Trồng Rau Trên Sân Thượng Tại Mạt Thế

Chương 30: Mua Vật Tư, Ở Nhà Mới!

Trước Sau
Editor: Lập Lòe

Cô nhìn con dao gọt trái cây không hề hấn gì, nhẹ nhàng nâng nó lên, bất ngờ ném về phía cánh cửa vẫn đang đóng chặt.

Cô nhắm vào cửa, nhưng ngay sau đó dao lại cắm xuống sàn trước cửa.

"Độ chính xác quá kém." Cố Thu lắc đầu, nhưng mà lực đạo thì có đủ, dao gọt trái cây cắm sâu vào sàn gỗ hơn ba centimet có thừa.

Cô lại cầm lên đôi đũa dùng một lần còn lại từ bữa ăn tối hôm qua gọi, khi đôi đũa được bao phủ bởi linh khí, cũng trở nên cứng rắn hơn gấp mấy lần.

Hướng lên tường tạo ra một lỗ nhỏ.

Cô không khỏi suy tư, với khả năng này của mình, thì phù hợp với loại vũ khí nào?

Tìm kiếm mãi trên mạng, cuối cùng, đem ánh mắt dừng ở lưỡi dao phẫu thuật.

Mỏng, sắc bén, không chiếm diện tích, lại cực kỳ rẻ, một trăm lưỡi chỉ có hai mươi đồng, mua nhiều còn được giảm giá.

...

Mua dao phẫu thuật trên mạng thì phải chờ hai ba ngày mới có thể tới, Cố Thu ra ngoài đi tới cửa hàng dụng cụ y tế mua một hộp nhỏ.

Cô còn muốn mua thêm, nhưng nhân viên bán hàng cứ nhìn cô bằng ánh mắt kỳ lạ, hỏi cô mua để làm gì. Cố Thu suy nghĩ một lúc rồi nói: "Cắt trái cây."



Nhân viên bán hàng: "..."

Hiệu thuốc rất đông người, đều là người đến mua thuốc dự trữ ở nhà, hòm thuốc gia đình là sản phẩm bán chạy nhất.

Những người phía trước còn đang phàn nàn chê giá đắt, do dự không biết có nên mua hay không, bỗng nhiên có một đám người phần phật xông vào, giống như cướp bóc, chen lấn xô đẩy tranh nhau mua hòm thuốc, khiến tất cả đều hết sạch.

Cố Thu bị chen lấn khá vất vả, vết bỏng trên tay chưa lành hẳn bị cọ sát rách da, tóc tai cũng bị xô đẩy rối tung.

Cuối cùng cũng thoát ra được, lòng còn sợ hãi quay đầu nhìn lại người trong hiệu thuốc, những người này tranh đoạt đồ vật thật sự quá kinh khủng.

Có thể tưởng tượng, siêu thị sẽ là cảnh tượng như thế nào, hay là lương thực này nọ cũng mua trên mạng nhỉ?

Vết phồng rộp bị chà xát làm bong tróc da đau rát, cô định dùng linh khí để giảm bớt đau đớn, nhưng phát hiện ra linh khí trong cơ thể sắp cạn kiệt.

Vì vậy, buổi tối cô lại lén lút chuyển những chậu cây lên sân thượng, một lần nữa trồng rau để tích tụ linh khí, nửa đêm đầu tích tụ linh khí, nửa đêm sau hấp thu linh khí, luyện tập phi dao giải phẫu, luyện một chút thủ pháp phóng xuất linh khí cô lén học từ Hà Mỹ Thư, và vẽ trận đánh pháp phá cửa lên giấy, cả đêm hầu như không ngủ.

Khi mệt mỏi, cô liền tựa vào lan can, đón gió, nhìn xuống toàn cảnh khu vườn Kim Quế Viên số một.

Đêm khuya ở Kim Quế Viên một mảnh lờ mờ nhưng mỗi tòa nhà đều có đèn sáng, thanh âm gõ gõ đập đập vang lên không ngừng, như một bản nhạc bận rộn trong đêm.

Vài ngày sau, nhà của Cố Thu đã hoàn thành việc sơn latex, tiếp đến là lắp đặt cửa sổ, trần nhà bếp và phòng tắm, lắp đặt sàn gỗ trong phòng ngủ, lắp đèn và phụ kiện...

Ngày 28 tháng 12 hôm đó nghiệm thu, Cố Thu mời một vài người chuyên nghiệp đến kiểm tra nhà, kết quả kiểm tra rất tốt.



Nhà thiết kế, đồng thời cũng là phó tổng của công ty sữa chữa này, cũng đến hỏi Cố Thu liệu cô có hài lòng với hiệu quả trang trí không.

Cố Thu gật đầu: “Rất hài lòng, hiệu suất cao, làm việc tỉ mỉ.”

Nhà thiết kế thở phào: “Vậy là tốt rồi, trước đó nghe nói gạch lát nền của cô hai lần bị nứt một cách khó hiểu, tôi cũng lo lắm.”

Cố Thu nhớ lại chuyện đó, có chút ngại ngùng nhưng không tiện giải thích, nên nói: “Tôi sẽ gửi bao lì xì cho tất cả các thợ, ngày mai đồ nội thất và thiết bị điện gia dụng tôi đặt sẽ được giao đến, các anh có thể sắp xếp thời gian đến lắp đặt không?”

Nếu họ không có thời gian, Cố Thu sẽ phải tìm người khác đến lắp đặt, vì đồ nội thất và thiết bị điện không bao gồm dịch vụ lắp đặt. Hơn nữa, việc để thợ bên ngoài lắp đặt không bằng để đội ngũ đã làm quen ở đây làm, dù sao đội của họ nhân tài gì đều có, việc gì cũng có thể làm.

Nhưng mà bây giờ công ty của họ đang rất bận rộn, có vài dự án trang trí đang trong tay, chủ nhà đều yêu cầu hoàn thành trước ngày mùng 3, đội ngũ phải thay phiên làm việc ba ca liên tục.

Nhà thiết kế thẳng thắn đáp: “Được, vừa vặn xong việc nhà cô thì cho mọi người nghỉ luôn.”

“Nhà người khác không trang trí nữa sao?”

Nhà thiết kế khoát khoát tay: “Căn bản không thể hoàn thành kịp, chỉ còn vài ngày nữa thôi, chủ nhà cứ thúc giục mãi, cũng căng thẳng lắm, các công nhân cũng muốn về nhà mình trong những ngày này, đâu còn tâm trí mà làm cho người khác.”

Cố Thu gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.

Trước khi rời đi, nhà thiết kế còn nhắc nhở Cố Thu: “Mặc dù chúng tôi sử dụng vật liệu an toàn cao, nhưng không tránh khỏi việc có formaldehyde *, tôi không khuyến khích việc dọn vào ở ngay. Tất nhiên, cô chắc chắn đang gấp rút muốn chuyển vào, sáng ngày mai tôi sẽ cho người mang đến một số vật dụng để khử formaldehyde. Còn nữa, sơn latex vừa mới lên tường, đừng vội thông gió, kẻo bị nứt.”

* Formaldehyde: là một hợp chất hóa học tồn tại ở dạng khí không màu có mùi rất hăng, được sử dụng rộng rãi trong công nghiệp, chẳng hạn như trong sản xuất nhựa, ván ép, chất bảo quản và chất khử trùng. Nó cũng được sử dụng trong một số sản phẩm gia dụng như sơn, keo, và mỹ phẩm. Là một chất gây hại cho sức khỏe nếu tiếp xúc trong thời gian dài hoặc ở nồng độ cao, có thể gây kích ứng da, mắt, đường hô hấp, và thậm chí có thể gây ung thư nếu tiếp xúc lâu dài.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau