Trồng Rau Trên Sân Thượng Tại Mạt Thế

Chương 17: Sao Mình Lại Nghèo Thế Này?

Trước Sau
Editor: Lập Lòe

Cô lau đi lớp sương mù trên gương, nhìn thấy giương mặt trắng hồng do hơi nước, không biết có phải ảo giác hay không, làn da dường như trở nên mịn màng hơn, vết thâm do mụn trên cằm cũng mờ đi. Cô chạm vào mặt mình: “Thật sự còn có hiệu quả làm đẹp sao?”

Cố Thu sinh ra vốn dĩ xinh đẹp, trên mặt mang bóng dáng của cha mẹ, nhưng không quá giống, cấu trúc xương mặt mười phần tinh xảo, chỉ là làn da không được tốt, khí sắc cũng hơi kém, cộng với việc luôn rũ đầu trầm mặc, khiến cả người trông rất u ám.

Lúc này cái trán lộ ra hoàn toàn, trên mặt sạch sẽ, làn da trắng hồng, đôi mắt sáng và có hồn, trông cô rạng rỡ hơn hẳn.

Cô nhướng nhướng mày, cảm thấy khá hài lòng, cảm thụ linh khí trong cơ thể, cầm lấy chiếc bàn chải đánh răng mà khách sạn cung cấp, đơn giản dùng chút lực, bẻ gãy cán bàn chải thành hai đoạn.

Đôi mắt cô càng sáng lên.

Giơ tay lên, nhẹ nhàng ném một cái, chiếc bàn chải vững vàng rơi vào trong thùng rác.

Cố Thu cười, xoa nhẹ cổ tay, cảm thấy cổ tay mình chưa bao giờ ổn định như vậy.

Xem ra cơm trưa này thực sự rất dưỡng người.

Sáng sớm, những người thợ sửa chữa dùng chìa khóa dự bị mở cửa phòng 1801, nhìn thấy rất nhiều chai nước khoáng đã rỗng, một thùng bánh mì đã ăn hết sạch, bên trong góc còn có thùng giấy đã mở ra, dấu hiệu từng bị ai đó nằm ngủ.

Những người thợ: "???" Bị trộm rồi sao?



Sáng sớm, Cố Thu đi ra chợ hoa mua một đống chậu cây trở về, rồi tìm một cửa hàng bán hạt giống nông sản, mua không ít hạt giống, phân bón hóa học, đất dinh dưỡng.

Thời điểm đem những thứ này lên sân thượng, cô lén lút đi dạo quanh một vòng trước, sợ bị hai ông bà lão đối diện nhìn thấy, may mắn là không có ai trên sân thượng đối diện, sau đó cô đem đồ vật đặt ở chỗ mà sân thượng đối diện không thể nhìn thấy.

Cô xem xét lại mười chậu cây kia một chút, vẫn buồn bã iu xìu, thậm chí rau chân vịt và cải xanh đã bắt đầu héo khô vàng úa, hoa thì tốt hơn một chút, mà nồng độ linh khí trên sân thượng vẫn rất thấp.



Cô dỡ các chậu cây mới ra khỏi thùng, bày biện sát bên tường, những chậu cây này cao thấp to nhỏ có nhiều loại, đủ kích thước chủng loại, bày xong, Cố Thu ngồi xổm ở đó chờ, không lâu sau, cô cảm thấy nồng độ linh khí đang tăng lên.

Xem ra linh khí không liên quan đến chủng loại và kích thước lớn nhỏ của cây.” Cố Thu phân tích, rau cải xanh và rau chân vịt bị vàng úa, có phải vì thời kỳ sinh trưởng của chúng vốn ngắn hạn không?

Về phần hoa có tình huống tốt hơn cũng không khó lý giải, hoa cẩm tú cầu còn gọi là "vô tận hạ," nghe cái tên đã biết sinh mệnh lực rất trâu, năm nay nở, năm sau còn có thể nở. Mà hoa hồng thì lại gọi là "nguyệt nguyệt đỏ", thường nở một năm bốn mùa, thuộc loại cây bụi.

Dĩ nhiên không thể héo úa ngay được.

Cố Thu nhổ những cây rau cải xanh và rau chân vịt đã héo đi, dùng xẻng xới đất, rồi gieo hạt giống rau cải và rau chân vịt vừa mới mua vào, tưới nước đầy đủ.

Đến cùng là chuyện gì xảy ra, cứ thử nghiệm thêm là biết thôi!

Cố Thu vỗ vỗ tay, hít một hơi thật sâu linh khí đang tràn ra, tâm tình vui vẻ.

Nhưng ngay lập tức cô lại phát hiện có điều không đúng, linh khí từ cây cối không nồng đậm bằng linh khí từ đáy chậu, cô cúi đầu cảm thụ một lúc, xác định một sự thật, linh khí dường như phát ra từ sàn sân thượng.

Cô cúi đầu đi một vòng, không phát hiện sàn nhà có gì kỳ quái, lại chạy xuống dưới lầu.

Hôm nay thợ điện nước đến, họ đang lắp đặt đường ống nước và hệ thống điện, cô ngẩng đầu nhìn trần nhà của mình, cũng nhìn không ra đặc biệt gì.

Thừa dịp các thợ không chú ý, cô leo lên thang, tiến gần trần nhà sờ thử, chỉ là xi măng bình thường thôi mà.

“Ai u, cô chủ, cẩn thận một chút, mau xuống đi.” Một người thợ phát hiện hành động của cô, Cố Thu leo xuống, vỗ vỗ tay, “Tôi chỉ đi lên xem chút thôi.”

“Vậy cũng phải gọi người giữ thang a.” Người thợ càm ràm vài câu, đột nhiên hỏi, “Cô chủ, tối qua ở nơi này có phải bị trộm không?”

“Bị trộm cái gì cơ?” Cố Thu ngừng động tác vỗ tay.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau