Trong Ngoài Không Đồng Nhất Tùy Thời Lật Xe
Chương 86
Trận chung kết cuộc thi robot trí tuệ nhân tạo hôm nay, đám người Lê Khinh Châu, Dữu Triết, Lữ Mi San đi ra từ phòng làm việc Kỳ Lạ.
Thể tích robot mà bọn họ chuẩn bị để dự thi không nhỏ, cần phải vận chuyển trên một chiếc xe tải.
—— Đổng Lâm phụ trách lái xe, Dữu Triết đi theo để chuyển robot đến địa điểm thi đấu, thường kiểm tra xem kích cỡ có vượt quá quy định không.
Lê Khinh Châu cùng Lữ Mi San đợi Liễu Bạc Hoài ở lối vào, lại gặp được đám người Hứa Mộng Ngưng và Liễu Hạ Huy đi đến trước.
Lê Khinh Châu giới thiệu, Hứa Mộng Ngưng và Lữ Mi San coi như quen biết.
Về phần ba người Liễu Hạ Huy, cậu trực tiếp bỏ qua, dù sao nam chính cũng làm lơ cậu, ánh mắt còn rất không thân thiện.
Một lát sau, Liễu Bạc Hoài đã đến.
"Tam gia, chúng ta đi vào thôi." Lê Khinh Châu nói.
"Ừ."
Liễu Bạc Hoài gật đầu.
Hắn vừa định đi qua đẩy Lê Khinh Châu vào, lại thấy Hứa Mộng Ngưng tự nhiên đẩy xe lăn Lê Khinh Châu rời đi.
Lữ Mi San cùng Phương Tây Ngạn thấy thế, theo sau.
Liễu Bạc Hoài vân vê ngón tay.
Liễu Bạc Hoài chờ sau khi chú ba và trợ lý Trâu Minh tiến vào mới cất bước.
Kỳ Hạo tiến lên, nhỏ giọng nói bên cạnh anh ta: "Hạ Huy, không phải mấy ngày trước cậu tới ký túc xá nữ tìm Hứa Mộng Ngưng à?"
"Hai người nói chuyện gì vậy? Sao mấy ngày nay đều không liên hệ gì."
Ngày đó, Hạ Huy nghe tin Hứa Mộng Ngưng đang học thì bị sốt ngất xỉu, anh ta mới mua thuốc qua thăm.
Kết quả sau khi anh ta trở về, sắc mặt không chỉ khó coi, mà thuốc cũng mang về luôn...
Không khó tưởng tượng, giữa hai người đã xảy ra chuyện gì đó.
Nếu không thì bây giờ họ cũng chẳng đứng đây, đi xem cái cuộc thi robot gì đó.
Gần đây Kỳ Hạo bận rộn tiến hành cuộc thi bóng rổ với trường khác, bởi vậy đã lỡ mất thời gian hóng chuyện, bây giờ tò mò cực kỳ.
Vốn dĩ hai người đó có vẻ đã tiến triển, nhưng bây giờ xem ra...
Kỳ Hạo không thể không thở dài——Cô gái Hứa Mộng Ngưng này đúng là khó theo đuổi thật đấy.
Khúc Quân Phàm cũng khá tò mò.
Khoảng thời gian này anh ta cũng rất bận.
Luận văn tốt nghiệp đã nộp lên, anh ta không chỉ phải chuẩn bị trở thành bác sĩ chính thức, mà còn phải đi theo chú Khúc Sâm khắp nơi để làm quen với mấy tiền bối trong giới y học.
Hôm nay cố ý dành ít thời gian ra ngoài để thư giãn.
Khúc Quân Phàm nói: “Hạ Huy, theo đuổi con gái là phải kiên nhẫn, có phải cậu lại bắt nạt con gái nhà người ta không?"
Sắc mặt Liễu Hạ Huy hơi khó coi nói: "Đâu có, hôm đó...Tôi tỏ tình với Hứa Mộng Ngưng, nhưng cô ấy không đồng ý."
Khúc Quân Phàm và Kỳ Hạo nghe vậy liếc nhau.
Kỳ Hạo trợn mắt hỏi nhỏ: "Cậu tỏ tình rồi á?!"
Hơn nữa Hứa Mộng Ngưng còn không đồng ý...
Khúc Quân Phàm: "Vì sao cô ấy lại từ chối?"
Anh ta nhìn ra được Hứa Mộng Ngưng không phải không có chút cảm giác nào với Hạ Huy, nếu không với tình cách của Hứa Mộng Ngưng, cô đã sớm tránh xa.
Giọng điệu Liễu Hạ Huy lạnh lùng, mặt bực bội nói: "Cô ấy nói phải suy nghĩ kỹ, không muốn quyết định quá nhanh."
"Hơn nữa...Cô ấy muốn nói chuyện với Lê Khinh Châu."
Nói xong câu cuối, giọng nói Liễu Hạ Huy dần dần hạ thấp.
Kỳ Hạo nhướng mày: “Lại là Lê Khinh Châu, xem ra Hứa Mộng Ngưng thật sự rất để ý cậu ta, nhưng mà ccũng đúng thôi, dù sao người ta vì cô ấy mà..."
"Kỳ Hạo." Khúc Quân Phàm nhíu mày nói: “Đừng nói nữa."
Kỳ Hạo giơ tay lên, làm ra hiệu im miệng.
Khúc Quân Phàm nhìn về phía Liễu Hạ Huy, an ủi: "Hạ Huy, tôi cảm thấy Lê tổng không có vẻ như thích Hứa Mộng Ngưng, tôi nói là loại thích tình yêu ấy."
"Hẳn hai người họ chỉ là thanh mai trúc mã, tình cảm hồi nhỏ cùng nhau lớn lên, cho nên cậu..."
Bước chân Liễu Hạ Huy chậm lại, vẻ mặt tạm thời dịu xuống.
Anh ta nói: "Nhưng cũng vì nguyên nhân này mà địa vị Lê Khinh Châu trong lòng Hứa Mộng Ngưng không thấp, bất cứ chuyện gì cô ấy làm đều không suy nghĩ đến tôi đầu tiên."
Có một vài tình cảm mặc dù không phải tình yêu, nhưng cũng khiến người ta cảm thấy chua xót.
Lê Khinh Châu trong mắt Liễu Hạ Huy chính là như thế——cậu ta giống như một cái gai giữa hai người, hơn nữa còn không thể nào nhổ đi.
Nghĩ đến đây, vẻ mặt Liễu Hạ Huy lại càng thêm tức tối.
Khúc Quân Phàm chỉ có thể vỗ vỗ bả vai bạn tốt.
Thể tích robot mà bọn họ chuẩn bị để dự thi không nhỏ, cần phải vận chuyển trên một chiếc xe tải.
—— Đổng Lâm phụ trách lái xe, Dữu Triết đi theo để chuyển robot đến địa điểm thi đấu, thường kiểm tra xem kích cỡ có vượt quá quy định không.
Lê Khinh Châu cùng Lữ Mi San đợi Liễu Bạc Hoài ở lối vào, lại gặp được đám người Hứa Mộng Ngưng và Liễu Hạ Huy đi đến trước.
Lê Khinh Châu giới thiệu, Hứa Mộng Ngưng và Lữ Mi San coi như quen biết.
Về phần ba người Liễu Hạ Huy, cậu trực tiếp bỏ qua, dù sao nam chính cũng làm lơ cậu, ánh mắt còn rất không thân thiện.
Một lát sau, Liễu Bạc Hoài đã đến.
"Tam gia, chúng ta đi vào thôi." Lê Khinh Châu nói.
"Ừ."
Liễu Bạc Hoài gật đầu.
Hắn vừa định đi qua đẩy Lê Khinh Châu vào, lại thấy Hứa Mộng Ngưng tự nhiên đẩy xe lăn Lê Khinh Châu rời đi.
Lữ Mi San cùng Phương Tây Ngạn thấy thế, theo sau.
Liễu Bạc Hoài vân vê ngón tay.
Liễu Bạc Hoài chờ sau khi chú ba và trợ lý Trâu Minh tiến vào mới cất bước.
Kỳ Hạo tiến lên, nhỏ giọng nói bên cạnh anh ta: "Hạ Huy, không phải mấy ngày trước cậu tới ký túc xá nữ tìm Hứa Mộng Ngưng à?"
"Hai người nói chuyện gì vậy? Sao mấy ngày nay đều không liên hệ gì."
Ngày đó, Hạ Huy nghe tin Hứa Mộng Ngưng đang học thì bị sốt ngất xỉu, anh ta mới mua thuốc qua thăm.
Kết quả sau khi anh ta trở về, sắc mặt không chỉ khó coi, mà thuốc cũng mang về luôn...
Không khó tưởng tượng, giữa hai người đã xảy ra chuyện gì đó.
Nếu không thì bây giờ họ cũng chẳng đứng đây, đi xem cái cuộc thi robot gì đó.
Gần đây Kỳ Hạo bận rộn tiến hành cuộc thi bóng rổ với trường khác, bởi vậy đã lỡ mất thời gian hóng chuyện, bây giờ tò mò cực kỳ.
Vốn dĩ hai người đó có vẻ đã tiến triển, nhưng bây giờ xem ra...
Kỳ Hạo không thể không thở dài——Cô gái Hứa Mộng Ngưng này đúng là khó theo đuổi thật đấy.
Khúc Quân Phàm cũng khá tò mò.
Khoảng thời gian này anh ta cũng rất bận.
Luận văn tốt nghiệp đã nộp lên, anh ta không chỉ phải chuẩn bị trở thành bác sĩ chính thức, mà còn phải đi theo chú Khúc Sâm khắp nơi để làm quen với mấy tiền bối trong giới y học.
Hôm nay cố ý dành ít thời gian ra ngoài để thư giãn.
Khúc Quân Phàm nói: “Hạ Huy, theo đuổi con gái là phải kiên nhẫn, có phải cậu lại bắt nạt con gái nhà người ta không?"
Sắc mặt Liễu Hạ Huy hơi khó coi nói: "Đâu có, hôm đó...Tôi tỏ tình với Hứa Mộng Ngưng, nhưng cô ấy không đồng ý."
Khúc Quân Phàm và Kỳ Hạo nghe vậy liếc nhau.
Kỳ Hạo trợn mắt hỏi nhỏ: "Cậu tỏ tình rồi á?!"
Hơn nữa Hứa Mộng Ngưng còn không đồng ý...
Khúc Quân Phàm: "Vì sao cô ấy lại từ chối?"
Anh ta nhìn ra được Hứa Mộng Ngưng không phải không có chút cảm giác nào với Hạ Huy, nếu không với tình cách của Hứa Mộng Ngưng, cô đã sớm tránh xa.
Giọng điệu Liễu Hạ Huy lạnh lùng, mặt bực bội nói: "Cô ấy nói phải suy nghĩ kỹ, không muốn quyết định quá nhanh."
"Hơn nữa...Cô ấy muốn nói chuyện với Lê Khinh Châu."
Nói xong câu cuối, giọng nói Liễu Hạ Huy dần dần hạ thấp.
Kỳ Hạo nhướng mày: “Lại là Lê Khinh Châu, xem ra Hứa Mộng Ngưng thật sự rất để ý cậu ta, nhưng mà ccũng đúng thôi, dù sao người ta vì cô ấy mà..."
"Kỳ Hạo." Khúc Quân Phàm nhíu mày nói: “Đừng nói nữa."
Kỳ Hạo giơ tay lên, làm ra hiệu im miệng.
Khúc Quân Phàm nhìn về phía Liễu Hạ Huy, an ủi: "Hạ Huy, tôi cảm thấy Lê tổng không có vẻ như thích Hứa Mộng Ngưng, tôi nói là loại thích tình yêu ấy."
"Hẳn hai người họ chỉ là thanh mai trúc mã, tình cảm hồi nhỏ cùng nhau lớn lên, cho nên cậu..."
Bước chân Liễu Hạ Huy chậm lại, vẻ mặt tạm thời dịu xuống.
Anh ta nói: "Nhưng cũng vì nguyên nhân này mà địa vị Lê Khinh Châu trong lòng Hứa Mộng Ngưng không thấp, bất cứ chuyện gì cô ấy làm đều không suy nghĩ đến tôi đầu tiên."
Có một vài tình cảm mặc dù không phải tình yêu, nhưng cũng khiến người ta cảm thấy chua xót.
Lê Khinh Châu trong mắt Liễu Hạ Huy chính là như thế——cậu ta giống như một cái gai giữa hai người, hơn nữa còn không thể nào nhổ đi.
Nghĩ đến đây, vẻ mặt Liễu Hạ Huy lại càng thêm tức tối.
Khúc Quân Phàm chỉ có thể vỗ vỗ bả vai bạn tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất