Chương 85: Khẩu chiến trên mạng
Trương Mạn Đường nhận ra Trương Dạng có thói quen rất thích trêu chọc cậu, bằng chứng chính là hắn vừa bức ép cậu nói ra những điều xấu hổ, sau đó ánh mắt kia lại tràn ngập tia thỏa mãn, hại cậu đỏ mặt đến mức muốn đào một cái hố để trốn đi.
Trương Dạng đưa tay nâng cằm của Trương Mạn Đường lên, thỏa mãn quan sát dáng vẻ xấu hổ của người nào đó, đầu ngón tay to lớn kia của hắn lướt nhẹ ma sát trên đôi môi cậu. Giọng nói của hắn mang theo tia từ tính ấm áp, giống như là đang cố tình thôi miên cậu vậy:
"Tôi hiểu rồi, sau này tôi sẽ nói những lời như vậy nhiều hơn với em, bởi vì Tiểu Đường Tử rất thích nghe mà phải không?"
Trương Mạn Đường gật đầu rồi lại lắc đầu, đúng là Trương Dạng nếu như nói ra mấy lời lưu mạnh kia sẽ rất dễ nghe, nhưng mà cậu lại không dám thừa nhận rằng mình thích nghe những lời đó thường xuyên, nếu không Trương Dạng sẽ lại có được lý do trêu chọc cậu nhiều hơn nữa.
Trương Dạng lại nhịn không được nữa, cúi đầu hôn xuống đôi môi xinh đẹp của Trương Mạn Đường, đối phương ngẩng đầu đón nhận, còn ngoan ngoãn đáp lại rất nhiệt tình.
Trương Dạng vòng tay ôm lấy eo nhỏ mảnh khảnh của Trương Mạn Đường, bàn tay to lớn tiến vào bên trong áo len của cậu, thỏa thích xoa nắn cảm nhận làn da mịn màng ấm áp kia.
Trương Dạng nhận ra người trong lòng đã mềm nhũn, tiến vào tình dục thì buông cậu ra, hắn thấy được trong đôi mắt mơ màng kia của cậu ngập tràn tia mất mát thì khẽ mỉm cười:
"Chỗ này đã có người khác dùng qua, tôi không muốn ở đây nữa..." Nói đến đây Trương Dạng lại hạ thấp đầu, ghé sát vào tai của Trương Mạn Đường: "Đưa tôi lên phòng của em đi"
Phòng của cậu sao, là căn phòng trên tầng 6 đó? Ừm, từ khi dọn đến ở trong căn biệt thự này, ngoài đêm ấy ra thì cậu chưa từng lên đó nữa, bây giờ Trương Dạng đột nhiên nói đến chuyện này mới khiến cho cậu nhớ ra, thì ra trong căn biệt thự rộng lớn này cũng có một phòng riêng dành cho cậu.
"À... Để ăn cơm xong có được không? Ừm... hôm nay còn có món cá hấp mà anh thích ăn"
Trương Dạng cười ha ha:
"Tiểu Đường Tử đang nghĩ cái gì thế? Tôi muốn đi tắm"
Trương Mạn Đường ngẩn người, sau đó lại cảm nhận được lửa nóng thiêu cháy gương mặt nhỏ nhắn này, cậu đưa hai tay lên ôm lấy mặt mình, ánh mắt trốn tránh không dám nhìn thẳng Trương Dạng. Cậu mím mím môi, nhỏ giọng nói:
"Trương Dạng, anh đang trêu chọc em hay sao?"
Trương Dạng chậm rãi đáp:
"Không có, là do em đầu óc đen tối"
Trương Mạn Đường không dám nhìn Trương Dạng, chỉ có thế cúi đầu nói khẽ:
"Nếu không phải thì tại sao anh không tự mình lên, còn nói muốn em đưa anh lên"
Trương Dạng nắm lấy cổ tay của Trương Mạn Đường, chiếc vòng tay đang ở trên cổ tay của cậu cũng theo đó khẽ đung đưa chiếc chìa khóa màu bạc:
"Em quên rồi sao, em có chìa khóa mà"
Sự thật chứng minh Trương Dạng là kẻ lưu manh nhưng lại khiến cho người khác không tìm được sơ hở. Hắn nói muốn lên phòng cậu để tắm, cuối cùng lại dày vò cậu một hồi từ ngoài cửa phòng cho đến trên ghế sô pha, cuối cùng lại bị hắn liên tiếp áp sát cơ thể cậu vào bức tường trong phòng tắm, phía sau không ngừng bị đâm chọc phát ra tiếng da thịt va chạm mạnh mẽ, bọt nước theo đó cũng bắn tứ tung vào mắt cậu, hạ
i cậu cay xè cả mắt.
Trong lúc phát sinh ra chuyện ấy, Trương Mạn Đường cảm thấy bụng dưới của mình hơi trướng, cảm giác này là cảm giác vô cùng quen thuộc mỗi buổi sáng khi tỉnh dậy. Hiện tại hai người bọn họ đang đứng ở dưới vòi sen xả nước, trương Dạng ôm lấy cậu từ phía sau, có lẽ nếu như cậu lén lút làm chuyện kia, Trương Dạng cũng sẽ không phát hiện ra được.
Trương Mạn Đường hơi rùng mình, người phía sau liên tục thúc ép cậu, cuối cùng khiến cho cậu triệt để không thể nhịn thêm được nữa. Một dòng nước nóng ấm bắn ra, kéo theo sau đó là tiếng cười khe khẽ của người đàn ông lưu manh nọ:
"Tiểu Đường Tử, em làm gì vậy?"
Trương Mạn Đường giật mình, thật muốn độn thổ ngay lập tức mà, còn cứ tưởng rằng Trương Dạng sẽ không phát hiện ra, không nghĩ tới hắn lại có đôi mắt tinh tường đến như thế.
"A... Trương Dạng..."
Trương Dạng cắn vào vành tai mềm mỏng của Trương Mạn Đường, khiêu khích hai điểm nhỏ trước ngực cậu, tay còn lại khẽ nâng lấy vật nam tính của cậu lên, khiến cho được cong của tia nước kia càng thêm cách biệt với nước chảy ra từ vòi sen. Trương Mạn Đường xấu hổ khóc không thành tiếng, chỉ có thể cố gắng dừng lại hành động sinh lý kia của mình nhưng không thế.
"Tiểu Đường Tử, ngày mai tôi có một bữa tiệc tối, em có muốn đi cùng tôi không?"
Trương Mạn Đường nghe thấy thế thì lại cảm thấy hối tiếc:
"Ngày mai sao? Ngày mai em phải bay tới Tô Châu để quay phim... bộ phim này sẽ khai máy sớm hơn dự kiến"
Trương Dạng nghe vậy thì mạnh tay bóp lấy vật nam tính của Trương Mạn Đường để biểu hiện sự tức giận không vừa lòng, hắn trầm giọng hỏi:
"Tại sao em lại không nói với tôi?"
Trương Mạn Đường bị đau, vội nắm lấy cổ tay của Trương Dạng, giọng nói cũng có phần lạc đi:
"A... hôm nay chị Tịnh Kỳ cũng mới nói với em, em định một lát nữa sẽ nói cho anh biết"
Trương Dạng nhíu mày:
"Đi bao lâu?"
Trương Mạn Đường cũng coi như là đóng vai chính, bộ phim này có thời lượng khá dài, lần trước có trao đổi qua với đạo diễn có thể sẽ phải quay trong vòng 5 tháng, chắc chắn là sẽ kéo dài qua đợt tết này.
"Dự kiến sẽ quay trong vòng 5 tháng"
Trương Dạng buông Trương Mạn Đường ra, hắn hơi dùng sức khiến cho cậu lảo đảo. Lúc này người đàn ông cao lớn kia đang đứng ở dưới vòi sen dùng một tay vuốt ngược mái tóc về phía sau, dáng vẻ giống như một nam người mẫu trong quảng cáo, đẹp một cách lạnh lùng:
"Đừng mơ tôi sẽ đến thăm ban"
Trương Mạn Đường hơi mơ hồ, tại sao người đàn ông này đột nhiên lại nổi giận với cậu chứ, hơn nữa lúc này còn giống như là phân chia ranh giới với cậu rồi treo biển không được tiếp cận hắn vậy.
Bữa tối hôm nay không có sự xuất hiện của hai người lạ kia nữa, Trương Mạn Đường cũng buông lỏng tâm trạng của bản thân hơn, nhưng khi nhìn thấy Trương Dạng lạnh mặt không nói gì với cậu, lại khiến cho cậu bắt đầu hơi lo lắng.
Buổi tối hôm đó Trương Mạn Đường ở trong phòng chuẩn bị hành lý, Trương Dạng không ở trong phòng làm việc mà đã lên tầng 6 nghỉ ngơi. Trương Mạn Đường loay hoay thu dọn một hồi đã là gần 10 giờ, lúc vào phòng thì thấy Trương Dạng đang ở trên căn gác xép kia
Hắn vẫn giữ thói quen không thích mặc đồ vướng víu khi đi ngủ, lúc này nửa thân trên của hắn để trần làm lộ ra cơ ngực rắn chắc. Hắn nhìn về phía cậu ý nói cậu mau qua đó, cậu đi về phía trước rồi nhanh chóng leo vào bên trong:
"Trương Dạng, em quay phim ở Tô Châu, là phim trương Đông Lý, thời gian quay phim sẽ khoảng 5 tháng, chiều mai lúc 4 giờ em sẽ lên máy bay... khả năng cao sẽ phải ăn tết ở đoàn làm phim, anh có thể đến thăm ban được chứ?"
Trương Dạng thờ ơ đáp lời:
"Công việc của tôi rất bận"
Trương Mạn Đường lén lút thở dài ở trong lòng:
"Vậy có thể gọi điện cũng tốt rồi"
Trương Dạng nằm xuống giường, hắn giống như có ý định chuẩn bị nghỉ ngơi:
"Một tuần một lần vào tối thứ bảy có thể sắp xếp chút thời gian gọi điện cho em"
Trương Mạn Đường hả một tiếng, chỉ có thể gọi điện một lần trong tuần thôi hay sao, nếu là như vậy cậu liệu có chịu nổi hay không đây? Cậu rất nhớ Trương Dạng, rất muốn nghe giọng nói của hắn, hơn nữa Trương Dạng hẳn cũng không phải là người thích nhắn tin qua lại mỗi ngày.
Trương Mạn Đường thấy Trương Dạng giống như đã quyết, cho dù cậu có nói cái gì cũng không thể lay chuyển nổi, chỉ có thể nâng chăn nằm xuống bên cạnh hắn, lúc đầu còn hơn do dự vòng tay ôm lấy eo hắn, sau đó thì gối đầu lên ngực hắn khẽ hỏi:
"Trương Dạng, không thể nhiều hơn sao?"
Trương Dạng nhàn nhạt trả lời:
"Không thể"
Trương Mạn Đường ủ rũ:
"Em sẽ rất nhớ anh"
Trương Dạng im lặng, không nói gì nữa cả.
...
Đây là lần đầu tiên Trương Mạn Đường đến Tô Châu, lúc máy bay đáp xuống thành phố là gần 10 giờ tối chuyến bay của cậu bị thay đổi thời gian bay cho nên buổi gặp mặt với mọi người trong đoàn làm phim cậu không tham gia được.
Hạ Tử Mạch cũng là diễn viên chính trong đoàn, hơn nữa cậu ta bởi vì chuyện của Trương Dạng mà luôn muốn cố tình đối đầu với cậu. Không những cậu nghe được phong phanh tin tức Hạ Tử Mạch ở buổi gặp mặt mọi người kia nói cậu nổi tiếng mà kiêu ngạo, không coi ai ra gì mà ngay cả ở trên trang cá nhân của cậu ta cũng đăng tải một bức ảnh chụp tất cả người trong đoàn kèm theo một dòng trạng thái ẩn ý:
"Tu Chân Huyền Ảo chính thức khai máy, buổi gặp mặt hôm nay rất vui vẻ, đáng tiếc không thể gặp được người nổi tiếng vẫn muốn gặp. Không sao, ngày mai sẽ gặp được. Mong mọi người nương tay"
Hạ Tử Mạch cũng là nghệ sĩ đang hồng, trước đó nhờ vào mối quan hệ với Trương Dạng mà đã có thể đóng một bộ phim đưa tên tuổi của cậu ta đến gần hơn với khán giả.
Hạ Tử Mạch là người Tân Cương, đường nét trên gương mặt có chút lai tây, đôi mắt lớn tinh ranh, sống mũi cao thẳng, dáng người tiêu chuẩn thư sinh, rất hợp với hình tượng nam sinh năng động mà công ty cậu ta đã định hướng.
Hiện tại đang thịnh hành kiểu thần tượng có tính cách ấm áp tràn đầy nhiệt huyết như vậy, lại cộng thêm thế lực của Trương Dạng trước đây đã giúp cho Hạ Tử Mạch có chỗ đứng nhất định, chính vì thế lượng fan hâm mộ của cậu ta cũng không hề nhỏ, rất nhanh ở dưới bài viết đã có rất nhiều bình luận để lại
[Tiểu Tà Dương]: Tâm trạng của Mạch Mạch hình như không tốt thì phải, Mạch Mạch cố lên.
[Nhất Lộ Đến Anh]: Người nổi tiếng mà Mạch Mạch muốn gặp là ai vậy?
[Á Trạch Tòng Quân]: Tôi phát hiện ra trong ảnh thiếu nhân vật gần đây dính scandal có con thì phải
[Nòng Nọc]: Người nổi tiếng không dễ gặp đâu, người ta bây giờ đang rất HOT
[Nhiễu Nhiễu]: Hắc hồng cũng là hồng, chẳng giống như Mạch Mạch nhà chúng ta luôn đi theo con đường chính đạo thực lực.
[Thích Xem Náo Nhiệt]: Sắp có biến rồi thì phải, bắc ghế, chuẩn bị sẵn đĩa hạt dưa cho đêm nay.
[Tâm Ý Tương Thông]: Có người ghen ăn tức ở, gần đây hơi mờ nhạt, muốn nhanh chóng cọ nhiệt đây mà
[Nhất Lộ Đến Anh]: Ha ha, người nào ghen ăn tức ở đây
[Chiếc Áo Của Đường Tử]: Là ai thì tự biết rồi đó, fan bạn cũng thật biết cách cọ nhiệt thay anh nhà
[Nhất Tâm]: Phải rồi phải rồi, luôn thích cọ nhiệt người nhà chúng tôi, nhưng mà kết cục sau đó cứ nhìn tấm gương người đi trước thì biết rồi đấy, chẳng phải đã bị đạo diễn lên tiếng khai trừ ra khỏi đoàn cho dù bộ phim đã quay xong hết hay sao
[Náo Loạn Trời Tây]: Haiz, cậu bé đáng thương của tôi nằm không cũng trúng đạn, hiền lành quá cho nên luôn bị người khác lợi dụng cọ nhiệt đây mà
[Cười Sảng]: Ha ha, thật là buồn cười quá đi, Mạch Mạch nhà chúng tôi còn cần cọ nhiệt hay sao? Mấy tháng trước cậu ấy đã dành được giải diễn viên phụ xuất sắc nhất, khi ấy người nào đó còn chưa có tên tuổi gì đâu. Nói cọ nhiệt thì chính là đang tự vả mặt các người đó.
[Tiểu Hoàng Ngưu]: Quan hệ trong giới của người nhà chúng tôi rất tốt, nếu không phải có tính cách tốt thì từ đạo diễn nổi tiếng đến diễn viên có tên tuổi cũng không đứng ra bảo vệ cậu ấy đâu.
[Lạc Lạc]: Người nhà các người ngoài cái danh hiệu diễn viên phụ gì đó thì cũng không ít tai tiếng đâu, hôm qua tôi còn đọc được tin diễn viên nọ ở sân bay tỏ thái độ với bảo an, không hợp tác đấy.
[Hùng Tử Kỳ]: Sao cũng được, dù sao người nhà chúng tôi cũng không giấu diếm fan của mình rằng đã có con. Có con còn không chịu thừa nhận, đúng là hết thuốc chữa.
[Phương Kỷ]: Lừa mình dối người, sớm muộn cũng sẽ bị phát hiện ra chân tướng.
Trương Dạng đưa tay nâng cằm của Trương Mạn Đường lên, thỏa mãn quan sát dáng vẻ xấu hổ của người nào đó, đầu ngón tay to lớn kia của hắn lướt nhẹ ma sát trên đôi môi cậu. Giọng nói của hắn mang theo tia từ tính ấm áp, giống như là đang cố tình thôi miên cậu vậy:
"Tôi hiểu rồi, sau này tôi sẽ nói những lời như vậy nhiều hơn với em, bởi vì Tiểu Đường Tử rất thích nghe mà phải không?"
Trương Mạn Đường gật đầu rồi lại lắc đầu, đúng là Trương Dạng nếu như nói ra mấy lời lưu mạnh kia sẽ rất dễ nghe, nhưng mà cậu lại không dám thừa nhận rằng mình thích nghe những lời đó thường xuyên, nếu không Trương Dạng sẽ lại có được lý do trêu chọc cậu nhiều hơn nữa.
Trương Dạng lại nhịn không được nữa, cúi đầu hôn xuống đôi môi xinh đẹp của Trương Mạn Đường, đối phương ngẩng đầu đón nhận, còn ngoan ngoãn đáp lại rất nhiệt tình.
Trương Dạng vòng tay ôm lấy eo nhỏ mảnh khảnh của Trương Mạn Đường, bàn tay to lớn tiến vào bên trong áo len của cậu, thỏa thích xoa nắn cảm nhận làn da mịn màng ấm áp kia.
Trương Dạng nhận ra người trong lòng đã mềm nhũn, tiến vào tình dục thì buông cậu ra, hắn thấy được trong đôi mắt mơ màng kia của cậu ngập tràn tia mất mát thì khẽ mỉm cười:
"Chỗ này đã có người khác dùng qua, tôi không muốn ở đây nữa..." Nói đến đây Trương Dạng lại hạ thấp đầu, ghé sát vào tai của Trương Mạn Đường: "Đưa tôi lên phòng của em đi"
Phòng của cậu sao, là căn phòng trên tầng 6 đó? Ừm, từ khi dọn đến ở trong căn biệt thự này, ngoài đêm ấy ra thì cậu chưa từng lên đó nữa, bây giờ Trương Dạng đột nhiên nói đến chuyện này mới khiến cho cậu nhớ ra, thì ra trong căn biệt thự rộng lớn này cũng có một phòng riêng dành cho cậu.
"À... Để ăn cơm xong có được không? Ừm... hôm nay còn có món cá hấp mà anh thích ăn"
Trương Dạng cười ha ha:
"Tiểu Đường Tử đang nghĩ cái gì thế? Tôi muốn đi tắm"
Trương Mạn Đường ngẩn người, sau đó lại cảm nhận được lửa nóng thiêu cháy gương mặt nhỏ nhắn này, cậu đưa hai tay lên ôm lấy mặt mình, ánh mắt trốn tránh không dám nhìn thẳng Trương Dạng. Cậu mím mím môi, nhỏ giọng nói:
"Trương Dạng, anh đang trêu chọc em hay sao?"
Trương Dạng chậm rãi đáp:
"Không có, là do em đầu óc đen tối"
Trương Mạn Đường không dám nhìn Trương Dạng, chỉ có thế cúi đầu nói khẽ:
"Nếu không phải thì tại sao anh không tự mình lên, còn nói muốn em đưa anh lên"
Trương Dạng nắm lấy cổ tay của Trương Mạn Đường, chiếc vòng tay đang ở trên cổ tay của cậu cũng theo đó khẽ đung đưa chiếc chìa khóa màu bạc:
"Em quên rồi sao, em có chìa khóa mà"
Sự thật chứng minh Trương Dạng là kẻ lưu manh nhưng lại khiến cho người khác không tìm được sơ hở. Hắn nói muốn lên phòng cậu để tắm, cuối cùng lại dày vò cậu một hồi từ ngoài cửa phòng cho đến trên ghế sô pha, cuối cùng lại bị hắn liên tiếp áp sát cơ thể cậu vào bức tường trong phòng tắm, phía sau không ngừng bị đâm chọc phát ra tiếng da thịt va chạm mạnh mẽ, bọt nước theo đó cũng bắn tứ tung vào mắt cậu, hạ
i cậu cay xè cả mắt.
Trong lúc phát sinh ra chuyện ấy, Trương Mạn Đường cảm thấy bụng dưới của mình hơi trướng, cảm giác này là cảm giác vô cùng quen thuộc mỗi buổi sáng khi tỉnh dậy. Hiện tại hai người bọn họ đang đứng ở dưới vòi sen xả nước, trương Dạng ôm lấy cậu từ phía sau, có lẽ nếu như cậu lén lút làm chuyện kia, Trương Dạng cũng sẽ không phát hiện ra được.
Trương Mạn Đường hơi rùng mình, người phía sau liên tục thúc ép cậu, cuối cùng khiến cho cậu triệt để không thể nhịn thêm được nữa. Một dòng nước nóng ấm bắn ra, kéo theo sau đó là tiếng cười khe khẽ của người đàn ông lưu manh nọ:
"Tiểu Đường Tử, em làm gì vậy?"
Trương Mạn Đường giật mình, thật muốn độn thổ ngay lập tức mà, còn cứ tưởng rằng Trương Dạng sẽ không phát hiện ra, không nghĩ tới hắn lại có đôi mắt tinh tường đến như thế.
"A... Trương Dạng..."
Trương Dạng cắn vào vành tai mềm mỏng của Trương Mạn Đường, khiêu khích hai điểm nhỏ trước ngực cậu, tay còn lại khẽ nâng lấy vật nam tính của cậu lên, khiến cho được cong của tia nước kia càng thêm cách biệt với nước chảy ra từ vòi sen. Trương Mạn Đường xấu hổ khóc không thành tiếng, chỉ có thể cố gắng dừng lại hành động sinh lý kia của mình nhưng không thế.
"Tiểu Đường Tử, ngày mai tôi có một bữa tiệc tối, em có muốn đi cùng tôi không?"
Trương Mạn Đường nghe thấy thế thì lại cảm thấy hối tiếc:
"Ngày mai sao? Ngày mai em phải bay tới Tô Châu để quay phim... bộ phim này sẽ khai máy sớm hơn dự kiến"
Trương Dạng nghe vậy thì mạnh tay bóp lấy vật nam tính của Trương Mạn Đường để biểu hiện sự tức giận không vừa lòng, hắn trầm giọng hỏi:
"Tại sao em lại không nói với tôi?"
Trương Mạn Đường bị đau, vội nắm lấy cổ tay của Trương Dạng, giọng nói cũng có phần lạc đi:
"A... hôm nay chị Tịnh Kỳ cũng mới nói với em, em định một lát nữa sẽ nói cho anh biết"
Trương Dạng nhíu mày:
"Đi bao lâu?"
Trương Mạn Đường cũng coi như là đóng vai chính, bộ phim này có thời lượng khá dài, lần trước có trao đổi qua với đạo diễn có thể sẽ phải quay trong vòng 5 tháng, chắc chắn là sẽ kéo dài qua đợt tết này.
"Dự kiến sẽ quay trong vòng 5 tháng"
Trương Dạng buông Trương Mạn Đường ra, hắn hơi dùng sức khiến cho cậu lảo đảo. Lúc này người đàn ông cao lớn kia đang đứng ở dưới vòi sen dùng một tay vuốt ngược mái tóc về phía sau, dáng vẻ giống như một nam người mẫu trong quảng cáo, đẹp một cách lạnh lùng:
"Đừng mơ tôi sẽ đến thăm ban"
Trương Mạn Đường hơi mơ hồ, tại sao người đàn ông này đột nhiên lại nổi giận với cậu chứ, hơn nữa lúc này còn giống như là phân chia ranh giới với cậu rồi treo biển không được tiếp cận hắn vậy.
Bữa tối hôm nay không có sự xuất hiện của hai người lạ kia nữa, Trương Mạn Đường cũng buông lỏng tâm trạng của bản thân hơn, nhưng khi nhìn thấy Trương Dạng lạnh mặt không nói gì với cậu, lại khiến cho cậu bắt đầu hơi lo lắng.
Buổi tối hôm đó Trương Mạn Đường ở trong phòng chuẩn bị hành lý, Trương Dạng không ở trong phòng làm việc mà đã lên tầng 6 nghỉ ngơi. Trương Mạn Đường loay hoay thu dọn một hồi đã là gần 10 giờ, lúc vào phòng thì thấy Trương Dạng đang ở trên căn gác xép kia
Hắn vẫn giữ thói quen không thích mặc đồ vướng víu khi đi ngủ, lúc này nửa thân trên của hắn để trần làm lộ ra cơ ngực rắn chắc. Hắn nhìn về phía cậu ý nói cậu mau qua đó, cậu đi về phía trước rồi nhanh chóng leo vào bên trong:
"Trương Dạng, em quay phim ở Tô Châu, là phim trương Đông Lý, thời gian quay phim sẽ khoảng 5 tháng, chiều mai lúc 4 giờ em sẽ lên máy bay... khả năng cao sẽ phải ăn tết ở đoàn làm phim, anh có thể đến thăm ban được chứ?"
Trương Dạng thờ ơ đáp lời:
"Công việc của tôi rất bận"
Trương Mạn Đường lén lút thở dài ở trong lòng:
"Vậy có thể gọi điện cũng tốt rồi"
Trương Dạng nằm xuống giường, hắn giống như có ý định chuẩn bị nghỉ ngơi:
"Một tuần một lần vào tối thứ bảy có thể sắp xếp chút thời gian gọi điện cho em"
Trương Mạn Đường hả một tiếng, chỉ có thể gọi điện một lần trong tuần thôi hay sao, nếu là như vậy cậu liệu có chịu nổi hay không đây? Cậu rất nhớ Trương Dạng, rất muốn nghe giọng nói của hắn, hơn nữa Trương Dạng hẳn cũng không phải là người thích nhắn tin qua lại mỗi ngày.
Trương Mạn Đường thấy Trương Dạng giống như đã quyết, cho dù cậu có nói cái gì cũng không thể lay chuyển nổi, chỉ có thể nâng chăn nằm xuống bên cạnh hắn, lúc đầu còn hơn do dự vòng tay ôm lấy eo hắn, sau đó thì gối đầu lên ngực hắn khẽ hỏi:
"Trương Dạng, không thể nhiều hơn sao?"
Trương Dạng nhàn nhạt trả lời:
"Không thể"
Trương Mạn Đường ủ rũ:
"Em sẽ rất nhớ anh"
Trương Dạng im lặng, không nói gì nữa cả.
...
Đây là lần đầu tiên Trương Mạn Đường đến Tô Châu, lúc máy bay đáp xuống thành phố là gần 10 giờ tối chuyến bay của cậu bị thay đổi thời gian bay cho nên buổi gặp mặt với mọi người trong đoàn làm phim cậu không tham gia được.
Hạ Tử Mạch cũng là diễn viên chính trong đoàn, hơn nữa cậu ta bởi vì chuyện của Trương Dạng mà luôn muốn cố tình đối đầu với cậu. Không những cậu nghe được phong phanh tin tức Hạ Tử Mạch ở buổi gặp mặt mọi người kia nói cậu nổi tiếng mà kiêu ngạo, không coi ai ra gì mà ngay cả ở trên trang cá nhân của cậu ta cũng đăng tải một bức ảnh chụp tất cả người trong đoàn kèm theo một dòng trạng thái ẩn ý:
"Tu Chân Huyền Ảo chính thức khai máy, buổi gặp mặt hôm nay rất vui vẻ, đáng tiếc không thể gặp được người nổi tiếng vẫn muốn gặp. Không sao, ngày mai sẽ gặp được. Mong mọi người nương tay"
Hạ Tử Mạch cũng là nghệ sĩ đang hồng, trước đó nhờ vào mối quan hệ với Trương Dạng mà đã có thể đóng một bộ phim đưa tên tuổi của cậu ta đến gần hơn với khán giả.
Hạ Tử Mạch là người Tân Cương, đường nét trên gương mặt có chút lai tây, đôi mắt lớn tinh ranh, sống mũi cao thẳng, dáng người tiêu chuẩn thư sinh, rất hợp với hình tượng nam sinh năng động mà công ty cậu ta đã định hướng.
Hiện tại đang thịnh hành kiểu thần tượng có tính cách ấm áp tràn đầy nhiệt huyết như vậy, lại cộng thêm thế lực của Trương Dạng trước đây đã giúp cho Hạ Tử Mạch có chỗ đứng nhất định, chính vì thế lượng fan hâm mộ của cậu ta cũng không hề nhỏ, rất nhanh ở dưới bài viết đã có rất nhiều bình luận để lại
[Tiểu Tà Dương]: Tâm trạng của Mạch Mạch hình như không tốt thì phải, Mạch Mạch cố lên.
[Nhất Lộ Đến Anh]: Người nổi tiếng mà Mạch Mạch muốn gặp là ai vậy?
[Á Trạch Tòng Quân]: Tôi phát hiện ra trong ảnh thiếu nhân vật gần đây dính scandal có con thì phải
[Nòng Nọc]: Người nổi tiếng không dễ gặp đâu, người ta bây giờ đang rất HOT
[Nhiễu Nhiễu]: Hắc hồng cũng là hồng, chẳng giống như Mạch Mạch nhà chúng ta luôn đi theo con đường chính đạo thực lực.
[Thích Xem Náo Nhiệt]: Sắp có biến rồi thì phải, bắc ghế, chuẩn bị sẵn đĩa hạt dưa cho đêm nay.
[Tâm Ý Tương Thông]: Có người ghen ăn tức ở, gần đây hơi mờ nhạt, muốn nhanh chóng cọ nhiệt đây mà
[Nhất Lộ Đến Anh]: Ha ha, người nào ghen ăn tức ở đây
[Chiếc Áo Của Đường Tử]: Là ai thì tự biết rồi đó, fan bạn cũng thật biết cách cọ nhiệt thay anh nhà
[Nhất Tâm]: Phải rồi phải rồi, luôn thích cọ nhiệt người nhà chúng tôi, nhưng mà kết cục sau đó cứ nhìn tấm gương người đi trước thì biết rồi đấy, chẳng phải đã bị đạo diễn lên tiếng khai trừ ra khỏi đoàn cho dù bộ phim đã quay xong hết hay sao
[Náo Loạn Trời Tây]: Haiz, cậu bé đáng thương của tôi nằm không cũng trúng đạn, hiền lành quá cho nên luôn bị người khác lợi dụng cọ nhiệt đây mà
[Cười Sảng]: Ha ha, thật là buồn cười quá đi, Mạch Mạch nhà chúng tôi còn cần cọ nhiệt hay sao? Mấy tháng trước cậu ấy đã dành được giải diễn viên phụ xuất sắc nhất, khi ấy người nào đó còn chưa có tên tuổi gì đâu. Nói cọ nhiệt thì chính là đang tự vả mặt các người đó.
[Tiểu Hoàng Ngưu]: Quan hệ trong giới của người nhà chúng tôi rất tốt, nếu không phải có tính cách tốt thì từ đạo diễn nổi tiếng đến diễn viên có tên tuổi cũng không đứng ra bảo vệ cậu ấy đâu.
[Lạc Lạc]: Người nhà các người ngoài cái danh hiệu diễn viên phụ gì đó thì cũng không ít tai tiếng đâu, hôm qua tôi còn đọc được tin diễn viên nọ ở sân bay tỏ thái độ với bảo an, không hợp tác đấy.
[Hùng Tử Kỳ]: Sao cũng được, dù sao người nhà chúng tôi cũng không giấu diếm fan của mình rằng đã có con. Có con còn không chịu thừa nhận, đúng là hết thuốc chữa.
[Phương Kỷ]: Lừa mình dối người, sớm muộn cũng sẽ bị phát hiện ra chân tướng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất