Chương 155: Chúng ta sẽ thua sao
Trương Mạn Đường chọn ra kéo, Cố Giai Thụy lựa chọn ra búa, phần thi nhỏ này Trương Mạn Đường đã thua, cả hội trường cũng cảm thấy nuối tiếc thay cho cậu. Trương Tu thấy thế lại chạy đến nắm lấy cổ tay của Trương Mạn Đường.
"Cháu muốn ở chung đội với ba ba nhỏ."
Cố Giai Thụy mỉm cười nói: "Nhưng luật chơi đã được MC công bố rồi, người nào thắng sẽ có quyền lựa chọn cánh cửa."
Trương Mạn Đường cảm thấy rất có lỗi với với Trương Tu, cậu biết Cố Giai Thụy sẽ không dễ dàng nhường phần thắng cho cậu, nếu bây giờ Trương Tu biểu hiện thái độ gì đó chỉ sợ antifan sẽ có những bài viết không hay về nhóc con, đến lúc sẽ còn phiền phức hơn.
Trương Mạn Đường cúi người ngồi xổm xuống trước mặt của Trương Tu.
"Xin lỗi Tiểu Tu, ba ba nhỏ thua rồi, con chơi chung đội với chú Giai Thụy có được không, một lát nữa tổ chương trình hẳn sẽ đổi lại người chơi có đúng không?"
MC gật đầu đáp: "Đúng thế, chỉ thay đổi đội chơi trong trò chơi thứ hai này mà thôi. Kết thúc trò chơi chúng ta sẽ lại trở về đội hình cũ như trước."
Trương Tu bĩu môi như muốn khóc, nếu như biết trước là như vậy thì nhóc con đã không đồng ý chơi kéo búa bao rồi. Trương Mạn Đường thấy dáng vẻ ấm ức kia của Trương Tu thì nhanh chóng dỗ dành nhóc con.
"Con xem, cánh cửa màu vàng không có ai lựa chọn thật đáng thương, ba ba nhỏ có thể chơi cùng người đó phần thi này hay không?"
Trương Tu luôn cảm thấy tự trách mình là người đồng ý chơi trò kéo búa bao nên Trương Mạn Đường mới thua, nhóc con tủi thân ôm lấy cổ của Trương Mạn Đường.
"Một lát nữa con sẽ lại ở chung đội với ba ba nhỏ có đúng không?"
Trương Mạn Đường vỗ nhẹ lưng của Trương Tu.
"Đương nhiên rồi, hai chúng ta song kiếm hợp bích mới có thể thẳng mà."
Trương Tu muốn khóc rồi nhưng vẫn cố gắng không khóc, nhìn hai mắt nhóc con đỏ hoe ngập nước, môi mỏng mím chặt lại khiến cho Trương Mạn Đường đau lòng vô cùng. Cậu là người lớn, vốn dĩ không quá đặt nặng chuyện thắng thua lần này, hơn nữa chơi cùng với ai cũng đều được cả nhưng mà Trương Tu là một đứa trẻ thì lại khác. Từ lúc nhóc con xuất hiện ở đây đã luôn miệng nói muốn giúp cậu dành chiến thắng, nhóc con luôn hứng trí bừng bừng khiến cho cậu thấy được đứa trẻ này vô cùng nghiêm túc, chuyện thắng thua đặt rất nặng ở trong lòng.
"Được rồi, mọi người còn đang đợi con đấy, chơi xong trò chơi này thì chúng ta sẽ lại về chung một đội."
Trương Tu gật đầu, tuy không tình nguyện chạy về phía Cố Giai Thụy nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe lời của Trương Mạn Đường ủ rũ rời đi. Một màn này khiến cho những người chứng kiến cũng phải đau lòng thay nhóc con, có người nói muốn Cố Giai Thụy chiều theo ý của Trương Tu, để cho nhóc con được ở cùng đội với Trương Mạn Đường nhưng mà Cố Giai Thụy lại làm như không nghe thấy, đây là một cơ hội tốt, cậu không muốn bỏ lỡ nó.
Cố Giai Thụy thấy Trương Tu đi về phía mình thì cũng ngồi xổm xuống, lấy khăn giấy mà quản lý đưa tới, ân cần đưa lên mặt lau nước mắt cho Trương Tu.
"Trò này chúng ta cùng thắng nhé."
Hiện trường luôn rất ồn ào, bây giờ Trương Tu và Cố Giai Thụy không dùng micro để nói chuyện cho nên cuộc nói chuyện này những khán giả ngồi trên cao kia không thể nghe thấy được.
Trương Tu nghe thấy lời nói kia của Cố Giai Thụy thì lắc đầu.
"Cháu muốn ba ba nhỏ của cháu thắng."
Cố Giai Thụy nổi lòng ghen tỵ, cậu không biết Trượng Mạn Đường đã lấy lòng Trương Tu ra sao mà đứa bé này lại yêu thích cậu ta đến như thế.
"Nếu như cậu ta thắng thì đội chúng ta sẽ thuộc cuộc, cháu cũng sẽ thua cuộc."
Trương Tu quay sang nhìn về phía Trương Mạn Đường rồi lại nhìn Cố Giai Thụy nói thế này: "Hay là chúng ta nhận thua đi, cháu muốn kết thúc trò chơi này sớm một chút, sang trò chơi mới thì cháu có thể cùng đội với ba ba nhỏ rồi."
Cố Giai Thụy trầm mặc, đôi mắt cũng trở nên u tối. Cậu muốn chung một đội với đứa bé này vì nó là con trai của Trương Dạng, tin đồn cậu và Trương Dạng vẫn còn đang ở trên mạng, nếu như hình ảnh cậu và đứa bé này xuất hiện trong chương trình nhiều một chút thì trên mạng nhất định sẽ lại đưa tin, đào lại mối quan hệ giữa cậu và Trương Dạng, đến khi ấy cái tên Cố Giai Thụy lại càng nổi hơn, cho dù nổi tiếng nhờ scandal cũng được, Trương Mạn Đường chẳng phải cũng vậy hay sao.
"Trò chơi này là thu thập nguyên liệu để làm món tráng miệng cho vòng thi cuối, nếu như cháu thua thì sẽ không có nguyên liệu mang về cho ba ba nhỏ của cháu, chẳng phải hết trò chơi này thì sẽ là trở về đội cũ hay sao."
Cố Giai Thụy lừa Trương Tu để cho nhóc con có hứng thú chơi, nếu như hai người thắng cuộc trong trò chơi này thì trên mạng có thể làm bài viết với tiêu đề phối hợp ăn ý, hoặc là trước đó hai người đã từng gặp nhau, đại loại là như vậy.
Trương Tu luôn muốn Trương Mạn Đường sẽ dành chiến thắng nên khi nghe Cố Giai Thụy nói như vậy cũng tin tưởng một chút.
"Vậy cháu sẽ cố gắng để về nhì cuộc thi này."
Cố Giai Thụy khôi nói nữa, chỉ cố gắng làm ra thật nhiều những hành động ân cần với Trương Tu để mọi người có thể chụp lại.
Trương Mạn Đường cùng đội với nam người mẫu Maximus, cậu ta là người nước ngoài không thông thạo tiếng phổ thông cho lắm nên khi chơi trò chơi cũng gặp nhiều hạn chế, hơn nữa Trương Mạn Đường cũng có ý định nhường nhịn để cho đội của Trương Tu có thể giành thắng lợi cho nên không thật sự quá để tâm vào trò chơi.
Đây là trò chơi rất đơn giản, người chơi đầu tiên sẽ nhìn những hình gợi ý mà chương trình đưa ra để đoán một câu thành ngữ, nếu đoán đúng thì người còn lại trong đội sẽ chạy thật nhanh đến lấy một nguyên liệu làm điểm tâm trở về.
Đội của Cố Giai Thụy thì Cố Giai Thụy là người đoán, còn Trương Tu chỉ việc chạy đi chọn nguyên liệu mang trở về mà thôi. Đội của Trương Mạn Đường thì Maximus là người đoán, cậu ta vốn dĩ không biết quá nhiều thành ngữ trong nước nên gặp rất nhiều hạn chế.
Kết thúc trò chơi thứ hai, đội của Cố Giai Thụy giành thắng cuộc, lấy được rất nhiều nguyên liệu làm điểm tâm. Đội của Trương Mạn Đường xếp cuối, chỉ có thể lấy được bột mì, đường và muối.
MC công bố người giành thắng cuộc là Cố Giai Thụy và Trương Tu.
"Xin chúc mừng đội thắng cuộc của phần thi thứ hai là Cố Giai Thụy và Trương Tu, Cố Giai Thụy, cậu là người có nhiều nguyên liệu làm điểm tâm nhất đấy. Chia buồn với đội của Trương Mạn Đường nha, vòng cuối cùng tiếp theo đây cậu định làm món điểm tâm gì vậy?"
Trương Mạn Đường cười khổ, còn đang định lên tiếng trả lời thì nghe thấy tiếng khóc của Trương Tu. Cả hiện trường cũng phải bất ngờ, Trương Mạn Đường hoảng hốt chạy đến chỗ của Trương Tu nhìn xem nhóc con có bị làm sao hay không.
"Làm sao vậy? Con bị đau ở đâu sao?"
Trương Tu khóc đến cả gương mặt toàn là nước mắt, nhóc con cứ đứng im ở một chỗ như vậy mà khóc khiến cho Trương Mạn Đường lo lắng nhìn trước sau xem thử.
"Tiểu Tu, con sao vậy?"
Trương Tu nức nở hỏi: "Vòng cuối cùng chúng ta không có đủ nguyên liệu làm điểm tâm sao? Chúng ta sẽ thua sao?"
Trương Mạn Đường nhíu nhíu mày, đưa tay lau nước mắt cho Trương Tu.
"Ai nói vậy, những nguyên liệu cần phải có thì chúng ta đều đã có rồi. Nhưng mà Tiểu Tu không nên quá đặt nặng chuyện thắng thua, hôm nay chúng ta đến là để thoải mái vui chơi, thắng thì tốt, thua cũng chẳng sao, ba ba nhỏ sẽ không buồn, con cũng không buồn có đúng không?"
Trương Tu nghiêm túc suy nghĩ lại, cuối cùng cũng gật đầu, lời của Trương Mạn Đường nói thì nhóc con sẽ nghe theo, ba ba nhỏ luôn nói đúng hết.
Trương Tu vừa khóc, cả hội trường đều trở nên hỗn loạn, khá giả đang xem ở chỗ này cũng đau lòng thay nhóc con, mọi sự chú ý đều sẽ tập trung vào nhất cử nhất động của nhóc con cho nên hình ảnh Trương Mạn Đường hốt hoảng chạy qua an ủi Trương Tu đã được người ta quay chụp lại hết cả. Hình ảnh ân cần kia của Trương Mạn Đường lập tức khiến cho cậu trở thành người ba tiêu chuẩn của năm.
Trương Tu buồn bã ngồi ở trên đùi của Trương Mạn Đường. Bây giờ mọi người đang tạm thời nghỉ ngơi khoảng 10 phút để tổ chương trình sắp xếp lại bố cục chuẩn bị cho phần chơi cuối cùng.
"Tiểu Tu, con đừng quá đặt nặng chuyện thắng thua. Con nhìn xem người chơi hôm nay toàn là người lớn, có mỗi con là bé con thôi, nếu như không thắng cuộc cũng là chuyện dễ hiểu mà. Hơn nữa ba ba nhỏ cảm thấy chúng ta đã cố hết sức rồi, con chính là ngôi sao nhỏ may mắn của ba."
Trương Tu vẫn luôn tự trách bản thân mình, nhóc con ngồi tựa vào lồng ngực của Trương Mạn Đường, đôi tay cũng nắm lấy tay của cậu đùa nghịch, gương mặt kia vẫn không thể nào vui vẻ trở lại.
Trương Mạn Đường chỉ có thể tìm chuyện khác để dỗ cho Trương Tu vui vẻ lên.
"Hôm qua ba ba nhỏ thấy ở Nhật Bản có khu vui chơi rất nổi tiếng, tuần sau chúng ta đi Nhật Bản thì chúng ta cùng đến đó nhé."
Trương Tu nghe thấy vậy thì mở lớn hai mắt, ngẩng đầu lên nhìn Trương Mạn Đường.
"Được nha, nhưng mà ở đó có bể bơi hay không?"
Trương Mạn Đường gật đầu.
"Có bể bơi rất lớn, còn nhiều trò chơi dưới nước nữa, chúng ta sẽ cùng chơi."
Trương Tu lấy lại tâm trạng rất nhanh, nhóc con lại trở về với dáng vẻ hoạt bát như ngày thường. Đến khi tổ chương trình sắp xếp mọi thứ xong xuôi thì Trương Tu đã vui vẻ không có chút buồn bực nào cả rồi.
Phần thi cuối cùng này là hai người sẽ cùng nhau làm một món ăn nhẹ trong vòng 15 phút. Sẽ có một phần thi nhỏ gọi là tâm ý tương thông để lấy thêm thời gian. Có 10 câu hỏi được đặt ra, nếu như hai người cùng có đáp án chính xác thì có thể lấy thêm thời gian là 1 phút mỗi câu để tăng thời thời gian nấu ăn.
Lần trước Trương Tu đột nhiên hỏi cậu rất nhiều câu hỏi đại loại như cậu thích màu gì, cậu thích biển hay thích núi thì ra là nhóc con đã biết trước câu hỏi rồi cho nên mới có một sự gian lận nhỏ này. Thật ra nếu như Trương Tu không hỏi cậu trước thì cậu cũng có thể trả lời được những câu hỏi đơn giản kia, bởi vì cậu đều quen thuộc với những sở thích nhỏ này của nhóc con.
Trương Mạn Đường và Trương Tu trả lời chính xác hết 10 câu hỏi của tổ chương trình, thành công lấy về được thêm 10 phút. Hơn nữa phần thi thứ nhất Trương Tu còn có một chiếc chìa khóa, chiếc chìa khóa này mở ra được một chiếc hộp, trong chiếc hộp đó có đựng tấm thẻ ghi rằng có thể được lựa chọn một nguyên liệu chế biến bất kỳ.
Hiện tại Trương Mạn Đường có rất ít nguyên liệu, cậu chỉ có bột mì, đường và muối, quả thật cậu cũng không biết mình có thể làm cái gì với những thứ này. Trương Mạn Đường nhìn Trương Tu phấn khích cầm theo tấm thẻ kia chạy về phía cậu, cậu cũng mỉm cười đáp lại nhóc con.
"Ba ba nhỏ, chúng ta có thêm một nguyên liệu nữa."
Trương Mạn Đường xoa đầu Trương Tu.
"Vậy Tiểu Tu muốn chọn nguyên liệu gì?"
Trương Tu không biết nên chọn cái gì thế cho nên ngẩng đầu hỏi Trương Mạn Đường.
"Ba chọn đi."
Trương Mạn Đường nhìn những nguyên liệu trước mặt rồi suy nghĩ một chút, dù sao cậu cũng thiếu rất nhiều thứ nên có lẽ chọn trứng gà là dễ dàng nhất.
"Vậy có thể chọn trứng gà hay không?"
Trương Tu nghe thấy vậy thì gật đầu đồng ý.
"Con cũng thích trứng gà."
MC nhìn nguyên liệu ít ỏi của Trương Mạn Đường liền đi về phía bàn của cậu hỏi: "Mạn Đường, nguyên liệu của cậu ít như vậy muốn làm món ăn gì đây? Tổ chương trình vừa mới ra thêm luật chơi mới, có thể dùng 5 phút để đổi thêm một nguyên liệu, cậu có muốn đổi không?"
Trương Mạn Đường nhíu mày, đúng là những nguyên liệu này thật sự rất ít nhưng MC cũng không cần phải nói hẳn ra chứ. Cậu kín đáo quan sát Trương Tu đang hào hứng đứng bên cạnh mình, may mắn nhóc con không buồn bã cho nên cũng thở phào một hơi.
"Tiểu Tu, con có thích ăn bánh hành chiên hay không? Ba ba nhỏ làm món đó cho con ăn nhé?"
Trương Tu chưa ăn món này bao giờ nhưng mà đồ ăn ba ba nhỏ làm chưa khi nào làm nhóc con thất vọng cả cho nên cũng nhanh chóng gật đầu mà đáp ứng luôn.
"Được nha, con thích ăn tất cả những món ba ba nhỏ làm."
"Cháu muốn ở chung đội với ba ba nhỏ."
Cố Giai Thụy mỉm cười nói: "Nhưng luật chơi đã được MC công bố rồi, người nào thắng sẽ có quyền lựa chọn cánh cửa."
Trương Mạn Đường cảm thấy rất có lỗi với với Trương Tu, cậu biết Cố Giai Thụy sẽ không dễ dàng nhường phần thắng cho cậu, nếu bây giờ Trương Tu biểu hiện thái độ gì đó chỉ sợ antifan sẽ có những bài viết không hay về nhóc con, đến lúc sẽ còn phiền phức hơn.
Trương Mạn Đường cúi người ngồi xổm xuống trước mặt của Trương Tu.
"Xin lỗi Tiểu Tu, ba ba nhỏ thua rồi, con chơi chung đội với chú Giai Thụy có được không, một lát nữa tổ chương trình hẳn sẽ đổi lại người chơi có đúng không?"
MC gật đầu đáp: "Đúng thế, chỉ thay đổi đội chơi trong trò chơi thứ hai này mà thôi. Kết thúc trò chơi chúng ta sẽ lại trở về đội hình cũ như trước."
Trương Tu bĩu môi như muốn khóc, nếu như biết trước là như vậy thì nhóc con đã không đồng ý chơi kéo búa bao rồi. Trương Mạn Đường thấy dáng vẻ ấm ức kia của Trương Tu thì nhanh chóng dỗ dành nhóc con.
"Con xem, cánh cửa màu vàng không có ai lựa chọn thật đáng thương, ba ba nhỏ có thể chơi cùng người đó phần thi này hay không?"
Trương Tu luôn cảm thấy tự trách mình là người đồng ý chơi trò kéo búa bao nên Trương Mạn Đường mới thua, nhóc con tủi thân ôm lấy cổ của Trương Mạn Đường.
"Một lát nữa con sẽ lại ở chung đội với ba ba nhỏ có đúng không?"
Trương Mạn Đường vỗ nhẹ lưng của Trương Tu.
"Đương nhiên rồi, hai chúng ta song kiếm hợp bích mới có thể thẳng mà."
Trương Tu muốn khóc rồi nhưng vẫn cố gắng không khóc, nhìn hai mắt nhóc con đỏ hoe ngập nước, môi mỏng mím chặt lại khiến cho Trương Mạn Đường đau lòng vô cùng. Cậu là người lớn, vốn dĩ không quá đặt nặng chuyện thắng thua lần này, hơn nữa chơi cùng với ai cũng đều được cả nhưng mà Trương Tu là một đứa trẻ thì lại khác. Từ lúc nhóc con xuất hiện ở đây đã luôn miệng nói muốn giúp cậu dành chiến thắng, nhóc con luôn hứng trí bừng bừng khiến cho cậu thấy được đứa trẻ này vô cùng nghiêm túc, chuyện thắng thua đặt rất nặng ở trong lòng.
"Được rồi, mọi người còn đang đợi con đấy, chơi xong trò chơi này thì chúng ta sẽ lại về chung một đội."
Trương Tu gật đầu, tuy không tình nguyện chạy về phía Cố Giai Thụy nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe lời của Trương Mạn Đường ủ rũ rời đi. Một màn này khiến cho những người chứng kiến cũng phải đau lòng thay nhóc con, có người nói muốn Cố Giai Thụy chiều theo ý của Trương Tu, để cho nhóc con được ở cùng đội với Trương Mạn Đường nhưng mà Cố Giai Thụy lại làm như không nghe thấy, đây là một cơ hội tốt, cậu không muốn bỏ lỡ nó.
Cố Giai Thụy thấy Trương Tu đi về phía mình thì cũng ngồi xổm xuống, lấy khăn giấy mà quản lý đưa tới, ân cần đưa lên mặt lau nước mắt cho Trương Tu.
"Trò này chúng ta cùng thắng nhé."
Hiện trường luôn rất ồn ào, bây giờ Trương Tu và Cố Giai Thụy không dùng micro để nói chuyện cho nên cuộc nói chuyện này những khán giả ngồi trên cao kia không thể nghe thấy được.
Trương Tu nghe thấy lời nói kia của Cố Giai Thụy thì lắc đầu.
"Cháu muốn ba ba nhỏ của cháu thắng."
Cố Giai Thụy nổi lòng ghen tỵ, cậu không biết Trượng Mạn Đường đã lấy lòng Trương Tu ra sao mà đứa bé này lại yêu thích cậu ta đến như thế.
"Nếu như cậu ta thắng thì đội chúng ta sẽ thuộc cuộc, cháu cũng sẽ thua cuộc."
Trương Tu quay sang nhìn về phía Trương Mạn Đường rồi lại nhìn Cố Giai Thụy nói thế này: "Hay là chúng ta nhận thua đi, cháu muốn kết thúc trò chơi này sớm một chút, sang trò chơi mới thì cháu có thể cùng đội với ba ba nhỏ rồi."
Cố Giai Thụy trầm mặc, đôi mắt cũng trở nên u tối. Cậu muốn chung một đội với đứa bé này vì nó là con trai của Trương Dạng, tin đồn cậu và Trương Dạng vẫn còn đang ở trên mạng, nếu như hình ảnh cậu và đứa bé này xuất hiện trong chương trình nhiều một chút thì trên mạng nhất định sẽ lại đưa tin, đào lại mối quan hệ giữa cậu và Trương Dạng, đến khi ấy cái tên Cố Giai Thụy lại càng nổi hơn, cho dù nổi tiếng nhờ scandal cũng được, Trương Mạn Đường chẳng phải cũng vậy hay sao.
"Trò chơi này là thu thập nguyên liệu để làm món tráng miệng cho vòng thi cuối, nếu như cháu thua thì sẽ không có nguyên liệu mang về cho ba ba nhỏ của cháu, chẳng phải hết trò chơi này thì sẽ là trở về đội cũ hay sao."
Cố Giai Thụy lừa Trương Tu để cho nhóc con có hứng thú chơi, nếu như hai người thắng cuộc trong trò chơi này thì trên mạng có thể làm bài viết với tiêu đề phối hợp ăn ý, hoặc là trước đó hai người đã từng gặp nhau, đại loại là như vậy.
Trương Tu luôn muốn Trương Mạn Đường sẽ dành chiến thắng nên khi nghe Cố Giai Thụy nói như vậy cũng tin tưởng một chút.
"Vậy cháu sẽ cố gắng để về nhì cuộc thi này."
Cố Giai Thụy khôi nói nữa, chỉ cố gắng làm ra thật nhiều những hành động ân cần với Trương Tu để mọi người có thể chụp lại.
Trương Mạn Đường cùng đội với nam người mẫu Maximus, cậu ta là người nước ngoài không thông thạo tiếng phổ thông cho lắm nên khi chơi trò chơi cũng gặp nhiều hạn chế, hơn nữa Trương Mạn Đường cũng có ý định nhường nhịn để cho đội của Trương Tu có thể giành thắng lợi cho nên không thật sự quá để tâm vào trò chơi.
Đây là trò chơi rất đơn giản, người chơi đầu tiên sẽ nhìn những hình gợi ý mà chương trình đưa ra để đoán một câu thành ngữ, nếu đoán đúng thì người còn lại trong đội sẽ chạy thật nhanh đến lấy một nguyên liệu làm điểm tâm trở về.
Đội của Cố Giai Thụy thì Cố Giai Thụy là người đoán, còn Trương Tu chỉ việc chạy đi chọn nguyên liệu mang trở về mà thôi. Đội của Trương Mạn Đường thì Maximus là người đoán, cậu ta vốn dĩ không biết quá nhiều thành ngữ trong nước nên gặp rất nhiều hạn chế.
Kết thúc trò chơi thứ hai, đội của Cố Giai Thụy giành thắng cuộc, lấy được rất nhiều nguyên liệu làm điểm tâm. Đội của Trương Mạn Đường xếp cuối, chỉ có thể lấy được bột mì, đường và muối.
MC công bố người giành thắng cuộc là Cố Giai Thụy và Trương Tu.
"Xin chúc mừng đội thắng cuộc của phần thi thứ hai là Cố Giai Thụy và Trương Tu, Cố Giai Thụy, cậu là người có nhiều nguyên liệu làm điểm tâm nhất đấy. Chia buồn với đội của Trương Mạn Đường nha, vòng cuối cùng tiếp theo đây cậu định làm món điểm tâm gì vậy?"
Trương Mạn Đường cười khổ, còn đang định lên tiếng trả lời thì nghe thấy tiếng khóc của Trương Tu. Cả hiện trường cũng phải bất ngờ, Trương Mạn Đường hoảng hốt chạy đến chỗ của Trương Tu nhìn xem nhóc con có bị làm sao hay không.
"Làm sao vậy? Con bị đau ở đâu sao?"
Trương Tu khóc đến cả gương mặt toàn là nước mắt, nhóc con cứ đứng im ở một chỗ như vậy mà khóc khiến cho Trương Mạn Đường lo lắng nhìn trước sau xem thử.
"Tiểu Tu, con sao vậy?"
Trương Tu nức nở hỏi: "Vòng cuối cùng chúng ta không có đủ nguyên liệu làm điểm tâm sao? Chúng ta sẽ thua sao?"
Trương Mạn Đường nhíu nhíu mày, đưa tay lau nước mắt cho Trương Tu.
"Ai nói vậy, những nguyên liệu cần phải có thì chúng ta đều đã có rồi. Nhưng mà Tiểu Tu không nên quá đặt nặng chuyện thắng thua, hôm nay chúng ta đến là để thoải mái vui chơi, thắng thì tốt, thua cũng chẳng sao, ba ba nhỏ sẽ không buồn, con cũng không buồn có đúng không?"
Trương Tu nghiêm túc suy nghĩ lại, cuối cùng cũng gật đầu, lời của Trương Mạn Đường nói thì nhóc con sẽ nghe theo, ba ba nhỏ luôn nói đúng hết.
Trương Tu vừa khóc, cả hội trường đều trở nên hỗn loạn, khá giả đang xem ở chỗ này cũng đau lòng thay nhóc con, mọi sự chú ý đều sẽ tập trung vào nhất cử nhất động của nhóc con cho nên hình ảnh Trương Mạn Đường hốt hoảng chạy qua an ủi Trương Tu đã được người ta quay chụp lại hết cả. Hình ảnh ân cần kia của Trương Mạn Đường lập tức khiến cho cậu trở thành người ba tiêu chuẩn của năm.
Trương Tu buồn bã ngồi ở trên đùi của Trương Mạn Đường. Bây giờ mọi người đang tạm thời nghỉ ngơi khoảng 10 phút để tổ chương trình sắp xếp lại bố cục chuẩn bị cho phần chơi cuối cùng.
"Tiểu Tu, con đừng quá đặt nặng chuyện thắng thua. Con nhìn xem người chơi hôm nay toàn là người lớn, có mỗi con là bé con thôi, nếu như không thắng cuộc cũng là chuyện dễ hiểu mà. Hơn nữa ba ba nhỏ cảm thấy chúng ta đã cố hết sức rồi, con chính là ngôi sao nhỏ may mắn của ba."
Trương Tu vẫn luôn tự trách bản thân mình, nhóc con ngồi tựa vào lồng ngực của Trương Mạn Đường, đôi tay cũng nắm lấy tay của cậu đùa nghịch, gương mặt kia vẫn không thể nào vui vẻ trở lại.
Trương Mạn Đường chỉ có thể tìm chuyện khác để dỗ cho Trương Tu vui vẻ lên.
"Hôm qua ba ba nhỏ thấy ở Nhật Bản có khu vui chơi rất nổi tiếng, tuần sau chúng ta đi Nhật Bản thì chúng ta cùng đến đó nhé."
Trương Tu nghe thấy vậy thì mở lớn hai mắt, ngẩng đầu lên nhìn Trương Mạn Đường.
"Được nha, nhưng mà ở đó có bể bơi hay không?"
Trương Mạn Đường gật đầu.
"Có bể bơi rất lớn, còn nhiều trò chơi dưới nước nữa, chúng ta sẽ cùng chơi."
Trương Tu lấy lại tâm trạng rất nhanh, nhóc con lại trở về với dáng vẻ hoạt bát như ngày thường. Đến khi tổ chương trình sắp xếp mọi thứ xong xuôi thì Trương Tu đã vui vẻ không có chút buồn bực nào cả rồi.
Phần thi cuối cùng này là hai người sẽ cùng nhau làm một món ăn nhẹ trong vòng 15 phút. Sẽ có một phần thi nhỏ gọi là tâm ý tương thông để lấy thêm thời gian. Có 10 câu hỏi được đặt ra, nếu như hai người cùng có đáp án chính xác thì có thể lấy thêm thời gian là 1 phút mỗi câu để tăng thời thời gian nấu ăn.
Lần trước Trương Tu đột nhiên hỏi cậu rất nhiều câu hỏi đại loại như cậu thích màu gì, cậu thích biển hay thích núi thì ra là nhóc con đã biết trước câu hỏi rồi cho nên mới có một sự gian lận nhỏ này. Thật ra nếu như Trương Tu không hỏi cậu trước thì cậu cũng có thể trả lời được những câu hỏi đơn giản kia, bởi vì cậu đều quen thuộc với những sở thích nhỏ này của nhóc con.
Trương Mạn Đường và Trương Tu trả lời chính xác hết 10 câu hỏi của tổ chương trình, thành công lấy về được thêm 10 phút. Hơn nữa phần thi thứ nhất Trương Tu còn có một chiếc chìa khóa, chiếc chìa khóa này mở ra được một chiếc hộp, trong chiếc hộp đó có đựng tấm thẻ ghi rằng có thể được lựa chọn một nguyên liệu chế biến bất kỳ.
Hiện tại Trương Mạn Đường có rất ít nguyên liệu, cậu chỉ có bột mì, đường và muối, quả thật cậu cũng không biết mình có thể làm cái gì với những thứ này. Trương Mạn Đường nhìn Trương Tu phấn khích cầm theo tấm thẻ kia chạy về phía cậu, cậu cũng mỉm cười đáp lại nhóc con.
"Ba ba nhỏ, chúng ta có thêm một nguyên liệu nữa."
Trương Mạn Đường xoa đầu Trương Tu.
"Vậy Tiểu Tu muốn chọn nguyên liệu gì?"
Trương Tu không biết nên chọn cái gì thế cho nên ngẩng đầu hỏi Trương Mạn Đường.
"Ba chọn đi."
Trương Mạn Đường nhìn những nguyên liệu trước mặt rồi suy nghĩ một chút, dù sao cậu cũng thiếu rất nhiều thứ nên có lẽ chọn trứng gà là dễ dàng nhất.
"Vậy có thể chọn trứng gà hay không?"
Trương Tu nghe thấy vậy thì gật đầu đồng ý.
"Con cũng thích trứng gà."
MC nhìn nguyên liệu ít ỏi của Trương Mạn Đường liền đi về phía bàn của cậu hỏi: "Mạn Đường, nguyên liệu của cậu ít như vậy muốn làm món ăn gì đây? Tổ chương trình vừa mới ra thêm luật chơi mới, có thể dùng 5 phút để đổi thêm một nguyên liệu, cậu có muốn đổi không?"
Trương Mạn Đường nhíu mày, đúng là những nguyên liệu này thật sự rất ít nhưng MC cũng không cần phải nói hẳn ra chứ. Cậu kín đáo quan sát Trương Tu đang hào hứng đứng bên cạnh mình, may mắn nhóc con không buồn bã cho nên cũng thở phào một hơi.
"Tiểu Tu, con có thích ăn bánh hành chiên hay không? Ba ba nhỏ làm món đó cho con ăn nhé?"
Trương Tu chưa ăn món này bao giờ nhưng mà đồ ăn ba ba nhỏ làm chưa khi nào làm nhóc con thất vọng cả cho nên cũng nhanh chóng gật đầu mà đáp ứng luôn.
"Được nha, con thích ăn tất cả những món ba ba nhỏ làm."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất