Trong Mắt Có Kịch

Chương 142: Bức ảnh có dấu hôn

Trước Sau
Trương Mạn Đường cuối cùng cũng biết bơi, cứ nghĩ đến chuyện kịch liệt ngày hôm qua ở dưới bể bơi lớn kia lại khiến cho cậu lại phải đỏ mặt một hồi. Cảm giác mới lạ đó thật sự rất khó dùng từ ngữ để miêu tả được.

"Tiểu Đường, Tiểu Đường, cậu sao vậy hả? Cả ngày hôm nay cứ ngồi ở một góc thất thần?"

Trương Mạn Đường bị tiếng gọi của Tịnh Kỳ kéo trở về thực tại, trên gương mặt vẫn bao phủ bởi một tầng ửng hồng.

"Ừm, không sao... Chị gọi em có chuyện gì sao?"

Tịnh Kỳ trả lời.

"Ngày hôm qua chị đã nói ra điều kiện của cậu với đạo diễn chương trình rồi, ông ấy đồng ý để cho cậu chỉ quay hình đến 4 giờ chiều mà thôi. Có điều sẽ có một số tập phát sóng đặc biệt, yêu cầu phải rời khỏi thành phố quay vài ngày, đến lúc đó cậu vẫn phải hỗ trợ quay hình."

Trương Mạn Đường cũng không còn cách nào khác, đến lúc đó đành phải đi nói với Trương Dạng một tiếng, hy vọng hắn sẽ đồng ý, nếu như hắn không đồng ý cũng chỉ có thể tạm vắng mặt số quay hình đó mà thôi.

"Cảm ơn chị Tịnh Kỳ, em đã biết rồi."

Đang là giờ nghỉ trưa cho nên mọi người đều tìm một chỗ để nghỉ ngơi có bóng mát. Tịnh Kỳ có việc phải quay trở về công ty một chút, gần đây cô cũng bắt đầu tham gia việc quản lý một thực tập sinh mới có tiềm năng trong công ty nên khá bận, chính vì vậy không có thời gian lải nhải bên tai của Trương Mạn Đường nhiều nữa.

Cố Giai Thụy đợi cho Tịnh Kỳ rời đi rồi mới nhanh chóng cầm theo một cốc nước chanh đi qua chỗ của Trương Mạn Đường, tuy rằng cậu không thích Trương Mạn Đường nhưng vẫn phải nhờ đến người này mới mong có cơ hội xuất hiện ở trước mặt của Trương Dạng được.

"Anh Mạn Đường, cho anh ly nước này."

Trương Mạn Đường vốn định chợp mắt nghỉ trưa một lúc, không ngờ lại có người đến làm phiền. Gần đây Cố Giai Thụy rất hay tiếp cận cậu, với một người có tính cách hướng nội như cậu thì không mấy vui vẻ cho lắm.

"Cảm ơn cậu."

Cố Giai Thụy kín đáo nhìn ra được trên cần cổ trắng nõn kia của Trương Mạn Đường có vết hôn hơi đỏ, có chỗ còn xanh tím tụ máu đủ để thấy những lời đồi của giới nghệ sĩ về Trương Dạng khá đúng, người đàn ông này rất thích thô bạo lúc ở trên giường, cũng chẳng biết Trương Mạn Đường đã bị hắn chơi nát như thế nào rồi, có lẽ sẽ nhanh cảm thấy chán mà thôi.

"Nghe đạo diễn nói thời gian kế tiếp anh chỉ có thể ghi hình đến 4 giờ chiều thôi, có phải là anh lại có dự án mới rồi hay không?" Cố Giai Thụy tìm kiếm chuyện để nói.

Trương Mạn Đường không phải là người nhiều chuyện, hơn nữa cậu cũng không thích nói ra chuyện riêng tư của mình cho người lạ nghe.

"Ừ, gần đây có bộ phim mới chuẩn bị bấm máy, cho nên không thể quay hình muộn được, đã ảnh hưởng đến mọi người trong đoàn rồi."

Cố Giai Thụy mỉm cười hì hì.

"Có gì đâu, em thì không sao cả nhưng mà có một số người không được thoải mái vì quyết định này của đạo diễn đâu."

Trương Mạn Đường im lặng, cậu cũng đã nhìn ra có một số người không mấy vui vẻ, nhưng bọn họ không đến gây chuyện với cậu cho nên cậu cũng không quan tâm quá nhiều. Cố Giai Thụy thấy Trương Mạn Đường không nói nữa thì lại lân la nhắc đến chuyện khác liên quan đến Trương Dạng.

"Em thật sự rất ghen tỵ với anh Mạn Đường đấy, chuyện của anh và Trương tổng giống như là trong phim vậy, em còn tham gia vào fan couple của hai người nữa."

Trương Mạn Đường chỉ trả lời cho qua chuyện.

"Là mọi người tự phóng đại sự việc lên mà thôi, cậu đừng có tin là thật."



Cố Giai Thụy cười lạnh trong lòng, cậu cũng không tin những gì ở trên mạng là sự thật, có khi là do Trương Mạn Đường cao tay tìm thủ đoạn làm như vậy hòng muốn níu kéo Trương Dạng mà thôi.

"Anh Mạn Đường thật là khiêm tốn, nếu như là người khác nhất định sẽ lôi kéo Trương tổng để xuất hiện tăng thêm danh tiếng một chút, dù sao chẳng phải hai người đã sống chung một nhà hay sao?"

Trương Mạn Đường nhàn nhạt hỏi.

"Ai nói cho cậu biết là chúng tôi đang sống chung thế?"

Cố Giai Thụy giả bộ bất ngờ mở lớn hai mắt.

"Không phải hai người đang sống chung hay sao, người trên mạng đều nói như vậy mà."

Trương Mạn Đường không muốn khoe khoang, cũng không muốn tiết lộ về Trương Dạng quá nhiều cho nên liền nói.

"Tôi chẳng phải đã nói rồi sao, cậu đừng tin những lời phóng đại ở trên mạng đó."

Cố Giai Thụy thăm dò ra được chuyện hai người không ở chung thì vui vẻ, thuận tiện nói thêm.

"Hay là hôm nào cho em đến nhà của anh chơi có được không?

Trương Mạn Đường kiếm đại một lý do nào đó để từ chối.

"Không thành vấn đề, chỉ là thời gian gần đây đang có chút xích mích với chủ nhà cho nên tôi vẫn đang tìm một căn hộ khác, khi nào tìm được căn hộ thích hợp sẽ mời cậu đến nhà chơi."

Cố Giai Thụy cười cười.

"Anh Mạn Đường muốn tìm một căn hộ mới chẳng phải rất dễ hay sao, Trương tổng là ông trùm trong giới bất động sản mà."

Trương Mạn Đường cảm thấy Cố Giai Thụy đúng là quá lộ liễu rồi, cứ một câu là lại nhắc đến Trương Dạng, còn sợ người ta không biết cậu đang mơ mộng đến hắn.

"Gần đây không thường xuyên gặp được Trương tổng, việc tìm nhà phải tự mình tìm."

Cố Giai Thụy lại nghe ra được chuyện Trương Mạn Đường không thường xuyên gặp Trương Dạng thời gian này thì đột nhiên nảy ra một suy nghĩ. Cậu nhân lúc Trương Mạn Đường đang nhắm mắt nghỉ ngơi liền lập tức lấy điện thoại của mình ra chụp với Trương Mạn Đường một tấm, còn cố tình lựa chọn góc chụp sao cho nhìn thấy rõ vết hôn trên cổ kia của cậu. Nếu như tấm ảnh này được đăng lên mạng, nhất định sẽ lại có một hồi bàn luận xôn xao nữa, khi ấy cậu cũng sẽ được nhắc đến tên, hơn nữa Trương Dạng cũng có khả năng nhìn thấy. Chẳng phải Trương Mạn Đường đã nói rồi sao, thời gian gần đây không thường xuyên gặp Trương Dạng, vậy thì vết hôn mới kia hẳn là do cậu đã lên giường cùng một kim chủ khác rồi.

Trương Mạn Đường vẫn luôn gữ thái độ xa cách với Cố Giai Thụy, cậu không muốn quá thân thiết với người này bởi vì cậu biết Cố Giai Thụy cũng đã bắt đầu đánh chủ ý lên người của Trương Dạng. Trương Mạn Đường là người không thích đi gây sự, tính cách của cậu khá dễ chịu, nếu là người khác nhất định đã không để cho Cố Giai Thụy được yên ổn ngoe nguẩy giả bộ trước mặt cậu để thăm dò rồi.

Buổi tối ngày hôm ấy sau khi ăn cơm xong, Trương Mạn Đường lại nhận được điện thoại của Tịnh Kỳ. Cậu hơi nhíu mày nhìn một chút rồi cũng bắt máy, Tịnh Kỳ gọi cậu giờ này hẳn là lại có chuyện rắc rối gì đó xảy ra rồi.

"Tiểu Đường, cậu đã xem tin tức ở trên mạng chưa?"

Trương Mạn Đường không thích xem mấy tin tức người ta bàn tán về mình ở trên mạng, cho nên những diễn biến mới ở trên mạng liên quan đến cậu đều là do Tịnh Kỳ nói cho cậu biết trước tiên.

"Lại xảy ra chuyện gì nữa sao hả chị Tịnh Kỳ?"

Tịnh Kỳ cũng đoán ra được câu trả lời này của Trương Mạn Đường, cho nên nhanh chóng kể lại cho cậu nghe.



"Cố Giai Thụy đăng ảnh chụp cùng với cậu, bị fan hâm mộ soi ra được một chi tiết chí mạng."

Trương Mạn Đường nhíu mày, cậu có chụp hình chung cùng với Cố Giai Thụy hay sao? Quan hệ của hai người cũng không phải quá thân thiết đến mức đăng hình trên trang cá nhân của nhau mà, còn có chi tiết chí mạng rốt cuộc là gì chứ?

"Hả? Là sao? Em không chụp hình chung với cậu ta mà."

Tịnh Kỳ xem ảnh chụp kia cũng biết là Trương Mạn Đường bị chụp trộm, người này hẳn là muốn cọ nhiệt Trương Mạn Đường một chút.

"Cậu ta chụp lúc cậu đang ngủ đó, còn cố tình lựa chọn góc chụp nhìn thấy được dấu hôn trên cổ của cậu kìa."

Trương Mạn Đường giật mình, vội vã chạy về phòng mở máy tính xem thử. Trên mạng xã hội lại bắt đầu lan truyền hình ảnh của cậu nhanh đến chóng mặt, thậm chí có người còn zoom đến những dấu hôn trên cổ cậu rất kỹ, nói rằng có phải là do Trương Dạng làm hay không.

Trương Mạn Đường không vui, cậu lại bị Cố Giai Thụy lợi dụng tính kế một lần nữa. Chuyện tấm ảnh hút thuốc lần trước cậu đã bỏ qua, nhưng lần này lại đến chuyện tấm hình này, có lẽ ngày mai cậu phải đến nói rõ ràng với cậu ta, tốt nhất là vạch rõ mối quan hệ giữa hai người.

Trương Mạn Đường cúp điện thoại, vốn dĩ định đóng máy tính lại nhưng lướt nhìn đến bài đăng của một trang tin tức khác lại đưa bài liên quan đến Cố Giai Thụy thì dừng lại. Hôm nay Cố Giai Thụy có tham gia một buổi lễ trao giải của đài VGS, nhà báo chụp lại được chiếc xe đưa cậu ta đến dự sự kiện là một chiếc limousine khá đắt đỏ, Trương Mạn Đường vừa nhìn thấy chiếc xe kia liền giật mình, quả thật rất giống với chiếc xe của Trương Dạng, mà hôm nay Trương Dạng cũng tình cờ có một bữa tiệc ở cùng với địa điểm kia của Cố Giai Thụy.

Trương Mạn Đường nhíu mày trầm mặc thật lâu, cậu rất không thoải mái khi nghĩ đến chuyện hai người bọn họ ở cùng một chỗ. Trương Dạng vốn là một người đàn ông phong lưu đa tình, vẻ bề ngoài của Cố Giai Thụy cũng rất phù hợp với tiêu chuẩn yêu thích của hắn, huống chi Cố Giai Thụy còn có ý định tiếp cận hắn nữa.

Trương Mạn Đường bị những suy nghĩ kia quấy nhiễu đến không thể nào bình tĩnh được, thời gian trôi qua chậm rãi đến mức cậu cũng nóng ruột cực độ. Trương Dạng về nhà lúc 11 giờ đêm, hắn mang dáng vẻ bình thản đẩy cửa phòng ngủ, ánh mắt chỉ liếc qua cậu một cái rồi chậm rãi cởi cà vạt trên cổ ra.

Trương Mạn Đường thấy thế vội vã đi về phía trước giúp hắn cởi cà vạt, động tác chậm rãi giống như một người vợ nhỏ chăm sóc chồng mình. Ánh mắt kia còn mang theo sự lén lút nhìn xem thử trên người hắn có gì khác lạ hay không.

"Em chưa ngủ hả?" Trương Dạng nhàn nhạt hỏi.

Trương Mạn Đường ngửi thấy trên người của Trương Dạng có một vài mùi hương hỗn tạp, có lẽ người đàn ông này ngày hôm nay đã tiếp xúc với rất nhiều người.

"Em đợi anh... Trương Dạng, anh đổi loại nước hoa rồi à?"

Trương Dạng bình thản đáp.

"Hôm nay gặp nhiều người như vậy đương nhiên trên người tôi có một số mùi hương lạ rồi."

Trương Dạng cứ bình thản như thế thật sự khiến cho Trương Mạn Đường hơi thất vọng, nhưng mà người đàn ông kiêu ngạo như hắn sẽ chẳng nhọc tâm mà lấy lòng dỗ dành cậu đâu.

"Phải rồi..."

Trương Dạng cúi người ôm lấy eo của Trương Mạn Đường, dáng vẻ lưu manh dây dưa hôn lên cần cổ của cậu.

"Sao thế, Tiểu Đường Tử ghét bỏ mấy mùi hương hỗn tạp này sao?"

Đúng là rất ghét, còn rất khó ngửi nhưng mà cậu lại không dám nói như vậy, chỉ sợ người đàn ông này thật sự nổi giận, sau này không cần cậu nữa.

"Em chuẩn bị nước tắm cho anh rồi, anh đi tắm đi, ở bên ngoài cả ngày chắc là sẽ mệt lắm."

Trương Dạng nhếch môi khẽ mỉm cười, nhanh chóng buông Trương Mạn Đường ra rồi cởi đồ đi vào bên trong phòng tắm. Trương Mạn Đường đợi cho người đàn ông kia rời đi rồi, mới cúi người nhặt quần áo của hắn ở dưới sàn để qua một bên, trong lúc vô tình cầm áo vest của hắn lại không cẩn thận cảm nhận được trong túi áo của hắn có thì gì đó, cậu đưa tay lấy ra xem thử phát hiện ra rất nhiều danh thiếp cùng mảnh giấy ghi số điện thoại và tên của người nào đó. Cậu khẽ thở dài, cảm thấy người đàn ông này vô cùng đào hoa, không có cảm giác an toàn một chút nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau