Trong Ngoài Không Đồng Nhất Tùy Thời Lật Xe
Chương 195
Liễu Bạc Hoài tự nhiên ôm lấy Lê Khinh Chu, giúp cậu tháo khung hỗ trợ thông minh, sau đó cùng ngồi trên sô pha nghỉ ngơi.
Lê Khinh Chu dường như nhớ tới cái gì hỏi: "A Hoài, chuyện chúng ta ở bên nhau có phải thông báo cho anh trai Liễu Cảnh Nguyên của anh biết không?"
“Không cần.” Liễu Bạc Hoài nhàn nhạt nói.
Hắn xoa bóp đầu gối và cẳng chân cho Lê Khinh Chu: "Gần đây nhà họ Vu và Lưu Kỷ Trân, có cả nhà họ Lưu qua lại rất thân thiết."
"Lưu Kỷ Trân có một ít nhân mạch ở nước ngoài, bà ta liên hệ với một công ty chuyên nghiên cứu kỹ thuật Internet."
"Lưu Kỷ Trân giật dây, công ty công nghệ đó nhập cổ phần, cùng nghiên cứu sản xuất trò chơi quy mô lớn."
Mà nhà họ Lưu gần đây thả ra tin tức——trò chơi này khi được công bố sẽ trở thành đột phá của Hoa Quốc, thậm chí là của toàn thế giới.
Lê Khinh Chu cũng có nghe qua.
Cậu dựa vào Liễu Bạc Hoài nói: "Nhà họ Lưu có thể mời được công ty nước ngoài, vậy chắc là cái giá đưa ra cũng không ít."
Liễu Bạc Hoài: "Cái giá không ít, nhưng nếu sản xuất thành công, nhà họ Lưu sẽ nhận được nhiều thứ hơn."
"Đặc biệt là Lưu Kỷ Trân, bà ta thèm muốn nhà họ Lưu đã lâu."
Có lẽ không chỉ mình nhà họ Lưu
"Đến lúc đó, có thể Lưu Kỷ Trân muốn dùng trò chơi do nhà họ Lưu sản xuất đối đầu với 《Sky boy》
Hai trò chơi đều trong giai đoạn chuẩn bị, dự kiến thời gian hoàn thành sẽ không cách nhau lắm.
Có lẽ nhà họ Lưu sẽ coi 《Sky boy》như đá kê chân.
Lê Khinh Châu nghe vậy bĩu môi: "Bà ta nghĩ hay thật."
[Ai làm đá kê chân còn chưa biết đâu nhé, không, kết quả chắc chắn sẽ là nhà họ Lưu bị mình đạp dưới chân, hừ.]
——Tiểu bọt khí tự tin kiêu ngạo, hai tay chống nạnh.
*
Hôm sau, Liễu Bạc Hoài đưa Lê Khinh Chu tới nhà họ Hạ thăm hỏi.
Lê Khinh Chu hiếm khi cảm thấy ngượng ngùng.
Mà người lớn nhà họ Hạ cảm thấy là Liễu Bạc Hoài bắt cóc con nhà người ta, trước bữa cơm đã dặn dò Liễu Bạc Hoài không ít điều trước của thư phòng.
Về phần vấn đề đối tượng là đàn ông.
—— Hạ Tân Kiến tỏ vẻ, ông nghĩ cháu trai mình tính tình lãnh đạm, có thể tìm người làm bạn cả đời là được.
...
Lưu Kỷ Trân rất biết cách làm người, bà ta thường ngấm ngầm lấy lòng Hạ Thanh Uyển ở nước ngoài.
Ở trong nước, lại thường cùng Liễu Cảnh Nguyên đến nhà họ Hạ thăm Hạ Tân Kiến cùng Chung Lan.
Hôm nay, nhà họ Hạ chỉ có Chung Lan và con dâu Từ San ở nhà.
Sau khi Liễu Cảnh Nguyên và Lưu Kỷ Trân đến đã nói với hai người chuyện công ty nhà họ Lưu sản xuất trò chơi.
Không nói quá nhiều, chỉ hỏi Chung Lan và Từ San có muốn đầu tư không, chờ sản xuất ra trò chơi, hoa hồng chắc chắn được chia rất khả quan.
Trong tay Chung Lan và Từ San cũng có tiền, nhưng hai người không muốn dính líu gì đến hạng mục của công ty nhà họ Lưu, vì vậy đã uyển chuyển từ chối.
Lưu Kỷ Trân chỉ đề cập tới, nghe vậy cũng không quá để ý.
Lúc gần đi, bà ta nghe ngóng được một tin.
Đó là bảo mẫu nhà họ Hạ và dì giúp việc nói chuyện phiếm——về việc lần trước Liễu Bạc Hoài dẫn đối tượng về nhà họ Hạ.
Lúc ấy Chung Lan vốn định giới thiệu con gái của bạn thân mình cho Liễu Bạc Hoài, nhưng còn chưa kịp thì Liễu Bạc Hoài đã có người yêu.
Bảo mẫu nói: "Trước đó phu nhân đưa vị tiểu thư kia tới nhà họ Hạ, là một mỹ nhân vừa xinh đẹp vừa có học thức."
"Nhưng mà theo tôi thấy, vẻ ngoài vẫn kém hơn người Liễu tiên sinh đưa đến, mặc dù là..."
Những câu sau nói rất nhỏ, gần như thì thầm bên tai dì giúp việc.
Lưu Kỷ Trân cách khá xa, lại nghe lén, cho nên không thể nghe thấy những lời phía sau.
Nhưng bà ta khẳng định một điều—— đó chính là Liễu Bạc Hoài đã có người yêu.
Hơn nữa nghe có vẻ như sẽ kết hôn chung sống cả đời, nếu không đã chẳng đưa người tới nhà họ Hạ giới thiệu.
Sau đó, Liễu Cảnh Nguyên và Lưu Kỷ Trân rời khỏi nhà họ Hạ.
Trên xe, Lưu Kỷ Trân nói cho Liễu Cảnh Nguyên việc này.
Liễu Cảnh Nguyên nhíu mày, sắc mặt không tốt lắm, lúc trước ông ta không nghe một chút tin tức gì về chuyện này, nên cũng không biết...
—— Liễu Bạc Hoài đưa người về nhà họ Hạ, lại không nói với ông ta tiếng nào.
Loại cảm giác bị phớt lờ này chạm đến dây thần kinh nhạy cảm của Liễu Cảnh Nguyên, khiến ông ta càng tức giận Liễu Bạc Hoài.
Lưu Kỷ Trân nói: "Tôi cứ tưởng Liễu Bạc Hoài định sống cô độc cả đời chứ, ai ngờ..."
"Nếu Liễu Bạc Hoài kết hôn sinh con, thế thì nhà họ Liễu còn để lại cho Hạ Huy được sao, tôi thấy không chắc đâu."
Lưu Kỷ Trân cười châm biếm, con người đều ích kỷ, bây giờ nhìn có vẻ như Liễu Bạc Hoài đang bồi dưỡng Liễu Hạ Huy, nhưng một khi Liễu Bạc Hoài có vợ con, Liễu Hạ Huy không phải sẽ bị ném sang một bên sao.
Dù có là người thân thì cũng chỉ là cháu trai thôi.
Vả lai, chẳng lẽ Liễu Hạ Huy không để ý tới việc Liễu Bạc Hoài về sau sẽ kết kôn sinh con.
Cậu ta vốn là người duy nhất được đề cử trong nhà họ Liễu, bây giờ lại nhiều thêm một đứa, hai đứa...Tâm lý khó tránh khỏi nảy sinh hiềm khích.
Liễu Cảnh Nguyên hiển nhiên cũng nghĩ đến phương diện này, trên mặt lộ ra vẻ giễu cợt.
Lê Khinh Chu dường như nhớ tới cái gì hỏi: "A Hoài, chuyện chúng ta ở bên nhau có phải thông báo cho anh trai Liễu Cảnh Nguyên của anh biết không?"
“Không cần.” Liễu Bạc Hoài nhàn nhạt nói.
Hắn xoa bóp đầu gối và cẳng chân cho Lê Khinh Chu: "Gần đây nhà họ Vu và Lưu Kỷ Trân, có cả nhà họ Lưu qua lại rất thân thiết."
"Lưu Kỷ Trân có một ít nhân mạch ở nước ngoài, bà ta liên hệ với một công ty chuyên nghiên cứu kỹ thuật Internet."
"Lưu Kỷ Trân giật dây, công ty công nghệ đó nhập cổ phần, cùng nghiên cứu sản xuất trò chơi quy mô lớn."
Mà nhà họ Lưu gần đây thả ra tin tức——trò chơi này khi được công bố sẽ trở thành đột phá của Hoa Quốc, thậm chí là của toàn thế giới.
Lê Khinh Chu cũng có nghe qua.
Cậu dựa vào Liễu Bạc Hoài nói: "Nhà họ Lưu có thể mời được công ty nước ngoài, vậy chắc là cái giá đưa ra cũng không ít."
Liễu Bạc Hoài: "Cái giá không ít, nhưng nếu sản xuất thành công, nhà họ Lưu sẽ nhận được nhiều thứ hơn."
"Đặc biệt là Lưu Kỷ Trân, bà ta thèm muốn nhà họ Lưu đã lâu."
Có lẽ không chỉ mình nhà họ Lưu
"Đến lúc đó, có thể Lưu Kỷ Trân muốn dùng trò chơi do nhà họ Lưu sản xuất đối đầu với 《Sky boy》
Hai trò chơi đều trong giai đoạn chuẩn bị, dự kiến thời gian hoàn thành sẽ không cách nhau lắm.
Có lẽ nhà họ Lưu sẽ coi 《Sky boy》như đá kê chân.
Lê Khinh Châu nghe vậy bĩu môi: "Bà ta nghĩ hay thật."
[Ai làm đá kê chân còn chưa biết đâu nhé, không, kết quả chắc chắn sẽ là nhà họ Lưu bị mình đạp dưới chân, hừ.]
——Tiểu bọt khí tự tin kiêu ngạo, hai tay chống nạnh.
*
Hôm sau, Liễu Bạc Hoài đưa Lê Khinh Chu tới nhà họ Hạ thăm hỏi.
Lê Khinh Chu hiếm khi cảm thấy ngượng ngùng.
Mà người lớn nhà họ Hạ cảm thấy là Liễu Bạc Hoài bắt cóc con nhà người ta, trước bữa cơm đã dặn dò Liễu Bạc Hoài không ít điều trước của thư phòng.
Về phần vấn đề đối tượng là đàn ông.
—— Hạ Tân Kiến tỏ vẻ, ông nghĩ cháu trai mình tính tình lãnh đạm, có thể tìm người làm bạn cả đời là được.
...
Lưu Kỷ Trân rất biết cách làm người, bà ta thường ngấm ngầm lấy lòng Hạ Thanh Uyển ở nước ngoài.
Ở trong nước, lại thường cùng Liễu Cảnh Nguyên đến nhà họ Hạ thăm Hạ Tân Kiến cùng Chung Lan.
Hôm nay, nhà họ Hạ chỉ có Chung Lan và con dâu Từ San ở nhà.
Sau khi Liễu Cảnh Nguyên và Lưu Kỷ Trân đến đã nói với hai người chuyện công ty nhà họ Lưu sản xuất trò chơi.
Không nói quá nhiều, chỉ hỏi Chung Lan và Từ San có muốn đầu tư không, chờ sản xuất ra trò chơi, hoa hồng chắc chắn được chia rất khả quan.
Trong tay Chung Lan và Từ San cũng có tiền, nhưng hai người không muốn dính líu gì đến hạng mục của công ty nhà họ Lưu, vì vậy đã uyển chuyển từ chối.
Lưu Kỷ Trân chỉ đề cập tới, nghe vậy cũng không quá để ý.
Lúc gần đi, bà ta nghe ngóng được một tin.
Đó là bảo mẫu nhà họ Hạ và dì giúp việc nói chuyện phiếm——về việc lần trước Liễu Bạc Hoài dẫn đối tượng về nhà họ Hạ.
Lúc ấy Chung Lan vốn định giới thiệu con gái của bạn thân mình cho Liễu Bạc Hoài, nhưng còn chưa kịp thì Liễu Bạc Hoài đã có người yêu.
Bảo mẫu nói: "Trước đó phu nhân đưa vị tiểu thư kia tới nhà họ Hạ, là một mỹ nhân vừa xinh đẹp vừa có học thức."
"Nhưng mà theo tôi thấy, vẻ ngoài vẫn kém hơn người Liễu tiên sinh đưa đến, mặc dù là..."
Những câu sau nói rất nhỏ, gần như thì thầm bên tai dì giúp việc.
Lưu Kỷ Trân cách khá xa, lại nghe lén, cho nên không thể nghe thấy những lời phía sau.
Nhưng bà ta khẳng định một điều—— đó chính là Liễu Bạc Hoài đã có người yêu.
Hơn nữa nghe có vẻ như sẽ kết hôn chung sống cả đời, nếu không đã chẳng đưa người tới nhà họ Hạ giới thiệu.
Sau đó, Liễu Cảnh Nguyên và Lưu Kỷ Trân rời khỏi nhà họ Hạ.
Trên xe, Lưu Kỷ Trân nói cho Liễu Cảnh Nguyên việc này.
Liễu Cảnh Nguyên nhíu mày, sắc mặt không tốt lắm, lúc trước ông ta không nghe một chút tin tức gì về chuyện này, nên cũng không biết...
—— Liễu Bạc Hoài đưa người về nhà họ Hạ, lại không nói với ông ta tiếng nào.
Loại cảm giác bị phớt lờ này chạm đến dây thần kinh nhạy cảm của Liễu Cảnh Nguyên, khiến ông ta càng tức giận Liễu Bạc Hoài.
Lưu Kỷ Trân nói: "Tôi cứ tưởng Liễu Bạc Hoài định sống cô độc cả đời chứ, ai ngờ..."
"Nếu Liễu Bạc Hoài kết hôn sinh con, thế thì nhà họ Liễu còn để lại cho Hạ Huy được sao, tôi thấy không chắc đâu."
Lưu Kỷ Trân cười châm biếm, con người đều ích kỷ, bây giờ nhìn có vẻ như Liễu Bạc Hoài đang bồi dưỡng Liễu Hạ Huy, nhưng một khi Liễu Bạc Hoài có vợ con, Liễu Hạ Huy không phải sẽ bị ném sang một bên sao.
Dù có là người thân thì cũng chỉ là cháu trai thôi.
Vả lai, chẳng lẽ Liễu Hạ Huy không để ý tới việc Liễu Bạc Hoài về sau sẽ kết kôn sinh con.
Cậu ta vốn là người duy nhất được đề cử trong nhà họ Liễu, bây giờ lại nhiều thêm một đứa, hai đứa...Tâm lý khó tránh khỏi nảy sinh hiềm khích.
Liễu Cảnh Nguyên hiển nhiên cũng nghĩ đến phương diện này, trên mặt lộ ra vẻ giễu cợt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất