Trọng Sinh 70: Mang Thai Tam Bảo, Dạy Chồng Tháo Hán Làm Giàu
Chương 30:
"Trí thức Ôn, cậu làm xong việc rồi à? Một ngày cậu lấy được mấy công điểm? Còn muốn lương thực không?"
"Nhìn gì mà nhìn? Mấy người xem trí thức Sở Vô Tiễn làm việc chăm chỉ như thế nào kìa, mấy người thì sao? Biết tại sao người khác lấy được 10 công điểm, còn các người chỉ có 5, 6 công điểm không?"
"Nếu còn nói bậy bạ nữa thì tôi đưa các người đến nông trường giáo dục đấy, họa từ miệng mà ra, đừng nói bậy, hủy hoại danh tiếng của người khác."
Cố Ái Quốc chính là bí thư, hôm nay đi ngang qua đây nghe thấy chuyện tối qua, đồng thời cũng thấy mọi người đang bàn tán xôn xao.
Vừa nhìn là biết cô trí thức Trịnh này thích Sở Vô Tiễn, tên sói con này.
Sói con may mắn rồi, xem ra không lâu nữa, ông ta có thể đi uống rượu mừng rồi.
Mọi người ùa đi làm việc, không ai dám ở lại ăn dưa nữa. Ai mà không sợ nông trường giáo dục đó chứ, đó không phải là nơi dành cho con người, công việc ở đó còn vất vả hơn ở đây.
Ôn Chí Cường bất đắc dĩ phải quay về chỗ làm việc của mình, bụng đói nhưng mắt vẫn lén nhìn hộp cơm của Trịnh Vân Vân, nghĩ thầm sao cô còn chưa mang đến cho hắn ta ăn, đồ ngốc.
Trịnh Vân Vân không thèm nhìn hắn ta lấy một cái, trong mắt cô đều là Sở Vô Tiễn.
"Văn Tĩnh, Viên Viên, các cậu nhìn Vân Vân mà xem, có phải cô ấy thích tên sói con kia không?" Lý Hiểu Cầm vừa muốn tám chuyện vừa muốn ăn dưa, phát hiện bí thư Cố đang nhìn sang, cô ta vội tỏ vẻ mình rất nghiêm túc làm việc, không tám chuyện.
Vài cô gái lén lút tám chuyện, nháy mắt ra hiệu, thế này, thế này, thế kia, thế kia…
Lý Văn Tĩnh nhỏ giọng nói: "Tên sói con tốt hơn nhiều so với con gà luộc kia."
Trần Viên Viên cũng nhỏ giọng nói theo: "Các cậu nhìn tên sói con kia đi, sức mạnh cánh tay, vóc dáng kia, vừa nhìn là biết rất được, ôi, cô Trịnh Vân Vân này được khai sáng rồi."
"Đúng vậy, con gà luộc kia vừa nhìn là biết không được, Trịnh Vân Vân đúng là biết lựa lắm." Lý Văn Tĩnh liếc nhìn Trịnh Vân Vân rồi lại liếc nhìn Sở Vô Tiễn.
Ai ngờ, cái đầu nhỏ của Sở Tiểu Kiều thò ra từ giữa hai người họ, cô bé nhỏ giọng nói: "Em sắp có chị dâu rồi à? Chị gái xinh đẹp kia sẽ làm chị dâu của em sao?"
"Nhìn gì mà nhìn? Mấy người xem trí thức Sở Vô Tiễn làm việc chăm chỉ như thế nào kìa, mấy người thì sao? Biết tại sao người khác lấy được 10 công điểm, còn các người chỉ có 5, 6 công điểm không?"
"Nếu còn nói bậy bạ nữa thì tôi đưa các người đến nông trường giáo dục đấy, họa từ miệng mà ra, đừng nói bậy, hủy hoại danh tiếng của người khác."
Cố Ái Quốc chính là bí thư, hôm nay đi ngang qua đây nghe thấy chuyện tối qua, đồng thời cũng thấy mọi người đang bàn tán xôn xao.
Vừa nhìn là biết cô trí thức Trịnh này thích Sở Vô Tiễn, tên sói con này.
Sói con may mắn rồi, xem ra không lâu nữa, ông ta có thể đi uống rượu mừng rồi.
Mọi người ùa đi làm việc, không ai dám ở lại ăn dưa nữa. Ai mà không sợ nông trường giáo dục đó chứ, đó không phải là nơi dành cho con người, công việc ở đó còn vất vả hơn ở đây.
Ôn Chí Cường bất đắc dĩ phải quay về chỗ làm việc của mình, bụng đói nhưng mắt vẫn lén nhìn hộp cơm của Trịnh Vân Vân, nghĩ thầm sao cô còn chưa mang đến cho hắn ta ăn, đồ ngốc.
Trịnh Vân Vân không thèm nhìn hắn ta lấy một cái, trong mắt cô đều là Sở Vô Tiễn.
"Văn Tĩnh, Viên Viên, các cậu nhìn Vân Vân mà xem, có phải cô ấy thích tên sói con kia không?" Lý Hiểu Cầm vừa muốn tám chuyện vừa muốn ăn dưa, phát hiện bí thư Cố đang nhìn sang, cô ta vội tỏ vẻ mình rất nghiêm túc làm việc, không tám chuyện.
Vài cô gái lén lút tám chuyện, nháy mắt ra hiệu, thế này, thế này, thế kia, thế kia…
Lý Văn Tĩnh nhỏ giọng nói: "Tên sói con tốt hơn nhiều so với con gà luộc kia."
Trần Viên Viên cũng nhỏ giọng nói theo: "Các cậu nhìn tên sói con kia đi, sức mạnh cánh tay, vóc dáng kia, vừa nhìn là biết rất được, ôi, cô Trịnh Vân Vân này được khai sáng rồi."
"Đúng vậy, con gà luộc kia vừa nhìn là biết không được, Trịnh Vân Vân đúng là biết lựa lắm." Lý Văn Tĩnh liếc nhìn Trịnh Vân Vân rồi lại liếc nhìn Sở Vô Tiễn.
Ai ngờ, cái đầu nhỏ của Sở Tiểu Kiều thò ra từ giữa hai người họ, cô bé nhỏ giọng nói: "Em sắp có chị dâu rồi à? Chị gái xinh đẹp kia sẽ làm chị dâu của em sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất