Trong Ngoài Không Đồng Nhất Tùy Thời Lật Xe
Chương 35: Vinh hạnh của tôi
Khi hắn ra ngoài, quần áo gần như đã ướt đẫm hết, nên nhân lúc Lê Khinh Chu dẫn hai đứa trẻ vào phòng, hắn lại đi tắm vòi sen.
Lê Húc Sanh cùng Hạ Dịch Quân thay một bộ quần áo khác, nằm song song trên thảm tatami xem hoạt hình, âm thanh điện thoại truyền ra ngoài.
Lê Khinh Chu thấy thế, nhẹ nhàng ra khỏi phòng.
Trên người cậu là áo choàng tắm của suối nước nóng vừa thay, bên trong cũng mặc quần bơi màu xanh nước biển, mặc dù ngoài miệng nói không đi ngâm suối nước nóng, nhưng trong lòng vẫn muốn.
Không tiện xuống nước thì ngâm chân thôi cũng được.
Lê Khinh Chu điều khiển xe lăn đi vào sân, sàn gỗ trong nhà giao với sân lát đá bên ngoài, xa hơn một chút là suối nước nóng dùng đá cuội và đá cẩm thạch xây lên.
Cậu đang muốn đi qua, lại nghe thấy phía sau truyền đến tiếng bước chân........
Đó là âm thanh chân trần đạp lên tấm ván gỗ.
Lê Khinh Chu quay đầu lại nhìn, sau đó bất giác mở to mắt—— Liễu Bạc Hoài hẳn là vừa tắm vòi sen xong, nhưng trên người hắn chỉ mặc một cái quần bơi màu đen sẫm.........
Dán sát một cách hoàn mỹ, lộ ra hình dạng, kích cỡ khiến người ta ngạc nhiên, cảm thán.........
Liễu Bạc Hoài có một thân hình cực kỳ hoàn hảo, vai rộng, có cơ bụng, chân dài.
Mắt kính không gọng hắn thường mang đã sớm tháo xuống, lô ra đôi mắt sâu thẳm, xuống dưới là sống mũi cao và đôi môi mỏng khiến người ta muốn hôn.
Gương mặt đẹp trai như thế, hơn nữa dáng người cũng hoàn hảo, khí chất chín chắn được lắng đọng.......Nếu trong phòng có một người phụ nữ, chắc là sẽ không nhịn được mà xông lên.
Nếu là........Đáng tiếc hắn là một người đàn ông.
Vẻ mặt Lê Khinh Chu không thay đổi, trong lòng lại không tránh khỏi nhộn nhạo.
Ôi.....Tóc ướt dầm dề, khác hẳn hình tượng kiêu ngạo lúc trước, nhiều hơn vài phần tùy ý, gợi cảm, không có mắt kính hình như càng trẻ hơn.
Anh ta có cơ ngực kìa, muốn bóp ghê, cảm giác chắc chắn rất tuyệt, cơ bụng một, hai, ba......Má ôi! Cơ bụng tám múi! Chân dài, chân......
Ánh mắt Lê Khinh Chu lướt qua chỗ khiến người khác đỏ mặt, nhìn về phía đôi chân dài, mặc dù có hơi lỗi thời, nhưng——
Trên người mỗi người đều có lông, để tôi hát bài ‘Lông’ cho anh........
Bé con mở miệng, quan sát chân hắn.
Liễu Bạc Hoài đang đi tới đây, bước chân không khỏi khựng lại.
Ngay sau đó, sắc mặt hắn lại như bình thường lại gần, tay tự nhiên đặt trên tay vịn xe lăn, nói: "Muốn đi ngâm suối nước nóng?"
Không chờ Lê Khinh Chu trả lời, hắn đẩy xe lăn đi về hướng suối nước nóng.
Lê Khinh Chu cụp mắt ảm đạm nói: "Tôi không tiện lắm.........."
Liễu Bạc Hoài: “Để tôi giúp Lê tổng.”
Hả? Anh muốn giúp kiểu gì?!
Lê Khinh Chu lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên hiếm có.
Cậu nhìn Liễu Bạc Hoài đẩy mình tới bên cạnh suối nước nóng, dừng xe lăn, ngay sau đó tiến về phía trước một bước, cúi người—— một tay ôm lấy vòng eo cậu, một tay luồn qua đôi chân cậu.......Cứ như vậy mà ôm cậu lên.
Ôm, cậu, lên.
Nội tâm Lê Khinh Chu hoảng loạn, không để ý tới cánh tay đã tự động vòng qua cổ Liễu Bạc Hoài, miệng lắp bắp nói: "Liễu, Liễu tổng……”
Này không được, không thể, không tốt lắm đâu!
Quanh suối nước nóng tràn ngập hơi nước, xung quanh điểm xuyết hoa tươi, ánh đèn ấm áp, tiếng nước róc rách.......
Suối nước nóng thiên nhiên, không trộn lẫn chút hơi thở nhân tạo nào, nước rất trong và ấm, trong đó đan xen một ít mùi lưu huỳnh, đáy bể trải bậc thang, có thể ngồi xuống.
Trong nháy mắt vào nước, Lê Khinh Chu mới thật sự cảm nhận được sự thoải mái mà suối nước nóng mang đến.....
Tôi được mà, tôi có thể, tôi có thể!
Bé con trong bong bóng vừa rồi còn thẹn thùng từ chối lập tức đứng lên, gương mặt nhỏ đỏ bừng nheo mắt lại, trên đỉnh đầu cũng hiện ra một cái mũ tắm màu hồng phấn, cả người nằm bất động trong ao nhỏ.
Sau khi Liễu Bạc Hoài ôm Lê Khinh Chu vào suối nước nóng liền buông tay ra, lùi về phía sau, đứng ở một vị trí cả hai người đều không cảm thấy xấu hổ, chừa ra khoảng cách vừa đủ.
Hắn nói: "Nếu tới đây để thả lỏng, hẳn là Lê tổng nên hưởng thụ một chút."
Không cần cảm thấy ngại ngùng.
Lê Khinh Chu ngồi ở bậc thang suối nước nóng, hơi nước tràn ngập xung quanh chậm rãi tẩm ướt tóc trên trán cậu, gương mặt trắng nõn cũng hiện lên vài phần hồng hào.
Cậu lấy lại bình tĩnh, gật đầu nói: "Liễu tổng nói phải."
Lê Khinh Chu liền kéo ra dây lưng áo choàng tắm của suối nước nóng bên hông, bả vai, ngực, quần bơi dần dần lộ ra.
Yết hầu di chuyển lên xuống một chút, ánh mắt sâu xa tạm nhìn về phía khác, một lúc sau, nghe được âm thanh áo tắm bị ném lên bờ, hắn mới quay đầu hỏi: "Uống chút rượu gạo không?"
Lê Khinh Chu: "Được, làm phiền Liễu tổng rồi."
"Không phiền.....Giữa chúng ta không cần khách sáo như vậy." Liễu Bạc Hoài đứng dậy nói
Không cần khách sáo? Chúng ta là bạn bè à? Đúng không, đúng không?
Trong mắt bé con trong bong bóng dường như chứa ngôi sao, đôi tay nắm chặt đặt dưới cằm.
Liễu Bạc Hoài vốn đang vuốt ngược mấy lọn tóc bị rũ xuống, ngón tay móc lấy đuôi tóc, nhã nhặn tùy ý, thấy thế không khỏi khựng lại.
Sau đó, hắn tiếp tục nói: "Quan hệ giữa tôi và Lê tổng......vừa là đối tác kinh doanh, vừa là bạn bè."
Lê Khinh Chu nghe vậy, khóe miệng thoáng cong lên.
Cậu gật đầu nói: "Hợp tác với Liễu tổng quả thật vô cùng vui vẻ, dù thế nào đi nữa, có thể trở thành bạn bè của Liễu tổng, đều là vinh hạnh của tôi."
Vui quá đi.
Liễu Bạc Hoài nhàn nhạt cười với Lê Khinh Chu: "Không, là vinh hạnh của tôi mới phải."
Lê Húc Sanh cùng Hạ Dịch Quân thay một bộ quần áo khác, nằm song song trên thảm tatami xem hoạt hình, âm thanh điện thoại truyền ra ngoài.
Lê Khinh Chu thấy thế, nhẹ nhàng ra khỏi phòng.
Trên người cậu là áo choàng tắm của suối nước nóng vừa thay, bên trong cũng mặc quần bơi màu xanh nước biển, mặc dù ngoài miệng nói không đi ngâm suối nước nóng, nhưng trong lòng vẫn muốn.
Không tiện xuống nước thì ngâm chân thôi cũng được.
Lê Khinh Chu điều khiển xe lăn đi vào sân, sàn gỗ trong nhà giao với sân lát đá bên ngoài, xa hơn một chút là suối nước nóng dùng đá cuội và đá cẩm thạch xây lên.
Cậu đang muốn đi qua, lại nghe thấy phía sau truyền đến tiếng bước chân........
Đó là âm thanh chân trần đạp lên tấm ván gỗ.
Lê Khinh Chu quay đầu lại nhìn, sau đó bất giác mở to mắt—— Liễu Bạc Hoài hẳn là vừa tắm vòi sen xong, nhưng trên người hắn chỉ mặc một cái quần bơi màu đen sẫm.........
Dán sát một cách hoàn mỹ, lộ ra hình dạng, kích cỡ khiến người ta ngạc nhiên, cảm thán.........
Liễu Bạc Hoài có một thân hình cực kỳ hoàn hảo, vai rộng, có cơ bụng, chân dài.
Mắt kính không gọng hắn thường mang đã sớm tháo xuống, lô ra đôi mắt sâu thẳm, xuống dưới là sống mũi cao và đôi môi mỏng khiến người ta muốn hôn.
Gương mặt đẹp trai như thế, hơn nữa dáng người cũng hoàn hảo, khí chất chín chắn được lắng đọng.......Nếu trong phòng có một người phụ nữ, chắc là sẽ không nhịn được mà xông lên.
Nếu là........Đáng tiếc hắn là một người đàn ông.
Vẻ mặt Lê Khinh Chu không thay đổi, trong lòng lại không tránh khỏi nhộn nhạo.
Ôi.....Tóc ướt dầm dề, khác hẳn hình tượng kiêu ngạo lúc trước, nhiều hơn vài phần tùy ý, gợi cảm, không có mắt kính hình như càng trẻ hơn.
Anh ta có cơ ngực kìa, muốn bóp ghê, cảm giác chắc chắn rất tuyệt, cơ bụng một, hai, ba......Má ôi! Cơ bụng tám múi! Chân dài, chân......
Ánh mắt Lê Khinh Chu lướt qua chỗ khiến người khác đỏ mặt, nhìn về phía đôi chân dài, mặc dù có hơi lỗi thời, nhưng——
Trên người mỗi người đều có lông, để tôi hát bài ‘Lông’ cho anh........
Bé con mở miệng, quan sát chân hắn.
Liễu Bạc Hoài đang đi tới đây, bước chân không khỏi khựng lại.
Ngay sau đó, sắc mặt hắn lại như bình thường lại gần, tay tự nhiên đặt trên tay vịn xe lăn, nói: "Muốn đi ngâm suối nước nóng?"
Không chờ Lê Khinh Chu trả lời, hắn đẩy xe lăn đi về hướng suối nước nóng.
Lê Khinh Chu cụp mắt ảm đạm nói: "Tôi không tiện lắm.........."
Liễu Bạc Hoài: “Để tôi giúp Lê tổng.”
Hả? Anh muốn giúp kiểu gì?!
Lê Khinh Chu lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên hiếm có.
Cậu nhìn Liễu Bạc Hoài đẩy mình tới bên cạnh suối nước nóng, dừng xe lăn, ngay sau đó tiến về phía trước một bước, cúi người—— một tay ôm lấy vòng eo cậu, một tay luồn qua đôi chân cậu.......Cứ như vậy mà ôm cậu lên.
Ôm, cậu, lên.
Nội tâm Lê Khinh Chu hoảng loạn, không để ý tới cánh tay đã tự động vòng qua cổ Liễu Bạc Hoài, miệng lắp bắp nói: "Liễu, Liễu tổng……”
Này không được, không thể, không tốt lắm đâu!
Quanh suối nước nóng tràn ngập hơi nước, xung quanh điểm xuyết hoa tươi, ánh đèn ấm áp, tiếng nước róc rách.......
Suối nước nóng thiên nhiên, không trộn lẫn chút hơi thở nhân tạo nào, nước rất trong và ấm, trong đó đan xen một ít mùi lưu huỳnh, đáy bể trải bậc thang, có thể ngồi xuống.
Trong nháy mắt vào nước, Lê Khinh Chu mới thật sự cảm nhận được sự thoải mái mà suối nước nóng mang đến.....
Tôi được mà, tôi có thể, tôi có thể!
Bé con trong bong bóng vừa rồi còn thẹn thùng từ chối lập tức đứng lên, gương mặt nhỏ đỏ bừng nheo mắt lại, trên đỉnh đầu cũng hiện ra một cái mũ tắm màu hồng phấn, cả người nằm bất động trong ao nhỏ.
Sau khi Liễu Bạc Hoài ôm Lê Khinh Chu vào suối nước nóng liền buông tay ra, lùi về phía sau, đứng ở một vị trí cả hai người đều không cảm thấy xấu hổ, chừa ra khoảng cách vừa đủ.
Hắn nói: "Nếu tới đây để thả lỏng, hẳn là Lê tổng nên hưởng thụ một chút."
Không cần cảm thấy ngại ngùng.
Lê Khinh Chu ngồi ở bậc thang suối nước nóng, hơi nước tràn ngập xung quanh chậm rãi tẩm ướt tóc trên trán cậu, gương mặt trắng nõn cũng hiện lên vài phần hồng hào.
Cậu lấy lại bình tĩnh, gật đầu nói: "Liễu tổng nói phải."
Lê Khinh Chu liền kéo ra dây lưng áo choàng tắm của suối nước nóng bên hông, bả vai, ngực, quần bơi dần dần lộ ra.
Yết hầu di chuyển lên xuống một chút, ánh mắt sâu xa tạm nhìn về phía khác, một lúc sau, nghe được âm thanh áo tắm bị ném lên bờ, hắn mới quay đầu hỏi: "Uống chút rượu gạo không?"
Lê Khinh Chu: "Được, làm phiền Liễu tổng rồi."
"Không phiền.....Giữa chúng ta không cần khách sáo như vậy." Liễu Bạc Hoài đứng dậy nói
Không cần khách sáo? Chúng ta là bạn bè à? Đúng không, đúng không?
Trong mắt bé con trong bong bóng dường như chứa ngôi sao, đôi tay nắm chặt đặt dưới cằm.
Liễu Bạc Hoài vốn đang vuốt ngược mấy lọn tóc bị rũ xuống, ngón tay móc lấy đuôi tóc, nhã nhặn tùy ý, thấy thế không khỏi khựng lại.
Sau đó, hắn tiếp tục nói: "Quan hệ giữa tôi và Lê tổng......vừa là đối tác kinh doanh, vừa là bạn bè."
Lê Khinh Chu nghe vậy, khóe miệng thoáng cong lên.
Cậu gật đầu nói: "Hợp tác với Liễu tổng quả thật vô cùng vui vẻ, dù thế nào đi nữa, có thể trở thành bạn bè của Liễu tổng, đều là vinh hạnh của tôi."
Vui quá đi.
Liễu Bạc Hoài nhàn nhạt cười với Lê Khinh Chu: "Không, là vinh hạnh của tôi mới phải."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất