám định điều tra toàn bộ hiện trường án mạng, trước mắt vẫn chưa rõ ràng, chuẩn bị dẫn mấy kẻ tình nghi về sở cảnh sát trong trấn để tra hỏi.
Hai vị thám tử cũng sẽ đi theo.
Phá án là như vậy, cảnh sát cũng vậy, thám tử cộng tác phá án cũng thế, gần như tất cả các ấn kiện đều được phá án và bắt giam ở trong văn phòng, tình huống dựa vào suy luận để bắt được hung thủ ở ngay hiện trường phạm tội là cực kỳ ít ỏi.
Wayne liếc mắt nhìn thi thể một cái, tiếp đó ánh mắt lại đảo qua mấy kẻ tình nghi, cuối cùng dừng lại trên thân một người đàn ông trung niên.
Trên thân người này có mùi rất nặng, từ đầu đến chân đều dính không ít mùi....
Mùi của thi thể giáo sư!
Tuy rằng trên thân những kẻ tình nghi khác cũng có mùi này, nhưng mức độ nồng đậm xa không bằng trên thân người đàn ông, điều này cho thấy người đàn ông này đã ở bên cạnh thi thể giáo sư một khoảng thời gian khá dài.
Vừa rồi Wayne cũng đã nghe lời phân tích, phỏng đoán mùi trên thân các kẻ tình nghi bắt nguồn từ việc tập thể xâm nhập vào mật thất, mà người đàn ông kia....
Đã hiểu!
Thời điểm nhóm người phá cửa mà vào, có lẽ người này đang trốn sau cánh cửa?
Bảo sao cái mũi đỏ như vậy, hẳn là đã bị đụng trúng?
Tâm lớn thật đấy, đứng trông coi thi thể giáo sư cả một đêm, không tê chân sao, không sợ hơn nửa đêm giáo sư tìm anh trò chuyện sao?
Wayne khóa chặt hung thủ, thông qua kết quả suy luận quá trình gây án, sau đó nói thầm bên tai cảnh sát trưởng mấy câu rồi cáo biệt cảnh sát trưởng, lên xe trở về biệt thự.
Nếu đổi thành người khác, hiện trường phạm tội cũng không vào, chỉ nhìn mặt đã xác nhận hung thủ, cảnh sát trưởng nhất định sẽ khịt mũi coi thường, một chữ cũng sẽ không tin.
Nhưng Wayne khác biệt, nơi ở tạm thời của hắn cực kỳ không tầm thường.
Hàng năm Landau tiên sinh đều sẽ đưa tiền cho sở cảnh sát thị trấn Enlord, nói một cách hoa mỹ là quyên trợ xã hội, để cảnh sát trong trấn nhỏ cùng cảnh sát Lundan đều được hưởng phúc lợi đãi ngộ như nhau.
Bạn của cha mẹ cơm áo sẽ nói linh tinh ư?
Không thể!
Sau khi về đến sở cảnh sát, cảnh sát trưởng lập tức tự mình thẩm vấn, vừa mở miệng nói câu đầu tiên đã khiến người đàn ông trung niên tái mặt.
"Trong căn phòng kia ngoại trừ thi thể giáo sư còn ẩn giấu một người, hắn độc chết giáo sư sau đó để lại di thư, cũng tránh ở sau cánh cửa chờ đợi những người khác tiến vào, từ đó ngụy tạo ra hiện trường tự sát trong mật thất, đúng không?"
"Anh có thể không nói lời nào, nhưng có người chú ý tới, anh không mang bao tay, vách tường phía sau cánh cửa có thể lấy ra dấu vân tay của anh."
Người đàn ông trung niên khai nhận, người đúng là do anh ta giết.
Vụ án nhanh chóng được phá khiến cho hai vị thám tử hết sức kinh ngạc, nhất là thám tử bản địa Hood, vẻ mặt như là gặp quỷ.
WTF, đây là cảnh sát trưởng vô dụng mà ông ta quen biết sao, có phải là bị người giả mạo rồi hay không.
Cảnh sát trưởng dương dương đắc ý trong chốc lát, sau đó mới giải thích cho hai vị thám tử: "Người phá án là vị Wayne tiên sinh kia, cậu ấy vừa liếc mắt một cái đã khóa chặt được kẻ tình nghi, cũng suy luận ra được tình tiết quá trình vụ án.
"...." x2
Chỉ nhìn thoáng qua, chuyện này làm sao có thể chứ. x2
"Wesley, anh cũng là thám tử Lundan, chắc hẳn đã nghe đến tên người này rồi nhỉ?"
Wesley: "...."
Không có, đây là lần đầu tiên anh nghe được tên vị đồng hành này.
Hai vị thám tử liếc nhau, đồng thời sinh ra hứng thú với Wayne, sau khi rời khỏi sở cảnh sát, Hood mở miệng nói: "Wesley, có muốn phát ra lời mời với cậu ta không?"
"Có thể thử một lần."
Wesley gật đầu, anh đã theo dõi nhóm người Địa Tâm Giáo này rất lâu rồi, khó khăn lắm mới tóm được chút đầu mối thì giáo sư biết chuyện đã bị độc chết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất