Trọng Sinh 70: Mang Thai Tam Bảo, Dạy Chồng Tháo Hán Làm Giàu

Chương 35:

Trước Sau
Ôn Chí Cường: "Không."

Trần Nhị Ngưu: "Thật không?"

Ôn Chí Cường: "Anh có ý với cô ta à?"

Trần Nhị Ngưu: "Đúng vậy, một cô gái xinh đẹp như thế, lại còn là người thành phố, ai mà không thích chứ."

Ôn Chí Cường: "Cô ta hiện đang nhổ cỏ ở ruộng lạc, anh muốn đi giúp không?"

Một câu nói đã đánh thức người trong mộng, Trần Nhị Ngưu vui mừng nhảy cẫng lên: "Cảm ơn anh, tôi sẽ đến ruộng lạc giúp cô ấy nhổ cỏ ngay bây giờ."

Trong lòng Ôn Chí Cường vô cùng vui vẻ, cho dù chuyện không thành thì chọc tức được cô gái ngốc nghếch kia cũng không tệ.

Ruộng lạc.

Trịnh Vân Vân vừa nhặt cỏ vừa lén nhìn Sở Vô Tiễn làm việc.

Sở Vô Tiễn cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của cô, chỉ có thể nhanh chóng nhổ cỏ cho xong.

Trần Nhị Ngưu vui vẻ đi tới, định gọi cô: "Thanh niên trí thức Trịnh..."

"Cỏ dại sắp được nhổ xong rồi."



Thật buồn cười, tên sói con Sở Vô Tiễn đang nghiêm túc nhổ cỏ.

Còn Trịnh Vân Vân lại ngây ngốc nhìn chằm chằm tên sói con, nước miếng chảy ròng ròng.

Trong nháy mắt, đáy lòng Trần Nhị Ngưu lạnh ngắt, hắn ta đến muộn rồi, bị tên sói con Sở Vô Tiễn này giành mất cơ hội rồi.

Phát hiện có người lạ đến gần, Sở Vô Tiễn lập tức nhìn Trần Nhị Ngưu, sát khí đằng đằng.

Dọa Trần Nhị Ngưu sợ run người. Hắn ta không đánh lại anh, phải làm sao bây giờ, đi nhận thua sao? Nhưng trong mắt của Trịnh Vân Vân chỉ toàn là tên sói con đó.

Tình yêu còn chưa bắt đầu cứ như vậy mà kết thúc.

Trần Nhị Ngưu mơ mơ màng màng đi về, về đến nhà, hắn ta tắm nước lạnh, nằm trên giường, khóc òa lên. Hắn ta thất tình rồi.

Trịnh Vân Vân chỉ lo nhìn Sở Vô Tiễn, không hề phát hiện ra Trần Nhị Ngưu đi tới đây, cô đi tới cầm lấy bình nước của mình, trực tiếp đặt vào tay anh, nhìn anh bằng ánh mắt ra hiệu uống nhanh.

Sở Vô Tiễn chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời, nhận lấy bình nước, uống một ngụm, đang định đưa lại cho cô thì cô lại nhìn anh bằng ánh mắt ra hiệu là anh uống tiếp đi.

Vì vậy Sở Vô Tiễn không khách sáo nữa, uống nửa bình, nước đường ngọt ngào, ngọt đến tận tim.

Trịnh Vân Vân rất hài lòng nhìn Sở Vô Tiễn, tiếp theo nên sắp xếp thế nào để nuôi anh béo trắng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau