Chương 46: Hạ Tử Mạch
Trương Dạng không đưa Trương Mạn Đường đi casting phim của Chung Sở Phi được bởi vì hắn có cuộc họp quan trọng tại công ty. Tuy rằng Trương Mạn Đường hơi thất vọng một chút, nhưng rất nhanh đã lấy lại được tinh thần, dù sao Trương Dạng cũng là tổng giám đốc rất bận rộn, không phải nói muốn nghỉ là nghỉ được ngay.
Trương Mạn Đường ngồi trong xe bảo mẫu cùng Tịnh Kỳ đi đến địa điểm casting, quả nhiên là phim của đạo diễn nổi tiếng có khác bên ngoài có rất nhiều diễn viên xếp hàng đợi đến lượt. Trương Mạn Đường nhận ra có rất nhiều diễn viên đã từng xuất hiện trên truyền hình, cũng có một số người là gương mặt hoàn toàn mới, cậu hít một hơi thật sâu, cố gắng lấy lại trạng thái bình tĩnh.
Tịnh Kỳ nhìn thấy người tới casting đông như vậy, còn có cả người từng đóng qua rất nhiều phim thì cũng hơi lo lắng, nhưng mà cô vẫn cố gắng ở bên cạnh trấn an cậu:
"Tiểu Đường, cố lên, chị tin cậu sẽ làm được"
Trương Mạn Đường mỉm cười khẽ gật đầu:
"Cảm ơn chị Tịnh Kỳ"
Trương Mạn Đường đứng được một lúc thì có hai người nữa cũng đi đến xếp hàng ngay ở phía sau, cậu nghe thấy có một cuộc đối thoại như thế này.
"Tiểu Mạch, một lát nữa nhờ cậu nói giúp một tiếng với Chung đạo được không?"
Trương Mạn Đường nghe thấy có người gọi Tiểu Mạch thì hơi giật mình một chút, quay người lại phía sau nhìn thử. Phía sau có hai người thanh niên cỡ trong tầm độ tuổi với cậu, người mặc áo len cao cổ màu đen đang đưa tay đấm bóp vai lấy lòng người thanh niên mặc áo khoác dạ sáng màu.
"Khương Hòa, tôi đã nói một tiếng với Chung đạo rằng cậu là bạn tôi, lát nữa cậu diễn cho thật tốt là được"
Người mặc áo khoác dạ kia có đôi mắt rất lớn, sống mũi cao thẳng, mái tóc dài kiểu lãng tử, một gương mặt rất lai tây. Cậu ta nhìn thật đẹp, khí chất cao ngạo trên người lấn át hoàn toàn cậu thanh niên mặc áo len đen kia vài phần. Trương Mạn Đường nhớ lại bức ảnh lần đó Tịnh Kỳ gửi cho cậu, chính là mái tóc dài nhuộm màu nâu sáng này, người đó là Hạ Tử Mạch sao.
Trương Mạn Đường bình tĩnh ở một bên đánh giá Hạ Tử Mạch, trong tưởng tượng của cậu về nhân vật Tân Tử thì Hạ Tử Mạch cũng khá giống với nhân vật đó, nếu như cậu ta có lối diễn xuất tốt thì Chung Sở Phi chọn cậu ta cho vai diễn này cũng không hề kỳ lạ gì.
Trương Mạn Đường thu lại tầm mắt, xoay người nhìn một hàng dài diễn viên đang xếp hàng đợi đến lượt. Ở phía sau cậu lúc này lại nghe thấy được hai người kia nói chuyện.
"Tiểu Mạch, hôm nay đông người đến casting quá, cậu có cách nào để cho tôi vào trước được không, tôi sợ Chung đạo sẽ chọn được người trước khi đến lượt tôi mất"
Hạ Tử Mạch nghe Khương Hòa nói vậy thì hừ lạnh một tiếng:
"Khương Hòa, cậu không phải không biết Chung đạo rất nghiêm khắc trong việc lựa chọn diễn viên, cậu muốn chen hàng thì nhất định sẽ tạo ấn tượng xấu trong lòng ông ta"
Khương Hòa cười cười, hạ thấp giọng lấy lòng:
"Chẳng phải lần đó Trương tổng cũng trực tiếp dẫn cậu vào đấy sao. Cậu là người của Trương tổng chứ không phải là ai xa lạ gì"
Vốn dĩ Trương Mạn Đường không định nghe cuộc nói chuyện này nhưng mà người kia nhắc đến Trương Dạng cho nên cậu lại không tự chủ được mà dỏng tai nghe ngóng.
Trương Mạn Đường nhíu mày, không hiểu sao đột nhiên Hạ Tử Mạch lại không nói nữa. Trương Mạn Đường thở dài, có lẽ cậu ta cũng kiêng kỵ ở nơi đây nhiều người nên mới giữ im lặng như vậy.
Hạ Tử Mạch im lặng một hồi mới trầm giọng lên tiếng:
"Khương Hòa, tôi là người của anh ấy chứ không phải cậu. Tôi và cậu, hai người ở hai thế giới rất khác biệt, cậu có hiểu không?"
Khương Hòa bị nói trúng tim đen, tuy rằng trong lòng hơi khó chịu với tính cách kiêu ngạo này của Hạ Tử Mạch, nhưng vì bản thân vẫn còn có chuyện cần phải nhờ vả người ta cho nên Khương Hòa chỉ còn biết nhẫn nhịn ở trong lòng:
"Đúng đúng, Trương tổng cũng chỉ để mắt đến một mình cậu thôi"
Trương Mạn Đường im lặng, cúi đầu nhìn xuống dưới mũi chân. Phải không? Trương Dạng chỉ để ý đến một mình Hạ Tử Mạch thôi hay sao? Nhất định là không phải như vậy, ngày hôm qua hắn còn khen cậu rất đẹp, còn đối với cậu rất dịu dàng.
Trương Mạn Đường khẽ mỉm cười, mở điện thoại ra đọc kịch bản lại một lượt, cậu không muốn để mọi người khác tác động đến tâm trạng của mình trước khi tham gia casting.
Đoàn người phía trước đã rút ngắn lại đi không ít, mỗi người rời khỏi phòng đều mang gương mặt ảo não, thậm chí còn có người đỏ mắt đi ra. Trương Mạn Đường thầm nghĩ, có phải là bên trong rất căng thẳng hay không? Hẳn là như vậy rồi, Chung Sở Phi nổi tiếng trong giới là người rất nghiêm khắc.
Khi Trương Mạn Đường còn đang tập trung xem lại kịch bản thì điện thoại trong túi quần cậu reo lên. Chiếc điện thoại Lamborghini này vốn dĩ chỉ có một người gọi tới mà thôi, cậu không cần nhìn tên hiển thị trên màn hình cũng đã biết được là ai rồi.
Bây giờ là gần 5 giờ chiều, phía trước cậu còn 7 người nữa sẽ đến lượt. Sắp vào diễn rồi, Trương Dạng lại gọi điện cho cậu, người đàn ông này chẳng phải muốn quấy nhiễu sự tập trung của cậu sao.
Trương Mạn Đường nhấn vào nút nghe điện thoại, Trương Dạng ở bên kia đầu dây khàn giọng nam tính, còn mang theo sự ôn nhu dịu dàng:
"Đã casting xong chưa?"
Trương Mạn Đường khẽ đáp:
"Phía trước còn 7 người nữa mới đến lượt em"
Trương Dạng vừa kết thúc xong cuộc họp, cũng không còn việc gì bận rộn nữa, có thể đến nơi đó đón Trương Mạn Đường:
"Muốn tôi qua đó không?"
Trương Mạn Đường vừa muốn lại vừa không, cậu sợ Trương Dạng đến đây sẽ bắt gặp Hạ Tử Mạch, nếu như Hạ Tử Mạch phát hiện ra Trương Dạng và cậu đang qua lại, rất có thể sẽ lại có thêm một người nữa tỏ thái độ với cậu, mà cậu thì luôn muốn tránh những trường hợp như vậy.
"Nếu đến thì anh sẽ gặp cậu ấy... có vẻ không được tốt cho lắm"
Trương Dạng mỉm cười đáp:
"Sợ sao?"
Trương Mạn Đường không hiểu, Trương Dạng là đang muốn hỏi cậu sợ Hạ Tử Mạch hay là sợ hắn gặp cậu ta thì sẽ nối lại tình xưa:
"Không có, em chỉ là muốn tránh rắc rối không nên có mà thôi"
Trương Dạng nhàn nhạt nói:
"Tiểu Đường Tử, nếu như em cứ muốn trốn tránh như vậy thì sẽ không bao giờ cảm thấy thoải mái"
Trương Mạn Đường ngẩn người im lặng, cậu không muốn gặp rắc rối là đang muốn trốn tránh sao. Hơn nữa, nghe giọng nói bên kia của Trương Dạng hình như đang không hài lòng với cậu thì phải. Trương Mạn Đường suy nghĩ, lời của Trương Dạng nói cũng không sai, nếu như Trương Dạng đến đây gặp được Hạ Tử Mạch thì sao chứ, cậu mới là người đang quen Trương Dạng cơ mà:
"Ừm... vậy anh đến đón em được không?"
Trương Dạng cười nhẹ, lạnh nhạt đáp lời:
"Muộn rồi, em casting xong thì tự mình trở về đi"
Nói rồi Trương Dạng cúp máy khiến cho Trương Mạn Đường ở bên này rất hoang mang. Có phải cậu đã nói sai điều gì khiến cho hắn tức giận rồi hay không, Trương Dạng mỗi khi tức giận đều sẽ cúp máy như vậy. Lần cuối cùng hắn tắt máy ngang như thế chính là lần cậu nhắc đến chuyện tiền bạc với hắn, khi ấy hai người bọn họ đến tận 1 tháng sau mới gặp mặt, cậu không muốn chỉ vì một Hạ Tử Mạch mà quan hệ giữa hai người xảy ra khoảng cách thêm lần nữa.
Trương Mạn Đường xoay người lại nói với Tịnh Kỳ:
"Chị Tịnh Kỳ, em ra ngoài gọi điện thoại một chút, sẽ vào ngay"
Tịnh Kỳ nhìn sắc mặt bất ổn của Trương Mạn Đường thì gật đầu:
"Cậu đi đi, tôi ở đây giữ chỗ giúp cậu"
Vừa mới rồi Hạ Tử Mạch bước vào đã để ý tới Trương Mạn Đường, Trương Mạn Đường có câu nói được đưa lên hot share mấy ngày hôm nay cho nên cậu cũng tò mò nhìn người này nhiều một chút.
Trương Dạng đã đá cậu từ hai tháng trước đó, nhưng cậu lại không hề nghe thấy tin tức hắn quen người mới. Bình thường người nào quen với Trương Dạng thì sẽ rất khoe khoang, nhưng lần này người mới kia lại rất im ắng, không hề có đồn đại nào, điều đó chỉ có thể chứng minh cho một điều rằng Trương Dạng chưa tiếp tục quen ai.
Nhưng mà khi chuông điện thoại của Trương Mạn Đường reo lên, Hạ Tử Mạch bị tiếng chuông quen thuộc rất giống của Trương Dạng mà chú ý đến phía trước. Lúc Trương Mạn Đường lấy điện thoại từ trong túi quần ra, Hạ Tử Mạch đã chấn động không thôi, bởi vì kiểu dáng điện thoại này, còn có màu sắc kia cũng giống y hệt chiếc của Trương Dạng. Chiếc điện thoại Lamborghini này rất đắt tiền, một diễn viên mới như Trương Mạn Đường có thể có tiền để mua hay sao. Hạ Tử Mạch ở phía sau dỏng tai nghe cuộc trò chuyện của Trương Mạn Đường với người bên kia điện thoại, tuy Trương Mạn Đường không gọi tên người đó nhưng cậu cũng nghe ra được mối quan hệ của hai người bọn họ hẳn không bình thường.
Hạ Tử Mạch nhíu mày nhìn theo hướng Trương Mạn Đường rời đi. Trương Mạn Đường là diễn viên mới, dáng người cao gầy, gương mặt ưa nhìn, rất hợp với tiêu chí lựa chọn tình nhân của Trương Dạng, cậu ta còn có một chiếc điện thoại giống hệt của Trương Dạng nữa khiến cho cậu có cảm giác người này rất có thể sẽ có mối quan hệ liên quan đến hắn.
Trương Mạn Đường ngồi trong xe bảo mẫu cùng Tịnh Kỳ đi đến địa điểm casting, quả nhiên là phim của đạo diễn nổi tiếng có khác bên ngoài có rất nhiều diễn viên xếp hàng đợi đến lượt. Trương Mạn Đường nhận ra có rất nhiều diễn viên đã từng xuất hiện trên truyền hình, cũng có một số người là gương mặt hoàn toàn mới, cậu hít một hơi thật sâu, cố gắng lấy lại trạng thái bình tĩnh.
Tịnh Kỳ nhìn thấy người tới casting đông như vậy, còn có cả người từng đóng qua rất nhiều phim thì cũng hơi lo lắng, nhưng mà cô vẫn cố gắng ở bên cạnh trấn an cậu:
"Tiểu Đường, cố lên, chị tin cậu sẽ làm được"
Trương Mạn Đường mỉm cười khẽ gật đầu:
"Cảm ơn chị Tịnh Kỳ"
Trương Mạn Đường đứng được một lúc thì có hai người nữa cũng đi đến xếp hàng ngay ở phía sau, cậu nghe thấy có một cuộc đối thoại như thế này.
"Tiểu Mạch, một lát nữa nhờ cậu nói giúp một tiếng với Chung đạo được không?"
Trương Mạn Đường nghe thấy có người gọi Tiểu Mạch thì hơi giật mình một chút, quay người lại phía sau nhìn thử. Phía sau có hai người thanh niên cỡ trong tầm độ tuổi với cậu, người mặc áo len cao cổ màu đen đang đưa tay đấm bóp vai lấy lòng người thanh niên mặc áo khoác dạ sáng màu.
"Khương Hòa, tôi đã nói một tiếng với Chung đạo rằng cậu là bạn tôi, lát nữa cậu diễn cho thật tốt là được"
Người mặc áo khoác dạ kia có đôi mắt rất lớn, sống mũi cao thẳng, mái tóc dài kiểu lãng tử, một gương mặt rất lai tây. Cậu ta nhìn thật đẹp, khí chất cao ngạo trên người lấn át hoàn toàn cậu thanh niên mặc áo len đen kia vài phần. Trương Mạn Đường nhớ lại bức ảnh lần đó Tịnh Kỳ gửi cho cậu, chính là mái tóc dài nhuộm màu nâu sáng này, người đó là Hạ Tử Mạch sao.
Trương Mạn Đường bình tĩnh ở một bên đánh giá Hạ Tử Mạch, trong tưởng tượng của cậu về nhân vật Tân Tử thì Hạ Tử Mạch cũng khá giống với nhân vật đó, nếu như cậu ta có lối diễn xuất tốt thì Chung Sở Phi chọn cậu ta cho vai diễn này cũng không hề kỳ lạ gì.
Trương Mạn Đường thu lại tầm mắt, xoay người nhìn một hàng dài diễn viên đang xếp hàng đợi đến lượt. Ở phía sau cậu lúc này lại nghe thấy được hai người kia nói chuyện.
"Tiểu Mạch, hôm nay đông người đến casting quá, cậu có cách nào để cho tôi vào trước được không, tôi sợ Chung đạo sẽ chọn được người trước khi đến lượt tôi mất"
Hạ Tử Mạch nghe Khương Hòa nói vậy thì hừ lạnh một tiếng:
"Khương Hòa, cậu không phải không biết Chung đạo rất nghiêm khắc trong việc lựa chọn diễn viên, cậu muốn chen hàng thì nhất định sẽ tạo ấn tượng xấu trong lòng ông ta"
Khương Hòa cười cười, hạ thấp giọng lấy lòng:
"Chẳng phải lần đó Trương tổng cũng trực tiếp dẫn cậu vào đấy sao. Cậu là người của Trương tổng chứ không phải là ai xa lạ gì"
Vốn dĩ Trương Mạn Đường không định nghe cuộc nói chuyện này nhưng mà người kia nhắc đến Trương Dạng cho nên cậu lại không tự chủ được mà dỏng tai nghe ngóng.
Trương Mạn Đường nhíu mày, không hiểu sao đột nhiên Hạ Tử Mạch lại không nói nữa. Trương Mạn Đường thở dài, có lẽ cậu ta cũng kiêng kỵ ở nơi đây nhiều người nên mới giữ im lặng như vậy.
Hạ Tử Mạch im lặng một hồi mới trầm giọng lên tiếng:
"Khương Hòa, tôi là người của anh ấy chứ không phải cậu. Tôi và cậu, hai người ở hai thế giới rất khác biệt, cậu có hiểu không?"
Khương Hòa bị nói trúng tim đen, tuy rằng trong lòng hơi khó chịu với tính cách kiêu ngạo này của Hạ Tử Mạch, nhưng vì bản thân vẫn còn có chuyện cần phải nhờ vả người ta cho nên Khương Hòa chỉ còn biết nhẫn nhịn ở trong lòng:
"Đúng đúng, Trương tổng cũng chỉ để mắt đến một mình cậu thôi"
Trương Mạn Đường im lặng, cúi đầu nhìn xuống dưới mũi chân. Phải không? Trương Dạng chỉ để ý đến một mình Hạ Tử Mạch thôi hay sao? Nhất định là không phải như vậy, ngày hôm qua hắn còn khen cậu rất đẹp, còn đối với cậu rất dịu dàng.
Trương Mạn Đường khẽ mỉm cười, mở điện thoại ra đọc kịch bản lại một lượt, cậu không muốn để mọi người khác tác động đến tâm trạng của mình trước khi tham gia casting.
Đoàn người phía trước đã rút ngắn lại đi không ít, mỗi người rời khỏi phòng đều mang gương mặt ảo não, thậm chí còn có người đỏ mắt đi ra. Trương Mạn Đường thầm nghĩ, có phải là bên trong rất căng thẳng hay không? Hẳn là như vậy rồi, Chung Sở Phi nổi tiếng trong giới là người rất nghiêm khắc.
Khi Trương Mạn Đường còn đang tập trung xem lại kịch bản thì điện thoại trong túi quần cậu reo lên. Chiếc điện thoại Lamborghini này vốn dĩ chỉ có một người gọi tới mà thôi, cậu không cần nhìn tên hiển thị trên màn hình cũng đã biết được là ai rồi.
Bây giờ là gần 5 giờ chiều, phía trước cậu còn 7 người nữa sẽ đến lượt. Sắp vào diễn rồi, Trương Dạng lại gọi điện cho cậu, người đàn ông này chẳng phải muốn quấy nhiễu sự tập trung của cậu sao.
Trương Mạn Đường nhấn vào nút nghe điện thoại, Trương Dạng ở bên kia đầu dây khàn giọng nam tính, còn mang theo sự ôn nhu dịu dàng:
"Đã casting xong chưa?"
Trương Mạn Đường khẽ đáp:
"Phía trước còn 7 người nữa mới đến lượt em"
Trương Dạng vừa kết thúc xong cuộc họp, cũng không còn việc gì bận rộn nữa, có thể đến nơi đó đón Trương Mạn Đường:
"Muốn tôi qua đó không?"
Trương Mạn Đường vừa muốn lại vừa không, cậu sợ Trương Dạng đến đây sẽ bắt gặp Hạ Tử Mạch, nếu như Hạ Tử Mạch phát hiện ra Trương Dạng và cậu đang qua lại, rất có thể sẽ lại có thêm một người nữa tỏ thái độ với cậu, mà cậu thì luôn muốn tránh những trường hợp như vậy.
"Nếu đến thì anh sẽ gặp cậu ấy... có vẻ không được tốt cho lắm"
Trương Dạng mỉm cười đáp:
"Sợ sao?"
Trương Mạn Đường không hiểu, Trương Dạng là đang muốn hỏi cậu sợ Hạ Tử Mạch hay là sợ hắn gặp cậu ta thì sẽ nối lại tình xưa:
"Không có, em chỉ là muốn tránh rắc rối không nên có mà thôi"
Trương Dạng nhàn nhạt nói:
"Tiểu Đường Tử, nếu như em cứ muốn trốn tránh như vậy thì sẽ không bao giờ cảm thấy thoải mái"
Trương Mạn Đường ngẩn người im lặng, cậu không muốn gặp rắc rối là đang muốn trốn tránh sao. Hơn nữa, nghe giọng nói bên kia của Trương Dạng hình như đang không hài lòng với cậu thì phải. Trương Mạn Đường suy nghĩ, lời của Trương Dạng nói cũng không sai, nếu như Trương Dạng đến đây gặp được Hạ Tử Mạch thì sao chứ, cậu mới là người đang quen Trương Dạng cơ mà:
"Ừm... vậy anh đến đón em được không?"
Trương Dạng cười nhẹ, lạnh nhạt đáp lời:
"Muộn rồi, em casting xong thì tự mình trở về đi"
Nói rồi Trương Dạng cúp máy khiến cho Trương Mạn Đường ở bên này rất hoang mang. Có phải cậu đã nói sai điều gì khiến cho hắn tức giận rồi hay không, Trương Dạng mỗi khi tức giận đều sẽ cúp máy như vậy. Lần cuối cùng hắn tắt máy ngang như thế chính là lần cậu nhắc đến chuyện tiền bạc với hắn, khi ấy hai người bọn họ đến tận 1 tháng sau mới gặp mặt, cậu không muốn chỉ vì một Hạ Tử Mạch mà quan hệ giữa hai người xảy ra khoảng cách thêm lần nữa.
Trương Mạn Đường xoay người lại nói với Tịnh Kỳ:
"Chị Tịnh Kỳ, em ra ngoài gọi điện thoại một chút, sẽ vào ngay"
Tịnh Kỳ nhìn sắc mặt bất ổn của Trương Mạn Đường thì gật đầu:
"Cậu đi đi, tôi ở đây giữ chỗ giúp cậu"
Vừa mới rồi Hạ Tử Mạch bước vào đã để ý tới Trương Mạn Đường, Trương Mạn Đường có câu nói được đưa lên hot share mấy ngày hôm nay cho nên cậu cũng tò mò nhìn người này nhiều một chút.
Trương Dạng đã đá cậu từ hai tháng trước đó, nhưng cậu lại không hề nghe thấy tin tức hắn quen người mới. Bình thường người nào quen với Trương Dạng thì sẽ rất khoe khoang, nhưng lần này người mới kia lại rất im ắng, không hề có đồn đại nào, điều đó chỉ có thể chứng minh cho một điều rằng Trương Dạng chưa tiếp tục quen ai.
Nhưng mà khi chuông điện thoại của Trương Mạn Đường reo lên, Hạ Tử Mạch bị tiếng chuông quen thuộc rất giống của Trương Dạng mà chú ý đến phía trước. Lúc Trương Mạn Đường lấy điện thoại từ trong túi quần ra, Hạ Tử Mạch đã chấn động không thôi, bởi vì kiểu dáng điện thoại này, còn có màu sắc kia cũng giống y hệt chiếc của Trương Dạng. Chiếc điện thoại Lamborghini này rất đắt tiền, một diễn viên mới như Trương Mạn Đường có thể có tiền để mua hay sao. Hạ Tử Mạch ở phía sau dỏng tai nghe cuộc trò chuyện của Trương Mạn Đường với người bên kia điện thoại, tuy Trương Mạn Đường không gọi tên người đó nhưng cậu cũng nghe ra được mối quan hệ của hai người bọn họ hẳn không bình thường.
Hạ Tử Mạch nhíu mày nhìn theo hướng Trương Mạn Đường rời đi. Trương Mạn Đường là diễn viên mới, dáng người cao gầy, gương mặt ưa nhìn, rất hợp với tiêu chí lựa chọn tình nhân của Trương Dạng, cậu ta còn có một chiếc điện thoại giống hệt của Trương Dạng nữa khiến cho cậu có cảm giác người này rất có thể sẽ có mối quan hệ liên quan đến hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất