Trong Ngoài Không Đồng Nhất Tùy Thời Lật Xe
Chương 89
Dưới ánh mắt chắc chắn của Lê Khinh Châu, Dữu Triết lại duỗi tay nhấn nút khởi động một lần nữa.
—— giờ phút này, bọn họ là tâm điểm của mọi ánh mắt.
Gần như tất cả mọi người hoặc mong chờ hoặc thắc mắc, phỏng đoán rốt cuộc robot đội Kỳ Lạ có sửa được không, trận đấu này có thể tiếp tục không.
Trên mạng càng ngày càng thảo luận sôi nổi hơn, độ chú ý liên tục gia tăng.
Đạo diễn vội vàng yêu cầu máy quay chuyển sang cận cảnh, mà trên sân thi khấu—mọi thứ điều hiện rõ trước ống kính.
Đội Đỗ Thầm Vi cũng đưa robot lên sân khấu.
Bọn họ nhấn nút mở, robot được khởi động, tạm thời đứng bên cạnh sân thi chờ mệnh lệnh.
Trên mặt Đỗ Thầm Vi vẫn duy trì nụ cười dối trá, ánh mắt giấu vẻ châm biếm, ngoài mặt lại nhìn như quan tâm, hành động chờ đợi đội đối thủ như một quý ông.
Lê Khinh Châu không rời khỏi sân khấu, Dữu Triết giao lại quyền điều khiển cho cậu, đưa Đồng Lâm và Liễu Bạc Hoài ra ngoài.
Một tiếng "Tích" vang lên, robot đội Kỳ Lạ khởi động.
Khán giả trực tiếp và cư dân mạng chứng kiến camera giống như hai con mắt cố định trên đầu robot xoay vòng quanh.
Dường như nó quét qua khán giả, sau đó định dạng xem mình đang ở đâu, toàn bộ máy móc giống như trở nên linh động trong nháy mắt.
Ngay sau đó, hai con mắt camera này dừng trên người Lê Khinh Châu, âm thanh điện tử tổng hợp vang lên——
"Xin chào đội trưởng, Cứu hộ số 1 đang phục vụ bạn, xin hỏi tôi cần giúp gì cho bạn?"
【Á, nó còn nói chuyện được kìa, nhưng mà cái tên Cứu Hộ Số 1 này...phèn ghê!】
【Nói thật, loại người máy cứu hộ này, hoàn toàn không cần trang bị hệ thống nói chuyện.】
【Vì lúc robot tham gia cứu hộ cũng hoàn toàn được điều khiển bởi con người, mà cài đặt thêm chức năng nói chuyện chắc chắn là có hơi rườm rà.. 】
【Hình như vừa rồi cũng chưa có chức năng này, là cô gái sửa chữa kia cho thêm vào sau khi nghe ý kiến của Lê tổng. 】
【 Người ngoài nghề thì không nên để cậu ta lừa gạt...Đội Kỳ Lạ thua chắc luôn, đây là trận đấu không có hồi hộp bất ngờ, không cần xem cũng đoán được kết quả. 】
Trên mạng có đủ loại ý kiến khác nhau, các khán giả xem trực tiếp cũng bàn luận sôi nổi.
Chẳng qua, Lê Khinh Châu cũng không biết được.
Cho dù có biết, cậu cũng không thèm quan tâm, chỉ cần ném sự thật vào mặt bọn họ, khiến họ mở to hai mắt mà nhìn.
Lê Khinh Châu: “Cứu người.”
Cứu Hộ Số 1 xoay chuyển cameras, thế nhưng nó biểu hiện giống như khó hiểu, âm thanh điện tử nói: "Đây không phải hiện trường sau thảm họa, Cứu Hộ Số 1 không rà quét được bất cứ dấu vết sau thảm họa nào."
"Con người đều yên bình ngồi kia, xin hỏi đội trưởng, Cứu Hộ Số 1 phải cứu ai?"
—— Robot nâng cánh tay kẹp lên chỉ khán phòng.
"Ủa, đây là chương trình đã được giả thiết trước đó à?" Có khán giả thoáng chốc không dám tin hỏi.
"Chắc chắn là chương trình đã lập trình sẵn...Sao vẫn còn giao lưu vậy? Làm như thế lãng phí thời gian cứu hộ quá, nhanh lên đi!"
"Vì sao tôi cứ cảm thấy con robot này giao lưu với Lê tổng rất...thoải mái ấy nhỉ?"
Ban giám khảo cũng liếc nhau, tạm thời kiềm chế ý định nói chuyện.
Khóe miệng Lê Khinh Châu nhẹ nhàng cong lên.
Cậu nói: "Xin lỗi, tôi không có thời gian giải thích được hết, đây là sân thi đấu robot cứu hộ, việc cậu cần làm bây giờ chính là thi đấu..."
Lê Khinh Châu nói về những hạng mục mà robot cứu hộ người máy được chấm điểm——Tìm kiếm, xử lý, di chuyển, định vị, cứu hộ hình nộm...
Cứu Hộ Số 1: "Thì ra là thế, vậy xin hỏi đội trưởng, đối thủ của tôi là anh bạn này sao?"
Camera robot xoay chuyển, "Nhìn" về con robot đội Đỗ Thầm Vi, còn dùng ngón tay máy móc chỉ nó.
【Phụt, cười bệnh, anh bạn này? Hơn nữa con robot này còn chỉ đúng hướng robot, không phải là đội trưởng Đỗ Thầm Vi. 】
【Sao tôi cứ thấy chỗ nào không ổn...Đây là đoạn đối thoại mà chương trình có thể cài đặt à? 】
【Tôi cũng thấy hơi sai sai...Tình huống sẽ không bị đảo ngược đấy chứ?!】
Đỗ Thầm Vi thoáng giấu đi nụ cười trên mặt, trong lòng anh ta không khỏi dâng lên một tia cảm giác không tốt.
Lê Khinh Châu nói: “Phải, đối thủ thi đấu của cậu là nói, cố lên, — nhất định phải thắng.”
Âm điện tử của Cứu Hộ Số 1 mặc dù không hề dao động.
Nhưng giờ phút này, nó nói chuyện dường như có thể làm người ta nghe được cái gật đầu hứa hẹn đầy mạnh mẽ.
—— “Đội trưởng xin yên tâm! Tôi chắc chắn sẽ chiến thắng, mang vinh quang về!"
Cứu Hộ Số 1 nói xong liền phóng người tiến vào sân thi đấu.
Sắc mặt Đỗ Thầm Vi cũng hơi trầm xuống, thao tác khởi động robot đội mình, khiến nó trượt xuống sân để bắt đầu thi đấu.
Hạng mục Robot cứu hộ của cuộc thi được tính điểm.
Hai đội điều khiển robot tiến hành các thao tác giống nhau.
——Kiểm tra xem robot hoạt động có trơn tru không, có thể tìm kiếm chính xác tất cả người nhà bị chôn vùi trong đống đổ nát được dàn dựng không, hơn nữa thành công cứu mấy người này ra, thời gian hai đội cứu hộ dài hay ngắn, v.v....
Đỗ Thầm Vi điều khiển người máy tiến hành công tác cứu viện đâu vào đấy.
Ban giám khảo sau khi xem không khỏi âm thầm gật đầu.
Không hổ là đội CW, robot chế tạo ra đúng là đẳng cấp! 】
【Xem bao nhiêu là trận đấu, mạnh mẽ thế này, chênh lệch rõ ràng, robot đội họ chắc chắn được cho điểm cao. 】
【Các phương diện của robot đội CW quả thật không tồi. 】
【Lúc trước, đội Kỳ Lạ vẫn còn có sức cạnh tranh với đội họ, dù sao đội Kỳ Lạ cũng đạt được hạng 3 ở trận bán kết, nhưng bây giờ thì...Còn cần xem xét lại. 】
【 Không phải tôi nghi ngờ năng lực của Lê tổng, nghiên cứu của anh ấy trong lĩnh vực ô tô công nghệ AI rõ như ban ngày.】
【Nhưng dù sao khác nghề như cách núi, vượt ranh giới như vượt biển, anh ấy có thể làm được không? Lúc ấy thà để Dữu Triết lên còn hơn. 】
【Tôi thấy Dữu Triết căn bản là không sửa được, —một tên đánh người trên sân đấu, nhanh thua trận rồi cút đi. 】
【Đậu má, đây thật sự là robot trí tuệ nhân tạo á hả?! Mấy người mau xem Cứu Hộ Số 1, thao tác quá đỉnh! 】
—— giờ phút này, bọn họ là tâm điểm của mọi ánh mắt.
Gần như tất cả mọi người hoặc mong chờ hoặc thắc mắc, phỏng đoán rốt cuộc robot đội Kỳ Lạ có sửa được không, trận đấu này có thể tiếp tục không.
Trên mạng càng ngày càng thảo luận sôi nổi hơn, độ chú ý liên tục gia tăng.
Đạo diễn vội vàng yêu cầu máy quay chuyển sang cận cảnh, mà trên sân thi khấu—mọi thứ điều hiện rõ trước ống kính.
Đội Đỗ Thầm Vi cũng đưa robot lên sân khấu.
Bọn họ nhấn nút mở, robot được khởi động, tạm thời đứng bên cạnh sân thi chờ mệnh lệnh.
Trên mặt Đỗ Thầm Vi vẫn duy trì nụ cười dối trá, ánh mắt giấu vẻ châm biếm, ngoài mặt lại nhìn như quan tâm, hành động chờ đợi đội đối thủ như một quý ông.
Lê Khinh Châu không rời khỏi sân khấu, Dữu Triết giao lại quyền điều khiển cho cậu, đưa Đồng Lâm và Liễu Bạc Hoài ra ngoài.
Một tiếng "Tích" vang lên, robot đội Kỳ Lạ khởi động.
Khán giả trực tiếp và cư dân mạng chứng kiến camera giống như hai con mắt cố định trên đầu robot xoay vòng quanh.
Dường như nó quét qua khán giả, sau đó định dạng xem mình đang ở đâu, toàn bộ máy móc giống như trở nên linh động trong nháy mắt.
Ngay sau đó, hai con mắt camera này dừng trên người Lê Khinh Châu, âm thanh điện tử tổng hợp vang lên——
"Xin chào đội trưởng, Cứu hộ số 1 đang phục vụ bạn, xin hỏi tôi cần giúp gì cho bạn?"
【Á, nó còn nói chuyện được kìa, nhưng mà cái tên Cứu Hộ Số 1 này...phèn ghê!】
【Nói thật, loại người máy cứu hộ này, hoàn toàn không cần trang bị hệ thống nói chuyện.】
【Vì lúc robot tham gia cứu hộ cũng hoàn toàn được điều khiển bởi con người, mà cài đặt thêm chức năng nói chuyện chắc chắn là có hơi rườm rà.. 】
【Hình như vừa rồi cũng chưa có chức năng này, là cô gái sửa chữa kia cho thêm vào sau khi nghe ý kiến của Lê tổng. 】
【 Người ngoài nghề thì không nên để cậu ta lừa gạt...Đội Kỳ Lạ thua chắc luôn, đây là trận đấu không có hồi hộp bất ngờ, không cần xem cũng đoán được kết quả. 】
Trên mạng có đủ loại ý kiến khác nhau, các khán giả xem trực tiếp cũng bàn luận sôi nổi.
Chẳng qua, Lê Khinh Châu cũng không biết được.
Cho dù có biết, cậu cũng không thèm quan tâm, chỉ cần ném sự thật vào mặt bọn họ, khiến họ mở to hai mắt mà nhìn.
Lê Khinh Châu: “Cứu người.”
Cứu Hộ Số 1 xoay chuyển cameras, thế nhưng nó biểu hiện giống như khó hiểu, âm thanh điện tử nói: "Đây không phải hiện trường sau thảm họa, Cứu Hộ Số 1 không rà quét được bất cứ dấu vết sau thảm họa nào."
"Con người đều yên bình ngồi kia, xin hỏi đội trưởng, Cứu Hộ Số 1 phải cứu ai?"
—— Robot nâng cánh tay kẹp lên chỉ khán phòng.
"Ủa, đây là chương trình đã được giả thiết trước đó à?" Có khán giả thoáng chốc không dám tin hỏi.
"Chắc chắn là chương trình đã lập trình sẵn...Sao vẫn còn giao lưu vậy? Làm như thế lãng phí thời gian cứu hộ quá, nhanh lên đi!"
"Vì sao tôi cứ cảm thấy con robot này giao lưu với Lê tổng rất...thoải mái ấy nhỉ?"
Ban giám khảo cũng liếc nhau, tạm thời kiềm chế ý định nói chuyện.
Khóe miệng Lê Khinh Châu nhẹ nhàng cong lên.
Cậu nói: "Xin lỗi, tôi không có thời gian giải thích được hết, đây là sân thi đấu robot cứu hộ, việc cậu cần làm bây giờ chính là thi đấu..."
Lê Khinh Châu nói về những hạng mục mà robot cứu hộ người máy được chấm điểm——Tìm kiếm, xử lý, di chuyển, định vị, cứu hộ hình nộm...
Cứu Hộ Số 1: "Thì ra là thế, vậy xin hỏi đội trưởng, đối thủ của tôi là anh bạn này sao?"
Camera robot xoay chuyển, "Nhìn" về con robot đội Đỗ Thầm Vi, còn dùng ngón tay máy móc chỉ nó.
【Phụt, cười bệnh, anh bạn này? Hơn nữa con robot này còn chỉ đúng hướng robot, không phải là đội trưởng Đỗ Thầm Vi. 】
【Sao tôi cứ thấy chỗ nào không ổn...Đây là đoạn đối thoại mà chương trình có thể cài đặt à? 】
【Tôi cũng thấy hơi sai sai...Tình huống sẽ không bị đảo ngược đấy chứ?!】
Đỗ Thầm Vi thoáng giấu đi nụ cười trên mặt, trong lòng anh ta không khỏi dâng lên một tia cảm giác không tốt.
Lê Khinh Châu nói: “Phải, đối thủ thi đấu của cậu là nói, cố lên, — nhất định phải thắng.”
Âm điện tử của Cứu Hộ Số 1 mặc dù không hề dao động.
Nhưng giờ phút này, nó nói chuyện dường như có thể làm người ta nghe được cái gật đầu hứa hẹn đầy mạnh mẽ.
—— “Đội trưởng xin yên tâm! Tôi chắc chắn sẽ chiến thắng, mang vinh quang về!"
Cứu Hộ Số 1 nói xong liền phóng người tiến vào sân thi đấu.
Sắc mặt Đỗ Thầm Vi cũng hơi trầm xuống, thao tác khởi động robot đội mình, khiến nó trượt xuống sân để bắt đầu thi đấu.
Hạng mục Robot cứu hộ của cuộc thi được tính điểm.
Hai đội điều khiển robot tiến hành các thao tác giống nhau.
——Kiểm tra xem robot hoạt động có trơn tru không, có thể tìm kiếm chính xác tất cả người nhà bị chôn vùi trong đống đổ nát được dàn dựng không, hơn nữa thành công cứu mấy người này ra, thời gian hai đội cứu hộ dài hay ngắn, v.v....
Đỗ Thầm Vi điều khiển người máy tiến hành công tác cứu viện đâu vào đấy.
Ban giám khảo sau khi xem không khỏi âm thầm gật đầu.
Không hổ là đội CW, robot chế tạo ra đúng là đẳng cấp! 】
【Xem bao nhiêu là trận đấu, mạnh mẽ thế này, chênh lệch rõ ràng, robot đội họ chắc chắn được cho điểm cao. 】
【Các phương diện của robot đội CW quả thật không tồi. 】
【Lúc trước, đội Kỳ Lạ vẫn còn có sức cạnh tranh với đội họ, dù sao đội Kỳ Lạ cũng đạt được hạng 3 ở trận bán kết, nhưng bây giờ thì...Còn cần xem xét lại. 】
【 Không phải tôi nghi ngờ năng lực của Lê tổng, nghiên cứu của anh ấy trong lĩnh vực ô tô công nghệ AI rõ như ban ngày.】
【Nhưng dù sao khác nghề như cách núi, vượt ranh giới như vượt biển, anh ấy có thể làm được không? Lúc ấy thà để Dữu Triết lên còn hơn. 】
【Tôi thấy Dữu Triết căn bản là không sửa được, —một tên đánh người trên sân đấu, nhanh thua trận rồi cút đi. 】
【Đậu má, đây thật sự là robot trí tuệ nhân tạo á hả?! Mấy người mau xem Cứu Hộ Số 1, thao tác quá đỉnh! 】
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất