Trọng Khải Thần Thoại (Bản Dịch)

Chương 53: A!

Trước Sau
Văn phòng chính vụ thị trấn Enlord.

Một tòa cao ốc năm tầng, là kiến trúc cao nhất trong khu vực này, ở trên cao nhìn xuống rất thích hợp để quan sát trụ sở Địa Tâm Giáo ở cách một con đường.

Wayne đi vào văn phòng chính vụ, thong dong đi lên sân thượng trên nóc tòa nhà, một đường thông thuận, không bị ngăn trở, cũng không có ai bắt hắn đưa ra chứng minh thân phận.

Không có gì khác, tất cả đều đi xem náo nhiệt rồi.

Trứng gà miễn phí, công chức cũng thèm.

"Chết tiệt, sao nhà nước lại biến thành dáng vẻ như vậy chứ!

Wayne lẩm bẩm một tiếng, lấy kính viễn vọng ra, nhìn về phía trụ sở Địa Tâm Giáo, bốn tòa nhà hai tầng nhỏ, chỉnh thể có bố cục hình vuông, mỗi tòa nhà chiếm cứ một góc hình vuông.

Tại quảng trường nhỏ trung tâm, người người nhốn nháo vô cùng náo nhiệt, tín đồ chen lấn đến đây tham gia lễ mít tinh, bọn họ cơ bản đều là dân trấn bản địa Enlord.

Ống kính kính viễn vọng hơi mơ hồ, không thể thấy rõ nhiều thứ, Wayne mơ hồ nhìn thấy mấy tên chính khách thượng lưu âu phục phẳng phiu, dường như bọn họ đang đứng chung với một người đầu trọc mặc đồ trắng.

Cho dù đó không phải là Giáo chủ của Địa Tâm Giáo, thì cũng là một vị nhân viên cấp cao của giáo hội.

Wayne đặt ống nhòm xuống, gỡ xuống mũ phớt rồi búng một cái, chim bồ câu trắng nhảy ra ngoài.

Wayne lấy ra mấy hạt bắp trong túi áo cho chim bồ câu trắng ăn, sau đó thả nó bay đi, đồng thời trong miệng hắn lẩm bẩm chú ngữ, ngón tay khép lại che đi mắt phải của mình.

Con mắt phải bị che đi đột nhiên sáng lên, kết nối chim bồ câu trắng, từ trên cao nhìn xuống trụ sở Địa Tâm Giáo.

Chim bồ câu trắng vỗ cánh đáp xuống trên một cái cây ở phụ cận quảng trường nhỏ, quan sát với khoảng cách gần, Wayne cuối cùng cũng thấy rõ hình dáng chân thực của người đầu trọc kia.

Tuổi tác đầu trọc không nhỏ, có rất nhiều nếp nhăn, đặc điểm đáng chú ý nhất là không có lông mày, ngũ quan cho người ta một loại cảm giác âm trầm.

Đám chính khách âu phục phẳng phiu ở bên cạnh rất cung kính với lão giả đầu trọc, khom người lắng nghe lời dạy dỗ, sự câu nệ trên mặt thậm chí có thể được xưng là nịnh nọt.

Nhìn thấy cảnh này, Wayne cơ bản xác nhận, Địa Tâm Giáo sử dụng ma pháp mê hoặc nhân tâm, đem chính khách thị trấn Enlord một mẻ hốt gọn.

Wayne bình tĩnh lại tâm thần, ánh mắt tập trung vào đôi môi đang khép mở của lão giả đầu trọc, thông qua đọc ngôn ngữ môi mà nghe trộm cuộc đối thoại của đám người bọn họ.

Kỹ năng nguyên thân có sẵn.

Theo Wayne không ngừng minh tưởng, tư duy của hắn cũng càng lúc càng mạnh mẽ, đối với việc khống chế bản thân cũng càng là muốn sao được vậy, trong quá trình đào móc tiềm lực, hắn đã liên tiếp thức tỉnh một ít kỹ xảo nhỏ.

Nói thức tỉnh nó, chẳng bằng nói là tỉnh lại.

Ngụy trang, trinh sát, phản trinh sát, thuần thục điều khiển phương tiện giao thông, cận chiến....

Hai ngày trước lúc tắm trong bồn tắm lớn, hắn phát hiện mình có thể nín thở rất lâu, hắn chưa từng luyện tập, nhưng cơ thể hắn lại tinh thông kỹ năng bơi lội, hiểu được rất nhiều kỹ xảo nhỏ dưới nước.

Đọc môi là một trong số những kỹ năng đã được đánh thức đó.

Wayne chưa từng chuyên môn luyện tập kỹ năng đọc môi, môn kỹ năng này cần luyện tập rất nhiều, quý ở hai chữ kinh nghiệm, cho nên dù hắn thức tỉnh kỹ năng này, cũng chỉ có thể phân thích ra một số từ ngữ.

"Hôm nay vô cùng quan trọng... Chủ vĩ đại, hư không...."

"Hai ngày trước có người lẻn vào trụ sở... Đã bị giam giữ..."

"Có thể có đồng bọn...."

Wayne đang đọc lấy, đột nhiên, lão giả đầu trọc ngừng lại, ánh mắt lập tức nhìn về phía chim bồ câu, đồng thời cũng tiến hành đối mắt với Wayne.

Trong lòng Wayne run lên, một cỗ tinh thần xung kích cường đại từ ánh mắt quét ngang tất cả.



Rất mạnh!

Nhưng,,,,

So với thế giới phía sau cánh cửa chân lý, thì cũng chỉ là như vậy.

Wayne đã trải qua sự khảo nghiệm của tinh không vũ trụ, tư duy ý chí suýt chút nữa sụp đổ, so sánh với nguy cơ trạng thái tinh thần gần như về không, ánh mắt của lão giả đầu trọc không có lực sát thương gì đáng để nói.

Ông trừng mắt với ai đấy?

Có tin tôi cởi áo ra, cho tròng mắt lớn hù chết ông hay không!

Chim bồ câu trắng đứng trên nhánh cây, nghiêng đầu nhìn lão giả đầu trọc, trong ánh mắt trong suốt lộ ra vẻ ngu xuẩn, không có tia trí tuệ nào đáng nói.

Lão giả đầu trọc thu ánh mắt lại, không tiếp tục phản ứng chim bồ câu trắng, tiếp đó lại phân phó vài câu chú ý cẩn thận, rồi tươi cười gia nhập vào đội ngũ các tín đồ, cùng mọi người nhảy múa.

Một giây thay đổi sắc mặt, kỹ năng diễn kinh người.

Lúc này ông ta mang vẻ mặt rất ôn hòa, khiến mỗi người nhìn thấy ông ta, đều không nhịn được mà nhớ tới người cha già hiền lành của mình.

Chim bồ câu trắng đứng trên cành cây, tò mò quan sát tín đồ phía dưới, sau đó bởi vì tiếng nổ champagne mà hoảng sợ vỗ cánh bay đi.

....

Sân thượng.

Wayne thu hồi chim bồ câu trắng, đội mũ phớt lên, xoay người rời khỏi sân thượng.

Thu thập được hai tin tình báo trọng yếu.

Địa Tâm Giáo có ma pháp sư, số lượng không rõ, thực lực không rõ, ít nhất lão giả đầu trọc kia lợi hại hơn so với hắn;

Hai ngày trước có người lẻn vào bị bắt, Isabella chưa chết, địa điểm giam giữ không rõ.

"Thật là, một ma pháp sư thực lực cường đại, kết quả lại như vậy, còn không bằng mình!"

"Đây coi là lẻn vào điều tra cái gì chứ, gặp mặt giơ tay đầu hàng, sử dụng thân phận tù binh nằm tiến vào hang ổ mục tiêu, sau đó không thể mở ra cửa thép, ngồi xổm trong phòng tối không ra được?"

Wayne đầy bụng oán trách, nếu biết trước Isabella bị bắt, hắn cũng sẽ không ngớ ngẩn chờ đợi, trực tiếp để quản gia sắp xếp xe sang rời khỏi thị trấn Enlord.

"Hiện tại rời đi vẫn còn kịp...."

Wayne dừng bước lại, đứng ở đường hành lang lầu bốn văn phòng chính vụ, nhìn sang những dân trấn đang xếp hàng nhận trứng gà bên ngoài cửa sổ, trầm ngâm nhìn chăm chú, lắc đầu không biết nên nói gì.

Thôi vậy, cứu Isabella ra, cho đối phương thêm một cơ hội.

Đến lúc đó hắn ngồi xe rời khỏi thị trấn Enlord cũng không muộn.

Cuối hành lang, hai vị nữ công chức thân mặc đồng phục văn phòng chính vụ vừa nói vừa cười đi tới, một người xách cặp công văn, người còn lại tay cầm chén trà.

Các cô ấy đang tán gẫu, thảo luận độ khả thi của việc lén lấy trứng gà thêm mấy lần, nhìn thấy Wayne với khuôn mặt xa lạ cũng không để bụng, trực tiếp coi là người qua đường không đáng chú ý.

Sau khi đi vượt qua người hai bước, hai nữ công chức đột nhiên quay phắt lại, một người lấy khẩu súng từ trong cặp công văn ra, người còn lại thì ném thẳng chén trà về phía Wayne.

Wayne nhìn tấm kính trước mắt, như là có mắt đằng sau, hạ thấp người tránh chén trà.

Bành một tiếng, tấm kính bị đập bể, nước trà vẩy ra bốn phía, vách tường tư tư bốc lên khói xám, một đống thịt tương tự như tổ chức sinh vật lan tràn ra với tốc độ cực nhanh, chỉ qua chớp mắt đã bò đầy vách tường cùng cửa sổ.

Trông giống như một con sao biển tám chân, mỗi cái chân đều vẫn đang hoạt động, phần cuối ngọ nguậy co duỗi hướng ra bốn phương tám hướng.

Thân thể ẩm ướt dính đầy chất nhầy màu vàng, mô da xám trắng hiện lên trạng thái bán trong suốt, có thể nhìn thấy mạch máu dưới da, cùng với các khí quan bên trong lồng ngực.



Wayne vừa thấy nó thì con ngươi lập tức co rụt lại, may mà hắn có sự đề phòng từ trước, nếu không suýt chút nữa thì hắn đã hòa với con sao biển này thành một thể rồi.

Trong nháy mắt hạ thấp người né tránh chén trà, hắn đã phi tốc rời xa vách tường, trước khi bị họng súng chỉ vào, hắn một tay đặt trên mặt đất, triệu hoán ra một bức tường ngăn ở trước người!

Độn thổ • Thuật ngưng kết hỗn hợp rắn - lỏng lưu tốc!

Tường đất dài rộng hai mét đột ngột từ dưới đất mọc lên, nó không chỉ chặn tầm mắt của hai vị nữ công chức, còn chặn lại hơn phân nửa lối đi đường hành lang, khiến hai cô phải đứng yên tại chỗ, không dám tùy tiện công kích.

Hai nữ công chức nghe được tiếng bước chân chạy như bay sau tường, lúc này mới ý thức được mình đã trúng kế hoãn binh, thế là không chần chờ nữa, vòng qua hai bên trái phải tường đất đuổi theo.

Một con chim bồ câu trắng bay qua khoảng không trên tường đất, hai cô vô thức nhìn lại, chỉ thấy chim bồ câu trắng ném bom từ giữa không trung, ba lạt một tiếng, xả một vệt màu trắng lên trên mặt nữ công chức cầm súng.

"A!"

Tổn thương không lớn, nhưng tính làm nhục cực mạnh, nữ công chức cầm súng hét lên một tiếng, vội vàng nâng tay áo lên muốn lau vết bẩn đi.

Đúng lúc này, Wayne vốn nên đã chạy xa lại đột nhiên từ sau bức tường đất chui ra, nhìn kỹ sẽ phát hiện, giày da dưới chân hắn đã không cánh mà bay.

Hắn thực sự đã chạy đi, nhưng vào thời điểm thả chim bồ câu ra, hắn lại cởi giày chạy trở về.

Tốc độ của Wayne cực nhanh, lao đến trước mặt cô gái cầm súng với tốc độ ánh sáng, khép ngón tay trái thành kiếm, bắn ra một mũi tên nước đánh bay lớp trang điểm trên mặt, nhân lúc tầm nhìn bị ảnh hưởng, bàn tay phải đeo tay đấm gấu lại mạnh mẽ vung tới.

Vừa nhanh vừa mạnh, phía trước chính giữa còn bọc thép.

Chỉ nghe thấy một tiếng trầm đục vang lên, áo khoác đồng phục của nữ công chức liền dập dờn gợn sóng, thân thể mất cân bằng, mất khống chế nhanh chóng lui về phía vách tường, trực tiếp đâm vào trên thân sao biển mềm nhuyễn.

Tám cái xúc tu cuốn lên, bao lấy cô gái cùng khẩu súng trên tay, ngay sau đó, trong hành lang đã vang lên tiếng nhai răng rắc không ngừng.

Từ đầu đến cuối, nữ công chức cầm súng còn không kịp hét thảm một tiếng.

Vị nữ công chức còn lại thì còn đang bối rối, quá nhanh, cô ta còn chưa kịp phản ứng lại thì đã bị thảm trạng của đồng bạn dọa sợ, đợi đến khi ý thức được tình thế cực kỳ nghiêm trọng trước mặt, thì nắm đấm đã gào thét lao đến.

Bành! Bành! Bành!

Wayne ra quyền liên tục, toàn bộ tập chung vào phần bụng nữ công chức, cơn đau kịch liệt co thắt tràng ruột khiến đối phương cuộn mình dưới đất, mồ hôi lạnh thấm ướt quần áo, há to miệng thở dốc.

"Người phụ nữ mập xâm nhập vào tổng bộ các người đang ở đâu, nói, bị các người nhốt ở nơi nào?" Wayne hạ giọng ép hỏi, bàn tay lần mò khắp toàn thân nữ công chức, xác nhận không có ẩn giấu vũ khí.

Nữ công chức như là mới được vớt từ dưới nước lên, sợi tóc dính bết trên mặt, dùng ánh mắt hung dữ nhìn chằm chằm Wayne, nghiến răng khó nhọc nói: "Ta tùy thời đang chờ đợi chủ nhân triệu hoán, ta lấy trở về hư không làm vinh, giết ta đi, ta sẽ không nói!"

Dũng sĩ thật sự!

Nếu không phải đã từng chứng kiến đức hạnh của tín đồ nữ thần Tử Vong, tôi đã tin rồi!

"Ha ha, vẫn rất cứng miệng nhỉ."

Wayne cười lạnh một tiếng, vươn tay phải ra đập mạnh xuống đất.

Bí thuật độn thổ • ấn vào vách tường!

Nữ tử bị bùn đất dâng lên nâng đến giữa không trung, trong lúc cô còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, tường đất nhanh chóng ngưng kết lại, giam cầm hai tay cô, khiến nửa thân thể ở phía trước vách tường, nửa thân thể ở phía sau.

"???"

Đây là thao tác gì?

Nữ công chức không hiểu, nhưng rất nhanh, cả khuôn mặt cô ta đã bị dọa đến trắng bệch, hai cái chân dưới làn váy liều mạng đạp loạn.

Mông bị vỗ hai cái, chỉ nghe phía sau tường truyền tới một giọng nói: "Cái góc độ này lấy ánh sáng rất tốt, không nhìn ra, kết cấu nhà cô trông cũng đẹp đấy!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau