Trồng Rau Trên Sân Thượng Tại Mạt Thế
Chương 24: Thông Báo Mạt Thế: Chúc Mọi Người May Mắn
Editor: Lập Lòe
Đây là một bài viết của một người tương đối chăm chỉ hoạt động trên diễn đàn, người này bình thường yêu thích chia sẻ những kiến thức trong cuộc sống hàng ngày, đã có một lượng fan nhất định. Cho nên khi bài viết vừa được đăng lên, lượng người đọc khá lớn.
“Chuyện lạ năm nào cũng có, cuối năm lại đặc biệt nhiều. Chủ thớt ngày hôm nay gặp phải hai người kỳ lạ, chia sẻ cho các bạn giải trí.
Hôm nay chủ thớt đi khu phố cổ thăm ông nội, nửa đường mắc tiểu mà không tìm được chỗ, nên đành tìm một nơi hẻo lánh để giải quyết. Chuyện này cũng không có cách nào khác a, tôi là người văn minh, thật sự không cố ý, chủ yếu là không tìm thấy nhà vệ sinh ở đó. Kết quả là các bạn đoán xem? Hahaha, tôi nghe được một cuộc đối thoại của hai người thần kinh【kèm theo ảnh: tường viện】.”
1L: Chủ thớt đã tè bậy mà còn nói mình là người văn minh.
2L: Để ông nội sống ở khu phố cổ, anh thật hiếu thuận.
3L: Đến rồi, đến rồi, chờ câu chuyện của bạn để ăn cơm đây.
LZ (chủ thớt): Ban đầu tôi cũng không để ý lắm, chỉ nghe loáng thoáng thấy một nam một nữ trong sân nói cái gì về sư phụ với sư huynh, tôi nghĩ chắc là đang chơi sợ chết vì thi cử * cái gì đó, vậy là tôi thấy hứng thú hẳn lên, đến mức âm thanh đi tiểu cũng nhỏ lại.
8L: Không hiểu liền hỏi, cái gì mà sợ chết vì thi cử thế?
9L: LS (lầu trên), chắc là cách nói lái của cosplay đó.
10L: Chủ thớt là nhân tài sáng tạo từ ngữ, giám định hoàn tất.
* Giải thích một chút: "考死怕累" (kǎo sǐ pà lèi) tiếng Việt có thể hiểu là "sợ chết vì thi cử". Đây là một cách đọc lái của từ "cosplay" trong tiếng Trung. Trong đó:
"考" (kǎo) có thể hiểu là "thi cử."
"死" (sǐ) có thể hiểu là "chết."
"怕" (pà) có thể hiểu là "sợ."
"累" (lèi) có thể hiểu là "mệt."
LZ: Tôi đang ngồi đó chờ nghe xem có gì hot không, thì nghe thấy hai người họ nói với giọng cao thâm khó lường rằng "Ngày bốn loại chìa khóa hội tụ cũng chính là thời điểm linh khí khôi phục", không nên hỏi tôi là bốn loại chìa khóa gì, tôi không biết. Tôi kích động vô cùng, thời đại tốt đẹp sắp đến rồi sao? Cảnh tượng người người cưỡi kiếm bay lượn sắp thành hiện thực rồi sao?
13L: Bạn nhắc tới thì tôi liền hăng hái rồi!
14L: Là vị cao nhân nào đang tiên đoán vậy? Chủ thớt có phải đã vọt thẳng vào để bái sư luôn không?
15L: LS (lầu trên) tỉnh lại đi, chủ thớt đã nói rồi, anh ấy gặp phải hai người thần kinh, hơn nữa lúc đó anh ấy đang đi tè.
LZ: Đừng vội, đừng vội, nghe tôi chậm rãi kể. Lúc đó tôi kích động lắm, nhưng bạn đoán xem tôi nghe thấy gì tiếp theo? Hai người kia nói phải phá hủy cánh cổng dẫn đến khôi phục linh khí. Đúng vậy, bọn họ định ngăn cản việc phục hồi linh khí!
LZ: Rồi phần chính đến đây, trong cuộc đối thoại của hai người kia, giống như có một người là chìa khóa của việc khôi phục linh khí, bọn họ nói phải tìm ra người kia và giết chết. Tôi nghe xong cái này liền cảm thấy không còn là chuyện đùa nữa, liền ngừng tiểu ngay, tranh thủ lấy điện thoại ra ghi âm. Nếu đây thực sự là hai kẻ giết người thì sao?
LZ: Những gì họ nói tiếp theo thật sự khiến người ta phải cạn lời, tôi gõ chữ không thể truyền đạt hết được, nên để các bạn nghe đoạn ghi âm này, chút nữa tôi sẽ xóa đi.
20L: Chỉ có mình tôi quan tâm đến việc chủ thớt vẫn chưa đi tiểu xong sao?
21L: Chủ thớt có thận tốt, có thể nghẹn nước tiểu.
22L: Có thể đừng nhắc đến đi tiểu nữa được không? Ngồi trước màn hình mà cũng ngửi thấy mùi.
Sau đó, chủ thớt đăng lên một đoạn ghi âm, đã được lọc tạp âm và âm thanh cũng đã được chỉnh giọng cho giống hoạt hình, nhưng vẫn nhận ra là giọng của một cô gái: “Linh khí khôi phục đối với chúng ta mà nói, là cơ duyên mà chúng ta luôn mong ước, nhưng thế thì sao? Vì những người bình thường kia, chúng ta lại nhất định phải tự tay đến ngăn chặn chuyện này! Chúng ta đều có thể hy sinh, chỉ là một phàm nhân, có cái gì không thể hy sinh?”
Tiếp theo là tiếng thở dài của một người đàn ông: “Em nói đúng, linh khí khôi phục, đại kiếp nạn sắp đến, những người tu hành như chúng ta nên đặt chúng sinh trên thế gian lên hàng đầu, lấy sự hy sinh của một người để đổi lấy hàng vạn người sống sót, điều đó là xứng đáng.”
27L: Nghe xong rồi, cảm giác đây là hai tên bệnh ảo tưởng, nghĩ mình là chúa cứu thế à.
28L: Không biết phải mỉa mai thế nào, nhưng cái giọng cao cao tại thượng này nghe đã muốn đánh rồi.
29L: Tôi cũng từng mơ cứu vớt thế giới, nhưng giọng điệu của họ không giống, cái này nghe có vẻ giống truyện Mary Sue.
LZ: Haha, tôi biết mà, các bạn cũng có suy nghĩ giống tôi đúng không? Lúc đó tôi thực sự rất muốn châm chọc họ. Châm chọc xong, trong lòng tôi lại cảm thấy có chút nặng nề. Liệu có phải bây giờ, giới trẻ đang mắc vào chủ nghĩa anh hùng? Và nếu bạn tưởng tượng mình là anh hùng, thì cứ việc tưởng tượng đi, tại sao lại phải hạ thấp người khác, hy sinh người khác để làm nổi bật bản thân? Có phải cách giáo dục của chúng ta đang gặp vấn đề không?
31L: Mặc dù giọng đã được xử lý, nhưng người nói chắc hẳn là đã trưởng thành rồi đúng không? Tại sao lại có suy nghĩ như vậy? “Chúng ta đều có thể hy sinh, chỉ là một người phàm, thì có cái gì không thể hy sinh?” nếu đây không phải là một lời kịch, mà là điều họ nói xuất phát từ nội tâm, thì cho dù giáo dục tốt đến đâu cũng không cứu nổi.
Đây là một bài viết của một người tương đối chăm chỉ hoạt động trên diễn đàn, người này bình thường yêu thích chia sẻ những kiến thức trong cuộc sống hàng ngày, đã có một lượng fan nhất định. Cho nên khi bài viết vừa được đăng lên, lượng người đọc khá lớn.
“Chuyện lạ năm nào cũng có, cuối năm lại đặc biệt nhiều. Chủ thớt ngày hôm nay gặp phải hai người kỳ lạ, chia sẻ cho các bạn giải trí.
Hôm nay chủ thớt đi khu phố cổ thăm ông nội, nửa đường mắc tiểu mà không tìm được chỗ, nên đành tìm một nơi hẻo lánh để giải quyết. Chuyện này cũng không có cách nào khác a, tôi là người văn minh, thật sự không cố ý, chủ yếu là không tìm thấy nhà vệ sinh ở đó. Kết quả là các bạn đoán xem? Hahaha, tôi nghe được một cuộc đối thoại của hai người thần kinh【kèm theo ảnh: tường viện】.”
1L: Chủ thớt đã tè bậy mà còn nói mình là người văn minh.
2L: Để ông nội sống ở khu phố cổ, anh thật hiếu thuận.
3L: Đến rồi, đến rồi, chờ câu chuyện của bạn để ăn cơm đây.
LZ (chủ thớt): Ban đầu tôi cũng không để ý lắm, chỉ nghe loáng thoáng thấy một nam một nữ trong sân nói cái gì về sư phụ với sư huynh, tôi nghĩ chắc là đang chơi sợ chết vì thi cử * cái gì đó, vậy là tôi thấy hứng thú hẳn lên, đến mức âm thanh đi tiểu cũng nhỏ lại.
8L: Không hiểu liền hỏi, cái gì mà sợ chết vì thi cử thế?
9L: LS (lầu trên), chắc là cách nói lái của cosplay đó.
10L: Chủ thớt là nhân tài sáng tạo từ ngữ, giám định hoàn tất.
* Giải thích một chút: "考死怕累" (kǎo sǐ pà lèi) tiếng Việt có thể hiểu là "sợ chết vì thi cử". Đây là một cách đọc lái của từ "cosplay" trong tiếng Trung. Trong đó:
"考" (kǎo) có thể hiểu là "thi cử."
"死" (sǐ) có thể hiểu là "chết."
"怕" (pà) có thể hiểu là "sợ."
"累" (lèi) có thể hiểu là "mệt."
LZ: Tôi đang ngồi đó chờ nghe xem có gì hot không, thì nghe thấy hai người họ nói với giọng cao thâm khó lường rằng "Ngày bốn loại chìa khóa hội tụ cũng chính là thời điểm linh khí khôi phục", không nên hỏi tôi là bốn loại chìa khóa gì, tôi không biết. Tôi kích động vô cùng, thời đại tốt đẹp sắp đến rồi sao? Cảnh tượng người người cưỡi kiếm bay lượn sắp thành hiện thực rồi sao?
13L: Bạn nhắc tới thì tôi liền hăng hái rồi!
14L: Là vị cao nhân nào đang tiên đoán vậy? Chủ thớt có phải đã vọt thẳng vào để bái sư luôn không?
15L: LS (lầu trên) tỉnh lại đi, chủ thớt đã nói rồi, anh ấy gặp phải hai người thần kinh, hơn nữa lúc đó anh ấy đang đi tè.
LZ: Đừng vội, đừng vội, nghe tôi chậm rãi kể. Lúc đó tôi kích động lắm, nhưng bạn đoán xem tôi nghe thấy gì tiếp theo? Hai người kia nói phải phá hủy cánh cổng dẫn đến khôi phục linh khí. Đúng vậy, bọn họ định ngăn cản việc phục hồi linh khí!
LZ: Rồi phần chính đến đây, trong cuộc đối thoại của hai người kia, giống như có một người là chìa khóa của việc khôi phục linh khí, bọn họ nói phải tìm ra người kia và giết chết. Tôi nghe xong cái này liền cảm thấy không còn là chuyện đùa nữa, liền ngừng tiểu ngay, tranh thủ lấy điện thoại ra ghi âm. Nếu đây thực sự là hai kẻ giết người thì sao?
LZ: Những gì họ nói tiếp theo thật sự khiến người ta phải cạn lời, tôi gõ chữ không thể truyền đạt hết được, nên để các bạn nghe đoạn ghi âm này, chút nữa tôi sẽ xóa đi.
20L: Chỉ có mình tôi quan tâm đến việc chủ thớt vẫn chưa đi tiểu xong sao?
21L: Chủ thớt có thận tốt, có thể nghẹn nước tiểu.
22L: Có thể đừng nhắc đến đi tiểu nữa được không? Ngồi trước màn hình mà cũng ngửi thấy mùi.
Sau đó, chủ thớt đăng lên một đoạn ghi âm, đã được lọc tạp âm và âm thanh cũng đã được chỉnh giọng cho giống hoạt hình, nhưng vẫn nhận ra là giọng của một cô gái: “Linh khí khôi phục đối với chúng ta mà nói, là cơ duyên mà chúng ta luôn mong ước, nhưng thế thì sao? Vì những người bình thường kia, chúng ta lại nhất định phải tự tay đến ngăn chặn chuyện này! Chúng ta đều có thể hy sinh, chỉ là một phàm nhân, có cái gì không thể hy sinh?”
Tiếp theo là tiếng thở dài của một người đàn ông: “Em nói đúng, linh khí khôi phục, đại kiếp nạn sắp đến, những người tu hành như chúng ta nên đặt chúng sinh trên thế gian lên hàng đầu, lấy sự hy sinh của một người để đổi lấy hàng vạn người sống sót, điều đó là xứng đáng.”
27L: Nghe xong rồi, cảm giác đây là hai tên bệnh ảo tưởng, nghĩ mình là chúa cứu thế à.
28L: Không biết phải mỉa mai thế nào, nhưng cái giọng cao cao tại thượng này nghe đã muốn đánh rồi.
29L: Tôi cũng từng mơ cứu vớt thế giới, nhưng giọng điệu của họ không giống, cái này nghe có vẻ giống truyện Mary Sue.
LZ: Haha, tôi biết mà, các bạn cũng có suy nghĩ giống tôi đúng không? Lúc đó tôi thực sự rất muốn châm chọc họ. Châm chọc xong, trong lòng tôi lại cảm thấy có chút nặng nề. Liệu có phải bây giờ, giới trẻ đang mắc vào chủ nghĩa anh hùng? Và nếu bạn tưởng tượng mình là anh hùng, thì cứ việc tưởng tượng đi, tại sao lại phải hạ thấp người khác, hy sinh người khác để làm nổi bật bản thân? Có phải cách giáo dục của chúng ta đang gặp vấn đề không?
31L: Mặc dù giọng đã được xử lý, nhưng người nói chắc hẳn là đã trưởng thành rồi đúng không? Tại sao lại có suy nghĩ như vậy? “Chúng ta đều có thể hy sinh, chỉ là một người phàm, thì có cái gì không thể hy sinh?” nếu đây không phải là một lời kịch, mà là điều họ nói xuất phát từ nội tâm, thì cho dù giáo dục tốt đến đâu cũng không cứu nổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất