Trồng Rau Trên Sân Thượng Tại Mạt Thế
Chương 7: Mẹ Nó, Thật Sảng Khoái!
Editor: Lập Lòe
Từ thành phố trở về huyện Tây Vũ, cần phải chuyển từ tàu cao tốc sang xe buýt, trước sau cộng lại tốn khá nhiều thời gian.
Vì vậy, Cố Thu trực tiếp gọi taxi, hơn một tiếng đồng hồ đã đến trước cổng Kim Quế Viên.
Dì Hoàng đã nói trước với chồng và con trai để họ chờ ở đây.
Hai người vừa xuống xe liền thấy hai cha con họ tiến lên đón.
"Mẹ."
"Đây là bạn học Cố Thu phải không?"
Chồng của dì Hoàng họ Từ, tên là Từ Kiến Trung, con trai tên là Từ Tân Chí, cả hai người đều rất khách khí với Cố Thu.
Cố Thu cũng không vòng vo: “Chú đợi lâu rồi phải không? Chúng ta đi xem nhà thôi.”
Mặc dù cô không có giấy tờ trên tay, nhưng có thẻ ra vào nên việc đi xem nhà không thành vấn đề.
Hai căn hộ đều nằm trong khu vườn số 1 của Kim Quế Viên. Căn mà Cố Thu muốn bán cho nhà họ Từ nằm ở tầng 5, hướng đông của tòa nhà số 7, có ánh sáng và thông gió đều rất tốt, mùa hè không sợ bị ánh nắng hướng tây chiếu vào, có hai ban công lớn ở phía trước và phía sau, tạo cảm giác rộng rãi, nhìn qua không giống như diện tích chỉ có 90 mét vuông.
Cố Thu nghĩ một lúc rồi nói: "Đúng rồi, cháu quên mất, ban công của khu vườn số 1 là tặng kèm, cộng thêm cả diện tích ban công vào thì tổng diện tích hẳn là khoảng 97-98 mét vuông."
Người họ Từ hài lòng cực kỳ.
Tiếp theo là vấn đề giá cả.
Hiện tại, giá nhà ở Kim Quế Viên đã tăng lên hơn 10 ngàn đồng/mét vuông, hơn nữa đây lại là căn hộ hướng đông ở tầng 5, vị trí tốt như vậy chắc chắn sẽ đắt hơn một chút. Mặc dù 10 năm trước khi bố của Cố Thu mua chỉ cần hơn 2 ngàn đồng/mét vuông.
Vừa rồi trên xe, Cố Thu và dì Hoàng đã nói chuyện qua, biết rằng gia đình họ nhiều nhất chỉ có thể xuất ra 500 ngàn đồng tiền cọc, hơn nữa còn muốn giữ lại tiền để lắp đặt thiết bị và tổ chức tiệc cưới, đúng không? Từ Tân Chí muốn kinh doanh điện tử, còn phải nhập hàng.
Cố Thu liền nói xem ở cảm tình dì Hoàng đã chăm sóc cô, giá nhà có thể giảm xuống còn 9 ngàn 8 đồng/mét vuông, trả trước 500 ngàn đồng, phần còn lại viết giấy nợ từ từ trả, cô sẽ không tính lãi.
Người nhà họ Từ vui mừng quá đỗi, mặc dù với giá của căn nhà này, 500 ngàn đồng là mức trả trước hơi cao, nhưng không phải trả lãi là một lợi ích thực tế rất lớn! Họ thậm chí còn muốn ký hợp đồng ngay tại chỗ, nhưng việc này dù sao vẫn cần thương lượng với gia đình thông gia.
Cái này hoàn toàn phù hợp với ý định của Cố Thu, bởi vì cô còn muốn đi đến gặp Trần Nhã Lan để lấy lại các giấy tờ liên quan đến căn nhà.
Họ hẹn gặp lại vào sáng mai, người nhà họ Từ về trước, Cố Thu một mình ở lại căn hộ một lúc, ngắm nhìn căn nhà mà bố cô lưu lại chuẩn bị để cho cô làm của hồi môn. Đây là một căn nhà tốt, nhưng Cố Thu vẫn là muốn căn hộ trên tầng áp mái có sân thượng lớn hơn.
Cô đóng cửa lại, chuẩn bị đi xem căn hộ 130 mét vuông trên tầng áp mái.
Tầng áp mái ở tòa nhà số 2.
Tòa nhà số 2 cũng là tòa nhà cao nhất trong khu vườn số 1, tổng cộng 18 tầng. Cố Thu đứng dưới tòa nhà ngẩng đầu nhìn một lúc, sau đó bước vào thang máy, nhưng không đi vào xem căn hộ mà là đi thẳng lên sân thượng.
Diện tích sử dụng của sân thượng lên đến hơn 150 mét vuông, xung quanh là lan can bằng sắt màu đen. Đây là tòa nhà cao nhất trong khu vực, từ đây có thể phóng tầm mắt rất xa, có cảm giác như đứng trên đỉnh núi nhìn xuống những ngọn núi nhỏ khác.
Khi ngước lên, sẽ có cảm giác như bầu trời cách mình rất gần, ánh nắng lúc 9 giờ sáng hầu như không có mấy nhiệt độ, nhưng khi xuyên qua các tầng mây, lại tạo ra một lớp ánh sáng vàng. Đứng tại đây, thậm chí có thể cảm nhận được loại ánh sáng vàng đó.
Cố Thu nhắm mắt lại, hít thật sâu gió lạnh thấu xương trên sân thượng, mở mắt ra cười.
Cảm giác này thực sự quá tuyệt vời.
Lần này, cô cũng là người sở hữu sân thượng.
Nhìn xung quanh sân thượng trống trải này, cô thậm chí có loại cảm giác muốn bắt đầu trồng cây ngay lập tức.
Bỗng nhiên, tiếng tranh chấp đánh gãy suy nghĩ về kế hoạch cho sân thượng của Cố Thu, cô nghe theo tiếng động mà đi qua. Hóa ra là từ sân thượng bên cạnh, có một bà cụ và một ông lão đang cãi nhau, thoạt nhìn là một cặp vợ chồng.
Bà cụ nói rằng hoa ông lão trồng chỉ là thứ để ngắm, không có một chút lợi ích thực tế, còn ông lão thì nói rằng bà cụ trồng rau nhiều đến mức ăn không hết mà vẫn cứ trồng mãi, sân thượng gần như bị bà chiếm hết.
Cố Thu xem qua, xác thực, một bên sân thượng bên cạnh được dựng giàn mướp và giá đỡ dưa leo, các loại thùng cao thấp đủ loại kiểu dáng gần như chiếm hết chỗ, thậm chí còn trồng cả dưa hấu ở một góc.
Mà một bên khác, các chậu hoa đủ loại và chậu cây cảnh sặc sỡ cũng không kém phần nổi bật, chỉ là chiếm diện tích ít hơn.
Nhưng mà nói rằng rau trồng đã chiếm hết sân thượng thì cũng hơi khoa trương, vì vẫn còn nhiều chỗ trống mà.
Từ thành phố trở về huyện Tây Vũ, cần phải chuyển từ tàu cao tốc sang xe buýt, trước sau cộng lại tốn khá nhiều thời gian.
Vì vậy, Cố Thu trực tiếp gọi taxi, hơn một tiếng đồng hồ đã đến trước cổng Kim Quế Viên.
Dì Hoàng đã nói trước với chồng và con trai để họ chờ ở đây.
Hai người vừa xuống xe liền thấy hai cha con họ tiến lên đón.
"Mẹ."
"Đây là bạn học Cố Thu phải không?"
Chồng của dì Hoàng họ Từ, tên là Từ Kiến Trung, con trai tên là Từ Tân Chí, cả hai người đều rất khách khí với Cố Thu.
Cố Thu cũng không vòng vo: “Chú đợi lâu rồi phải không? Chúng ta đi xem nhà thôi.”
Mặc dù cô không có giấy tờ trên tay, nhưng có thẻ ra vào nên việc đi xem nhà không thành vấn đề.
Hai căn hộ đều nằm trong khu vườn số 1 của Kim Quế Viên. Căn mà Cố Thu muốn bán cho nhà họ Từ nằm ở tầng 5, hướng đông của tòa nhà số 7, có ánh sáng và thông gió đều rất tốt, mùa hè không sợ bị ánh nắng hướng tây chiếu vào, có hai ban công lớn ở phía trước và phía sau, tạo cảm giác rộng rãi, nhìn qua không giống như diện tích chỉ có 90 mét vuông.
Cố Thu nghĩ một lúc rồi nói: "Đúng rồi, cháu quên mất, ban công của khu vườn số 1 là tặng kèm, cộng thêm cả diện tích ban công vào thì tổng diện tích hẳn là khoảng 97-98 mét vuông."
Người họ Từ hài lòng cực kỳ.
Tiếp theo là vấn đề giá cả.
Hiện tại, giá nhà ở Kim Quế Viên đã tăng lên hơn 10 ngàn đồng/mét vuông, hơn nữa đây lại là căn hộ hướng đông ở tầng 5, vị trí tốt như vậy chắc chắn sẽ đắt hơn một chút. Mặc dù 10 năm trước khi bố của Cố Thu mua chỉ cần hơn 2 ngàn đồng/mét vuông.
Vừa rồi trên xe, Cố Thu và dì Hoàng đã nói chuyện qua, biết rằng gia đình họ nhiều nhất chỉ có thể xuất ra 500 ngàn đồng tiền cọc, hơn nữa còn muốn giữ lại tiền để lắp đặt thiết bị và tổ chức tiệc cưới, đúng không? Từ Tân Chí muốn kinh doanh điện tử, còn phải nhập hàng.
Cố Thu liền nói xem ở cảm tình dì Hoàng đã chăm sóc cô, giá nhà có thể giảm xuống còn 9 ngàn 8 đồng/mét vuông, trả trước 500 ngàn đồng, phần còn lại viết giấy nợ từ từ trả, cô sẽ không tính lãi.
Người nhà họ Từ vui mừng quá đỗi, mặc dù với giá của căn nhà này, 500 ngàn đồng là mức trả trước hơi cao, nhưng không phải trả lãi là một lợi ích thực tế rất lớn! Họ thậm chí còn muốn ký hợp đồng ngay tại chỗ, nhưng việc này dù sao vẫn cần thương lượng với gia đình thông gia.
Cái này hoàn toàn phù hợp với ý định của Cố Thu, bởi vì cô còn muốn đi đến gặp Trần Nhã Lan để lấy lại các giấy tờ liên quan đến căn nhà.
Họ hẹn gặp lại vào sáng mai, người nhà họ Từ về trước, Cố Thu một mình ở lại căn hộ một lúc, ngắm nhìn căn nhà mà bố cô lưu lại chuẩn bị để cho cô làm của hồi môn. Đây là một căn nhà tốt, nhưng Cố Thu vẫn là muốn căn hộ trên tầng áp mái có sân thượng lớn hơn.
Cô đóng cửa lại, chuẩn bị đi xem căn hộ 130 mét vuông trên tầng áp mái.
Tầng áp mái ở tòa nhà số 2.
Tòa nhà số 2 cũng là tòa nhà cao nhất trong khu vườn số 1, tổng cộng 18 tầng. Cố Thu đứng dưới tòa nhà ngẩng đầu nhìn một lúc, sau đó bước vào thang máy, nhưng không đi vào xem căn hộ mà là đi thẳng lên sân thượng.
Diện tích sử dụng của sân thượng lên đến hơn 150 mét vuông, xung quanh là lan can bằng sắt màu đen. Đây là tòa nhà cao nhất trong khu vực, từ đây có thể phóng tầm mắt rất xa, có cảm giác như đứng trên đỉnh núi nhìn xuống những ngọn núi nhỏ khác.
Khi ngước lên, sẽ có cảm giác như bầu trời cách mình rất gần, ánh nắng lúc 9 giờ sáng hầu như không có mấy nhiệt độ, nhưng khi xuyên qua các tầng mây, lại tạo ra một lớp ánh sáng vàng. Đứng tại đây, thậm chí có thể cảm nhận được loại ánh sáng vàng đó.
Cố Thu nhắm mắt lại, hít thật sâu gió lạnh thấu xương trên sân thượng, mở mắt ra cười.
Cảm giác này thực sự quá tuyệt vời.
Lần này, cô cũng là người sở hữu sân thượng.
Nhìn xung quanh sân thượng trống trải này, cô thậm chí có loại cảm giác muốn bắt đầu trồng cây ngay lập tức.
Bỗng nhiên, tiếng tranh chấp đánh gãy suy nghĩ về kế hoạch cho sân thượng của Cố Thu, cô nghe theo tiếng động mà đi qua. Hóa ra là từ sân thượng bên cạnh, có một bà cụ và một ông lão đang cãi nhau, thoạt nhìn là một cặp vợ chồng.
Bà cụ nói rằng hoa ông lão trồng chỉ là thứ để ngắm, không có một chút lợi ích thực tế, còn ông lão thì nói rằng bà cụ trồng rau nhiều đến mức ăn không hết mà vẫn cứ trồng mãi, sân thượng gần như bị bà chiếm hết.
Cố Thu xem qua, xác thực, một bên sân thượng bên cạnh được dựng giàn mướp và giá đỡ dưa leo, các loại thùng cao thấp đủ loại kiểu dáng gần như chiếm hết chỗ, thậm chí còn trồng cả dưa hấu ở một góc.
Mà một bên khác, các chậu hoa đủ loại và chậu cây cảnh sặc sỡ cũng không kém phần nổi bật, chỉ là chiếm diện tích ít hơn.
Nhưng mà nói rằng rau trồng đã chiếm hết sân thượng thì cũng hơi khoa trương, vì vẫn còn nhiều chỗ trống mà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất