Chương 43: Không thể thường xuyên bên em
Câu nói của Trương Mạn Đường bất ngờ lên thành hot share, khiến cho lượng fan hâm mộ tăng đột biến. Cậu cũng không nghĩ tới có thể đạt được hiệu ứng như vậy, hiện tại trên mạng còn lan tràn rất nhiều hình ảnh cap lại cậu từ chương trình phỏng vấn kia.
Tịnh Kỳ ngồi ở trong xe xem lại một loạt tin tức, cảm thấy vô cùng hài lòng:
"Tiểu Đường, cậu làm rất tốt, chương trình hôm nay tôi còn chuẩn bị sẵn sàng cả thủy quân nhưng mà quả thật là không cần phải dùng đến, đủ để thấy khán giả rất đón nhận hình tượng này của cậu"
Trương Mạn Đường ngơ ngác, trước khi đến ghi hình, cậu đã từng nghĩ tới việc bản thân mình nhất định bị lép vế hơn so với hai diễn viên chính, nhưng sau khi ghi hình, bản thân lại một mạch vụt sáng, fan hâm mộ của cậu hình như rất đông thì phải.
"Em cũng không ngờ tới"
Tịnh Kỳ cười ha ha:
"Có lẽ sắp tới tôi phải tìm kịch bản mới cho cậu thôi, lần này sẽ lựa chọn cẩn thận hơn nữa"
Trương Mạn Đường trở về nhà lúc 8 giờ tối, cậu đã cùng Tịnh Kỳ dùng bữa ở bên ngoài cho nên khi về nhà không ăn cơm nữa. Trương Tu hẳn đang ở trong phòng làm bài tập, dưới phòng khách lúc này chỉ có quản gia đang cúi người xem xét ly cốc trên bàn, ông vừa nhìn thấy Trương Mạn Đường trở về thì mỉm cười chào hỏi:
"Cậu Trương đã về rồi sao? Có cần tôi nói người dọn cơm lên luôn không ạ?"
Trương Mạn Đường lắc đầu, lễ phép từ chối:
"Không cần đâu ạ, cháu đã ăn cơm bên ngoài rồi, quên mất không gọi về báo một tiếng"
Quản gia mỉm cười thân thiện:
"Vậy cậu Trương lên phòng nghỉ ngơi đi"
Trương Mạn Đường gật đầu, nhanh chóng bước lên lầu. Lúc đi qua phòng làm việc của Trương Dạng, cậu còn đứng nán lại một chút, có lẽ Trương Dạng lúc này đang ở bên trong đó bận rộn làm việc. Trương Mạn Đường cười cười, tiến đến phòng ngủ bên cạnh đẩy cửa bước vào.
Trương Mạn Đường cũng thật không ngờ tới Trương Dạng lại ở bên trong, hắn đang cởi áo sơ mi trên người, ba hàng nút phía trên đã được hắn cởi sạch, dường như hắn cũng vừa mới tan làm trở về.
Trương Mạn Đường hơi ngượng ngùng một chút, ánh mắt quét qua cơ ngực rắn chắc kia một lượt rồi đỏ mặt nhìn sang hướng khác:
"Anh mới về sao?"
Trương Dạng dừng lại động tác, quay qua nhìn Trương Mạn Đường, khàn giọng gọi:
"Em qua đây"
Trương Mạn Đường vừa nghe thấy câu nói kia của Trương Dạng thì nhanh chóng bước tới, giống như một thói quen ăn sâu vào trong tiềm thức, mọi lời ra lệnh kia của hắn, cậu đều không thể chống lại được.
"Tôi chuẩn bị đi tắm"
Trương Mạn Đường hả một tiếng, đầu óc của cậu không được nhạy bén cho lắm, cho nên khi Trương Dạng nói đến câu thứ hai kia thì cậu mới ý thức được hắn muốn gì:
"Cởi quần áo cho tôi"
Trương Mạn Đường đưa tay cởi hai nút áo sơ mi còn lại của Trương Dạng, cơ bụng rắn chắc với các múi cơ rõ ràng dần dần hiện ra, cậu cúi đầu không dám nhìn quá lâu, chỉ sợ người nào đó sẽ nhận ra được vẻ háo sắc trong đôi mắt cậu.
Trương Mạn Đường chậm rãi tháo thắt lưng trên eo hắn, tiếng kim loại va chạm vào nhau, phá vỡ không gian tĩnh lặng trong căn phòng này. Chiếc quần âu được cởi xuống, đôi chân dài thẳng tắp đáng mơ ước kia cũng xuất hiện. Gương mặt của Trương Mạn Đường nóng ran khi cởi đến chiếc quần lót kia của Trương Dạng, tuy rằng hai người đã phát sinh quan hệ không chỉ mới một lần nhưng mà cậu vẫn không có cách nào điều chỉnh được trái tim đang đập nhanh kia của mình mỗi khi nhìn thấy Trương Dạng không mặc gì cả.
Trương Dạng đưa tay nâng cằm của Trương Mạn Đường lên, gương mặt nhỏ nhắn ửng hồng trước mắt hắn, thật sự khiến cho hắn càng muốn trêu chọc cậu hơn:
"Tôi đợi em ở bên trong"
Nói rồi Trương Dạng thu tay lại, xoay người đi vào bên trong phòng tắm có thiết kế mở kia. Trương Mạn Đường phải mất vài giây sau đó mới ý thức được việc nghĩ tới lời nói mà Trương Dạng vừa nói kia. Hắn đợi cậu ở bên trong sao? Là muốn tắm cùng cậu hay là muốn cậu giúp hắn tắm rửa đây? Cậu có cần cởi đồ hay không? Trương Mạn Đường lúng túng không thôi, suy nghĩ một hồi vẫn là quyết định cởi sạch đồ của mình... ừm, cậu cũng muốn tắm cùng Trương Dạng.
Trương Dạng sớm đã ngồi vào trong bồn tắm massage thủy lực, thư thái nhìn dáng vẻ lúng túng ngốc nghếch của Trương Mạn Đường ngoài kia, cún con này đúng là không trêu chọc thì không chịu được mà.
Trương Mạn Đường xấu hổ mang theo một thân trần trụi mà dâng lên cho người nào đó, nhưng mà người nào đó ở trong bồn tắm lại biểu hiện sự bất ngờ trên gương mặt hỏi cậu:
"Em muốn tắm với tôi sao?"
Trương Mạn Đường hả một tiếng, Trương Dạng không muốn tắm cùng cậu sao, là do cậu nghĩ nhiều rồi hả. Trương Mạn Đường luống cuống xấu hổ không thôi, mình tự nhiên đã cởi hết cả đồ ra rồi, bây giờ lại phải xoay người đi ra sao.
"Em... em tưởng là..."
Trương Dạng thở dài một hơi, ra vẻ miễn cưỡng nói:
"Được rồi, nếu muốn như vậy thì qua đây"
Này nghĩa là gì chứ, Trương Dạng hiển nhiên biết cậu là người rất háo sắc hay sao. Trương Mạn Đường xấu hổ không thôi, chậm rãi bước vào bên trong bồn tắm, ngồi ở một góc:
"Hay là... em tắm sau cũng được"
Trương Dạng buồn cười, kéo Trương Mạn Đường ngồi trên người mình, cúi đầu gặm cắn cần cổ của cậu:
"Tôi đã xem chương trình hôm nay của em, trả lời rất hay"
Trương Dạng cũng sẽ có thời gian để xem những chương trình đó hay sao? Hay là bởi vì chương trình đó có sự xuất hiện của cậu, cho nên hắn mới xem? Hay chẳng qua là trùng hợp lướt qua nhìn thấy mà thôi.
"Cảm ơn anh"
Trương Dạng đưa tay vuốt ve cơ thể của Trương Mạn Đường, vật nam tính dưới thân hắn sớm đã dựng thẳng như muốn nổ tung. Hắn nắm lấy eo của cậu, dùng lực nhấc cậu đặt lên nơi đó của hắn. Trương Mạn Đường không kịp phòng bị, nức nở một phen, cả người run rẩy mất hết sức lực tựa vào trong lồng ngực hắn thở gấp.
"Em thích căn nhà 3 phòng ngủ, 1 phòng khách sao?"
Trương Mạn Đường lắc đầu:
"Không phải, em chỉ tùy tiện nói thôi"
Bàn tay của Trương Dạng ở dưới làn nước xoa nắn cặp mông của Trương Mạn Đường, khàn giọng hỏi tiếp:
"Căn nhà lớn như này, em cảm thấy cô đơn sao?"
Trương Mạn Đường thấp giọng:
"Nếu như ở một mình thì sẽ cô đơn"
Trương Dạng cười nhẹ:
"Làm sao bây giờ, tôi không thể thường xuyên ở bên cạnh em được"
Trương Mạn Đường hoang mang, ngẩng đầu nhìn Trương Dạng. Ý của hắn là sao chứ? Hắn không thể thường xuyên ở bên cạnh cậu sao? Là vì hắn còn phải ở bên người khác nữa?
Trương Dạng hôn lấy đôi môi của Trương Mạn Đường, đầu lưỡi của hắn bá đạo luồn vào bên trong khoang miệng cậu càn quét liên tục, eo ở bên dưới cũng đưa đẩy ra vào, khiến cho nước trong bồn bắn lên tung tóe. Trương Mạn Đường bị lời nói vừa rồi của Trương Dạng làm cho suy nghĩ bất an, cho nên nụ hôn đáp lại cũng biểu hiện rất rõ ràng. Trương Dạng hơi rời khỏi đôi môi của Trương Mạn Đường, khàn giọng nói tiếp:
"Cún con, tôi cũng cần đi làm, không thể ở bên cạnh em cả ngày"
Trương Mạn Đường nghe thấy lời nói kia thì hiểu ra, thì ra ý của Trương Dạng là như vậy, chứ không phải là hắn muốn đi tìm người khác:
"Trương Dạng, hôm nay em gặp Dương Hà ở chỗ phỏng vấn, cậu ấy có vẻ... rất quan tâm đến anh"
Trương Dạng đưa tay vuốt ve gương mặt nhỏ nhắn của Trương Mạn Đường:
"Vậy hả? Mấy cậu bé trong giới giải trí đều rất để ý tôi"
Trương Mạn Đường gật đầu, Trương Dạng nói không hề sai, điều kiện của hắn tốt như vậy, người khác thương nhớ hắn cũng là điều hiển nhiên mà thôi.
"Bộ phim của Chung Sở Phi vẫn chưa thể bấm máy, một diễn viên ấn định trước đó gặp tai nạn không có cách nào vào đoàn. Có muốn tôi giúp em tranh thủ hay không?" Trương Dạng nhẹ giọng nói
Trương Mạn Đường vừa nghe thấy thông tin kia thì mở lớn hai mắt, là phim của Chung Sở Phi sao, nếu như thật sự cậu có thể casting vai diễn thành công thì tốt quá. Nhưng mà Trương Mạn Đường sợ mình không đủ năng lực đóng phim của Chung Sở Phi, lại không muốn dựa vào mối quan hệ mà vào đoàn:
"Không được, anh đừng tác động đến Chung đạo... nhưng mà anh có thể đưa em đến buổi casting được chứ?"
Trương Dạng cười tà:
"Muốn tôi đưa em đi sao? Như vậy phải xem biểu hiện của em như thế nào đã"
Trương Mạn Đường vòng tay ôm lấy cần cổ của Trương Dạng, cúi đầu hôn lên môi hắn, đầu lưỡi cũng không còn rụt rè nữa mà cậy mở khoang miệng hắn ra. Trương Dạng rất nhanh đã đổi khách thành chủ, đè Trương Mạn Đường ở trên thành bồn tắm, điên cuồng đưa đẩy mãnh liệt. Tiếng nước trong bồn tắm vì hành động bá đạo kia của hắn mà phát ra âm thanh giống như sóng lớn, bọt nước theo đó tràn ra làm ướt đẫm cả sàn nhà.
Tịnh Kỳ ngồi ở trong xe xem lại một loạt tin tức, cảm thấy vô cùng hài lòng:
"Tiểu Đường, cậu làm rất tốt, chương trình hôm nay tôi còn chuẩn bị sẵn sàng cả thủy quân nhưng mà quả thật là không cần phải dùng đến, đủ để thấy khán giả rất đón nhận hình tượng này của cậu"
Trương Mạn Đường ngơ ngác, trước khi đến ghi hình, cậu đã từng nghĩ tới việc bản thân mình nhất định bị lép vế hơn so với hai diễn viên chính, nhưng sau khi ghi hình, bản thân lại một mạch vụt sáng, fan hâm mộ của cậu hình như rất đông thì phải.
"Em cũng không ngờ tới"
Tịnh Kỳ cười ha ha:
"Có lẽ sắp tới tôi phải tìm kịch bản mới cho cậu thôi, lần này sẽ lựa chọn cẩn thận hơn nữa"
Trương Mạn Đường trở về nhà lúc 8 giờ tối, cậu đã cùng Tịnh Kỳ dùng bữa ở bên ngoài cho nên khi về nhà không ăn cơm nữa. Trương Tu hẳn đang ở trong phòng làm bài tập, dưới phòng khách lúc này chỉ có quản gia đang cúi người xem xét ly cốc trên bàn, ông vừa nhìn thấy Trương Mạn Đường trở về thì mỉm cười chào hỏi:
"Cậu Trương đã về rồi sao? Có cần tôi nói người dọn cơm lên luôn không ạ?"
Trương Mạn Đường lắc đầu, lễ phép từ chối:
"Không cần đâu ạ, cháu đã ăn cơm bên ngoài rồi, quên mất không gọi về báo một tiếng"
Quản gia mỉm cười thân thiện:
"Vậy cậu Trương lên phòng nghỉ ngơi đi"
Trương Mạn Đường gật đầu, nhanh chóng bước lên lầu. Lúc đi qua phòng làm việc của Trương Dạng, cậu còn đứng nán lại một chút, có lẽ Trương Dạng lúc này đang ở bên trong đó bận rộn làm việc. Trương Mạn Đường cười cười, tiến đến phòng ngủ bên cạnh đẩy cửa bước vào.
Trương Mạn Đường cũng thật không ngờ tới Trương Dạng lại ở bên trong, hắn đang cởi áo sơ mi trên người, ba hàng nút phía trên đã được hắn cởi sạch, dường như hắn cũng vừa mới tan làm trở về.
Trương Mạn Đường hơi ngượng ngùng một chút, ánh mắt quét qua cơ ngực rắn chắc kia một lượt rồi đỏ mặt nhìn sang hướng khác:
"Anh mới về sao?"
Trương Dạng dừng lại động tác, quay qua nhìn Trương Mạn Đường, khàn giọng gọi:
"Em qua đây"
Trương Mạn Đường vừa nghe thấy câu nói kia của Trương Dạng thì nhanh chóng bước tới, giống như một thói quen ăn sâu vào trong tiềm thức, mọi lời ra lệnh kia của hắn, cậu đều không thể chống lại được.
"Tôi chuẩn bị đi tắm"
Trương Mạn Đường hả một tiếng, đầu óc của cậu không được nhạy bén cho lắm, cho nên khi Trương Dạng nói đến câu thứ hai kia thì cậu mới ý thức được hắn muốn gì:
"Cởi quần áo cho tôi"
Trương Mạn Đường đưa tay cởi hai nút áo sơ mi còn lại của Trương Dạng, cơ bụng rắn chắc với các múi cơ rõ ràng dần dần hiện ra, cậu cúi đầu không dám nhìn quá lâu, chỉ sợ người nào đó sẽ nhận ra được vẻ háo sắc trong đôi mắt cậu.
Trương Mạn Đường chậm rãi tháo thắt lưng trên eo hắn, tiếng kim loại va chạm vào nhau, phá vỡ không gian tĩnh lặng trong căn phòng này. Chiếc quần âu được cởi xuống, đôi chân dài thẳng tắp đáng mơ ước kia cũng xuất hiện. Gương mặt của Trương Mạn Đường nóng ran khi cởi đến chiếc quần lót kia của Trương Dạng, tuy rằng hai người đã phát sinh quan hệ không chỉ mới một lần nhưng mà cậu vẫn không có cách nào điều chỉnh được trái tim đang đập nhanh kia của mình mỗi khi nhìn thấy Trương Dạng không mặc gì cả.
Trương Dạng đưa tay nâng cằm của Trương Mạn Đường lên, gương mặt nhỏ nhắn ửng hồng trước mắt hắn, thật sự khiến cho hắn càng muốn trêu chọc cậu hơn:
"Tôi đợi em ở bên trong"
Nói rồi Trương Dạng thu tay lại, xoay người đi vào bên trong phòng tắm có thiết kế mở kia. Trương Mạn Đường phải mất vài giây sau đó mới ý thức được việc nghĩ tới lời nói mà Trương Dạng vừa nói kia. Hắn đợi cậu ở bên trong sao? Là muốn tắm cùng cậu hay là muốn cậu giúp hắn tắm rửa đây? Cậu có cần cởi đồ hay không? Trương Mạn Đường lúng túng không thôi, suy nghĩ một hồi vẫn là quyết định cởi sạch đồ của mình... ừm, cậu cũng muốn tắm cùng Trương Dạng.
Trương Dạng sớm đã ngồi vào trong bồn tắm massage thủy lực, thư thái nhìn dáng vẻ lúng túng ngốc nghếch của Trương Mạn Đường ngoài kia, cún con này đúng là không trêu chọc thì không chịu được mà.
Trương Mạn Đường xấu hổ mang theo một thân trần trụi mà dâng lên cho người nào đó, nhưng mà người nào đó ở trong bồn tắm lại biểu hiện sự bất ngờ trên gương mặt hỏi cậu:
"Em muốn tắm với tôi sao?"
Trương Mạn Đường hả một tiếng, Trương Dạng không muốn tắm cùng cậu sao, là do cậu nghĩ nhiều rồi hả. Trương Mạn Đường luống cuống xấu hổ không thôi, mình tự nhiên đã cởi hết cả đồ ra rồi, bây giờ lại phải xoay người đi ra sao.
"Em... em tưởng là..."
Trương Dạng thở dài một hơi, ra vẻ miễn cưỡng nói:
"Được rồi, nếu muốn như vậy thì qua đây"
Này nghĩa là gì chứ, Trương Dạng hiển nhiên biết cậu là người rất háo sắc hay sao. Trương Mạn Đường xấu hổ không thôi, chậm rãi bước vào bên trong bồn tắm, ngồi ở một góc:
"Hay là... em tắm sau cũng được"
Trương Dạng buồn cười, kéo Trương Mạn Đường ngồi trên người mình, cúi đầu gặm cắn cần cổ của cậu:
"Tôi đã xem chương trình hôm nay của em, trả lời rất hay"
Trương Dạng cũng sẽ có thời gian để xem những chương trình đó hay sao? Hay là bởi vì chương trình đó có sự xuất hiện của cậu, cho nên hắn mới xem? Hay chẳng qua là trùng hợp lướt qua nhìn thấy mà thôi.
"Cảm ơn anh"
Trương Dạng đưa tay vuốt ve cơ thể của Trương Mạn Đường, vật nam tính dưới thân hắn sớm đã dựng thẳng như muốn nổ tung. Hắn nắm lấy eo của cậu, dùng lực nhấc cậu đặt lên nơi đó của hắn. Trương Mạn Đường không kịp phòng bị, nức nở một phen, cả người run rẩy mất hết sức lực tựa vào trong lồng ngực hắn thở gấp.
"Em thích căn nhà 3 phòng ngủ, 1 phòng khách sao?"
Trương Mạn Đường lắc đầu:
"Không phải, em chỉ tùy tiện nói thôi"
Bàn tay của Trương Dạng ở dưới làn nước xoa nắn cặp mông của Trương Mạn Đường, khàn giọng hỏi tiếp:
"Căn nhà lớn như này, em cảm thấy cô đơn sao?"
Trương Mạn Đường thấp giọng:
"Nếu như ở một mình thì sẽ cô đơn"
Trương Dạng cười nhẹ:
"Làm sao bây giờ, tôi không thể thường xuyên ở bên cạnh em được"
Trương Mạn Đường hoang mang, ngẩng đầu nhìn Trương Dạng. Ý của hắn là sao chứ? Hắn không thể thường xuyên ở bên cạnh cậu sao? Là vì hắn còn phải ở bên người khác nữa?
Trương Dạng hôn lấy đôi môi của Trương Mạn Đường, đầu lưỡi của hắn bá đạo luồn vào bên trong khoang miệng cậu càn quét liên tục, eo ở bên dưới cũng đưa đẩy ra vào, khiến cho nước trong bồn bắn lên tung tóe. Trương Mạn Đường bị lời nói vừa rồi của Trương Dạng làm cho suy nghĩ bất an, cho nên nụ hôn đáp lại cũng biểu hiện rất rõ ràng. Trương Dạng hơi rời khỏi đôi môi của Trương Mạn Đường, khàn giọng nói tiếp:
"Cún con, tôi cũng cần đi làm, không thể ở bên cạnh em cả ngày"
Trương Mạn Đường nghe thấy lời nói kia thì hiểu ra, thì ra ý của Trương Dạng là như vậy, chứ không phải là hắn muốn đi tìm người khác:
"Trương Dạng, hôm nay em gặp Dương Hà ở chỗ phỏng vấn, cậu ấy có vẻ... rất quan tâm đến anh"
Trương Dạng đưa tay vuốt ve gương mặt nhỏ nhắn của Trương Mạn Đường:
"Vậy hả? Mấy cậu bé trong giới giải trí đều rất để ý tôi"
Trương Mạn Đường gật đầu, Trương Dạng nói không hề sai, điều kiện của hắn tốt như vậy, người khác thương nhớ hắn cũng là điều hiển nhiên mà thôi.
"Bộ phim của Chung Sở Phi vẫn chưa thể bấm máy, một diễn viên ấn định trước đó gặp tai nạn không có cách nào vào đoàn. Có muốn tôi giúp em tranh thủ hay không?" Trương Dạng nhẹ giọng nói
Trương Mạn Đường vừa nghe thấy thông tin kia thì mở lớn hai mắt, là phim của Chung Sở Phi sao, nếu như thật sự cậu có thể casting vai diễn thành công thì tốt quá. Nhưng mà Trương Mạn Đường sợ mình không đủ năng lực đóng phim của Chung Sở Phi, lại không muốn dựa vào mối quan hệ mà vào đoàn:
"Không được, anh đừng tác động đến Chung đạo... nhưng mà anh có thể đưa em đến buổi casting được chứ?"
Trương Dạng cười tà:
"Muốn tôi đưa em đi sao? Như vậy phải xem biểu hiện của em như thế nào đã"
Trương Mạn Đường vòng tay ôm lấy cần cổ của Trương Dạng, cúi đầu hôn lên môi hắn, đầu lưỡi cũng không còn rụt rè nữa mà cậy mở khoang miệng hắn ra. Trương Dạng rất nhanh đã đổi khách thành chủ, đè Trương Mạn Đường ở trên thành bồn tắm, điên cuồng đưa đẩy mãnh liệt. Tiếng nước trong bồn tắm vì hành động bá đạo kia của hắn mà phát ra âm thanh giống như sóng lớn, bọt nước theo đó tràn ra làm ướt đẫm cả sàn nhà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất