Trong Ngoài Không Đồng Nhất Tùy Thời Lật Xe

Chương 43

Trước Sau
Trang gia vì thành tích thi đại học xuất sắc của Lê Hạm Ngữ mà tổ chức một bữa tiệc nho nhỏ, trong tứ hợp viện ở Yến Kinh vô cùng náo nhiệt.

Đặc biệt là hai lão nhân gia của Trang gia, cười đến không khép được miệng.

Sau bữa cơm chiều, bà ngoại Trang cùng vợ Trang Văn Vĩ, Thiệu Dung đưa ba đứa trẻ Lê Hạm Ngữ, Lê Húc Sanh và Trang Hữu Hà ra bên ngoài đốt pháo hoa.

Còn ông ngoại Trang, Lê Khinh Chu cùng mấy người khác thì ở trong thư phòng uống trà nói chuyện.

Chủ đề tất nhiên là về xe lăn trí năng chạy bằng điện do Lê Khinh Chu nghiên cứu phát minh ra.

Bởi vì ông ngoại Trang là giáo sư học viên Y đại học A, chú Trang Văn Vĩ là bác sĩ khoa ngoại, hiện giờ đang giữ chức chủ nhiệm khoa ngoại ở bệnh viện Yến Kinh.

Cho nên, hai người vô cùng quan tâm đến chiếc xe lăn mới này.

--- Lượng xe lăn trí năng chạy bằng điện bán ra cung không đủ cầu.

Giai đoạn hiện tại, chỉ có ở bệnh viện lớn mới có thể thấy được loại xe lăn này, cửa hàng chuyên bán dụng cụ chữa trị, hiệu thuốc v.v.. đều đã bán hết, không còn chút hàng tồn nào.

Mà xe lăn trí năng chạy bằng điện trong các bệnh viện lớn chỉ cho thuê không bán.

Huống chi, chỉ riêng trên trang web chính phủ hoặc app của công ty bán sản phẩm, đơn đặt trước xe lăn trí năng chạy bằng điện đã lên tới mấy trăm, gần ngàn đơn rồi...

Tiêu thụ không thể nói là không bùng nổ.

Ngay cả đại học học viện y cũng muốn bắt kịp thời đại.

Ông ngoại Trang và chú Trang Văn Vi cũng vì vậy mà khen ngợi Lê Khinh Chu không thôi.

Mà em họ Lê Khinh Chu, Trang Đan Minh, thì cảm thấy rất hứng thú với nghiên cứu ô tô trí năng AI của cậu--- hỏi không ít vấn đề.



Lê Khinh Chu chọn mấy lời không quá đáng ngại mà trả lời.

Trang Đan Minh cũng xem như con nối nghiệp cha.

Cậu là sinh viên học viện y đại học A, năm hai, thành tích học tập ưu tú, chuyên môn càng không tồi, về sau cũng dự định trở thành một bác sĩ khoa ngoại.

Một phòng bốn người, ba người đều học y.

Đề tài tự nhiên lại từ công ty Lê Khinh Chu, phương diện xe lăn trí năng chạy bằng điện chuyển sang nghiên cứu hiện tại của ông ngoại Trang--- khí quan xương vỏ ngoài giúp đỡ đi lại.

Một loại khí quan có thể giúp đỡ trẻ em bị bệnh bại liệt, người bị tật nguyền, hoặc người bị liệt nửa người v.v.. có thể đứng lên đi lại.

Ngoại trừ thời gian dài đứng dậy đi lại, chủ yếu cũng là rèn luyện, phòng ngừa cơ bắp bị héo rút.

Ông ngoại Trang vì ai mà dụng ý nghiên cứu không cần nói cũng biết.

Ông tìm tư liệu và ảnh chụp đưa cho Lê Khinh Chu xem, rồi nói: "Nghiên cứu khí quan xương vỏ ngoài giúp đỡ đi lại đã hoàn thành."

"Hiện tại đang ở giai đoạn thí nghiệm thân thể, cần dựa vào khung xương của cơ thể, hướng đi của cơ bắp để điều chỉnh... Khinh Chu, cháu thấy nghiên cứu này thế nào?"

Lê Khinh Chu nghe vậy, lấy tư liệu qua nhìn kỹ.

Khí quan xương vỏ ngoài giúp đỡ đi lại là dụng cụ chống đỡ từ phần eo đến tận chân, không chỉ suy xét đến vấn đề về phương diện thân thể người, càng suy nghĩ đến gánh nặng của trọng lượng dụng cụ đối với thân thể v.v..

Hơn nữa, thời điểm đầu khi đeo khí quan giúp đỡ đi lại có thể sẽ chưa thích ứng được, còn cần gậy chống để hỗ trợ đi lại, dần dần luyện tập cho quen thuộc...

Lê Khinh Chu xem xong nói: "Ông ngoại, nghiên cứu của ông tốt lắm."

Trang Văn Vĩ cẩn thận tìm từ nói: "Vậy Khinh Chu... Đợi đến khi khí quan xương vỏ ngoài giúp đỡ đi lại này được sản xuất, cháu có muốn đeo thử một chút không?"

"Chú và ông ngoại cháu chuẩn bị một bộ cho cháu, thế nào?"



Ông ngoại Trang cũng có ý này.

Bọn họ biết Lê Khinh Chu rất để ý đến việc đôi chân tàn tật của bản thân.

--- Từng có một đoạn thời gian, nếu có người không cẩn thận nhắc tới... Sắc mặt Khinh Chu lập tức trở nên vô cùng khó coi, vẻ mặt hơi trầm xuống.

Tình hình hiện tại tuy đã tốt hơn rất nhiều, nhưng ông ngoại Trang và cậu Trang Văn Vĩ vẫn như cũ để ý đến tâm tình của Lê Khinh Chu.

Vai vế Trang Đan Minh nhỏ nhất, không lên tiếng.

Lê Khinh Chu trầm tư tỏng chốc lát, nói: "Ông ngoại, chú, chuẩn bị cho cháu một bộ khí quan xương vỏ ngoài giúp đỡ đi lại, có thời gian cháu sẽ luyện tập đeo lên, chẳng qua..."

"Chẳng qua cái gì?"

Ông ngoại Trang đầu tiên là khuôn mặt vui vẻ, ngay sau đó dò hỏi: "Khinh Chu, có chỗ nào khó nói sao?"

Lê Khinh Chu lắc đầu nói: "Cháu chỉ đang suy nghĩ, có thể kết hợp trí năng AI với khí quan xương vỏ ngoài giúp đỡ đi lại hay không, đưa kỹ thuật càng tiên tiến dung nhập vào..."

Giống như nghiên cứu xương vỏ ngoài chống đỡ trí năng của cậu lúc trước.

--- Thể tích nhỏ, trọng lượng cực nhẹ, hơn nữa có thể thông qua cơ bắp đôi chân bất đồng, khung xương dài ngắn khác biệt mà tiến hành thiết hợp hoàn mĩ.

Đương nhiên, trong đó quan trọng nhất chính là sự tồn tại của chip trí năng.

Đợi sau khi công ty vận hành ổn định, thành phố ô tô cũng chính thức kinh doanh, Lê Khinh Chu dự định bắt tay vào chuẩn bị chuyện phòng thí nghiệm sinh vật khoa học kĩ thuật và trí năng.

Ít nhất, phải xây dựng được bước đầu.

--- Nghiên cứu của ông ngoại đúng là một cơ hội.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau