Trong Mắt Có Kịch

Chương 56: Cún con phóng túng

Trước Sau
Trương Dạng cảm thấy cún con nhà hắn rất có mị lực, bị trêu chọc đến khóc thành một bộ dáng mềm nhũn vẫn đáng yêu như vậy. Hắn khẽ thở dài một hơi, đưa tay lau nước mắt cùng mồ hôi trên gương mặt của Trương Mạn Đường, vỗ vỗ vào mông cậu nói:

"Được rồi, giúp tôi đi ra khóa cửa lại đi"

Trương Mạn Đường cảm thấy cơ thể mình rất kỳ quái, hai chân run rẩy sắp không có sức lực, nhưng mà bây giờ Trương Dạng lại nói cậu đi ra bên ngoài khóa cửa, người đàn ông này đúng thật biết hành hạ người khác mà.

Trương Mạn Đường liêu xiêu đi đến trước cửa phòng khóa cửa lại thật cẩn thận, sau đó bước về phía Trương Dạng, vừa định lên tiếng thì hắn đã đứng dậy, ôm lấy eo cậu, cúi đầu hôn xuống đôi môi cậu một cách mạnh mẽ. Sự thô bạo này khiến cho Trương Mạn Đường rất thoải mái, cậu muốn Trương Dạng thật mạnh tay với mình... điều này khiến cho cậu hoảng sợ với chính bản thân, có phải cậu đã thay đổi rồi hay không, tại sao lại muốn càng bị thô bạo nhiều hơn nữa chứ.

Trương Dạng vô cùng khỏe mạnh, bàn tay to lớn của hắn ở sau mông cậu chà sát nắn bóp. Trương Mạn Đường thở dốc, đôi mắt xinh đẹp lộ rõ sự đê mê, đầu óc quay cuồng, tùy sức để cho Trương Dạng cởi quần áo trên người mình xuống.

Bàn làm việc của Trương Dạng cực kỳ lớn, là loại bàn gỗ màu nâu tối bóng loáng, trên đó có rất nhiều văn kiện giấy tờ được đóng dấu đỏ. Trương Mạn Đường lo sợ bản thân mình sẽ làm hỏng những giấy tờ quan trọng kia, nhưng rất nhanh đã không có thời gian mà nghĩ nữa rồi. Trương Dạng đẩy mạnh cậu nằm úp sấp ở trên mặt bàn, một tay của hắn đè ở trên đầu cậu, một tay lại đánh thật mạnh vào mông của cậu khiến cho cơn khoái cảm giống như sóng thần không kiểm soát được mà đánh tới:

"A... ưm"

Trương Dạng là người có xu hướng tình dục thô bạo, hắn thích kiểm soát đối phương, thích vào thời điểm làm chuyện đó mà mạnh tay đánh xuống trên người bạn tình. Mà Trương Mạn Đường vừa hay lại là kiểu người thích bị hành hạ, càng đánh lại càng cảm thấy kích thích dâng trào:

"Cún con, có muốn tôi mạnh tay hơn nữa hay không?"

Trương Mạn Đường cảm thấy cánh mông đau rát, nhưng sự khoái cảm lại che lấp mọi lý trí, cậu cắn môi rên rỉ, cả người bị thứ thuốc kia tác dụng lên mà phóng túng vô cùng:

"Muốn... muốn daddy đánh thật mạnh tay"

Trương Dạng nhếch môi khẽ mỉm cười. Trong văn phòng lúc này có một người đàn ông cao lớn, mặc trên mình một bộ vest màu xám sang trọng, nếu chỉ nhìn phần thân trên của hắn sẽ thấy được hắn còn mang một chiếc cà vạt màu xanh rất lịch sự, nhưng thân dưới kia lại không được được chỉnh tề cho lắm bởi vì khóa quần đã được kéo xuống, lộ ra vật nam tính gân guốc thô to ngoại cỡ kia. Mà cậu thanh niên thon gầy, da thịt trắng trẻo mướt mát kia lại bị thô bạo ấn đầu nằm sấp trên bàn làm việc, cánh mông run rẩy liên tục tiếp nhận từng đợt đánh xuống đến đỏ ửng hiện rõ năm đầu ngón tay to lớn.

Trương Dạng đánh một hồi, trong căn phòng làm việc vốn dĩ nên phải nghiêm túc truyền ra tiếng kêu rên rỉ dâm đãng cùng tiếng bốp bốp thô bạo. Hắn là một người làm việc nghiêm túc, ở tại văn phòng làm việc sẽ không có hứng thú làm chuyện tình dục nóng bỏng này, cũng chưa từng cho phép bất cứ tình nhân nào được đặt chân đến công ty của hắn làm phiền, nhưng mà Trương Mạn Đường thì lại khác... cún con này lại một lần nữa được hắn cho phép làm những chuyện mà từ trước đến nay hắn không cho phép bất cứ ai làm.

Nơi này không có gel bôi trơn, Trương Dạng hơi do dự một chút vì kích thước của hắn rất lớn, nếu như cứ như vậy mà tiến vào thì Trương Mạn Đường sẽ bị thương nghiêm trọng. Hắn hơi dừng tay lại một chút, khàn giọng nói:

"Cún con, không có gel cho nên không thể làm"

Trương Mạn Đường khóc hu hu, cậu khó chịu đến cực độ rồi, bây giờ Trương Dạng lại nói không thể làm, thật sự chẳng khác nào làm khó cậu cả:

"Daddy... daddy, cún con rất khó chịu mà"

Trương Dạng kéo Trương Mạn Đường đứng dậy, hắn từ phía sau lưng ôm lấy cậu, bàn tay to lớn nắm lấy vật nam tính của cậu vuốt ve:

"Tôi biết rồi, nhưng không có đầy đủ mọi thứ thì tôi sẽ không làm"



Trương Mạn Đường nức nở, tuy rằng bàn tay của Trương Dạng vô cùng điêu luyện an ủi cậu nhưng mà phía sau của cậu vẫn thật trống vắng:

"Hu hu..."

Trương Dạng cũng hết cách rồi, hắn cũng muốn làm đến cùng nhưng một khi hắn lâm trận nhất định sẽ là một hồi dũng mãnh thô bạo, nếu như không có gel bôi trơn sẽ rất khó làm, còn có thể làm cho Trương Mạn Đường bị thương nghiêm trọng, mà hắn thì lại không muốn làm tổn thương cún con ngoan ngoãn này:

"Đừng khóc, sau này tôi sẽ chuẩn bị thứ đó đặt ở văn phòng... bây giờ tôi chỉ có thể giúp em như vậy mà thôi"

Trương Mạn Đường thở dốc, hình như cậu phát điên rồi, tại sao luôn cảm thấy không thể lấp được khoảng trống dục vọng trong người, cả người liên tục cọ cọ vào phía sau Trương Dạng, cọ tới cọ lui, cọ đến khi Trương Dạng phải khàn giọng quát cậu:

"Cún con, em đừng làm loạn"

Trương Mạn Đường bị quát lại tủi thân, bây giờ cậu rất mỏng manh, không có cách nào ngoan ngoãn như trước được cho nên gan cũng lớn hơn mà nói hắn:

"Daddy, daddy... anh giúp cún con... giúp cún con đi mà"

Trương Dạng cũng bị dục vọng thiêu đốt, hắn đã có ý tha cho Trương Mạn Đường nhưng vì người này không biết sợ chết cho nên chỉ còn cánh cúi người bế lấy Trương Mạn Đường nóng như lửa đốt tiến vào bên trong phòng nghỉ.

Không gian bên trong phòng nghỉ khá rộng rãi và đơn giản, có một chiếc giường lớn đặt bên cạnh cửa kính sát đất, rèm cửa màu xám mỏng manh có thể lờ mờ nhìn thấy quang cảnh bên ngoài. Trương Dạng ném Trương Mạn Đường lên giường, hắn cởi quần áo trên người ném xuống sàn, tiếp theo liền trực tiếp lao tới đè lên người không biết tốt xấu kia, điên cuồng mà chèn ép.

Trương Mạn Đường a lên một tiếng, cảm giác nơi đó bất ngờ bị lấp đầy, tuy rằng rất đau rát như bị xé rách một cách thô bạo, nhưng mà dục vọng trong lòng lại xem như được an ủi. Cậu ôm lấy cần cổ của Trương Dạng, nhắm mắt đón nhận từng đợt sóng khoái cảm mãnh liệt, cả người rung lắc điên cuồng... kỹ thuật của kim chủ vẫn luôn tốt như vậy, cho dù không có gel bôi trơn vẫn có thể thuận lợi đưa đẩy rất nhuần nhuyễn.

Trong đôi mắt của Trương Dạng bị bao phủ bởi tia dục vọng, người bên dưới nhắm mắt tận hưởng, tiếng rên rỉ run rẩy liên tục phát ra một cách kiều mị. Hắn khẽ nhếch môi mỉm cười, cúi đầu gặm cắn cần cổ của cậu, bên dưới lại thúc càng ngày càng mạnh hơn:

"Cún con... cầu xin tôi đi"

Trương Mạn Đường nghe thấy lời nói của Trương Dạng, tự động coi đó là mệnh lệnh mà phục tùng:

"Daddy... daddy... cầu xin anh yêu thương cún con"

Trương Dạng nghe thấy lời cầu xin nhiễm đầy dục vọng kia thì mỉm cười hài lòng. Trong đầu hắn đột nhiên lóe lên một suy nghĩ muốn trêu chọc Trương Mạn Đường. Hắn cúi thấp đầu ở bên tai của Trương Mạn Đường nói nhỏ:

"Cún con, tôi muốn đi tiểu thì phải làm sao đây?"

Trương Mạn Đường ô ô thở dốc, cậu vừa bắn ra hai đợt nhưng chẳng hiểu sao vẫn không thể nào hạ xuống dục vọng được. Cậu ôm lấy eo của Trương Dạng khóc hu hu:

"Đừng đi mà... cún con rất khó chịu"

Trương Dạng cười tà, cảm thấy Trương Mạn Đường nhất định là dùng thuốc quá liều rồi:



"Không muốn tôi đi sao? Nhưng mà tôi phải đi tiểu ở đâu đây?"

Trương Mạn Đường lúng túng quẫn bách, cậu bị Trương Dạng ép đến mức vứt bỏ mặt mũi hết rồi:

"Hu hu... ở bên trong... bên trong a..."

Trương Dạng cắn cắn vành tai mềm mỏng của Trương Mạn Đường:

"Vậy em phải cầu xin tôi"

Trương Mạn Đường mang dáng vẻ mềm nhũn đáng thương nói:

"Cầu xin daddy..."

Trương Dạng hửm một tiếng, vẫn còn chưa mấy hài lòng:

"Cầu xin tôi cái gì?"

Trương Mạn Đường đưa hai tay lên che mặt của mình, xấu hổ khóc hu hu:

"Cầu xin daddy tiểu vào bên trong của cún con"

Trương Dạng nâng hai chân của Trương Mạn Đường đặt ở trên vai mình, điên cuồng ra vào càng lúc càng nhanh, cuối cùng sau một hồi đại chiến hắn cũng chịu bắn ra tinh túy trong cơ thể mình vào bên trong của Trương Mạn Đường, còn quả thật vô cùng thư thái mà mang một bụng nước tiểu kia tiết ra.

Trương Mạn Đường xấu hổ vô cùng, lại bị Trương Dạng kéo đến ngồi trong lòng hắn nghỉ ngơi, trêu chọc:

"Cún con, thích không?"

Trương Mạn Đường giấu gương mặt ửng đỏ của mình vào bên trong lồng ngực của Trương Dạng, cậu... rất thích, nhưng mà lại không dám mặt dày nói rằng mình thích, chỉ có thể gật đầu thở dốc biểu hiện mà thôi. Trong bụng của cậu vẫn hơi trướng, có lẽ chứa rất nhiều tinh dịch cùng nước tiểu của Truơng Dạng mà cậu cũng cảm thấy khó chịu theo.

"Cún con, tôi nên phải suy nghĩ lại rồi... sau này có lẽ sẽ không cho phép em đến văn phòng làm việc của tôi nữa"

Trương Mạn Đường hoảng hốt, cậu lại làm gì sai rồi hay sao. Cậu ngước mắt lo lắng nhìn Trương Dạng, kết quả nhận được đáp án từ hắn:

"Em đến đây nhưng lại không chịu yên tĩnh, hết khóc rồi lại nháo muốn tôi phải quan tâm em... khiến cho tôi không thể tập trung làm việc được"

Trương Mạn Đường cúi đầu xấu hổ, cậu cũng quên mất lý do tại vì sao mình đến đây, là do ai trêu chọc cậu thành ra như thế. Nghe thấy lời của Trương Dạng nói thì tự động cảm thấy mình thật sai trái, bản thân có lỗi không dám mở miệng nói tiếng nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau